Chương 2127: Thương bạo
Cô Đơn Địa Phi
07/04/2018
Làm sao có thể dễ dàng đỡ được một đòn này như vậy?
Nhưng mặc kệ hắn có chấp nhận hay không, có tin hay không, nắm đấm của Lăng Hàn đã đánh qua.
- Hừ!
Hắn vung liêm đao nghênh đón. Muốn sử dụng nhục quyền đón đỡ Tiên Binh của hắn sao?
Thực sự khôi hài. Đừng thấy thanh liêm đao này chỉ là chuẩn tiên khí tứ tinh, lại bị Tiên Vương khai phong qua. Trong đó có một tia uy lực của Tiên Vương, vô cùng sắc bén, biến tướng tăng lên chiến lực.
Đến đây đi. Xem có cắt đi nắm đấm của ngươi hay không! Xem ngươi đánh trả tiện hay không tiện tay.
Lăng Hàn nhìn thấy tất cả. Nhưng hắn vẫn duy trì tư thế ra quyền không thay đổi. Hắn chỉ vận dụng thêm Huyền Âm Mẫu Thủy.
Thình thịch!
Liêm đao chém tới trúng vào trên cổ tay của Lăng Hàn. Đại đạo va chạm, quy tắc xung đột. Có ký hiệu vô tận bị phá thành mảnh nhỏ. Nhưng nắm đấm của Lăng Hàn lại vẫn rất tốt. Hắn tiến quân thần tốc, tiếp tục đánh về phía Phí Vân.
Biến... biến thái!
Lúc này Phí Vân thực sự kinh sợ. Liêm đao đã từng được Tiên Vương khai phong, lại còn không thể chặt đứt cổ tay của Lăng Hàn. Ngươi từng được Tiên Vương gia tăng từng phòng ngự sao?
Dĩ nhiên không phải. Đó là bởi vì Huyền Âm Mẫu Thủy phát uy.
Đây chính là thiên địa bản nguyên. Tuy rằng Lăng Hàn bị giới hạn bởi cảnh giới, nhưng ở trên người Phí Vân, lực Tiên Vương có thể phát uy ra trăm phần trăm sao?
Đương nhiên không thể. Hơn nữa đây chẳng qua là Tiên Vương gia tăng một tia lực lượng. Nhưng Huyền Âm Mẫu Thủy lại là lực bản nguyên thực sự của Lăng Hàn. Có thể so sánh được sao?
Bởi vậy hai hai đều suy yếu. Lăng Hàn tất nhiên giống như không có việc gì.
Thình thịch!
Một quyền đánh qua, đập vào trên người Phí Vân, đánh bay toàn thân hắn. Thân hình Lăng Hàn vọt ra, một bước liền đuổi kịp đối phương. Lại là một quyền đánh qua.
Thình thịch.
Thân hình Phí Vân nhất thời bay về phía trên bầu trời.
Thình thịch thình thịch thình thịch thình thịch.
Lăng Hàn đuổi theo, tiếp tục đánh mạnh.
Phí Vân ngược lại cũng không hổ danh là Đế giả đỉnh cấp. Hắn nào có khiếp sợ. Hắn cũng lao đến gần. Toàn thân hắn cuộn mình thành một hình cầu, hai tay lại bảo vệ ở trước mặt, để ý khu vực này cũng là khu vực quan trọng nhất.
Điều này đủ để bảo đảm hắn không bị thương nặng.
Lăng Hàn có rất nhiều loại biện pháp có thể phá vỡ tầng phòng ngự này. Ví dụ như Cửu Thiên Hỏa, ví dụ như Huyền Âm Mẫu Thủy, ví dụ như vận chuyển ba loại lực quy tắc của Hắc Tháp. Nhưng đối phó với loại "cặn bã" này, cần dùng những thủ đoạn cao cấp như vậy sao?
Ngươi muốn làm con rùa có đúng hay không? Được!
Hắn đạp một cước ra.
Thình thịch.
Phí Vân nhất thời lại bị đánh bay về phía trên bầu trời. Sau đó Lăng Hàn lấy ra một cây thương sắt. Đây là phần cược thắng được, Mạc Sương đưa cho hắn. Không biết là chuẩn tiên khí của ai.
Vèo.
Hắn triển khai lực không gian.
Thình thịch thịch.
Thân hình chớp động, xuyên qua không gian, thoáng cái lại đuổi kịp Phí Vân. Sau đó một thương đâm thẳng. Mục tiêu nhắm thẳng vào mông của đối phương.
- Không!
Tuy rằng Phí Vân ôm một đầu, nhưng thần thức tiên nhân mở rõ. Điều này với tận mắt nhìn thấy có gì khác nhau?
Một thương này, là muốn bạo hoa cúc của mình!
