Chương 1268: Thượng Nhân hiện
Cô Đơn Địa Phi
01/02/2018
Hai cường giả Hoa, Cốc đứng chắp tay, có bọn họ nhìn chòng chọc Loạn Tinh Nữ Hoàng, đối phương không có khả năng lật trời.
Dương Hạo chậm rãi bò dậy, nhãn thần phun hỏa.
Con mẹ nó, ta sát? Bị đánh không?
- Còn không tra?
Loạn Tinh Nữ Hoàng nhìn Trầm Quát, trong con ngươi có Nhật Nguyệt Tinh Thần dũng động, khí thế cường đại kinh người, làm Trầm Quát thiếu chút nữa thổ huyết.
Da mặt hắn co quắp, còn tra cái rắm, không phải đã cướp đoạt thân phận đệ tử hạt giống của Lăng Hàn, đuổi ra tông môn sao. Hắn suy nghĩ một chút, không thể làm gì khác hơn là nhắc lại phán quyết một lần.
Ba!
Hắn vừa nói xong, lại bị Loạn Tinh Nữ Hoàng đánh bay ra ngoài, chỉ cảm thấy khớp xương cả người gảy lìa, đúng là không bò dậy nổi.
- Trẫm không tiếp thu kết quả này, phúc thẩm!
Loạn Tinh Nữ Hoàng vô cùng khí phách nói.
- Các hạ, ngươi thật quá mức!
Hoa Vĩnh Ninh cùng Cốc Phương cuối cùng không thể nhịn nữa, ngươi thật cho rằng đây là Loạn Tinh Hoàng Triều của ngươi sao?
- Ha hả, tiểu cô nương, lần đầu ở chỗ bản tọa quát tháo, bản tọa không chấp nhặt với ngươi, nhưng có một không có hai, ngươi vừa đánh, chính là đệ tử của bản tọa!
Một thanh âm cường đại vang lên, làm mỗi người đều run sợ.
Đây là một loại trình tự sinh mệnh áp chế.
Tam Nguyên Thượng Nhân!
Ai có thể nghĩ tới, chỉ là thẩm vấn một Sơn Hà Cảnh nho nhỏ, cuối cùng lại để cường giả Hằng Hà Cảnh ra mặt.
Loạn Tinh Nữ Hoàng cũng không khỏi biến sắc, nàng rất mạnh, nhưng còn không có tu đến Tinh Thần cực cảnh, sao có thể là đối thủ của Hằng Hà Cảnh? Nhưng nàng cũng không yếu khí thế nói:
- Tiền bối, trời đất bao la, không hơn được một chữ lý a.
- Đám người này rắn chuột một ổ, thêu dệt tội danh, trẫm nhìn không được!
- Ha hả, sự tình của Lẫm Thiên Tông, còn chưa tới phiên tiểu cô nương ngươi tới hỏi.
Thanh âm của Tam Nguyên Thượng Nhân vang động, nhưng người lại chưa hiện.
- Bản tọa chỉ hỏi ngươi, vì sao đả thương đệ tử của bản tọa?
Dương Hạo cười lạnh, trên người hắn có một tấm thần niệm phù do Tam Nguyên Thượng Nhân ban tặng, chỉ cần rót thần thức vào, là có thể bắt được liên lạc với Tam Nguyên Thượng Nhân, đâm thọc thêu dệt chuyện a.
Này cũng có thể nhìn ra Tam Nguyên Thượng Nhân sủng ái tân đồ bao nhiêu, có thể được hắn coi trọng như vậy.
Tinh Thần Cảnh thì như thế nào, ở trước mặt Hằng Hà Cảnh chỉ là đống cặn bả mà thôi! Đánh hắn, hơn nữa còn hai lần, hanh, không ai có thể không trả giá thật lớn!
Loạn Tinh Nữ Hoàng liếc mị nhãn nói:
- Tiền bối là muốn ỷ lớn hiếp nhỏ?
- Tiểu nữ oa, đừng nghĩ dùng lời nói gài bản tọa!
Tam Nguyên Thượng Nhân nói.
- Ngươi quỳ xuống, bồi tội đệ tử của ta, bản tọa có thể tha cho ngươi một lần.
Đây thật là thiên đại nhục nhã.
Để một Tinh Thần Cảnh dập đầu bồi tội một Nhật Nguyệt Cảnh, đừng nói Loạn Tinh Nữ Hoàng còn là nhất phương bá chủ, ngay cả Tinh Thần Cảnh phổ thông cũng không có khả năng nhịn được.
Loạn Tinh Nữ Hoàng biến sắc, nàng thật không ngờ Tam Nguyên Thượng Nhân bao che khuyết điểm như vậy, này còn giảng đạo lý sao?
Bất quá chân lý vốn là nắm giữ ở trong tay cường giả, người yếu chỉ có nhẫn nhục chịu đựng.
- Hắc! Hắc! Hắc!
Loạn Tinh Nữ Hoàng cười lạnh, chín đại phân thân của nàng chỉ kém một chút là có thể đạt đến Tinh Thần Cảnh, mà có kinh nghiệm từng trải cùng với tài nguyên to lớn của nàng duy trì, Hồ Phỉ Vân tối đa chỉ cần trăm năm là có thể đạt đến Tinh Thần Cảnh.
Đến lúc đó nàng có thể tiến lên Tinh Thần cực cảnh, về sau đột phá Hằng Hà Cảnh.
Vương giả ở từng cảnh giới đều tu đến hoàn mỹ như nàng, một khi nhảy vào đại cảnh giới liền có Lục Tinh lực lượng, đủ để đánh với Tam Nguyên Thượng Nhân một trận.
Từ các mặt tình báo, Tam Nguyên Thượng Nhân chắc là Hằng Hà Cảnh tiểu cực vị hậu kỳ.
Thế nhưng, hiện tại không được, xa xa không được!
- tiểu cô nương, xem ra ngươi không phục a!
Tam Nguyên Thượng Nhân cười nói.
- Bất quá, không phục cũng không có cách nào! Hạo nhi, người ta đánh ngươi, ngươi liền đánh lại a.
- Chỉ là sư phụ, người ta là Tinh Thần Cảnh, đồ nhi không phải đối thủ.
Dương Hạo cung kính nói.
- Ha hả, đây không phải còn có vi sư sao?
Tam Nguyên Thượng Nhân nói.
- Tạ ơn sư phụ!
Dương Hạo nhất thời cười lạnh, Tam Nguyên Thượng Nhân đã đem lời nói rất rõ ràng, bảo hắn đi qua đánh Loạn Tinh Nữ Hoàng, mà có Tam Nguyên Thượng Nhân trấn áp, Tinh Thần Cảnh lại có thể phản kháng sao?
Tinh Thần Cảnh thiên tài đi nữa, ở trước mặt cường giả Hằng Hà Cảnh cũng như trẻ con mà thôi!
Lăng Hàn biến sắc, nếu Loạn Tinh Nữ Hoàng bị đánh, dù cho chỉ là một cái phân thân, đây cũng vô cùng nhục nhã! Loạn Tinh Nữ Hoàng không có khả năng chịu được, mà hắn càng không thể nhẫn nhịn!
- Đến!
Hắn lớn tiếng nói, Tam Nguyên Thượng Nhân ở đây thì như thế nào, hắn muốn vận dụng Hắc Tháp thu Nữ Hoàng vào.
Đây là thê tử tương lai của hắn, há có thể chịu nhục!
Loạn Tinh Nữ Hoàng vốn chỉ muốn làm lớn chuyện, để Lăng Hàn thắng được công bình, không nghĩ tới nhất thời nhịn không được ra tay với Dương Hạo lại dẫn ra Tam Nguyên Thượng Nhân, để tình thế càng thêm không ổn.
Nàng cũng quyết định thật nhanh, lập tức phóng tới chỗ Lăng Hàn.
- Ha hả, còn muốn chạy?
