Chương 3856: Thôi Trường Vận khiêu chiến (1)
Cô Đơn Địa Phi
05/04/2018
Đại khái cũng là như thế cho nên Thôi Trấn Hải này mới có thể nghênh ngang đi vào đế đô như vậy. Vì cùng là Nhân tộc, chuyện hắn muốn chiếm tổ tu hú sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Một vị cường giả tiên đồ xuất hiện, tự nhiên khiến cho trên dưới đế đô đều chấn kinh không thôi.
Đây chính là tiên a, siêu việt phạm trù con người, không thể phỏng đoán được.
Mặc dù trước đó đã có truyền ngôn, Trần Phong Viêm đã từng đánh chết cường giả tiên đồ. Thế nhưng đây cũng chỉ là truyền ngôn mà thôi, phần lớn người đều không có tận mắt nhìn thấy. Thế nhưng Thôi Trấn Hải lại là cường giả tiên đồ hàng thật giá thật, Dương Bách ở dưới khí thế của hắn đã trực tiếp quỳ xuống, bên trong đế đô này ai có thể phân cao thấp cùng hắn cơ chứ?
Cũng không phải tất cả thủ hạ của Thôi Trấn Hải này đều là người mà hắn vừa mới thu phục, mà là một đôi nhi nữ mà hắn mang theo, con trai gọi là Thôi Trường Vận, nữ nhi gọi là Thôi Tiêu Tiêu, đều là cấp bậc Minh Văn cảnh.
Thôi Trấn Hải rất là điệu thấp, sau khi đi vào đế đô đã ẩn cư không ra ngoài, thế nhưng đôi nhi nữ của hắn lại rất là phách lối, hoành hành bá đạo ở trong đế đô, gây ra không ít họa.
Thế nhưng một là bản thân bọn hắn là Minh Văn cảnh, người có thể áp chế bọn hắn có thể đếm được trên đầu ngón tay. Thứ hai phụ thân của bọn hắn lại là cường giả tiên đồ, như vậy càng không có người nào dám trêu chọc vào bọn hắn.
Phanh!
Cửa lớn phá vỡ, chỉ thấy một bóng người nằm ngang bay ra ngoài, nặng nề ngã rầm lên trên mặt đất.
Lăng Hàn nhảy ra, chỉ thấy ở trong đình viện có một người đang nằm, không phải là Hiên Viên Định Quốc thì là ai chứ?
Gia hỏa này rất thảm, bị người ta điên cuồng đánh cho một trận, khắp nơi trên thân đều có tổn thương, nằm không nhúc nhích.
Lăng Hàn lập tức nhìn sang ngoài cửa, nơi này đang có một tên nam tử trẻ tuổi hai tay ôm ngực, dùng ánh mắt đùa cợt nhìn về phía hắn.
- Ngươi chính là Lăng Hàn?
Người trẻ tuổi này nhìn Lăng Hàn, từ tốn nói.
Lăng Hàn nhìn lại về phía hắn:
- Ta là Lăng Hàn, ngươi là người sắp chết kia hay sao?
- Ta sắp chết?
Người trẻ tuổi kia cười ha ha, vô cùng cuồng ngạo.
- Lăng Hàn, ngươi thật đúng là lớn mật, lại dám rủa Thiếu chủ nhà ta?
Sau lưng người tuổi trẻ đột nhiên có mấy người xông tới, đều tức giận chỉ vào Lăng Hàn.
- Ngươi biết Thiếu chủ nhà ta là ai hay không?
- Còn không mau mau quỳ xuống, cầu xin tha thứ với Thiếu chủ nhà ta, không chừng có thể tha cho ngươi một con đường sống.
Lăng Hàn cười lạnh:
- Hiện tại còn dám ngông cuồng ở trước mặt ta như thế, hẳn là con trai Thôi Trường Vận của Thôi Trấn Hải a?
- Lớn mật!
- Lại dám gọi thẳng tục danh chủ nhân nhà ta, ngươi thật sự muốn chết rồi!
Lũ chó săn nhao nhao quát lên.
Lăng Hàn thì lắc đầu:
- Các ngươi hẳn là quốc dân của Huyền Bắc quốc a, hiện tại phản lễ đầu hàng, chắc hẳn làm cho săn rất là vui vẻ nha!
Những tên chó săn kia mặt đỏ tới mang tai, thế nhưng cũng không thèm để ý một chút nào, việc đầu nhập vào một vị cường giả có gì mà xấu hổ cơ chứ?
Người trẻ tuổi cũng không có buồn bực mà chỉ nói:
- Ta chính là Thôi Trường Vận.
