Chương 2754: Thu phục Tiên Vương (Thượng)
Cô Đơn Địa Phi
09/04/2018
Sau đó, hắn cảm thấy thân thể của mình đã bị đánh bay ra ngoài.
Một tên Tiên Vương tầng hai khác cũng muốn nói Lăng Hàn “vô tri” “ngông cuồng” một chút, miệng mới mở ra, liền thấy cảnh này, nhất thời để hắn nuốt lời vào bụng.
Kháo, đây thực sự là một Tiên Vương mới lên cấp sao?
Một quyền liền đánh bay tồn tại thực lực xấp xỉ hắn, để hắn chỉ cảm thấy thấy lạnh cả người, trên trán không khỏi chảy ra mồ hôi.
Đông Phương Duệ cũng kinh ngạc đến ngây người, hắn biết Lăng Hàn là Đế Tinh, bước vào Tiên Vương khẳng định uy mãnh bá tuyệt, nhưng vạn vạn không cách nào tưởng tượng, đối phương sẽ mãnh liệt đến mức độ như thế.
Ngay cả Tiên Vương tầng hai cũng không phải một quyền đối địch!
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười, nhìn về phía tên Tiên Vương tầng hai khác:
- Ngươi muốn nói cái gì, cứ việc nói, ta bảo đảm không đánh gãy ngươi, để ngươi nói xong, lại đánh chết ngươi!
Đây là trần trụi uy hiếp.
Nhưng cái này cực kỳ hữu hiệu, tên Tiên Vương kia lau mồ hôi lạnh, có lòng muốn nói vài câu, không thể yếu đi sĩ khí, nhưng trong đầu không ngừng hồi tưởng cú đấm vừa nãy của Lăng Hàn, càng ngày càng đổ mồ hôi lạnh dạt dào.
Tuy cú đấm kia thật nhanh, đánh đồng bạn trở tay không kịp, nhưng đồng bạn cũng không phải hoàn toàn không có thời gian phản ứng, mà thân thể giống như bị cầm cố, không thể nhúc nhích!
Quy tắc không gian!
Tiên Vương khó giết Tiên Vương, đó là bởi vì chỉ cần một phương yếu thế cảm giác không đúng, ngay lập tức đào tẩu, một phương khác là rất khó đuổi theo. Thế nhưng, nếu như khoảng cách song phương quá gần, hơn nữa một phương cường thế vừa vặn nắm giữ quy tắc không gian, vậy tình huống liền hoàn toàn khác nhau.
Dưới không gian cầm cố, muốn chạy trốn, khó!
Này bằng với đứt đoạn mất đường lui của hắn, mà đấu sức cũng có khả năng cực cao để hắn chết đi, tên Tiên Vương tầng hai kia tự nhiên không dám lên tiếng, hắn không phải vì ai bán mạng, ở trên Tiên lộ càng hùng bá một phương, đâu chịu vì người khác mà hi sinh tính mạng của mình?
Lăng Hàn thu hồi ánh mắt khỏi tên Tiên Vương kia, sau đó chăm chú vào trên người Đông Phương Duệ.
Hắn không nói gì, nhưng thân thể của Đông Phương Duệ không tự chủ được run rẩy, dâng lên một luồng hàn ý không cách nào hình dung.
Cho dù hắn đã từng vô địch một thời đại, được xưng mạnh nhất dưới Tiên Vương, lại có một lão tử Thiên Tôn thì đã làm sao, lúc này Phong Tình Thiên Tôn có thể giết tới nơi này cứu hắn sao?
Hắn ngược lại cũng quả đoán, lấy ra Tiên Binh của mình, sau đó không chút do dự thả ra áp chế tu vi, bắt đầu đột phá Tiên Vương.
Không thành Tiên Vương, hắn chỉ có phần bị Lăng Hàn đánh giết, mà hai tên Tiên Vương khác hiển nhiên không cách nào hi vọng, một bị nổ đến trọng thương, một cái khác căn bản không dám ra tay.
Khóe miệng Lăng Hàn hiện lên một nụ cười, tay phải rung lên, đã nắm Tiên Ma Kiếm trong tay, tay phải hắn phát lực, xèo, Tiên Ma Kiếm liền bị hắn ném ra ngoài, gia trì thời gian, không gian cùng rất nhiều quy tắc, chỉ một thoáng liền xuất hiện ở trước người Đông Phương Duệ, phốc, trực tiếp đâm vào đỉnh đầu của đối phương.
Phốc, Tiên Ma Kiếm xẹt qua một đạo ánh sáng óng ánh, trực tiếp đi vào trong trán của Đông Phương Duệ.
Đông Phương Duệ trừng lớn hai mắt, hắn chỉ hơi nhướng mắt lên liền có thể nhìn thấy thân kiếm sáng loáng kia.
