Thần Đạo Đan Tôn

Chương 548: Tìm kiếm Thương Mang Sơn

Cô Đơn Địa Phi

31/12/2017

Hiên Viên Tử Quang xoay người rời đi, nhưng mới đi mấy bước, lại nghe Lăng Hàn nhẹ giọng nói.

- Ngu ngốc.

Hắn không khỏi xoay người lại, mắt hiện hàn quang, lạnh lùng nói:

- Ngươi nói cái gì?

- Há, nói ngươi ngu ngốc, không nghĩ tới ngươi lại còn có tự mình biết lấy, biết là đang gọi ngươi.

Lăng Hàn cười nói.

Hiên Viên Tử Quang giận dữ, sát khí sôi trào, từ đỉnh đầu của hắn bắt đầu bay lên, hóa thành từng mảng hỏa diễm, có dị tượng Chân Long, Chân Phượng, Bạch Hổ phun trào, cho thấy thực lực của người trẻ tuổi này đáng sợ.

Thật rất mạnh, không thua Kiếm Đế, Thiên Phượng Thần Nữ lúc trước nha.

- Chỉ cần ngươi rời nơi đây, ta tất lấy mạng ngươi!

Hắn lạnh lùng nói, tràn ngập kiên định.

- Vậy tên ngu ngốc ngươi chậm chậm chơi đi, chờ khi nào tâm tình của ta tốt, lại đến lấy tính mạng của ngươi.

Lăng Hàn lười biếng nói, từng là cường giả Thiên Nhân Cảnh, đời người trẻ tuổi này mạnh hơn nữa cũng không thể để hắn coi là đối thủ chân chính.

Ở trong lòng hắn, đối thủ chính là đám người Kiếm Đế, Lạc Nhật Đao Hoàng đã tiến vào Thần giới… nếu như bọn họ thật đã tiến vào Thần giới.

Hiên Viên Tử Quang không cãi cọ với Lăng Hàn, chuyện này không có chút ý nghĩa nào, chỉ lãng phí thời gian mà thôi. Hắn hừ một tiếng, phất tay áo, nghênh ngang rời đi.

Lúc này, Lăng Hàn không có nói thầm gì nữa.

Trong lòng hắn cân nhắc, có phải nên lấy chút tóc của Hiên Viên Tử Quang, bỏ vào chú khí âm một trận không. Nhưng đạt tới Sinh Hoa Cảnh, đã thoát ly phàm tục, tóc sẽ không rụng, móng tay cũng có thể khống chế dài ngắn, chỉ có yêu thú mới tiếp tục sinh trưởng, vì chúng nó đi con đường thể tu.

Bởi vậy, muốn có được vật trên người một cường giả Sinh Hoa Cảnh… khó.

Quên đi, bất quá là Sinh Hoa tầng chín, chỉ cần cảnh giới của hắn đi lên mấy bậc thang, chém giết đối phương cũng không phải việc khó gì.

- Đi thôi, trước an bài chỗ nghỉ ngơi cho các ngươi.

Ân Hồng nói, trên mặt có ý cười dịu dàng. Nhìn thấy Lăng Hàn và Hiên Viên Tử Quang xung đột, nàng hiển nhiên mừng thầm, như vậy khả năng Lăng Hàn toàn lực trợ giúp nàng sẽ càng cao.

- Ngươi cười trên sự đau khổ của người khác như thế thật không tốt đâu?

Lăng Hàn trêu chọc một câu.

- Lão nương thích, ngươi quản được sao?

Ân Hồng ưỡn ngực.

- Thô!

Lăng Hàn xem thường nói.

Năm người tiến vào Linh Bảo Các, thân phận của Ân Hồng rất cao, liền bị mời đến quần thể kiến trúc khổng lồ sau đại điện. Có điều, Bắc Vực là địa phương cấp độ võ đạo yếu nhất, nên địa vị của Bắc Vực Linh Bảo Các tự nhiên cũng thấp nhất, Ân Hồng ở khí thế rõ ràng yếu hơn một đoạn.



- Hừ, lần này chờ lão nương đạt được thứ nhất, xem các ngươi còn có lời gì để nói!

Nàng tức giận nói.

- Hàn ca ca, thực lực của Hiên Viên Tử Quang rất phi phàm, huynh không thể khinh thường.

Chư Toàn Nhi nhìn Lăng Hàn ôn nhu nói.

Lăng Hàn gật đầu:

- Yên tâm, ta sẽ không sợ bất cứ người nào, nhưng cũng sẽ không xem thường các thiên tài. Bằng tâm mà nói, thực lực bây giờ của hắn trên ta, nhưng nếu muốn giết ta lại là nằm mơ.

Điểm ấy hắn rất tự tin, bởi vì lá bài tẩy của hắn thực sự quá nhiều.

- Đúng rồi, hỏi ngươi một chuyện.

Lăng Hàn nhìn Ân Hồng nói.

- Ngươi biết Thương Mang Sơn ở đâu không?

- Núi gì?

Ân Hồng mờ mịt hỏi lại.

- Thương Mang Sơn!

- Thiết, lão nương mới ở Trung Châu mấy năm, mà Trung Châu lại lớn như vậy, làm sao biết Thương Mang Sơn ở đâu. Ngươi chờ, ta tìm người hỏi thay ngươi một chút.

Ân Hồng hấp tấp rời đi, nhưng không lâu lắm nàng lại hấp tấp trở về.

- Tiểu tử thúi, ngươi chơi lão nương có phải không, ta hỏi qua rất nhiều người, ai cũng chưa từng nghe nói có ngọn núi như thế.

Lăng Hàn hơi nhướng mày, hàng vạn năm trôi qua, địa danh xuất hiện biến hóa là rất bình thường, nhưng vấn đề cũng tới, Trung Châu lớn như vậy, hắn đâu có thể nào đi hết chứ?

- Này, lão nương đang nói chuyện với ngươi đó, có phải là đang đùa lão nương không?

Ân Hồng vô cùng dũng mãnh hỏi.

- Ngươi nói chuyện chú ý một chút, cẩn thận sau này không ai thèm lấy!

Lăng Hàn nhắc nhở.

- Phi, lão nương ngực lớn, muốn lập gia đình còn không đơn giản!

Ân Hồng xì một tiếng.

- Các ngươi ở đây trước, đúng rồi, tận lực đừng gây xung đột với Hiên Viên Tử Quang. Ai, Nam vực lại mời được một yêu quái như vậy, xem ra phân đoạn vũ đấu là không vớt được bao nhiêu điểm rồi.

Lăng Hàn cười ha ha nói:

- Ta ngược lại có biện pháp.



- Biện pháp gì?

- Ngươi nghĩ biện pháp lấy tóc của Hiên Viên Tử Quang đến, ta bện thảo nhân chú hắn, bảo đảm thực lực của hắn giảm mạnh, đánh không lại Toàn Nhi.

Lăng Hàn cười nói.

- Thiết!

Ân Hồng liếc mắt, tiểu tử này lại trêu chọc mình.

- Lão nương đi đâu, các ngươi nghỉ ngơi một chút. Có điều, kiềm chế một chút, dù sao tỷ thí chỉ còn cách một tháng, đừng chơi quá sức.

- Cút!

Chờ Ân Hồng rời đi, ba nữ tìm kiếm gian phòng của mình, trước tiên thả hành lý xuống, tuy các nàng không có bao nhiêu hành lý, ngược lại có Hắc Tháp, mỗi người lại có không gian giới chỉ.

Lăng Hàn ngồi đó, tiếp tục suy nghĩ sự tình của Thương Mang Sơn.

Kiếp trước hắn nghe nói qua Thương Mang Sơn, nhưng chưa từng đi, chỉ biết ở một góc nào đó của Trung Châu. Nếu như vậy, hắn có thể tìm vị trí đại khái trước, lại chậm rãi tìm kiếm.

Trước đây là mò kim đáy biển, hiện tại là mò kim hồ lớn, tuy vẫn rất chậm, nhưng dù sao cũng hơn đi lung tung khắpTrung Châu a.

Phòng khách của Linh Bảo Các vẫn tương đối cao cấp, trong phòng còn có địa đồ của Trung Châu, nhưng không quá chính xác, hơn nữa chỉ viết một vài khu vực lớn, rất nhiều thành nhỏ, sơn mạch lại ngay cả tên cũng không muốn điền.

Lăng Hàn nỗ lực hồi ức, cuối cùng dùng ngón tay chỉ xuống địa đồ:

- Chính là Phi Hoa Quận!

Trung Châu quá lớn, bởi vậy xuống dưới còn phân ba mươi sáu quận, Phi Hoa Quận chính là một trong số đó. Chỉ là tuy thu nhỏ địa phương lại ba mươi sáu lần, nhưng Phi Hoa Quận vẫn cực kỳ lớn, ít nhất là lớn hơn Bắc Hoang.

Muốn tìm ra một ngọn núi … khó!

Chỉ mong sơn mạch ở Phi Hoa Quận không nhiều lắm, Lăng Hàn thầm nghĩ.

Ở trên tấm bản đồ này là không thể tìm tỉ mỉ, Lăng Hàn liền gọi một tôi tớ tới, sai hắn đi mua địa đồ của Phi Hoa Quận. Linh Bảo Các được xưng không gì không có, bởi vậy dù không bước chân ra khỏi cửa, cũng có thể mua được bất luận đồ vật gì.

Chỉ cần có tiền.

Chỉ chốc lát, tôi tớ trở về, nói địa đồ tổng cộng có ba đẳng cấp, địa đồ phổ thông chỉ cần tiền tài bình thường là có thể mua, địa đồ trung đẳng cần Nguyên Tinh Nhất Tinh, địa đồ cao đẳng thì cần Nguyên Tinh Nhị Tinh, hơn nữa cao tới mười viên.

Sau khi Lăng Hàn mắng Linh Bảo Các hắc tâm, vẫn cho đối phương mười viên Nguyên Tinh Nhị Tinh, để hắn mau mau đi mua.

Chỉ một lát, địa đồ liền đưa tới.

Một tờ bản đồ bán mười Nguyên tinh, hơn nữa còn là Nhị Tinh, tự nhiên có địa phương đáng giá. Đầu tiên, vật liệu của bản đồ này rất quý, họa ở trên xác Tình Long Lân Quy, dùng một mai rùa hoàn chỉnh.

Tình Long Lân Quy không phải yêu thú cao cấp gì, nhưng giáp xác của nó có một loại dị năng, là có thể giãn hoặc áp súc, to lớn nhất có thể mở ra trăm mét, nhỏ nhất có thể rút lại bằng bàn tay.

Bởi vì điểm ấy, Tình Long Lân Quy liền bị bắt giết lượng lớn, hiện tại số lượng loại yêu thú này rất ít ỏi.

Lăng Hàn đi tới trong sân, tay giương lên, mai rùa lập tức phóng to, núi sông ao hồ hiển lộ hết.

---------------

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện sắc
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Đạo Đan Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook