Chương 1137: Tiến vào mộ lớn
Cô Đơn Địa Phi
11/01/2018
Chuyện này làm sao chơi?
Ai cũng biết, cái mộ lớn này ghê gớm, có khả năng an táng một vị Hằng Hà Cảnh, thậm chí Sáng Thế Cảnh, nếu như có thể được di bảo của vị chí tôn này, ha ha…
Nhưng hiện tại ai cũng không vào được, vậy coi như bên trong cất giấu Bảo Sơn thì đã làm sao?
- Đoàn hỗn độn khí kia đang tiêu tan.
Có đại nhân vật nói.
Đây là một cường giả Tinh Thần cảnh lâu năm, đến từ Phách Dương Tinh, đã sống hơn 30 triệu năm, tuổi thọ tiếp cận khô cạn, bởi vậy lần này hắn ôm giác ngộ hẳn phải chết mà đến, nếu không thể tìm được cơ duyên đột phá Hằng Hà Cảnh, vậy hắn liền cách cái chết không xa.
Quả nhiên như hắn nói, hỗn độn khí đang chầm chậm tiêu tan, mộ lớn sắp mở ra.
Ở trong tinh không, mọi người cơ bản không thể tu luyện, bởi vì trong tinh không không có linh khí, chỉ có thể dựa vào Chân Nguyên Thạch rút lấy lực lượng, mặt khác chính là dựa vào đan dược, vậy thì càng thêm xa xỉ.
Nhưng Lăng Hàn ngoại lệ.
Người ở đây quá nhiều, biến mất mấy cái cũng không có ai chú ý tới, bởi vậy hắn thời khắc đều có thể đi vào Hắc Tháp, tu luyện ở dưới Luân Hồi Thụ, cái này cũng là sự tình đám người Vũ Hoàng đang làm.
Bọn họ lấy Chân Nguyên Thạch rút ra lực lượng, nuốt đan dược gia tốc tu hành, bởi vì có Luân Hồi Thụ tồn tại, bọn họ không cần lo lắng đẩy mạnh như vậy sẽ mang đến vấn đề gì.
Lăng Hàn chủ yếu là luyện đan, có tiền mới có thể mua Thần thiết, tăng cấp bậc của Tiên Ma Kiếm lên.
Thiếu tiền, cái này thật giống như là vấn đề vĩnh hằng.
Nhưng hắn rõ ràng không tu luyện, tiến bộ lại nhanh nhất trong mọi người.
Hết cách rồi, ai bảo trong cơ thể hắn có Ma Chủ tinh nguyên, vẫn không ngừng truyền tinh hoa lực lượng cho hắn, ngay cả lúc hắn ngủ tu vi cũng tăng lên, chỉ cần mỗi ngày tìm chút thời giờ ngộ đạo ở dưới Luân Hồi Thụ, liền có thể để cảnh giới và tâm tính tương xứng, không đến nỗi xuất hiện sự cố.
Lại qua mấy tháng, hắn sẽ đạt đến đại cực vị trung kỳ.
Thời gian lặng lẽ trôi qua, hỗn độn khí ở lối vào dần dần biến mất, hiện ra một lối vào.
Cái này nhìn xa như một con đường, nhưng trên thực tế lớn kinh người, như một vùng biển, ngay cả tinh thuyền cũng có thể dễ dàng lái vào, chỉ là so với cái mộ lớn này thì có vẻ nhỏ mà thôi.
Các đại năng làm rất nhiều kiểm tra, lấy phi toa không người thử nghiệm, sau mấy lần, cuối cùng xác định có thể tiến vào.
Nhất thời, từng chiếc từng chiếc tinh thuyền xuất phát về lối vào.
Tinh thuyền kích cỡ tương đương với thành trì lái vào, lại như một con kiến bò trong chén, so sánh cách xa như thế.
Tất cả mọi người tràn ngập chờ mong.
Tinh không trúc phần, lấy một tinh cầu làm mộ, chôn xuống đến cùng là đại nhân vật cỡ nào?
Lăng Hàn cảm khái, dù Sáng Thế Cảnh thì đã làm sao, còn không phải có phần cuối của sinh mệnh, quay đầu lại, thiên cổ bá nghiệp cuối cùng cũng phải hóa thành một nắm đất vàng sao?
Thế gian này, thật sự có tồn tại vĩnh hằng sao?
Trong lúc hắn đang suy nghĩ, tinh thuyền đã lái vào, bên trong là một vùng tăm tối, chỉ có tinh thuyền phát sinh ánh sáng chiếu rọi không gian phụ cận. Hắn lập tức cảm giác một bộ thân thể mềm mại nhích lại gần, chính là Thủy Nhạn Ngọc.