Lăng Hàn dùng sức cực kỳ vừa vặn, chỉ đâm thủng thức hải của hắn, thậm chí mũi kiếm không có từ sau não xuyên qua, bởi vậy, hiện tại chỉ cần thân kiếm loáng một cái, thật giống như lúc nào cũng có thể rơi xuống.
Đông Phương Duệ đưa tay ra muốn đi vồ Tiên Ma Kiếm, nhưng lực lượng trong cơ thể đang cấp tốc tiêu tan, chuẩn Tiên Vương như hắn ngay cả tiểu nhi ba tuổi cũng không bằng.
- Ta biết ngươi muốn nói cái gì.
Lăng Hàn đi tới, thần tình trên mặt lạnh nhạt.
- Không ngoài là ta sẽ uy hiếp lão tử ngươi làm sao làm sao, vì lẽ đó, ta thay ngươi tiết kiệm chút sức lực, ta không sợ lão tử ngươi, sớm muộn có một ngày, ta sẽ kéo hắn xuống vương tọa, đánh thành một con chó chết! Ngươi phải nhớ kỹ, ngày sau chờ lão tử ngươi tiến vào Địa Phủ, ngươi có thể hỏi hắn một chút, có phải là chết như thế không!
Đông Phương Duệ muốn nói chuyện, nhưng miệng mở ra, lại không phát ra được một chút xíu âm thanh, muốn dật động thần thức, nhưng thức hải bị đóng thủng, như thế nào động được một chút thần niệm?
Hắn chỉ có thể phát ra âm thanh khặc khặc khặc, khí tức sự sống đang cấp tốc rời khỏi thân thể.
Hắn không cam lòng, đường đường Đế Tinh, con trai của Thiên Tôn, bị phong ấn mấy kỷ nguyên, vì chính là tranh cướp Tiên chủng hoàn mỹ, ngày sau có hi vọng thành tựu Thiên Tôn, hiện tại ngay cả Tiên Vương cũng không có bước vào liền bị đánh giết.
Sớm biết hôm nay, hắn tuyệt đối sẽ lựa chọn trở thành Tiên Vương tầng chín, kia đồng dạng có một phần hi vọng thành tựu Thiên Tôn, chỉ là kém Tiên chủng hoàn mỹ một chút mà thôi.
Nhưng mà, sự tình đến hôm nay, đã là vạn niệm thành không.
- Ta... Chờ.. ngươi...
Đông Phương Duệ dùng hết lực lượng cuối cùng, phát ra ba chữ này, đây là tất cả oán khí của hắn kết tinh, không phun ra làm sao cũng không chịu tắt thở.
Cái này không phải là lời thề non hẹn biển gì, mà là khát vọng to lớn nhất trong lòng hắn, hi vọng Lăng Hàn nhanh chết một chút, đi địa ngục chơi với hắn.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười:
- Ngươi vẫn là chờ lão tử của ngươi đi, tạm biệt không tiễn!
Hắn rút Tiên Ma Kiếm về, phốc, một chùm máu tươi phun ra ngoài, Đông Phương Duệ lập tức ngã oặt ở trên mặt đất, bị chết triệt để, nhưng đôi mắt còn trợn tròn, chết không nhắm mắt.
Một bên, ngay cả Kỷ Vô Danh, Hỏa Phù Dung cũng há mồm, lộ ra vẻ khiếp sợ, tựa hồ không thể nào tiếp thu được sư thực như vậy.
Kia là con ruột của Thiên Tôn a!
Trước đó Phong Tình, Cửu Ngũ Thiên Tôn chịu thu tay lại, chính là bởi vì bị Vô Nhạc Thiên Tôn uy hiếp, nếu bọn họ động Lăng Hàn một sợi tóc, Vô Nhạc Thiên Tôn cũng giết hai mạch của bọn họ sạch sành sanh. Hai đại Thiên Tôn đều có dòng dõi, tự nhiên kiêng kỵ.
Nhưng hiện tại Lăng Hàn làm thịt Đông Phương Duệ, Phong Tình Thiên Tôn còn có gì kiêng kị?
Nhưng lại quay đầu ngẫm lại, nếu Đông Phương Duệ dám truy sát Lăng Hàn, vậy Lăng Hàn giết hắn lại có cái gì không đúng?
Nha, Đông Phương Duệ có thể không sợ Vô Nhạc Thiên Tôn tức giận sao?
Trên mặt Lăng Hàn cười khanh khách, Phong Tình Thiên Tôn tự nhiên có Vô Nhạc Thiên Tôn chống đỡ, thậm chí Chu Hằng cũng sẽ hỗ trợ, cùng thế hệ chiến đấu, sinh tử tự phụ, trưởng bối xen tay vào là gì?
