Chương 2214: Toàn bộ giải quyết
Cô Đơn Địa Phi
07/04/2018
Cái này vừa giết, liền để chừng trăm đầu người rơi xuống đất, máu chảy thành sông.
Huyết tế lại nổi lên, sức chiến đấu của Xa Nguyên Hoa cùng Lan Thiên Dương nhất thời tăng lên một đoạn, áp chế lại Tiểu Cốt.
- Tỏa Địa Thuật!
Hai người đều rống to, trong năm ngón tay lưu chuyển ra từng sợi tơ màu đen, một vòng lại một vòng quấn ở trên người Tiểu Cốt, để Tiểu Cốt khó nhúc nhích mảy may.
Giết không được không có quan hệ, nếu như có thể trói buộc như thế, này hoàn toàn có thể áp giải về tổng giáo, có đại nhân vật sẽ xuất thủ, triệt để tiêu diệt.
Tiểu Cốt giãy dụa, nhưng trong khoảng thời gian ngắn không có biện pháp chút nào.
- Còn có tiểu tử này!
Lan Thiên Dương xoay người lại, nhìn chằm chằm Lăng Hàn.
Tiểu tử này cũng nhất định phải mang về trong giáo, trong cơ thể hắn có một đạo thiên địa bản nguyên, đây là đồ vật Giáo chủ đại nhân điểm danh muốn chiếm được.
- Ta đến!
Xa Nguyên Hoa nhanh chân đi về phía Lăng Hàn.
Hắn là cường giả Cửu Liên, tương đương với Thăng Nguyên Cảnh, một ý nghĩ liền có thể đè chết Lăng Hàn mấy trăm lần.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười nói:
- Vẫn là trước tiên quản tốt chuyện của mình đi!
Hả?
Xa Nguyên Hoa cùng Lan Thiên Dương đồng thời quay đầu nhìn lại Tiểu Cốt, chỉ thấy trong cơ thể Tiểu Cốt có một vệt ánh sáng rực cháy chói lọi, sau đó hình thành một phù văn, cực kỳ óng ánh.
Xèo, cái phù văn này từ trong cơ thể của Tiểu Cốt lộ ra, như bẻ cành khô, trong nháy mắt liền phá diệt toàn bộ sợi tơ màu đen ở trên người hắn.
Tiểu Cốt lại được tự do.
- Theo nha nha!
Hắn giận dữ, lần thứ hai triển khai đánh mạnh về phía Xa Nguyên Hoa cùng Lan Thiên Dương, lần này, hắn càng từ trong cơ thể rút ra một thanh cốt.
Chính là bản thể của hắn, có phù văn cấp Tiên Vương lóng lánh.
Cái này có thể coi như là một Tiên Khí, uy lực thật đáng sợ, hơi động, thiên địa cũng muốn sụp đổ, ầm ầm ầm, từng viên ngôi sao từ giữa bầu trời rơi xuống.
Hai người Xa Nguyên Hoa làm sao chặn?
Căn bản không có thấy bắn trúng, chỉ mang theo khí lưu đụng một hồi, mỗi người liền thổ huyết liên tục, làm sao cũng không ngừng được.
Tiểu Cốt đại phát thần uy, hoàn toàn không thể ngăn cản, không thể chống đối.
- Lui, mau đi!
Xa Nguyên Hoa cùng Lan Thiên Dương đều liều lĩnh xoay người bỏ chạy, hiện tại bọn họ đối mặt là một Tiên Khí hoàn toàn phát uy, há lại là bọn họ có thể ngang hàng?
Nhưng chậm, Tiểu Cốt xoay vòng quét ngang xương, tiên quang đan dệt, chói lọi vang chín tầng trời.
Oành!
Chỉ mấy lần mà thôi, Xa Nguyên Hoa liền bị tiên quang chém xuống một cánh tay, Lan Thiên Dương thì thiếu một chân, dáng dấp đều cực kỳ thảm bại.
Nhưng đối với hai vị cường giả này mà nói, thương thế như vậy hoàn toàn có thể tiếp thu, chỉ cần bọn họ có thể trốn chạy tính mạng, vậy tay cụt còn có thể sống lại, gãy chân cũng có thể dài lại.
Đáng tiếc, Tiểu Cốt căn bản không cho bọn họ cơ hội.
Tiên Vương cốt vung vẩy, thế không thể chặn.
Lăng Hàn cũng không chút khách khí, khởi xướng đánh mạnh về phía đám người Tiêu Tuấn, trừ ác đương nhiên phải nhổ tận gốc.
- A!
Xa Nguyên Hoa cùng Lan Thiên Dương kêu rên liên hồi, đã dùng tới lực lượng Tiên Vương, làm sao có khả năng chỉ là Cửu Liên có khả năng chống đối?
Tử vong là kết quả duy nhất.
Tiểu Cốt hung ác quá độ, sau khi đánh giết Xa Nguyên Hoa cùng Lan Thiên Dương, hắn lại triển khai tàn sát về phía đảo dân khác, Tiên Vương cốt phát uy, tiên quang chỉ loáng một cái, hết thảy đảo dân đều bị đánh giết.
Hiện tại người còn sống sót chỉ có ba cái.
Lăng Hàn, Tiểu Cốt cùng Tần Vĩ.
Tần Vĩ còn sống sót, đó là bởi vì hắn là Tiên Phủ Cảnh, kháng được công kích của cường giả Bát Liên, mà hắn là “người bình thường”, sẽ không bị Tiểu Cốt nhằm vào, bằng không chỉ cần hắn hoàn thành một loại nghi thức nào đó trên đảo, bán linh hồn cho “Tiên Linh”, hiện tại khẳng định sẽ bị Tiểu Cốt đối xử bình đẳng… giết.
Có điều, hiện tại sắc mặt của Tần Vĩ cũng hết sức khó coi, ánh mắt nhìn về phía Tiểu Cốt tràn ngập hoảng sợ.
- Tiểu Cốt, đã lâu không gặp.
Lăng Hàn nhìn về phía Tiểu Cốt cười to nói.
- Theo nha nha.
Tiểu Cốt tiêu hết tính hung, hắn nhìn về phía Lăng Hàn cười khúc khích.
- Tiểu Cốt, đã lâu không gặp.
Phải, lại bắt đầu học vẹt.
Lăng Hàn lắc đầu nói:
- Tiểu Cốt, ngươi làm sao đến Tiên Vực?
- Tiểu Cốt, ngươi làm sao...
Tiểu Cốt thuật lại một lần.
Ngã, đã lâu như vậy rồi, ngươi vẫn không có học được tự mình nói chuyện sao?
- Thực lực của ngươi làm sao tăng lên nhanh như vậy?
Lăng Hàn chưa từ bỏ ý định, lại hỏi.
- Thực lực của ngươi làm sao...
Lăng Hàn thở dài:
- Ai.
Tiểu Cốt cũng thở dài:
- Ai!
Lăng Hàn suy nghĩ một chút, Tiểu Cốt sẽ đến Tiên Vực rất đơn giản, thực lực đến tự nhiên có thể nổ ra cánh cửa Tiên Vực. Vấn đề là, thực lực của hắn tăng lên cũng quá kinh người.
Có điều ngẫm lại, hắn lại không phải người, chỉ là một cái xương mà thôi, căn bản không có cái gọi là hạn chế cảnh giới.
Không nghĩ vấn đề này nữa.
- Tiểu Cốt a Tiểu Cốt, nên làm sao mới có thể giao lưu với ngươi đây?
Lăng Hàn rất muốn biết kiếp trước Tiểu Cốt đến cùng trải qua cái gì, hắn khẳng định là một vị Tiên Vương, đến cùng là chết như thế nào?
Chết rồi cũng căm hận Võ Giả tu luyện hệ thống này như vậy, hắn đã trải qua cái gì?
Đáng tiếc, Tiểu Cốt chỉ có thể theo nha nha, hoặc là học vẹt, căn bản không thể biểu đạt ý nghĩ của mình.
Còn chờ Lữ Hải Dung sao?
Lăng Hàn triệt hồi trận pháp trên đảo, như vậy thời điểm Lữ Hải Dung đi ngang qua sẽ phát hiện. Nhưng nói không chắc Lữ Hải Dung đã sớm tìm tòi qua khu vực này, lấy tự tin của Tiên Vương, kiên quyết sẽ không trở lại tìm lần thứ hai.
Chờ chút đi, bây giờ hắn đối với hai pho tượng kia cảm thấy rất hứng thú.
Đùng, đùng!
Nhưng Lăng Hàn lập tức há mồm trợn mắt, bởi vì Tiểu Cốt căn bản không có cho hắn cơ hội nghiên cứu, vừa nhìn thấy hai tượng đá kia liền trừng mắt lên, trực tiếp vung quyền đập nát chúng nó.
- Theo nha nha.
Tiểu Cốt còn rất đắc ý, nhìn Lăng Hàn cười, một bộ tranh công.
Đệt.
Lăng Hàn chỉ có thể trách mình, không có trước tiên thông báo tên này một tiếng, sớm nên nghĩ đến Tiểu Cốt “ghét ác như cừu” a.
Vậy không có cách nào, rời đi thôi.
Lăng Hàn đốn củi chế thuyền, mà Tần Vĩ cũng như thế, hắn cũng không dám đi cùng Lăng Hàn, Tiểu Cốt, mà trốn đến địa phương thật xa, một người vùi đầu gian khổ.
Trong lúc này, Lăng Hàn Nữ Hoàng mọi người thả ra Hắc Tháp.
Nữ Hoàng, Thiên Phượng Thần Nữ đều gặp Tiểu Cốt, nên không có gì kỳ quái, nhưng Hổ Nữu cùng Nhu yêu nữ đều kinh ngạc, huynh muội Thạch Lỗi cùng Thạch Ngọc càng oa oa kêu quái dị, kinh ngạc thốt lên tại sao có thể có hai cha nuôi.
Huyết tế lại nổi lên, sức chiến đấu của Xa Nguyên Hoa cùng Lan Thiên Dương nhất thời tăng lên một đoạn, áp chế lại Tiểu Cốt.
- Tỏa Địa Thuật!
Hai người đều rống to, trong năm ngón tay lưu chuyển ra từng sợi tơ màu đen, một vòng lại một vòng quấn ở trên người Tiểu Cốt, để Tiểu Cốt khó nhúc nhích mảy may.
Giết không được không có quan hệ, nếu như có thể trói buộc như thế, này hoàn toàn có thể áp giải về tổng giáo, có đại nhân vật sẽ xuất thủ, triệt để tiêu diệt.
Tiểu Cốt giãy dụa, nhưng trong khoảng thời gian ngắn không có biện pháp chút nào.
- Còn có tiểu tử này!
Lan Thiên Dương xoay người lại, nhìn chằm chằm Lăng Hàn.
Tiểu tử này cũng nhất định phải mang về trong giáo, trong cơ thể hắn có một đạo thiên địa bản nguyên, đây là đồ vật Giáo chủ đại nhân điểm danh muốn chiếm được.
- Ta đến!
Xa Nguyên Hoa nhanh chân đi về phía Lăng Hàn.
Hắn là cường giả Cửu Liên, tương đương với Thăng Nguyên Cảnh, một ý nghĩ liền có thể đè chết Lăng Hàn mấy trăm lần.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười nói:
- Vẫn là trước tiên quản tốt chuyện của mình đi!
Hả?
Xa Nguyên Hoa cùng Lan Thiên Dương đồng thời quay đầu nhìn lại Tiểu Cốt, chỉ thấy trong cơ thể Tiểu Cốt có một vệt ánh sáng rực cháy chói lọi, sau đó hình thành một phù văn, cực kỳ óng ánh.
Xèo, cái phù văn này từ trong cơ thể của Tiểu Cốt lộ ra, như bẻ cành khô, trong nháy mắt liền phá diệt toàn bộ sợi tơ màu đen ở trên người hắn.
Tiểu Cốt lại được tự do.
- Theo nha nha!
Hắn giận dữ, lần thứ hai triển khai đánh mạnh về phía Xa Nguyên Hoa cùng Lan Thiên Dương, lần này, hắn càng từ trong cơ thể rút ra một thanh cốt.
Chính là bản thể của hắn, có phù văn cấp Tiên Vương lóng lánh.
Cái này có thể coi như là một Tiên Khí, uy lực thật đáng sợ, hơi động, thiên địa cũng muốn sụp đổ, ầm ầm ầm, từng viên ngôi sao từ giữa bầu trời rơi xuống.
Hai người Xa Nguyên Hoa làm sao chặn?
Căn bản không có thấy bắn trúng, chỉ mang theo khí lưu đụng một hồi, mỗi người liền thổ huyết liên tục, làm sao cũng không ngừng được.
Tiểu Cốt đại phát thần uy, hoàn toàn không thể ngăn cản, không thể chống đối.
- Lui, mau đi!
Xa Nguyên Hoa cùng Lan Thiên Dương đều liều lĩnh xoay người bỏ chạy, hiện tại bọn họ đối mặt là một Tiên Khí hoàn toàn phát uy, há lại là bọn họ có thể ngang hàng?
Nhưng chậm, Tiểu Cốt xoay vòng quét ngang xương, tiên quang đan dệt, chói lọi vang chín tầng trời.
Oành!
Chỉ mấy lần mà thôi, Xa Nguyên Hoa liền bị tiên quang chém xuống một cánh tay, Lan Thiên Dương thì thiếu một chân, dáng dấp đều cực kỳ thảm bại.
Nhưng đối với hai vị cường giả này mà nói, thương thế như vậy hoàn toàn có thể tiếp thu, chỉ cần bọn họ có thể trốn chạy tính mạng, vậy tay cụt còn có thể sống lại, gãy chân cũng có thể dài lại.
Đáng tiếc, Tiểu Cốt căn bản không cho bọn họ cơ hội.
Tiên Vương cốt vung vẩy, thế không thể chặn.
Lăng Hàn cũng không chút khách khí, khởi xướng đánh mạnh về phía đám người Tiêu Tuấn, trừ ác đương nhiên phải nhổ tận gốc.
- A!
Xa Nguyên Hoa cùng Lan Thiên Dương kêu rên liên hồi, đã dùng tới lực lượng Tiên Vương, làm sao có khả năng chỉ là Cửu Liên có khả năng chống đối?
Tử vong là kết quả duy nhất.
Tiểu Cốt hung ác quá độ, sau khi đánh giết Xa Nguyên Hoa cùng Lan Thiên Dương, hắn lại triển khai tàn sát về phía đảo dân khác, Tiên Vương cốt phát uy, tiên quang chỉ loáng một cái, hết thảy đảo dân đều bị đánh giết.
Hiện tại người còn sống sót chỉ có ba cái.
Lăng Hàn, Tiểu Cốt cùng Tần Vĩ.
Tần Vĩ còn sống sót, đó là bởi vì hắn là Tiên Phủ Cảnh, kháng được công kích của cường giả Bát Liên, mà hắn là “người bình thường”, sẽ không bị Tiểu Cốt nhằm vào, bằng không chỉ cần hắn hoàn thành một loại nghi thức nào đó trên đảo, bán linh hồn cho “Tiên Linh”, hiện tại khẳng định sẽ bị Tiểu Cốt đối xử bình đẳng… giết.
Có điều, hiện tại sắc mặt của Tần Vĩ cũng hết sức khó coi, ánh mắt nhìn về phía Tiểu Cốt tràn ngập hoảng sợ.
- Tiểu Cốt, đã lâu không gặp.
Lăng Hàn nhìn về phía Tiểu Cốt cười to nói.
- Theo nha nha.
Tiểu Cốt tiêu hết tính hung, hắn nhìn về phía Lăng Hàn cười khúc khích.
- Tiểu Cốt, đã lâu không gặp.
Phải, lại bắt đầu học vẹt.
Lăng Hàn lắc đầu nói:
- Tiểu Cốt, ngươi làm sao đến Tiên Vực?
- Tiểu Cốt, ngươi làm sao...
Tiểu Cốt thuật lại một lần.
Ngã, đã lâu như vậy rồi, ngươi vẫn không có học được tự mình nói chuyện sao?
- Thực lực của ngươi làm sao tăng lên nhanh như vậy?
Lăng Hàn chưa từ bỏ ý định, lại hỏi.
- Thực lực của ngươi làm sao...
Lăng Hàn thở dài:
- Ai.
Tiểu Cốt cũng thở dài:
- Ai!
Lăng Hàn suy nghĩ một chút, Tiểu Cốt sẽ đến Tiên Vực rất đơn giản, thực lực đến tự nhiên có thể nổ ra cánh cửa Tiên Vực. Vấn đề là, thực lực của hắn tăng lên cũng quá kinh người.
Có điều ngẫm lại, hắn lại không phải người, chỉ là một cái xương mà thôi, căn bản không có cái gọi là hạn chế cảnh giới.
Không nghĩ vấn đề này nữa.
- Tiểu Cốt a Tiểu Cốt, nên làm sao mới có thể giao lưu với ngươi đây?
Lăng Hàn rất muốn biết kiếp trước Tiểu Cốt đến cùng trải qua cái gì, hắn khẳng định là một vị Tiên Vương, đến cùng là chết như thế nào?
Chết rồi cũng căm hận Võ Giả tu luyện hệ thống này như vậy, hắn đã trải qua cái gì?
Đáng tiếc, Tiểu Cốt chỉ có thể theo nha nha, hoặc là học vẹt, căn bản không thể biểu đạt ý nghĩ của mình.
Còn chờ Lữ Hải Dung sao?
Lăng Hàn triệt hồi trận pháp trên đảo, như vậy thời điểm Lữ Hải Dung đi ngang qua sẽ phát hiện. Nhưng nói không chắc Lữ Hải Dung đã sớm tìm tòi qua khu vực này, lấy tự tin của Tiên Vương, kiên quyết sẽ không trở lại tìm lần thứ hai.
Chờ chút đi, bây giờ hắn đối với hai pho tượng kia cảm thấy rất hứng thú.
Đùng, đùng!
Nhưng Lăng Hàn lập tức há mồm trợn mắt, bởi vì Tiểu Cốt căn bản không có cho hắn cơ hội nghiên cứu, vừa nhìn thấy hai tượng đá kia liền trừng mắt lên, trực tiếp vung quyền đập nát chúng nó.
- Theo nha nha.
Tiểu Cốt còn rất đắc ý, nhìn Lăng Hàn cười, một bộ tranh công.
Đệt.
Lăng Hàn chỉ có thể trách mình, không có trước tiên thông báo tên này một tiếng, sớm nên nghĩ đến Tiểu Cốt “ghét ác như cừu” a.
Vậy không có cách nào, rời đi thôi.
Lăng Hàn đốn củi chế thuyền, mà Tần Vĩ cũng như thế, hắn cũng không dám đi cùng Lăng Hàn, Tiểu Cốt, mà trốn đến địa phương thật xa, một người vùi đầu gian khổ.
Trong lúc này, Lăng Hàn Nữ Hoàng mọi người thả ra Hắc Tháp.
Nữ Hoàng, Thiên Phượng Thần Nữ đều gặp Tiểu Cốt, nên không có gì kỳ quái, nhưng Hổ Nữu cùng Nhu yêu nữ đều kinh ngạc, huynh muội Thạch Lỗi cùng Thạch Ngọc càng oa oa kêu quái dị, kinh ngạc thốt lên tại sao có thể có hai cha nuôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.