Chỉ đơn giản báo một cái tên, cũng không có tăng thêm ta là con trai Thôi Trấn Hải gì gì đó đã cho thấy hắn có sự tự tin cực lớn.
Lăng Hàn lại không thèm để ý chút nào, hắn quét mắt qua trên người Hiên Viên Định Quốc một chút, nói:
- Tại sao lại đánh bằng hữu của ta?
- Nghe nói ngươi có một quy củ, người muốn khiêu chiến ngươi, nhất định phải lấy ra tiền đặt cược. Thế nhưng hết lần này tới lần khác ta không thích bị người ta ước thúc, cho nên ta đánh hắn một trận, hiện tại, ngươi có đánh với ta một trận hay không?
Trong ánh mắt của Lăng Hàn có hàn quang nhảy lên, hắn nói:
- Không cần phải đánh, ta sẽ giết ngươi!
- Ha ha ha ha, chỉ cần ngươi có bản sự này.
Thôi Trường Vận cười cười, có chút xem thường nói:
- Buổi trưa ngày mai, cửa hoàng cung, ta sẽ chờ ngươi!
Nói xong, hắn phát ra một tiếng cười dài, quay người mà đi.
Đám chó săn cũng cười lạnh với Lăng Hàn, nhao nhao rời đi theo.
Lăng Hàn đi qua xem xét tình huống của Hiên Viên Định Quốc, thương thế của gia hỏa này rất nặng.
Hiển nhiên Thôi Trường Vận đã cố ý, muốn triệt để kích thích lửa giận của Lăng Hàn.
Rất tốt, hắn đã làm được.
- Cha, đêm hôm nay con sẽ lặng lẽ bắt hắn tới.
Lục Oa nói ở bên tai của Lăng Hàn, còn làm một cái động tác cắt, đáng tiếc đây chỉ là uổng công, vì không có người nào nhìn thấy.
Lăng Hàn lắc đầu:
- Hiện tại các nơi đều có cường giả tiên đồ xuất hiện, khiến cho lòng người bàng hoàng, một khi tạo thành đại thế, tuyệt đối sẽ chia cắt sự thống trị của Huyền Bắc quốc, như vậy sẽ thật sự là lúc thiên hạ đại loạn. Cho nên, lần này ta nhất định phải quang minh chính đại đánh bại Thôi Trường Vận, trọng lập vị chính thống.
- Thế nhưng, nếu như cha muốn giết Thôi Trường Vận, như vậy nhất định Thôi Trấn Hải sẽ vô cùng phẫn nộ, liều lĩnh giết người.
Nhị Oa nói.
- Cường giả tiên đồ xuất thủ, cha vận dụng bất kỳ thủ đoạn gì cũng sẽ trốn không thoát được a.
Đại Oa nói.
- Nói mò gì vậy, ngươi không cần phải lo lắng cho cha a?
Tứ Oa tức giận nói.
- Cũng đúng a.
Ngũ Oa cũng gật đầu.
Lăng Hàn cười lắc đầu, nói:
- Ta không cản được cường giả tiên đồ phẫn nộ xuất thủ, nhưng ta có lòng tin đối với một người.
- Trần Phong Viêm?
Nhị Oa nói.
Lăng Hàn gật đầu:
- Lúc trước mắt thấy sắp đại chiến cùng Yêu tộc, thế nhưng Yêu tộc lại hàng, mặc dù Trần Phong Viêm đang bế quan, thế nhưng lại âm thầm giải quyết vấn đề này. Lần này tin rằng cũng không ngoại lệ, chỉ là Trần Phong Viêm sẽ chỉ giải quyết phiền phức lớn, cho nên, tiểu bối Yêu tộc quát tháo hắn không để ý một chút nào, mà hiện tại cũng giống như thế.
- Chỉ là, nếu như Thôi Trấn Hải xuất thủ, vậy Trần Phong Viêm tuyệt đối sẽ ra tay, hoặc là nói, nhất định hắn đã có chuẩn bị ở phía sau.
Lăng Hàn nghĩ ngợi, không khỏi thở dài, hắn đoán Trần Phong Viêm muốn thử nghiệm các con của hắn một chút. Thế nhưng đám nhi tử của hắn quá ăn hại, không ngờ lại không có ai đứng ra công kích Yêu tộc, chỉ có một mình Thôi Trường Vận.
So với Trần Phong Viêm, những đứa con này của hắn còn chưa có đủ bá khí.
Tốt, các hoàng tử đã không thể trông cậy vào, vậy thì nhìn hắn đi a.
Lăng Hàn chuẩn bị một chút, ngày thứ hai hắn tu luyện trước, sau đó mang theo bảy anh em hồ lô đi tới hoàng cung. Hiên Viên Định Quốc bị thương rất nặng, đến bây giờ cũng còn chưa tỉnh lại, không thể tận mắt nhìn thấy Lăng Hàn báo thù cho hắn.