Lăng Hàn đưa tay ôm vưu vật này nói:
- Không cần lo lắng, có ta ở đây!
Thủy Nhạn Ngọc gật đầu, kỳ thực nàng rất ít ra ngoài rèn luyện, ở trước mặt di tích hùng vĩ như thế, nàng cảm giác mình cực kỳ nhỏ bé.
Tinh thuyền tiếp tục đi tới, hơn nửa ngày sau, phía trước xuất hiện một đại lục.
Trong mộ lớn xuất hiện một khối đại lục, cái này rất quái lạ, nhưng cái này nếu có khả năng là phần mộ của một vị cường giả vô thượng, vậy xuất hiện những cái này lại có gì đáng kinh ngạc?
Đại năng tự nhiên có thủ đoạn của đại năng!
Tinh thuyền tới trước đã ngừng đi, sắp xếp vô cùng chỉnh tề, có thể nhìn thấy rất nhiều người rời thuyền, đang thăm dò ở trên mảnh đại lục này. Đi tới nơi này, bốn phía có ánh sáng yếu ớt, đủ để cường giả Thần cấp thấy rõ.
- Lại có không khí!
Lăng Hàn hít một hơi, tuy hắn có thể không cần hô hấp, nhưng quen thuộc thành tự nhiên, hắn vẫn sẽ hô hấp, cái này không phải nhất định cần, nhưng sẽ làm người thoải mái hơn rất nhiều.
- Cẩn thận!
Thủy Nhạn Ngọc nao nao, bọn họ vừa vặn trải qua một chiếc tinh thuyền, phía trên cắm một mặt cờ xí, thình lình viết một chữ "Triệu".
Tinh thuyền của Triệu đại tướng quân, Triệu Luân vừa rời thuyền, đi theo phía sau một nam tử, biểu hiện cực kỳ cung kính.
Ồ, không phải nói vị Đại tướng quân này bị thương nặng sao, nhanh như vậy liền chạy đến?
Xem ra, cái mộ này mê hoặc quá lớn, ngay cả Triệu đại tướng quân đang dưỡng thương cũng không nhịn được di động.
Lăng Hàn gật đầu, ở đây Triệu Luân sẽ càng thêm trắng trợn không kiêng dè, song phương đơn độc va chạm, hắn không tin Triệu đại tướng quân sẽ khách khí với mình, dù sao hắn hết lần này tới lần khác đánh mặt Triệu Luân, vị Đại tướng quân kia lại chỉ có Triệu Luân là con trai độc nhất, không căm tức mới lạ.
Tinh thuyền dừng lại, mọi người dồn dập đi xuống, đều không thể chờ đợi được nữa.
Có điều, sau khi tất cả mọi người rời thuyền, tinh thuyền lập tức quay đầu, đùa giỡn, Hợp Ninh Tinh không biết còn có bao nhiêu người chờ, đương nhiên phải đi mấy vòng, tàn nhẫn kiếm lời a.
Còn có, bọn họ bán không phải vé khứ hồi, mà là một lượt, muốn về Hợp Ninh Tinh, hắc hắc… ngươi tiếp tục bỏ tiền đi.
Lăng Hàn nhìn phương hướng, nhưng ở đây phương hướng không có ý nghĩa quá to lớn, đều là tương đối.
- Nơi này linh khí mỏng manh, hoàn toàn không thích hợp tu luyện, nhưng tinh khí sinh mệnh phun trào, lại có thể thành Thánh Địa tu luyện, phi thường quái lạ.
Lăng Hàn kỳ quái nói.
- Chúng ta đi như thế nào?
Thủy Nhạn Ngọc hỏi.
- Trước tiên đi địa phương không người, để bọn người đại ca đi ra.
Lăng Hàn nhắm một phương hướng, đừng xem người tiến vào nơi này rất nhiều, nhưng bởi vì đại lục này to lớn, nhiều người như vậy cũng không tính nhiều.
Hai người đi tới, Lăng Hàn đang muốn thả đám người Phong Phá Vân ra, nhưng hơi nhướng mày, nhìn lại phía sau.
- Mấy người các ngươi, theo chúng ta cũng rất lâu a!
Lăng Hàn lạnh nhạt nói.
Ở phía sau bọn họ, không biết lúc nào có thêm bốn nam tử, nhìn qua đều hơn ba mươi tuổi, tu vi Sơn Hà Cảnh đại viên mãn. Có điều, bước vào Thần cảnh, dáng dấp bề ngoài đã không thể dùng tuổi tác phán đoán.
Nhìn tinh lực của bọn họ rất mạnh, hẳn là tráng niên, nên có hơn 20 vạn tuổi.
- Tiểu tử, ngươi có thể lăn, còn mỹ nữ này khà khà, chúng ta sẽ chăm sóc thật tốt!
Bốn người này đều cười to.
---------------
Ai cũng biết, cái mộ lớn này ghê gớm, có khả năng an táng một vị Hằng Hà Cảnh, thậm chí Sáng Thế Cảnh, nếu như có thể được di bảo của vị chí tôn này, ha ha…
Nhưng hiện tại ai cũng không vào được, vậy coi như bên trong cất giấu Bảo Sơn thì đã làm sao?
- Đoàn hỗn độn khí kia đang tiêu tan.
Có đại nhân vật nói.
Đây là một cường giả Tinh Thần cảnh lâu năm, đến từ Phách Dương Tinh, đã sống hơn 30 triệu năm, tuổi thọ tiếp cận khô cạn, bởi vậy lần này hắn ôm giác ngộ hẳn phải chết mà đến, nếu không thể tìm được cơ duyên đột phá Hằng Hà Cảnh, vậy hắn liền cách cái chết không xa.
Quả nhiên như hắn nói, hỗn độn khí đang chầm chậm tiêu tan, mộ lớn sắp mở ra.
Ở trong tinh không, mọi người cơ bản không thể tu luyện, bởi vì trong tinh không không có linh khí, chỉ có thể dựa vào Chân Nguyên Thạch rút lấy lực lượng, mặt khác chính là dựa vào đan dược, vậy thì càng thêm xa xỉ.
Nhưng Lăng Hàn ngoại lệ.
Người ở đây quá nhiều, biến mất mấy cái cũng không có ai chú ý tới, bởi vậy hắn thời khắc đều có thể đi vào Hắc Tháp, tu luyện ở dưới Luân Hồi Thụ, cái này cũng là sự tình đám người Vũ Hoàng đang làm.
Bọn họ lấy Chân Nguyên Thạch rút ra lực lượng, nuốt đan dược gia tốc tu hành, bởi vì có Luân Hồi Thụ tồn tại, bọn họ không cần lo lắng đẩy mạnh như vậy sẽ mang đến vấn đề gì.
Lăng Hàn chủ yếu là luyện đan, có tiền mới có thể mua Thần thiết, tăng cấp bậc của Tiên Ma Kiếm lên.
Thiếu tiền, cái này thật giống như là vấn đề vĩnh hằng.
Nhưng hắn rõ ràng không tu luyện, tiến bộ lại nhanh nhất trong mọi người.
Hết cách rồi, ai bảo trong cơ thể hắn có Ma Chủ tinh nguyên, vẫn không ngừng truyền tinh hoa lực lượng cho hắn, ngay cả lúc hắn ngủ tu vi cũng tăng lên, chỉ cần mỗi ngày tìm chút thời giờ ngộ đạo ở dưới Luân Hồi Thụ, liền có thể để cảnh giới và tâm tính tương xứng, không đến nỗi xuất hiện sự cố.
Lại qua mấy tháng, hắn sẽ đạt đến đại cực vị trung kỳ.
Thời gian lặng lẽ trôi qua, hỗn độn khí ở lối vào dần dần biến mất, hiện ra một lối vào.
Cái này nhìn xa như một con đường, nhưng trên thực tế lớn kinh người, như một vùng biển, ngay cả tinh thuyền cũng có thể dễ dàng lái vào, chỉ là so với cái mộ lớn này thì có vẻ nhỏ mà thôi.
Các đại năng làm rất nhiều kiểm tra, lấy phi toa không người thử nghiệm, sau mấy lần, cuối cùng xác định có thể tiến vào.
Nhất thời, từng chiếc từng chiếc tinh thuyền xuất phát về lối vào.
Tinh thuyền kích cỡ tương đương với thành trì lái vào, lại như một con kiến bò trong chén, so sánh cách xa như thế.
Tất cả mọi người tràn ngập chờ mong.
Tinh không trúc phần, lấy một tinh cầu làm mộ, chôn xuống đến cùng là đại nhân vật cỡ nào?
Lăng Hàn cảm khái, dù Sáng Thế Cảnh thì đã làm sao, còn không phải có phần cuối của sinh mệnh, quay đầu lại, thiên cổ bá nghiệp cuối cùng cũng phải hóa thành một nắm đất vàng sao?
Thế gian này, thật sự có tồn tại vĩnh hằng sao?
Trong lúc hắn đang suy nghĩ, tinh thuyền đã lái vào, bên trong là một vùng tăm tối, chỉ có tinh thuyền phát sinh ánh sáng chiếu rọi không gian phụ cận. Hắn lập tức cảm giác một bộ thân thể mềm mại nhích lại gần, chính là Thủy Nhạn Ngọc.
Lăng Hàn đưa tay ôm vưu vật này nói:
- Không cần lo lắng, có ta ở đây!
Thủy Nhạn Ngọc gật đầu, kỳ thực nàng rất ít ra ngoài rèn luyện, ở trước mặt di tích hùng vĩ như thế, nàng cảm giác mình cực kỳ nhỏ bé.
Tinh thuyền tiếp tục đi tới, hơn nửa ngày sau, phía trước xuất hiện một đại lục.
Trong mộ lớn xuất hiện một khối đại lục, cái này rất quái lạ, nhưng cái này nếu có khả năng là phần mộ của một vị cường giả vô thượng, vậy xuất hiện những cái này lại có gì đáng kinh ngạc?
Đại năng tự nhiên có thủ đoạn của đại năng!
Tinh thuyền tới trước đã ngừng đi, sắp xếp vô cùng chỉnh tề, có thể nhìn thấy rất nhiều người rời thuyền, đang thăm dò ở trên mảnh đại lục này. Đi tới nơi này, bốn phía có ánh sáng yếu ớt, đủ để cường giả Thần cấp thấy rõ.
- Lại có không khí!
Lăng Hàn hít một hơi, tuy hắn có thể không cần hô hấp, nhưng quen thuộc thành tự nhiên, hắn vẫn sẽ hô hấp, cái này không phải nhất định cần, nhưng sẽ làm người thoải mái hơn rất nhiều.
- Cẩn thận!
Thủy Nhạn Ngọc nao nao, bọn họ vừa vặn trải qua một chiếc tinh thuyền, phía trên cắm một mặt cờ xí, thình lình viết một chữ "Triệu".
Tinh thuyền của Triệu đại tướng quân, Triệu Luân vừa rời thuyền, đi theo phía sau một nam tử, biểu hiện cực kỳ cung kính.
Ồ, không phải nói vị Đại tướng quân này bị thương nặng sao, nhanh như vậy liền chạy đến?
Xem ra, cái mộ này mê hoặc quá lớn, ngay cả Triệu đại tướng quân đang dưỡng thương cũng không nhịn được di động.
Lăng Hàn gật đầu, ở đây Triệu Luân sẽ càng thêm trắng trợn không kiêng dè, song phương đơn độc va chạm, hắn không tin Triệu đại tướng quân sẽ khách khí với mình, dù sao hắn hết lần này tới lần khác đánh mặt Triệu Luân, vị Đại tướng quân kia lại chỉ có Triệu Luân là con trai độc nhất, không căm tức mới lạ.
Tinh thuyền dừng lại, mọi người dồn dập đi xuống, đều không thể chờ đợi được nữa.
Có điều, sau khi tất cả mọi người rời thuyền, tinh thuyền lập tức quay đầu, đùa giỡn, Hợp Ninh Tinh không biết còn có bao nhiêu người chờ, đương nhiên phải đi mấy vòng, tàn nhẫn kiếm lời a.
Còn có, bọn họ bán không phải vé khứ hồi, mà là một lượt, muốn về Hợp Ninh Tinh, hắc hắc… ngươi tiếp tục bỏ tiền đi.
Lăng Hàn nhìn phương hướng, nhưng ở đây phương hướng không có ý nghĩa quá to lớn, đều là tương đối.
- Nơi này linh khí mỏng manh, hoàn toàn không thích hợp tu luyện, nhưng tinh khí sinh mệnh phun trào, lại có thể thành Thánh Địa tu luyện, phi thường quái lạ.
Lăng Hàn kỳ quái nói.
- Chúng ta đi như thế nào?
Thủy Nhạn Ngọc hỏi.
- Trước tiên đi địa phương không người, để bọn người đại ca đi ra.
Lăng Hàn nhắm một phương hướng, đừng xem người tiến vào nơi này rất nhiều, nhưng bởi vì đại lục này to lớn, nhiều người như vậy cũng không tính nhiều.
Hai người đi tới, Lăng Hàn đang muốn thả đám người Phong Phá Vân ra, nhưng hơi nhướng mày, nhìn lại phía sau.
- Mấy người các ngươi, theo chúng ta cũng rất lâu a!
Lăng Hàn lạnh nhạt nói.
Ở phía sau bọn họ, không biết lúc nào có thêm bốn nam tử, nhìn qua đều hơn ba mươi tuổi, tu vi Sơn Hà Cảnh đại viên mãn. Có điều, bước vào Thần cảnh, dáng dấp bề ngoài đã không thể dùng tuổi tác phán đoán.
Nhìn tinh lực của bọn họ rất mạnh, hẳn là tráng niên, nên có hơn 20 vạn tuổi.
- Tiểu tử, ngươi có thể lăn, còn mỹ nữ này khà khà, chúng ta sẽ chăm sóc thật tốt!
Bốn người này đều cười to.
---------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.