Chương 3332: Tìm được (1)
Cô Đơn Địa Phi
11/04/2018
Lăng Hàn nhướng mày, đây là cố ý giấu diếm, hay thực sự sai lầm?
- Đại nhân, ngài đại khái coi vãn bối là hậu đại của Lăng Hàn.
Lăng Phi Chu cười khổ.
- Những người trước kia cũng như thế, coi vãn bối cùng Đại Ma Vương trong truyền thuyết có quan hệ huyết mạch, nhưng trên thực tế, vãn bối thật sự là vừa vặn họ Lăng.
Lăng Hàn xuất thủ, bắt lấy Lăng Phi Chu, ngón tay vạch một cái, cắt vỡ bàn tay của đối phương, có máu tươi tuôn ra.
Máu Tiên Vương ẩn chứa năng lượng kinh khủng, lập tức để không khí như bị đun sôi.
Lăng Hàn lại lộ ra vẻ thất vọng, bởi vì huyết dịch này hoàn toàn không cùng hắn cộng minh.
Đây không phải huyết mạch của hắn, không hề có một chút quan hệ.
Thật đúng là... Một cái trùng hợp!
Hắn thu tay về, tâm tình lập tức trở nên nặng nề.
Cái gia tộc chỉ họ Lăng mà thôi, liền bị đối đãi như thế, như vậy cảnh ngộ của đám người Lăng Kiến Tuyết, Lăng Hi sẽ hỏng bét cỡ nào?
- Ngươi biết sự tình liên quan tới hậu đại của Lăng Hàn, toàn bộ nói ra đi.
Hắn nói.
- Vâng, đại nhân.
Lăng Phi Chu không dám giấu diếm, hắn ngược lại không có hoài nghi người trước mặt này chính là Đại Ma Vương trong truyền thuyết, dù sao năm đó Lăng Hàn cũng có thật nhiều bằng hữu Thiên Tôn, có mấy cái càng ghê gớm, nghe nói ở cấp độ kia cũng đứng ở độ cao vô cùng kinh người.
Bất quá, Lăng Phi Chu biết có hạn, dù sao hắn cũng không phải là Thiên Tôn.
Từ Lăng Hàn rời Ngoại Vực chiến trường, Lăng gia liền bị chèn ép, nghe nói có đại nhân vật ra sức bảo vệ, mới không có phát sinh đại loạn gì, chỉ là từ đó về sau Lăng gia trở nên cực kỳ điệu thấp.
Nhưng từ trong Nguyên Thế Giới đời trước vẫn lạc bảy tên Lục Bộ, vấn đề này liền làm lớn chuyện.
Cụ thể xảy ra chuyện gì, Lăng Phi Chu cũng không biết, chỉ biết Lăng gia bị đả kích cực lớn, ngay cả hắn chỉ là người họ Lăng không liên quan cũng bị liên luỵ, thỉnh thoảng có Tiên Vương giết tới, làm hại hắn không ngừng trốn đông trốn tây, có xúc động đổi tên đổi họ.
Lăng Hàn trầm mặc một lát, xóa đi đoạn ký ức này của Lăng Phi Chu cùng Lăng Cao Viễn, lưu lại chút Tiên Vương đại dược, cũng coi như đền bù bọn hắn một chút.
- Các ngươi... Liền cầu nguyện Kiến Tuyết, Hi nhi vô sự, nếu không!
Trên mặt Lăng Hàn hiện lên sát ý vô tận.
- Ta sẽ để cho các ngươi hối hận một thế!
Hắn cùng Nữ Hoàng, Hổ Nữu rời đi, triển khai lữ trình tìm thân nhân.
Sau khi Nữ Hoàng biết tình huống, cũng cực kỳ lo lắng, Lăng Hi là huyết mạch của nàng, nàng lại ngạo kiều cũng không có khả năng không quan tâm nữ nhi.
Nhưng Lăng gia phảng phất như tan biến ở thế giới này, Lăng Hàn làm sao cũng tìm hiểu không đến con cái hạ lạc.
Hắn không thể không nghĩ biện pháp khác, lợi dụng huyết mạch cộng minh.
Cái này không thể trực tiếp định vị đến hậu nhân của hắn, lại có thể chỉ rõ một phương hướng.
Nhưng khoảng cách quá xa, cái này vẫn không thể có hiệu quả, bởi vậy, ở trên vị diện này trăm năm, Lăng Hàn mới rốt cục có cảm ứng.
Hắn cùng Nữ Hoàng, Hổ Nữu vội vàng đi tìm.
Loại cảm ứng này cực kỳ mơ hồ, chỉ có thể xác định một phương hướng, nhưng không cách nào vạch ra địa điểm chính xác.
Phía trước xuất hiện một thành thị lớn, mà theo Lăng Hàn đoán chừng, hậu đại huyết mạch của hắn ngay ở trong tòa thành này.
Một thành thị lớn bao nhiêu?
So với một viên Tinh Thần của Cổ Giới còn muốn to lớn, thậm chí rất nhiều lần, cái này muốn tìm được một gia tộc?
Khó.
Còn tốt, Lăng Hàn cũng không phải người bình thường, mà là Thiên Tôn, càng có được chiến lực Lục Bộ, sự tình hắn có thể làm được rất nhiều.
Hắn nghe ngóng chỗ của Lăng gia.
An Diệp thành này, trong thành tổng cộng có bảy Lăng gia.
Lăng Hàn tìm kiếm hỏi thăm từng cái, hắn muốn làm rất đơn giản, chính là tìm một người nhà họ Lăng, lấy chút máu, sau đó cảm ứng, nếu như là huyết mạch của hắn, vậy dĩ nhiên sẽ có cộng minh, vô luận mỏng manh cỡ nào.
Không phải, không phải, không phải, liên tiếp chạy năm nhà, đều là mang chờ mong mà đi, lại thất vọng quay về.
Ba người đi tới Lăng gia thứ sáu.
Trong bảy Lăng gia, cái Lăng gia này thế lực nhỏ nhất, người mạnh nhất vẻn vẹn chỉ là Trảm Trần, cái này miễn cưỡng coi là một thế lực, nếu không, không vào Trảm Trần căn bản không có tư cách tổ kiến thế lực.
- Lăng Đoạn Vân, ngươi phải có chút tự biết, không nên dây dưa Trình tiên tử nữa, ngươi căn bản không xứng!
Lăng Hàn còn không có đi vào, liền nhìn thấy phụ cận có người nổi lên xung đột.
Một phương chỉ có một người, nhìn qua ước chừng hai mươi tuổi, tướng mạo tương đối anh tuấn, nhưng tu vi lại vẻn vẹn chỉ là Tinh Thần cảnh, thả ở trên Huyền Mạc vị diện, đó căn bản là bất nhập lưu.
Một phương khác liền nhiều hơn, tổng cộng bảy người, tu vi chênh lệch quá lớn, cũng có Tinh Thần cảnh, nhưng người mạnh nhất lại là Trảm Trần.
Vừa rồi lời này, chính là tên Trảm Trần cảnh kia nói.
Đây là một người trẻ tuổi mặc hoa phục màu xanh, lấy tư thái nhìn xuống nhìn người trẻ tuổi duy nhất kia, Lăng Đoạn Vân.
Lăng Đoạn Vân hừ một tiếng, đối mặt Trảm Trần cảnh cũng không có lùi bước:
- Ta xứng hay không có quan hệ gì tới ngươi.
- Ngươi...
Thanh niên Trảm Trần kia lập tức nổi giận, ánh mắt đe dọa nhìn Lăng Đoạn Vân, có ý tứ xuất thủ.
Hắn thực có can đảm, bởi vì người mạnh nhất của Lăng gia cũng bất quá Tam Trảm, mà hắn mặc dù là Nhất Trảm, nhưng trong gia tộc lại có lão tổ Tiên Phủ cảnh, đây là hoàn toàn nghiền ép.
Hắn đánh Lăng Đoạn Vân lại như thế nào, đối mặt Tam Trảm mặc dù không địch lại, lại có thể thong dong rời đi, hơn nữa, thế lực Trảm Trần ở trước mặt thế lực Tiên Phủ tính là gì, chỉ có cúi đầu xưng thần.
Lăng Đoạn Vân tùy tiện:
- Chó không để ý tới, có dám đánh nhau cùng cấp hay không, nếu ngươi có thể thắng ta, ta tùy ngươi xử trí!
- Lớn mật, Cẩu thiếu tên gọi Cẩu Bất Lý!
Sau lưng thanh niên Trảm Trần, lập tức có tiểu đệ hát đệm.
- Được được được, Cẩu Bất Lý tổng đúng rồi a.
Lăng Đoạn Vân biết nghe lời phải.
Lăng Hàn không khỏi mỉm cười, nếu như Lăng gia này là huyết mạch của hắn, như vậy Lăng Đoạn Vân kia thật có mấy phần bộ dáng năm đó của hắn, công lực cay độc người cao minh.
Ánh mắt của Cẩu Bất Lý lạnh lùng:
- Bản thiếu dựa vào cái gì tự hạ thân phận cùng tiểu nhân vật như ngươi đấu? Thanh Bình, ngươi đi cùng hắn đánh một chút.
- Được.
Một người trẻ tuổi cùng là Tinh Thần cảnh đi ra, hắn nhìn Lăng Đoạn Vân ngoắc ngón tay.
- Đến, ta chơi với ngươi.
Người này tên Lục Thanh Bình, đến từ một tiểu gia tộc Trảm Trần cảnh, phụ thuộc vào Cẩu gia, cho nên hắn tự nhiên cũng thành tùy tùng của Cẩu Bất Lý.
- Đại nhân, ngài đại khái coi vãn bối là hậu đại của Lăng Hàn.
Lăng Phi Chu cười khổ.
- Những người trước kia cũng như thế, coi vãn bối cùng Đại Ma Vương trong truyền thuyết có quan hệ huyết mạch, nhưng trên thực tế, vãn bối thật sự là vừa vặn họ Lăng.
Lăng Hàn xuất thủ, bắt lấy Lăng Phi Chu, ngón tay vạch một cái, cắt vỡ bàn tay của đối phương, có máu tươi tuôn ra.
Máu Tiên Vương ẩn chứa năng lượng kinh khủng, lập tức để không khí như bị đun sôi.
Lăng Hàn lại lộ ra vẻ thất vọng, bởi vì huyết dịch này hoàn toàn không cùng hắn cộng minh.
Đây không phải huyết mạch của hắn, không hề có một chút quan hệ.
Thật đúng là... Một cái trùng hợp!
Hắn thu tay về, tâm tình lập tức trở nên nặng nề.
Cái gia tộc chỉ họ Lăng mà thôi, liền bị đối đãi như thế, như vậy cảnh ngộ của đám người Lăng Kiến Tuyết, Lăng Hi sẽ hỏng bét cỡ nào?
- Ngươi biết sự tình liên quan tới hậu đại của Lăng Hàn, toàn bộ nói ra đi.
Hắn nói.
- Vâng, đại nhân.
Lăng Phi Chu không dám giấu diếm, hắn ngược lại không có hoài nghi người trước mặt này chính là Đại Ma Vương trong truyền thuyết, dù sao năm đó Lăng Hàn cũng có thật nhiều bằng hữu Thiên Tôn, có mấy cái càng ghê gớm, nghe nói ở cấp độ kia cũng đứng ở độ cao vô cùng kinh người.
Bất quá, Lăng Phi Chu biết có hạn, dù sao hắn cũng không phải là Thiên Tôn.
Từ Lăng Hàn rời Ngoại Vực chiến trường, Lăng gia liền bị chèn ép, nghe nói có đại nhân vật ra sức bảo vệ, mới không có phát sinh đại loạn gì, chỉ là từ đó về sau Lăng gia trở nên cực kỳ điệu thấp.
Nhưng từ trong Nguyên Thế Giới đời trước vẫn lạc bảy tên Lục Bộ, vấn đề này liền làm lớn chuyện.
Cụ thể xảy ra chuyện gì, Lăng Phi Chu cũng không biết, chỉ biết Lăng gia bị đả kích cực lớn, ngay cả hắn chỉ là người họ Lăng không liên quan cũng bị liên luỵ, thỉnh thoảng có Tiên Vương giết tới, làm hại hắn không ngừng trốn đông trốn tây, có xúc động đổi tên đổi họ.
Lăng Hàn trầm mặc một lát, xóa đi đoạn ký ức này của Lăng Phi Chu cùng Lăng Cao Viễn, lưu lại chút Tiên Vương đại dược, cũng coi như đền bù bọn hắn một chút.
- Các ngươi... Liền cầu nguyện Kiến Tuyết, Hi nhi vô sự, nếu không!
Trên mặt Lăng Hàn hiện lên sát ý vô tận.
- Ta sẽ để cho các ngươi hối hận một thế!
Hắn cùng Nữ Hoàng, Hổ Nữu rời đi, triển khai lữ trình tìm thân nhân.
Sau khi Nữ Hoàng biết tình huống, cũng cực kỳ lo lắng, Lăng Hi là huyết mạch của nàng, nàng lại ngạo kiều cũng không có khả năng không quan tâm nữ nhi.
Nhưng Lăng gia phảng phất như tan biến ở thế giới này, Lăng Hàn làm sao cũng tìm hiểu không đến con cái hạ lạc.
Hắn không thể không nghĩ biện pháp khác, lợi dụng huyết mạch cộng minh.
Cái này không thể trực tiếp định vị đến hậu nhân của hắn, lại có thể chỉ rõ một phương hướng.
Nhưng khoảng cách quá xa, cái này vẫn không thể có hiệu quả, bởi vậy, ở trên vị diện này trăm năm, Lăng Hàn mới rốt cục có cảm ứng.
Hắn cùng Nữ Hoàng, Hổ Nữu vội vàng đi tìm.
Loại cảm ứng này cực kỳ mơ hồ, chỉ có thể xác định một phương hướng, nhưng không cách nào vạch ra địa điểm chính xác.
Phía trước xuất hiện một thành thị lớn, mà theo Lăng Hàn đoán chừng, hậu đại huyết mạch của hắn ngay ở trong tòa thành này.
Một thành thị lớn bao nhiêu?
So với một viên Tinh Thần của Cổ Giới còn muốn to lớn, thậm chí rất nhiều lần, cái này muốn tìm được một gia tộc?
Khó.
Còn tốt, Lăng Hàn cũng không phải người bình thường, mà là Thiên Tôn, càng có được chiến lực Lục Bộ, sự tình hắn có thể làm được rất nhiều.
Hắn nghe ngóng chỗ của Lăng gia.
An Diệp thành này, trong thành tổng cộng có bảy Lăng gia.
Lăng Hàn tìm kiếm hỏi thăm từng cái, hắn muốn làm rất đơn giản, chính là tìm một người nhà họ Lăng, lấy chút máu, sau đó cảm ứng, nếu như là huyết mạch của hắn, vậy dĩ nhiên sẽ có cộng minh, vô luận mỏng manh cỡ nào.
Không phải, không phải, không phải, liên tiếp chạy năm nhà, đều là mang chờ mong mà đi, lại thất vọng quay về.
Ba người đi tới Lăng gia thứ sáu.
Trong bảy Lăng gia, cái Lăng gia này thế lực nhỏ nhất, người mạnh nhất vẻn vẹn chỉ là Trảm Trần, cái này miễn cưỡng coi là một thế lực, nếu không, không vào Trảm Trần căn bản không có tư cách tổ kiến thế lực.
- Lăng Đoạn Vân, ngươi phải có chút tự biết, không nên dây dưa Trình tiên tử nữa, ngươi căn bản không xứng!
Lăng Hàn còn không có đi vào, liền nhìn thấy phụ cận có người nổi lên xung đột.
Một phương chỉ có một người, nhìn qua ước chừng hai mươi tuổi, tướng mạo tương đối anh tuấn, nhưng tu vi lại vẻn vẹn chỉ là Tinh Thần cảnh, thả ở trên Huyền Mạc vị diện, đó căn bản là bất nhập lưu.
Một phương khác liền nhiều hơn, tổng cộng bảy người, tu vi chênh lệch quá lớn, cũng có Tinh Thần cảnh, nhưng người mạnh nhất lại là Trảm Trần.
Vừa rồi lời này, chính là tên Trảm Trần cảnh kia nói.
Đây là một người trẻ tuổi mặc hoa phục màu xanh, lấy tư thái nhìn xuống nhìn người trẻ tuổi duy nhất kia, Lăng Đoạn Vân.
Lăng Đoạn Vân hừ một tiếng, đối mặt Trảm Trần cảnh cũng không có lùi bước:
- Ta xứng hay không có quan hệ gì tới ngươi.
- Ngươi...
Thanh niên Trảm Trần kia lập tức nổi giận, ánh mắt đe dọa nhìn Lăng Đoạn Vân, có ý tứ xuất thủ.
Hắn thực có can đảm, bởi vì người mạnh nhất của Lăng gia cũng bất quá Tam Trảm, mà hắn mặc dù là Nhất Trảm, nhưng trong gia tộc lại có lão tổ Tiên Phủ cảnh, đây là hoàn toàn nghiền ép.
Hắn đánh Lăng Đoạn Vân lại như thế nào, đối mặt Tam Trảm mặc dù không địch lại, lại có thể thong dong rời đi, hơn nữa, thế lực Trảm Trần ở trước mặt thế lực Tiên Phủ tính là gì, chỉ có cúi đầu xưng thần.
Lăng Đoạn Vân tùy tiện:
- Chó không để ý tới, có dám đánh nhau cùng cấp hay không, nếu ngươi có thể thắng ta, ta tùy ngươi xử trí!
- Lớn mật, Cẩu thiếu tên gọi Cẩu Bất Lý!
Sau lưng thanh niên Trảm Trần, lập tức có tiểu đệ hát đệm.
- Được được được, Cẩu Bất Lý tổng đúng rồi a.
Lăng Đoạn Vân biết nghe lời phải.
Lăng Hàn không khỏi mỉm cười, nếu như Lăng gia này là huyết mạch của hắn, như vậy Lăng Đoạn Vân kia thật có mấy phần bộ dáng năm đó của hắn, công lực cay độc người cao minh.
Ánh mắt của Cẩu Bất Lý lạnh lùng:
- Bản thiếu dựa vào cái gì tự hạ thân phận cùng tiểu nhân vật như ngươi đấu? Thanh Bình, ngươi đi cùng hắn đánh một chút.
- Được.
Một người trẻ tuổi cùng là Tinh Thần cảnh đi ra, hắn nhìn Lăng Đoạn Vân ngoắc ngón tay.
- Đến, ta chơi với ngươi.
Người này tên Lục Thanh Bình, đến từ một tiểu gia tộc Trảm Trần cảnh, phụ thuộc vào Cẩu gia, cho nên hắn tự nhiên cũng thành tùy tùng của Cẩu Bất Lý.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.