Một vị cường giả tiên đồ xuất hiện, tự nhiên khiến cho trên dưới đế đô đều chấn kinh không thôi.
Đây chính là tiên a, siêu việt phạm trù con người, không thể phỏng đoán được.
Mặc dù trước đó đã có truyền ngôn, Trần Phong Viêm đã từng đánh chết cường giả tiên đồ. Thế nhưng đây cũng chỉ là truyền ngôn mà thôi, phần lớn người đều không có tận mắt nhìn thấy. Thế nhưng Thôi Trấn Hải lại là cường giả tiên đồ hàng thật giá thật, Dương Bách ở dưới khí thế của hắn đã trực tiếp quỳ xuống, bên trong đế đô này ai có thể phân cao thấp cùng hắn cơ chứ?
Cũng không phải tất cả thủ hạ của Thôi Trấn Hải này đều là người mà hắn vừa mới thu phục, mà là một đôi nhi nữ mà hắn mang theo, con trai gọi là Thôi Trường Vận, nữ nhi gọi là Thôi Tiêu Tiêu, đều là cấp bậc Minh Văn cảnh.
Thôi Trấn Hải rất là điệu thấp, sau khi đi vào đế đô đã ẩn cư không ra ngoài, thế nhưng đôi nhi nữ của hắn lại rất là phách lối, hoành hành bá đạo ở trong đế đô, gây ra không ít họa.
Thế nhưng một là bản thân bọn hắn là Minh Văn cảnh, người có thể áp chế bọn hắn có thể đếm được trên đầu ngón tay. Thứ hai phụ thân của bọn hắn lại là cường giả tiên đồ, như vậy càng không có người nào dám trêu chọc vào bọn hắn.
Phanh!
Cửa lớn phá vỡ, chỉ thấy một bóng người nằm ngang bay ra ngoài, nặng nề ngã rầm lên trên mặt đất.
Lăng Hàn nhảy ra, chỉ thấy ở trong đình viện có một người đang nằm, không phải là Hiên Viên Định Quốc thì là ai chứ?
Gia hỏa này rất thảm, bị người ta điên cuồng đánh cho một trận, khắp nơi trên thân đều có tổn thương, nằm không nhúc nhích.
Lăng Hàn lập tức nhìn sang ngoài cửa, nơi này đang có một tên nam tử trẻ tuổi hai tay ôm ngực, dùng ánh mắt đùa cợt nhìn về phía hắn.
- Ngươi chính là Lăng Hàn?
Người trẻ tuổi này nhìn Lăng Hàn, từ tốn nói.
Lăng Hàn nhìn lại về phía hắn:
- Ta là Lăng Hàn, ngươi là người sắp chết kia hay sao?
- Ta sắp chết?
Người trẻ tuổi kia cười ha ha, vô cùng cuồng ngạo.
- Lăng Hàn, ngươi thật đúng là lớn mật, lại dám rủa Thiếu chủ nhà ta?
Sau lưng người tuổi trẻ đột nhiên có mấy người xông tới, đều tức giận chỉ vào Lăng Hàn.
- Ngươi biết Thiếu chủ nhà ta là ai hay không?
- Còn không mau mau quỳ xuống, cầu xin tha thứ với Thiếu chủ nhà ta, không chừng có thể tha cho ngươi một con đường sống.
Lăng Hàn cười lạnh:
- Hiện tại còn dám ngông cuồng ở trước mặt ta như thế, hẳn là con trai Thôi Trường Vận của Thôi Trấn Hải a?
- Lớn mật!
- Lại dám gọi thẳng tục danh chủ nhân nhà ta, ngươi thật sự muốn chết rồi!
Lũ chó săn nhao nhao quát lên.
Lăng Hàn thì lắc đầu:
- Các ngươi hẳn là quốc dân của Huyền Bắc quốc a, hiện tại phản lễ đầu hàng, chắc hẳn làm cho săn rất là vui vẻ nha!
Những tên chó săn kia mặt đỏ tới mang tai, thế nhưng cũng không thèm để ý một chút nào, việc đầu nhập vào một vị cường giả có gì mà xấu hổ cơ chứ?
Người trẻ tuổi cũng không có buồn bực mà chỉ nói:
- Ta chính là Thôi Trường Vận.
Chỉ đơn giản báo một cái tên, cũng không có tăng thêm ta là con trai Thôi Trấn Hải gì gì đó đã cho thấy hắn có sự tự tin cực lớn.