Một tên Tiên Vương tầng hai khác cũng muốn nói Lăng Hàn “vô tri” “ngông cuồng” một chút, miệng mới mở ra, liền thấy cảnh này, nhất thời để hắn nuốt lời vào bụng.
Kháo, đây thực sự là một Tiên Vương mới lên cấp sao?
Một quyền liền đánh bay tồn tại thực lực xấp xỉ hắn, để hắn chỉ cảm thấy thấy lạnh cả người, trên trán không khỏi chảy ra mồ hôi.
Đông Phương Duệ cũng kinh ngạc đến ngây người, hắn biết Lăng Hàn là Đế Tinh, bước vào Tiên Vương khẳng định uy mãnh bá tuyệt, nhưng vạn vạn không cách nào tưởng tượng, đối phương sẽ mãnh liệt đến mức độ như thế.
Ngay cả Tiên Vương tầng hai cũng không phải một quyền đối địch!
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười, nhìn về phía tên Tiên Vương tầng hai khác:
- Ngươi muốn nói cái gì, cứ việc nói, ta bảo đảm không đánh gãy ngươi, để ngươi nói xong, lại đánh chết ngươi!
Đây là trần trụi uy hiếp.
Nhưng cái này cực kỳ hữu hiệu, tên Tiên Vương kia lau mồ hôi lạnh, có lòng muốn nói vài câu, không thể yếu đi sĩ khí, nhưng trong đầu không ngừng hồi tưởng cú đấm vừa nãy của Lăng Hàn, càng ngày càng đổ mồ hôi lạnh dạt dào.
Tuy cú đấm kia thật nhanh, đánh đồng bạn trở tay không kịp, nhưng đồng bạn cũng không phải hoàn toàn không có thời gian phản ứng, mà thân thể giống như bị cầm cố, không thể nhúc nhích!
Quy tắc không gian!
Tiên Vương khó giết Tiên Vương, đó là bởi vì chỉ cần một phương yếu thế cảm giác không đúng, ngay lập tức đào tẩu, một phương khác là rất khó đuổi theo. Thế nhưng, nếu như khoảng cách song phương quá gần, hơn nữa một phương cường thế vừa vặn nắm giữ quy tắc không gian, vậy tình huống liền hoàn toàn khác nhau.
Dưới không gian cầm cố, muốn chạy trốn, khó!
Này bằng với đứt đoạn mất đường lui của hắn, mà đấu sức cũng có khả năng cực cao để hắn chết đi, tên Tiên Vương tầng hai kia tự nhiên không dám lên tiếng, hắn không phải vì ai bán mạng, ở trên Tiên lộ càng hùng bá một phương, đâu chịu vì người khác mà hi sinh tính mạng của mình?
Lăng Hàn thu hồi ánh mắt khỏi tên Tiên Vương kia, sau đó chăm chú vào trên người Đông Phương Duệ.
Hắn không nói gì, nhưng thân thể của Đông Phương Duệ không tự chủ được run rẩy, dâng lên một luồng hàn ý không cách nào hình dung.
Cho dù hắn đã từng vô địch một thời đại, được xưng mạnh nhất dưới Tiên Vương, lại có một lão tử Thiên Tôn thì đã làm sao, lúc này Phong Tình Thiên Tôn có thể giết tới nơi này cứu hắn sao?
Hắn ngược lại cũng quả đoán, lấy ra Tiên Binh của mình, sau đó không chút do dự thả ra áp chế tu vi, bắt đầu đột phá Tiên Vương.
Không thành Tiên Vương, hắn chỉ có phần bị Lăng Hàn đánh giết, mà hai tên Tiên Vương khác hiển nhiên không cách nào hi vọng, một bị nổ đến trọng thương, một cái khác căn bản không dám ra tay.
Khóe miệng Lăng Hàn hiện lên một nụ cười, tay phải rung lên, đã nắm Tiên Ma Kiếm trong tay, tay phải hắn phát lực, xèo, Tiên Ma Kiếm liền bị hắn ném ra ngoài, gia trì thời gian, không gian cùng rất nhiều quy tắc, chỉ một thoáng liền xuất hiện ở trước người Đông Phương Duệ, phốc, trực tiếp đâm vào đỉnh đầu của đối phương.
Phốc, Tiên Ma Kiếm xẹt qua một đạo ánh sáng óng ánh, trực tiếp đi vào trong trán của Đông Phương Duệ.
Đông Phương Duệ trừng lớn hai mắt, hắn chỉ hơi nhướng mắt lên liền có thể nhìn thấy thân kiếm sáng loáng kia.
