Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2438: Thời Gian trường hà

Cô Đơn Địa Phi

08/04/2018

Lăng Hàn hơi suy nghĩ, xèo, Hắc Tháp hơi mở ra, thần hồn của bọn họ đều bay ra ngoài.

Ở trong Không Gian của Hắc Tháp, bọn họ không thể xuyên qua Thời Gian trường hà.

- Ồ?

Khi thần hồn của bọn họ xuất hiện, trong học viện lập tức có mấy vị đại nhân vật phát ra âm thanh kinh ngạc.

Thời Gian trường hà bị kinh động.

Thời gian là lực lượng thần bí nhất.

Năm tháng không đảo ngược, coi như nhân vật mạnh mẽ nhất cũng sẽ không dám đi tìm hiểu thời gian, ý đồ nghịch chuyển quá khứ, ảnh hưởng hiện tại, dao động tương lai.

Hiện tại, mấy vị đại nhân vật phát hiện có người lại tiến vào Thời Gian trường hà, còn đi ngược dòng.

Bọn họ đều khiếp sợ, sau đó triển khai Thần Mục, tiến hành tìm tòi ở trong Thời Gian trường hà.

- Hóa ra là thần hồn tiến vào Thời Gian trường hà.

- Hiệu lực của Thiên Thu Nhất Mộng Đan.

- Không thể thay đổi quá khứ, ảnh hưởng hiện tại cùng tương lai.

- Có điều, Thiên Thu Nhất Mộng Đan lại tái hiện hậu thế?

- Đây là phương pháp cấm kỵ, trời cao không đồng ý xuất hiện, sẽ bị trời đố kị, đã sớm thất truyền.

- Năm người này... Là đạt được thiên địa khí vận sao?

Mấy vị đại nhân vật dùng thần niệm giao lưu một hồi, đều dồn dập thu hồi ánh mắt, cho dù bọn họ đều là Tiên Vương tầng chín cũng không thể nghịch Thời Gian trường hà mà đi, đây là thiên địa cấm kỵ, bọn họ không cách nào làm được.

...

Năm người Lăng Hàn đi ngược chiều ở trong Thời Gian trường hà, bọn họ nhìn thấy vũ trụ diễn hóa, nhưng nhìn không rõ ràng, hết thảy đều quá nhanh.

Nhưng tốc độ của bọn họ còn tăng lên, càng lúc càng nhanh, để bọn họ căn bản không nhìn thấy bất luận hình ảnh gì, chỉ có thời gian không ngừng rút lui. Khi tốc độ của bọn họ đạt đến mức cực hạn thì, quá khứ, hiện tại, tương lai đều mất đi ý nghĩa, tốc độ cũng mất đi ý nghĩa.

Vù, bọn họ đột nhiên từ trạng thái cực động tiến vào tuyệt đối bất động, bốn phía tất cả trở nên kỳ quái lạ lùng, sắc thái ban lan, nhưng căn bản không thể hình dung.

Đây chính là thời gian bí cảnh sao?

Lăng Hàn dựa theo Tiểu Tháp từng nói, bắt đầu cất bước đi đến.

Hiện tại hắn chỉ là một đạo thần hồn, hoàn toàn không tồn tại hình thể đáng nói, có thể diễn hóa thành dáng dấp tùy ý, có điều hắn vẫn biến thành mình. Không chỉ hắn, Nữ Hoàng, Nhu yêu nữ, Vũ Hoàng cũng hóa ra dáng dấp của mình, chỉ như chùm sáng, có một loại cảm giác mông lung.



Hổ Nữu liền không giống, nàng một hồi biến thành bạch vân bồng bềnh, một hồi biến thành heo a, chó a, một hồi lại biến thành dáng dấp của Lăng Hàn, chơi không còn biết trời đâu đất đâu.

Bọn họ mở miệng nói chuyện, trực tiếp thành thần thức truyền âm, bất luận cách nhau bao xa cũng có thể trong nháy mắt truyền ý niệm tới người khác.

- Tiếp tục tiến lên.

Lăng Hàn nói.

Bọn họ đi, chỉ một hồi, phía trước xuất hiện một con sông lớn chạy chồm.

Nước sông cực kỳ quái lạ, lại có mặt trời mặt trăng ngôi sao chìm nổi, năm tháng biến thiên lưu động.

- Thời Gian trường hà!

Bọn họ đều khiếp sợ.

Thời Gian trường hà nguyên bản chỉ là một loại tỉ dụ, nhưng không nghĩ tới thật sự có tồn tại như vậy, bày ra ở trước mặt bọn họ.

- Không nên đụng vào.

Lăng Hàn cảnh cáo nói.

- Năm tháng không đảo ngược, mặc dù chúng ta là thân thể thần hồn, không thể nhiễu loạn năm tháng, nhưng chỉ cần đụng chạm một chút, chúng ta sẽ bị năm tháng đồng hóa, vĩnh viễn không thể quay lại thân thể lần nữa.