Lăng Hàn lại không thèm để ý chút nào, hắn quét mắt qua trên người Hiên Viên Định Quốc một chút, nói:
- Tại sao lại đánh bằng hữu của ta?
- Nghe nói ngươi có một quy củ, người muốn khiêu chiến ngươi, nhất định phải lấy ra tiền đặt cược. Thế nhưng hết lần này tới lần khác ta không thích bị người ta ước thúc, cho nên ta đánh hắn một trận, hiện tại, ngươi có đánh với ta một trận hay không?
Trong ánh mắt của Lăng Hàn có hàn quang nhảy lên, hắn nói:
- Không cần phải đánh, ta sẽ giết ngươi!
- Ha ha ha ha, chỉ cần ngươi có bản sự này.
Thôi Trường Vận cười cười, có chút xem thường nói:
- Buổi trưa ngày mai, cửa hoàng cung, ta sẽ chờ ngươi!
Nói xong, hắn phát ra một tiếng cười dài, quay người mà đi.
Đám chó săn cũng cười lạnh với Lăng Hàn, nhao nhao rời đi theo.
Lăng Hàn đi qua xem xét tình huống của Hiên Viên Định Quốc, thương thế của gia hỏa này rất nặng.
Hiển nhiên Thôi Trường Vận đã cố ý, muốn triệt để kích thích lửa giận của Lăng Hàn.
Rất tốt, hắn đã làm được.
- Cha, đêm hôm nay con sẽ lặng lẽ bắt hắn tới.
Lục Oa nói ở bên tai của Lăng Hàn, còn làm một cái động tác cắt, đáng tiếc đây chỉ là uổng công, vì không có người nào nhìn thấy.
Lăng Hàn lắc đầu:
- Hiện tại các nơi đều có cường giả tiên đồ xuất hiện, khiến cho lòng người bàng hoàng, một khi tạo thành đại thế, tuyệt đối sẽ chia cắt sự thống trị của Huyền Bắc quốc, như vậy sẽ thật sự là lúc thiên hạ đại loạn. Cho nên, lần này ta nhất định phải quang minh chính đại đánh bại Thôi Trường Vận, trọng lập vị chính thống.
- Thế nhưng, nếu như cha muốn giết Thôi Trường Vận, như vậy nhất định Thôi Trấn Hải sẽ vô cùng phẫn nộ, liều lĩnh giết người.
Nhị Oa nói.
- Cường giả tiên đồ xuất thủ, cha vận dụng bất kỳ thủ đoạn gì cũng sẽ trốn không thoát được a.
Đại Oa nói.
- Nói mò gì vậy, ngươi không cần phải lo lắng cho cha a?
Tứ Oa tức giận nói.
- Cũng đúng a.
Ngũ Oa cũng gật đầu.
Lăng Hàn cười lắc đầu, nói:
- Ta không cản được cường giả tiên đồ phẫn nộ xuất thủ, nhưng ta có lòng tin đối với một người.
- Trần Phong Viêm?
Nhị Oa nói.
Lăng Hàn gật đầu:
- Lúc trước mắt thấy sắp đại chiến cùng Yêu tộc, thế nhưng Yêu tộc lại hàng, mặc dù Trần Phong Viêm đang bế quan, thế nhưng lại âm thầm giải quyết vấn đề này. Lần này tin rằng cũng không ngoại lệ, chỉ là Trần Phong Viêm sẽ chỉ giải quyết phiền phức lớn, cho nên, tiểu bối Yêu tộc quát tháo hắn không để ý một chút nào, mà hiện tại cũng giống như thế.
- Chỉ là, nếu như Thôi Trấn Hải xuất thủ, vậy Trần Phong Viêm tuyệt đối sẽ ra tay, hoặc là nói, nhất định hắn đã có chuẩn bị ở phía sau.
Lăng Hàn nghĩ ngợi, không khỏi thở dài, hắn đoán Trần Phong Viêm muốn thử nghiệm các con của hắn một chút. Thế nhưng đám nhi tử của hắn quá ăn hại, không ngờ lại không có ai đứng ra công kích Yêu tộc, chỉ có một mình Thôi Trường Vận.
So với Trần Phong Viêm, những đứa con này của hắn còn chưa có đủ bá khí.
Tốt, các hoàng tử đã không thể trông cậy vào, vậy thì nhìn hắn đi a.
Lăng Hàn chuẩn bị một chút, ngày thứ hai hắn tu luyện trước, sau đó mang theo bảy anh em hồ lô đi tới hoàng cung. Hiên Viên Định Quốc bị thương rất nặng, đến bây giờ cũng còn chưa tỉnh lại, không thể tận mắt nhìn thấy Lăng Hàn báo thù cho hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.