Mặt hắn màu xanh lục. Trước mặt đông người, nếu như bị thương sắt bạo cúc, sau này hắn còn có mặt mũi nào nhìn người khác chứ?
Nhưng hắn vì bảo vệ nơi yếu hại, hắn cuốn chặt lấy bản thân, làm sao có thể đơn giản thay đổi lộ tuyến vận hành? Hắn vội vàng mở thân thể ra, muốn triển khai thân pháp. Cho dù liều mạng để bắp đùi bụng dưới trúng một thương, cũng không thể để cho hoa cúc quân bị hại hỏng bét được.
Nhưng thân thể hắn vừa mới mở ra, một thương này đã tập kích đến.
Phụt.
Nhất thời có nửa cây thân trực tiếp đi vào.
Ai bảo hắn cố ý mở thân thể ra, giống như ở hoan nghênh thương sắt tiến vào.
- A.
Hắn kêu lên thảm thiết, toàn thân đều căng ra thành một đường thẳng tắp.
- Buồn nôn!
Lăng Hàn vội vàng vung tay, ném Phí Vân ra ngoài.
Thình thịch.
Phí Vân từ trên bầu trời ngã rơi xuống, nặng nề nện xuống đất. Bụi bặm bay lên. Hắn vẫn duy trì ở tư thế nằm. Phía trên mông lại có một cây thương cắm vào đang lắc lư.
Hắn thật ra cũng không choáng váng hôn mê. Công kích như vậy còn chưa đủ để khiến cho hắn bị thương nặng. Nhưng mấu chốt là mất mặt. Khiến cho hắn căn bản không dám ngẩng đầu lên.
Đường đường là Đế giả, hơn nữa còn là tồn tại xếp hạng thứ sáu Quảng Long Thiên, lại có thể ở trước mặt mọi người bị người khác bạo cúc?
Trong nháy mắt, tất cả mọi người Quảng Long Thiên cùng chung mối thù, đều dùng ánh mắt phẫn nộ nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn, chỉ cảm thấy Lăng Hàn đang sri nhục toàn bộ Quảng Long Thiên.
Kẻ thù chung!
Lăng Hàn cảm thấy bất đắc dĩ. Nếu muốn tranh đoạt Liệt Diễm Lôi Kích Mộc, hắn phải đánh bại tất cả thiên kiêu. Các ngươi nhìn ta như nhìn kẻ thù. Cùng lắm thì trấn áp mỗi người.
Nhưng thù hận thì thù hận, nhưng không có ai lỗ mãng nhảy về phía Lăng Hàn khiêu chiến.
Phí Vân chính là tấm gương cho mọi người.
- Dị đại nhân thế nào còn chưa tới?
- Thư Tiên Tử đầu?
- Đường Minh Long đâu?
Các thiên kiêu của Quảng Long Thiên đều kêu to, tình cảm mọi người vô cùng kích động.
Dị, đó là tồn tại Đứ giả Trảm Trần đứng đầu Quảng Long Thiên. Không có ai biết hắn là họ Dị hay tên là Dị, hay căn bản đây lại chỉ là một danh hiệu. Dị là một người đặc biệt thần bí, nhưng thực lực lại là cường hãn đến kinh người. Hắn xếp hàng thứ nhất, hoàn toàn không có một chút tranh cãi nào.
Thư Nhã Dung, đệ nhất mỹ nữ Quảng Long Thiên, đồng thời cũng xếp hạng thứ hai ở trong Đế giả Trảm Trần. Đường Minh Long lại là xếp hạng thứ 3.
Thực lực của ba người này nếu so ánh với các Đế giả khác, rõ ràng mạnh mẽ hơn một phần. Bởi vậy, các thiên kiêu của Quảng Long Thiên đều tin tưởng chắc chắn, chỉ cần ba người này trình diện. Tùy tiện một người nào, cũng có thể đủ để trấn áp được Lăng Hàn.
Ở dưới kích động như vậy, không ai chú ý tới Phí Vân đá lặng lẽ đào một cái hố, bò vào. Sau đó hắn càng đào càng sâu, càng bò càng xa, chuồn mất.
Lăng Hàn đi trở về chỗ, liền nhìn thấy đám người Nghiêm Tiên Lộ đều lộ ra vẻ kích động.
- Lăng huynh!
- Lăng huynh!
- Lăng đại nhân!
Quá tuyệt. Hung hăng cho Thái An Thiên một cái tát vào mặt! Phải biết rằng, bắt đầu từ khi tới nơi này, người Quảng Long Thiên vẫn thể hiện ra thái độ xem thường, đủ loại khinh thường Thái An Thiên.
Nhưng còn bây giờ thì sao?
Bị hung hăng đánh vào mặt.
Đế giả xếp hạng thứ sáu, thứ chín còn không phải là bị đánh bại sao? Thật may là Thạch Tu Văn chạy trốn nhanh, nếu không cũng bạo cái mông của hắn.
Nhưng mặc kệ hắn có chấp nhận hay không, có tin hay không, nắm đấm của Lăng Hàn đã đánh qua.
- Hừ!
Hắn vung liêm đao nghênh đón. Muốn sử dụng nhục quyền đón đỡ Tiên Binh của hắn sao?
Thực sự khôi hài. Đừng thấy thanh liêm đao này chỉ là chuẩn tiên khí tứ tinh, lại bị Tiên Vương khai phong qua. Trong đó có một tia uy lực của Tiên Vương, vô cùng sắc bén, biến tướng tăng lên chiến lực.
Đến đây đi. Xem có cắt đi nắm đấm của ngươi hay không! Xem ngươi đánh trả tiện hay không tiện tay.
Lăng Hàn nhìn thấy tất cả. Nhưng hắn vẫn duy trì tư thế ra quyền không thay đổi. Hắn chỉ vận dụng thêm Huyền Âm Mẫu Thủy.
Thình thịch!
Liêm đao chém tới trúng vào trên cổ tay của Lăng Hàn. Đại đạo va chạm, quy tắc xung đột. Có ký hiệu vô tận bị phá thành mảnh nhỏ. Nhưng nắm đấm của Lăng Hàn lại vẫn rất tốt. Hắn tiến quân thần tốc, tiếp tục đánh về phía Phí Vân.
Biến... biến thái!
Lúc này Phí Vân thực sự kinh sợ. Liêm đao đã từng được Tiên Vương khai phong, lại còn không thể chặt đứt cổ tay của Lăng Hàn. Ngươi từng được Tiên Vương gia tăng từng phòng ngự sao?
Dĩ nhiên không phải. Đó là bởi vì Huyền Âm Mẫu Thủy phát uy.
Đây chính là thiên địa bản nguyên. Tuy rằng Lăng Hàn bị giới hạn bởi cảnh giới, nhưng ở trên người Phí Vân, lực Tiên Vương có thể phát uy ra trăm phần trăm sao?
Đương nhiên không thể. Hơn nữa đây chẳng qua là Tiên Vương gia tăng một tia lực lượng. Nhưng Huyền Âm Mẫu Thủy lại là lực bản nguyên thực sự của Lăng Hàn. Có thể so sánh được sao?
Bởi vậy hai hai đều suy yếu. Lăng Hàn tất nhiên giống như không có việc gì.
Thình thịch!
Một quyền đánh qua, đập vào trên người Phí Vân, đánh bay toàn thân hắn. Thân hình Lăng Hàn vọt ra, một bước liền đuổi kịp đối phương. Lại là một quyền đánh qua.
Thình thịch.
Thân hình Phí Vân nhất thời bay về phía trên bầu trời.
Thình thịch thình thịch thình thịch thình thịch.
Lăng Hàn đuổi theo, tiếp tục đánh mạnh.
Phí Vân ngược lại cũng không hổ danh là Đế giả đỉnh cấp. Hắn nào có khiếp sợ. Hắn cũng lao đến gần. Toàn thân hắn cuộn mình thành một hình cầu, hai tay lại bảo vệ ở trước mặt, để ý khu vực này cũng là khu vực quan trọng nhất.
Điều này đủ để bảo đảm hắn không bị thương nặng.
Lăng Hàn có rất nhiều loại biện pháp có thể phá vỡ tầng phòng ngự này. Ví dụ như Cửu Thiên Hỏa, ví dụ như Huyền Âm Mẫu Thủy, ví dụ như vận chuyển ba loại lực quy tắc của Hắc Tháp. Nhưng đối phó với loại "cặn bã" này, cần dùng những thủ đoạn cao cấp như vậy sao?
Ngươi muốn làm con rùa có đúng hay không? Được!
Hắn đạp một cước ra.
Thình thịch.
Phí Vân nhất thời lại bị đánh bay về phía trên bầu trời. Sau đó Lăng Hàn lấy ra một cây thương sắt. Đây là phần cược thắng được, Mạc Sương đưa cho hắn. Không biết là chuẩn tiên khí của ai.
Vèo.
Hắn triển khai lực không gian.
Thình thịch thịch.
Thân hình chớp động, xuyên qua không gian, thoáng cái lại đuổi kịp Phí Vân. Sau đó một thương đâm thẳng. Mục tiêu nhắm thẳng vào mông của đối phương.
- Không!
Tuy rằng Phí Vân ôm một đầu, nhưng thần thức tiên nhân mở rõ. Điều này với tận mắt nhìn thấy có gì khác nhau?
Một thương này, là muốn bạo hoa cúc của mình!
Mặt hắn màu xanh lục. Trước mặt đông người, nếu như bị thương sắt bạo cúc, sau này hắn còn có mặt mũi nào nhìn người khác chứ?
Nhưng hắn vì bảo vệ nơi yếu hại, hắn cuốn chặt lấy bản thân, làm sao có thể đơn giản thay đổi lộ tuyến vận hành? Hắn vội vàng mở thân thể ra, muốn triển khai thân pháp. Cho dù liều mạng để bắp đùi bụng dưới trúng một thương, cũng không thể để cho hoa cúc quân bị hại hỏng bét được.
Nhưng thân thể hắn vừa mới mở ra, một thương này đã tập kích đến.
Phụt.
Nhất thời có nửa cây thân trực tiếp đi vào.
Ai bảo hắn cố ý mở thân thể ra, giống như ở hoan nghênh thương sắt tiến vào.
- A.
Hắn kêu lên thảm thiết, toàn thân đều căng ra thành một đường thẳng tắp.
- Buồn nôn!
Lăng Hàn vội vàng vung tay, ném Phí Vân ra ngoài.
Thình thịch.
Phí Vân từ trên bầu trời ngã rơi xuống, nặng nề nện xuống đất. Bụi bặm bay lên. Hắn vẫn duy trì ở tư thế nằm. Phía trên mông lại có một cây thương cắm vào đang lắc lư.
Hắn thật ra cũng không choáng váng hôn mê. Công kích như vậy còn chưa đủ để khiến cho hắn bị thương nặng. Nhưng mấu chốt là mất mặt. Khiến cho hắn căn bản không dám ngẩng đầu lên.
Đường đường là Đế giả, hơn nữa còn là tồn tại xếp hạng thứ sáu Quảng Long Thiên, lại có thể ở trước mặt mọi người bị người khác bạo cúc?
Trong nháy mắt, tất cả mọi người Quảng Long Thiên cùng chung mối thù, đều dùng ánh mắt phẫn nộ nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn, chỉ cảm thấy Lăng Hàn đang sri nhục toàn bộ Quảng Long Thiên.
Kẻ thù chung!
Lăng Hàn cảm thấy bất đắc dĩ. Nếu muốn tranh đoạt Liệt Diễm Lôi Kích Mộc, hắn phải đánh bại tất cả thiên kiêu. Các ngươi nhìn ta như nhìn kẻ thù. Cùng lắm thì trấn áp mỗi người.
Nhưng thù hận thì thù hận, nhưng không có ai lỗ mãng nhảy về phía Lăng Hàn khiêu chiến.
Phí Vân chính là tấm gương cho mọi người.
- Dị đại nhân thế nào còn chưa tới?
- Thư Tiên Tử đầu?
- Đường Minh Long đâu?
Các thiên kiêu của Quảng Long Thiên đều kêu to, tình cảm mọi người vô cùng kích động.
Dị, đó là tồn tại Đứ giả Trảm Trần đứng đầu Quảng Long Thiên. Không có ai biết hắn là họ Dị hay tên là Dị, hay căn bản đây lại chỉ là một danh hiệu. Dị là một người đặc biệt thần bí, nhưng thực lực lại là cường hãn đến kinh người. Hắn xếp hàng thứ nhất, hoàn toàn không có một chút tranh cãi nào.
Thư Nhã Dung, đệ nhất mỹ nữ Quảng Long Thiên, đồng thời cũng xếp hạng thứ hai ở trong Đế giả Trảm Trần. Đường Minh Long lại là xếp hạng thứ 3.
Thực lực của ba người này nếu so ánh với các Đế giả khác, rõ ràng mạnh mẽ hơn một phần. Bởi vậy, các thiên kiêu của Quảng Long Thiên đều tin tưởng chắc chắn, chỉ cần ba người này trình diện. Tùy tiện một người nào, cũng có thể đủ để trấn áp được Lăng Hàn.
Ở dưới kích động như vậy, không ai chú ý tới Phí Vân đá lặng lẽ đào một cái hố, bò vào. Sau đó hắn càng đào càng sâu, càng bò càng xa, chuồn mất.
Lăng Hàn đi trở về chỗ, liền nhìn thấy đám người Nghiêm Tiên Lộ đều lộ ra vẻ kích động.
- Lăng huynh!
- Lăng huynh!
- Lăng đại nhân!
Quá tuyệt. Hung hăng cho Thái An Thiên một cái tát vào mặt! Phải biết rằng, bắt đầu từ khi tới nơi này, người Quảng Long Thiên vẫn thể hiện ra thái độ xem thường, đủ loại khinh thường Thái An Thiên.
Nhưng còn bây giờ thì sao?
Bị hung hăng đánh vào mặt.
Đế giả xếp hạng thứ sáu, thứ chín còn không phải là bị đánh bại sao? Thật may là Thạch Tu Văn chạy trốn nhanh, nếu không cũng bạo cái mông của hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.