Lăng Hàn dùng sức cực kỳ vừa vặn, chỉ đâm thủng thức hải của hắn, thậm chí mũi kiếm không có từ sau não xuyên qua, bởi vậy, hiện tại chỉ cần thân kiếm loáng một cái, thật giống như lúc nào cũng có thể rơi xuống.
Đông Phương Duệ đưa tay ra muốn đi vồ Tiên Ma Kiếm, nhưng lực lượng trong cơ thể đang cấp tốc tiêu tan, chuẩn Tiên Vương như hắn ngay cả tiểu nhi ba tuổi cũng không bằng.
- Ta biết ngươi muốn nói cái gì.
Lăng Hàn đi tới, thần tình trên mặt lạnh nhạt.
- Không ngoài là ta sẽ uy hiếp lão tử ngươi làm sao làm sao, vì lẽ đó, ta thay ngươi tiết kiệm chút sức lực, ta không sợ lão tử ngươi, sớm muộn có một ngày, ta sẽ kéo hắn xuống vương tọa, đánh thành một con chó chết! Ngươi phải nhớ kỹ, ngày sau chờ lão tử ngươi tiến vào Địa Phủ, ngươi có thể hỏi hắn một chút, có phải là chết như thế không!
Đông Phương Duệ muốn nói chuyện, nhưng miệng mở ra, lại không phát ra được một chút xíu âm thanh, muốn dật động thần thức, nhưng thức hải bị đóng thủng, như thế nào động được một chút thần niệm?
Hắn chỉ có thể phát ra âm thanh khặc khặc khặc, khí tức sự sống đang cấp tốc rời khỏi thân thể.
Hắn không cam lòng, đường đường Đế Tinh, con trai của Thiên Tôn, bị phong ấn mấy kỷ nguyên, vì chính là tranh cướp Tiên chủng hoàn mỹ, ngày sau có hi vọng thành tựu Thiên Tôn, hiện tại ngay cả Tiên Vương cũng không có bước vào liền bị đánh giết.
Sớm biết hôm nay, hắn tuyệt đối sẽ lựa chọn trở thành Tiên Vương tầng chín, kia đồng dạng có một phần hi vọng thành tựu Thiên Tôn, chỉ là kém Tiên chủng hoàn mỹ một chút mà thôi.
Nhưng mà, sự tình đến hôm nay, đã là vạn niệm thành không.
- Ta... Chờ.. ngươi...
Đông Phương Duệ dùng hết lực lượng cuối cùng, phát ra ba chữ này, đây là tất cả oán khí của hắn kết tinh, không phun ra làm sao cũng không chịu tắt thở.
Cái này không phải là lời thề non hẹn biển gì, mà là khát vọng to lớn nhất trong lòng hắn, hi vọng Lăng Hàn nhanh chết một chút, đi địa ngục chơi với hắn.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười:
- Ngươi vẫn là chờ lão tử của ngươi đi, tạm biệt không tiễn!
Hắn rút Tiên Ma Kiếm về, phốc, một chùm máu tươi phun ra ngoài, Đông Phương Duệ lập tức ngã oặt ở trên mặt đất, bị chết triệt để, nhưng đôi mắt còn trợn tròn, chết không nhắm mắt.
Một bên, ngay cả Kỷ Vô Danh, Hỏa Phù Dung cũng há mồm, lộ ra vẻ khiếp sợ, tựa hồ không thể nào tiếp thu được sư thực như vậy.
Kia là con ruột của Thiên Tôn a!
Trước đó Phong Tình, Cửu Ngũ Thiên Tôn chịu thu tay lại, chính là bởi vì bị Vô Nhạc Thiên Tôn uy hiếp, nếu bọn họ động Lăng Hàn một sợi tóc, Vô Nhạc Thiên Tôn cũng giết hai mạch của bọn họ sạch sành sanh. Hai đại Thiên Tôn đều có dòng dõi, tự nhiên kiêng kỵ.
Nhưng hiện tại Lăng Hàn làm thịt Đông Phương Duệ, Phong Tình Thiên Tôn còn có gì kiêng kị?
Nhưng lại quay đầu ngẫm lại, nếu Đông Phương Duệ dám truy sát Lăng Hàn, vậy Lăng Hàn giết hắn lại có cái gì không đúng?
Nha, Đông Phương Duệ có thể không sợ Vô Nhạc Thiên Tôn tức giận sao?
Trên mặt Lăng Hàn cười khanh khách, Phong Tình Thiên Tôn tự nhiên có Vô Nhạc Thiên Tôn chống đỡ, thậm chí Chu Hằng cũng sẽ hỗ trợ, cùng thế hệ chiến đấu, sinh tử tự phụ, trưởng bối xen tay vào là gì?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.