Tam Nguyên Thượng Nhân phát sinh tiếng cười, thân hình của Loạn Tinh Nữ Hoàng nhất thời bị quản chế, như trong nháy mắt biến thành một pho tượng, khẽ động cũng không thể nhúc nhích.
Dương Hạo thì cười lạnh đi tới, đưa tay vung lên thật cao, hắn muốn quất Loạn Tinh Nữ Hoàng một tát.
Nghĩ tới có thể đích thân báo thù, hắn không tràn đầy khoái ý.
Dĩ nhiên, đây chỉ là một phân thân của Loạn Tinh Nữ Hoàng, nếu hắn nhìn thấy hình dáng của Loạn Tinh Nữ Hoàng, phỏng chừng không có ác tâm như vậy hạ thủ. Bất quá lấy Loạn Tinh Nữ Hoàng kiêu ngạo, tự nhiên sẽ không lấy dung mạo đi tranh thủ đồng tình.
Xoát, Dương Hạo xuất thủ, quất tới Loạn Tinh Nữ Hoàng.
Một đạo nhân ảnh hiện lên, ba, giòn vang truyền đến.
Lăng Hàn bị đánh bay ra ngoài, hắn phát động Trích Tinh Bộ, đúng lúc tới trước người Dương Hạo, thay Loạn Tinh Nữ Hoàng ăn một chưởng. Tuy thể phách của hắn mạnh mẽ, nhưng đó cũng là xem đặt ở trình tự nào.
Dương Hạo là Nhật Nguyệt Cảnh đại cực vị, một chưởng xuống liền cắt đứt thần cốt của Lăng Hàn, lại không chỉ một căn.
- Oa!
Lăng Hàn phun tiên huyết, thừa nhận một kích toàn lực của Nhật Nguyệt Cảnh đại cực vị, hắn chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, tùy thời có thể hôn mê thậm chí tử vong.
Tử vong, chưa bao giờ tới gần như vậy.
Hắn trọng chấn tinh thần, luyện hóa một giọt Bất Diệt Chân Dịch, nhất thời, trong nháy mắt thân thể hắn khôi phục lại.
Dương Hạo chậm rãi bò dậy, nhãn thần phun hỏa.
Con mẹ nó, ta sát? Bị đánh không?
- Còn không tra?
Loạn Tinh Nữ Hoàng nhìn Trầm Quát, trong con ngươi có Nhật Nguyệt Tinh Thần dũng động, khí thế cường đại kinh người, làm Trầm Quát thiếu chút nữa thổ huyết.
Da mặt hắn co quắp, còn tra cái rắm, không phải đã cướp đoạt thân phận đệ tử hạt giống của Lăng Hàn, đuổi ra tông môn sao. Hắn suy nghĩ một chút, không thể làm gì khác hơn là nhắc lại phán quyết một lần.
Ba!
Hắn vừa nói xong, lại bị Loạn Tinh Nữ Hoàng đánh bay ra ngoài, chỉ cảm thấy khớp xương cả người gảy lìa, đúng là không bò dậy nổi.
- Trẫm không tiếp thu kết quả này, phúc thẩm!
Loạn Tinh Nữ Hoàng vô cùng khí phách nói.
- Các hạ, ngươi thật quá mức!
Hoa Vĩnh Ninh cùng Cốc Phương cuối cùng không thể nhịn nữa, ngươi thật cho rằng đây là Loạn Tinh Hoàng Triều của ngươi sao?
- Ha hả, tiểu cô nương, lần đầu ở chỗ bản tọa quát tháo, bản tọa không chấp nhặt với ngươi, nhưng có một không có hai, ngươi vừa đánh, chính là đệ tử của bản tọa!
Một thanh âm cường đại vang lên, làm mỗi người đều run sợ.
Đây là một loại trình tự sinh mệnh áp chế.
Tam Nguyên Thượng Nhân!
Ai có thể nghĩ tới, chỉ là thẩm vấn một Sơn Hà Cảnh nho nhỏ, cuối cùng lại để cường giả Hằng Hà Cảnh ra mặt.
Loạn Tinh Nữ Hoàng cũng không khỏi biến sắc, nàng rất mạnh, nhưng còn không có tu đến Tinh Thần cực cảnh, sao có thể là đối thủ của Hằng Hà Cảnh? Nhưng nàng cũng không yếu khí thế nói:
- Tiền bối, trời đất bao la, không hơn được một chữ lý a.
- Đám người này rắn chuột một ổ, thêu dệt tội danh, trẫm nhìn không được!
- Ha hả, sự tình của Lẫm Thiên Tông, còn chưa tới phiên tiểu cô nương ngươi tới hỏi.
Thanh âm của Tam Nguyên Thượng Nhân vang động, nhưng người lại chưa hiện.
- Bản tọa chỉ hỏi ngươi, vì sao đả thương đệ tử của bản tọa?
Dương Hạo cười lạnh, trên người hắn có một tấm thần niệm phù do Tam Nguyên Thượng Nhân ban tặng, chỉ cần rót thần thức vào, là có thể bắt được liên lạc với Tam Nguyên Thượng Nhân, đâm thọc thêu dệt chuyện a.
Này cũng có thể nhìn ra Tam Nguyên Thượng Nhân sủng ái tân đồ bao nhiêu, có thể được hắn coi trọng như vậy.
Tinh Thần Cảnh thì như thế nào, ở trước mặt Hằng Hà Cảnh chỉ là đống cặn bả mà thôi! Đánh hắn, hơn nữa còn hai lần, hanh, không ai có thể không trả giá thật lớn!
Loạn Tinh Nữ Hoàng liếc mị nhãn nói:
- Tiền bối là muốn ỷ lớn hiếp nhỏ?
- Tiểu nữ oa, đừng nghĩ dùng lời nói gài bản tọa!
Tam Nguyên Thượng Nhân nói.
- Ngươi quỳ xuống, bồi tội đệ tử của ta, bản tọa có thể tha cho ngươi một lần.
Đây thật là thiên đại nhục nhã.
Để một Tinh Thần Cảnh dập đầu bồi tội một Nhật Nguyệt Cảnh, đừng nói Loạn Tinh Nữ Hoàng còn là nhất phương bá chủ, ngay cả Tinh Thần Cảnh phổ thông cũng không có khả năng nhịn được.
Loạn Tinh Nữ Hoàng biến sắc, nàng thật không ngờ Tam Nguyên Thượng Nhân bao che khuyết điểm như vậy, này còn giảng đạo lý sao?
Bất quá chân lý vốn là nắm giữ ở trong tay cường giả, người yếu chỉ có nhẫn nhục chịu đựng.
- Hắc! Hắc! Hắc!
Loạn Tinh Nữ Hoàng cười lạnh, chín đại phân thân của nàng chỉ kém một chút là có thể đạt đến Tinh Thần Cảnh, mà có kinh nghiệm từng trải cùng với tài nguyên to lớn của nàng duy trì, Hồ Phỉ Vân tối đa chỉ cần trăm năm là có thể đạt đến Tinh Thần Cảnh.
Đến lúc đó nàng có thể tiến lên Tinh Thần cực cảnh, về sau đột phá Hằng Hà Cảnh.
Vương giả ở từng cảnh giới đều tu đến hoàn mỹ như nàng, một khi nhảy vào đại cảnh giới liền có Lục Tinh lực lượng, đủ để đánh với Tam Nguyên Thượng Nhân một trận.
Từ các mặt tình báo, Tam Nguyên Thượng Nhân chắc là Hằng Hà Cảnh tiểu cực vị hậu kỳ.
Thế nhưng, hiện tại không được, xa xa không được!
- tiểu cô nương, xem ra ngươi không phục a!
Tam Nguyên Thượng Nhân cười nói.
- Bất quá, không phục cũng không có cách nào! Hạo nhi, người ta đánh ngươi, ngươi liền đánh lại a.
- Chỉ là sư phụ, người ta là Tinh Thần Cảnh, đồ nhi không phải đối thủ.
Dương Hạo cung kính nói.
- Ha hả, đây không phải còn có vi sư sao?
Tam Nguyên Thượng Nhân nói.
- Tạ ơn sư phụ!
Dương Hạo nhất thời cười lạnh, Tam Nguyên Thượng Nhân đã đem lời nói rất rõ ràng, bảo hắn đi qua đánh Loạn Tinh Nữ Hoàng, mà có Tam Nguyên Thượng Nhân trấn áp, Tinh Thần Cảnh lại có thể phản kháng sao?
Tinh Thần Cảnh thiên tài đi nữa, ở trước mặt cường giả Hằng Hà Cảnh cũng như trẻ con mà thôi!
Lăng Hàn biến sắc, nếu Loạn Tinh Nữ Hoàng bị đánh, dù cho chỉ là một cái phân thân, đây cũng vô cùng nhục nhã! Loạn Tinh Nữ Hoàng không có khả năng chịu được, mà hắn càng không thể nhẫn nhịn!
- Đến!
Hắn lớn tiếng nói, Tam Nguyên Thượng Nhân ở đây thì như thế nào, hắn muốn vận dụng Hắc Tháp thu Nữ Hoàng vào.
Đây là thê tử tương lai của hắn, há có thể chịu nhục!
Loạn Tinh Nữ Hoàng vốn chỉ muốn làm lớn chuyện, để Lăng Hàn thắng được công bình, không nghĩ tới nhất thời nhịn không được ra tay với Dương Hạo lại dẫn ra Tam Nguyên Thượng Nhân, để tình thế càng thêm không ổn.
Nàng cũng quyết định thật nhanh, lập tức phóng tới chỗ Lăng Hàn.
- Ha hả, còn muốn chạy?
Tam Nguyên Thượng Nhân phát sinh tiếng cười, thân hình của Loạn Tinh Nữ Hoàng nhất thời bị quản chế, như trong nháy mắt biến thành một pho tượng, khẽ động cũng không thể nhúc nhích.
Dương Hạo thì cười lạnh đi tới, đưa tay vung lên thật cao, hắn muốn quất Loạn Tinh Nữ Hoàng một tát.
Nghĩ tới có thể đích thân báo thù, hắn không tràn đầy khoái ý.
Dĩ nhiên, đây chỉ là một phân thân của Loạn Tinh Nữ Hoàng, nếu hắn nhìn thấy hình dáng của Loạn Tinh Nữ Hoàng, phỏng chừng không có ác tâm như vậy hạ thủ. Bất quá lấy Loạn Tinh Nữ Hoàng kiêu ngạo, tự nhiên sẽ không lấy dung mạo đi tranh thủ đồng tình.
Xoát, Dương Hạo xuất thủ, quất tới Loạn Tinh Nữ Hoàng.
Một đạo nhân ảnh hiện lên, ba, giòn vang truyền đến.
Lăng Hàn bị đánh bay ra ngoài, hắn phát động Trích Tinh Bộ, đúng lúc tới trước người Dương Hạo, thay Loạn Tinh Nữ Hoàng ăn một chưởng. Tuy thể phách của hắn mạnh mẽ, nhưng đó cũng là xem đặt ở trình tự nào.
Dương Hạo là Nhật Nguyệt Cảnh đại cực vị, một chưởng xuống liền cắt đứt thần cốt của Lăng Hàn, lại không chỉ một căn.
- Oa!
Lăng Hàn phun tiên huyết, thừa nhận một kích toàn lực của Nhật Nguyệt Cảnh đại cực vị, hắn chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, tùy thời có thể hôn mê thậm chí tử vong.
Tử vong, chưa bao giờ tới gần như vậy.
Hắn trọng chấn tinh thần, luyện hóa một giọt Bất Diệt Chân Dịch, nhất thời, trong nháy mắt thân thể hắn khôi phục lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.