Đây là Tiểu Tháp nói, cực kỳ thận trọng.

Bốn người Vũ Hoàng đều gật đầu, ngay cả Hổ Nữu tuy bất đắc dĩ, nhưng vẫn bĩu môi biểu thị đồng ý.

Bọn họ ngược Thời Gian trường hà mà lên, ở trong sông, bọn họ nhìn thấy chuyện đã xảy ra ở vô tận năm tháng trước. Có điều, đại bộ phận sự tình bọn họ đều xem không hiểu, hình ảnh quá mức vụn vặt, hơn nữa cũng không có ý nghĩa gì.

- Ta muốn biết Duyên Sinh Thiên Tôn là vì sao chết. Còn có, tám kỷ nguyên trước, Hắc Ám chi triều bạo phát.

Thời Gian trường hà là dựa theo thời gian xếp thứ tự, càng tiếp cận đầu nguồn, vậy chuyện đã xảy ra liền càng xa xôi.

Năm người tìm hiểu năm tháng, oanh, trong chớp mắt, một làn sóng nước bắn lên, đánh về phía năm người.

- Tránh ra!

Lăng Hàn vội vã ra tay, đồng thời nắm ba nữ lên, nhanh lui về phía sau, Vũ Hoàng phản ứng cũng không chậm, hầu như sánh vai với Lăng Hàn.

- Nếu như bị nước sông vỗ trúng, vậy nháy mắt chính là vạn cổ, sẽ bị lạc ở trong thời gian vĩnh hằng.

Đây là lực lượng thần bí nhất, vĩ đại nhất trong thiên địa.

Năm tháng có thể tìm hiểu, nhưng tuyệt không thể đụng vào, ảnh hưởng hiện tại, thay đổi tương lai.

- Một kỷ nguyên.



- Hai kỷ nguyên.

- Ba kỷ nguyên.

-...

Bọn họ đi không biết bao lâu, ở chổ này qua lại thời gian, bản thân thời gian là không có ý nghĩa, nơi này không có quá khứ và tương lai, chỉ có hiện tại, bất luận bọn người Lăng Hàn đi tới chỗ nào, vậy trong đó chính là hiện tại.

- Tám kỷ nguyên trước!

Bọn họ rốt cục đi tới một tiết điểm then chốt, nhưng bọn họ lập tức lộ ra vẻ thất vọng.

Một đoạn Thời Gian trường hà này lại hoàn toàn thấy không rõ lắm, thật giống như nước bị quấy đục.

- Tại sao không nhìn thấy?

Hổ Nữu kỳ quái hỏi.

- Lẽ nào quãng lịch sử này quá trọng đại, thiên địa cũng không cho phép quan sát?

Lăng Hàn suy đoán nói.

Liên lụy tới Thiên Tôn, cái này tự nhiên trọng đại.

- Đi thôi, có thể phía trước sẽ nhìn thấy càng nhiều manh mối.

Bọn họ tiếp tục tiến lên, dọc theo Thời Gian trường hà mà lên.

Trong Thời Gian trường hà, bọn họ nhìn thấy rất nhiều đại nhân vật vang danh thiên hạ, tỷ như Cửu Đăng Cổ Phật, tỷ như Ngự Hư Tiên Vương, để Lăng Hàn đối với những đại nhân vật này rốt cục có thêm một bước hiểu rõ.

Cứ như vậy không ngừng tìm hiểu, nhưng Thời Gian trường hà thỉnh thoảng sẽ xuất hiện một đoạn vẩy đục, chôn sâu một ít sự kiện lớn.

Mười kỷ nguyên, năm mươi kỷ nguyên, một trăm kỷ nguyên!

Tiên Vực cổ xưa đến khiến người ta giận sôi, đi qua một trăm kỷ nguyên còn chưa tới đầu, còn có Thời Gian trường hà đang lao nhanh. Nhưng mà, thời gian đứt gãy cũng khắp nơi đều có, che giấu không biết bao nhiêu chân tướng.

140 kỷ nguyên!

Bọn họ rốt cục đi tới phần cuối của Thời Gian trường hà, phía trước xuất hiện một bình nguyên, có từng cây cỏ xanh, nhưng cẩn thận xem, những cỏ xanh này héo tàn rất nhanh, có hạt cỏ rơi xuống, rất nhanh thì có cỏ mới mọc ra, khỏe mạnh trưởng thành, tuần hoàn quá trình này.

Lăng Hàn đầu tiên là không để ý, sau đó liền chấn kinh rồi.

Những cỏ xanh này... Rõ ràng đều là Tiên dược!

Tiên dược có thể sống bao nhiêu năm?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Ngôn Tình Sắc
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Đạo Đan Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook