Chương 3007: Trảm tầng chín (2)
Cô Đơn Địa Phi
09/04/2018
- Ra tuyệt chiêu!
Những Tiên Vương kia thẹn quá hoá giận, bọn hắn cũng thấy trên mặt nóng rát, nhiều Tiên Vương như vậy liên thủ vây công một Tiên Vương tầng tám đã trên mặt không ánh sáng, rõ ràng còn bị đối phương kích thương, về sau bọn hắn ai còn có khả năng ngẩng đầu lên được?
Hơn mười Tiên Vương tiếp tục quấn quít lấy Lăng Hàn, Tiên Vương khác bắt đầu uẩn tích đại chiêu, muốn một lần hành động đánh tan Lăng Hàn.
Cái này rất vô sỉ, nhưng cực kỳ hữu hiệu.
Hơn mười Tiên Vương ngay cả chuẩn Thiên Tôn cũng có thể cuốn lấy, muốn ngăn Lăng Hàn đương nhiên cũng có thể, bởi vậy, Lăng Hàn chỉ có thể trơ mắt nhìn những Tiên Vương kia bắt đầu tích súc đại chiêu, nhưng căn bản không có cách nào ngăn cản.
- Trấn!
Có bảy tên Tiên Vương trước tiên hoàn thành súc thế, oanh ra công kích đáng sợ.
Oanh! Oanh! Oanh!
Càng nhiều Tiên Vương nữa tích ra đại chiêu, trấn áp về phía Lăng Hàn.
Vầng sáng chói mắt, xinh đẹp như pháo hoa, nhưng tất cả người đang xem cuộc chiến đều có cách nghĩ đồng dạng, công kích mạnh như vậy cũng đừng giết chết Lăng Hàn a, chuyện kia có thể to lắm, nói không chừng Lâm gia cũng sẽ xuất hiện.
Lâm gia là tồn tại gì? Có Thất Bộ Thiên Tôn tọa trấn, dù Lâm Lạc không ra, Chu Hằng, Lâm Tiêu Dương, Sở Hạo tùy tiện đi ra một người cũng có thể quét ngang chín thành chín của Nguyên Thế Giới, ai dám động?
Vầng sáng công kích tán đi, chỉ thấy ở trung tâm chiến đoàn, có một đạo kim quang hóa thành hình tròn.
Lăng Hàn!
Hắn tạo ra Bất Diệt Thiên Kinh, ngăn cản đại chiêu của các Tiên Vương, cơ hồ không chút thương tổn.
Hắn vẫn bị thương, trên cánh tay, bụng có thương tích, nhưng chỉ là vết thương nhỏ, dù sao cũng là chừng ba mươi tên Tiên Vương tầng chín đỉnh phong phóng đại chiêu, dù là Bất Diệt Thiên Kinh cũng không có khả năng để cho hắn không bị gì. Nhưng thương thế như vậy tự nhiên là chút lòng thành, căn bản không có khả năng ảnh hưởng đến chiến lực của hắn.
Thấy quỷ rồi!
Tất cả Tiên Vương đều cảm thấy da đầu tê dại, lực phòng ngự như vậy quả thực để cho người tuyệt vọng, hoàn toàn khó giải.
Lăng Hàn sát khí như lửa, hắn cuối cùng tế ra Tiên Ma kiếm, muốn công phá phòng tuyến của những Tiên Vương này, đại khai sát giới, lấy thực lực của hắn bây giờ tuyệt không thể nào làm được.
Vậy thì dùng Thiên Tôn Bảo khí.
- Ha ha ha!
Chứng kiến Lăng Hàn tế ra một binh khí, những Tiên Vương tầng chín kia đều cười to.
Ngươi lấy ra đồ vật rách rưới như vậy đùa chúng ta đúng không?
Bọn hắn đều không có dùng Tiên Khí, một là Tiên Kim hi hữu, không thể để cho một người một kiện, thứ hai bọn họ muốn bắt Lăng Hàn, tự nhiên không thể dùng Tiên Khí, nếu không một cái không cẩn thận sẽ chí tử, chí thương, không hợp ước nguyện ban đầu của bọn họ.
Vừa rồi bọn hắn cũng bởi vì đại chiêu bị Lăng Hàn phòng được mà khiếp sợ, nhưng hiện tại ai cũng ôm bụng cười.
Lăng Hàn cũng cười, hiện tại những người này cứ việc cười đi, đợi chút nữa sẽ khóc ngay thôi.
Dưới chân hắn một bước, thể thuật bạo phát, tốc độ tật nhanh, đã đi tới trước mặt một người, huy kiếm chém ra.
Hiện tại những Tiên Vương này cũng biết thể thuật của hắn kinh người, bởi vậy đều hai hai một tổ, một người bị tập kích, tên còn lại sẽ giúp hóa giải. Bởi vậy, hai đại Tiên Vương đồng thời ra tay, đáp lễ về phía Lăng Hàn.
Phốc!
Hàn quang diệu động.
Tuy hai đại Tiên Vương oanh ra công kích, nhưng ở trong hàn quang cuốn động, bọn hắn không hề lo lắng bị chém thành hai đoạn.
Ngang eo mà đoạn, như cọng rơm cái rác.
Cái này cái này cái này… đây là tình huống gì?
Dù thanh Tàn Kiếm rách rưới kia chính là Tiên Khí, nhưng Tiên Vương tầng chín cũng đứng ở đỉnh quy tắc, đại đạo quấn quanh, Tiên Khí cũng không thể nào trảm phá.
Mà một kiếm qua, hai đại Tiên Vương đều bị chém ngang lưng, cái này cũng quá khoa trương đi?
- Thiên, Thiên Tôn Bảo Khí!
Đã qua thật lâu, mới có người dùng ngữ khí gian nan nói.
Thiên Tôn Bảo Khí, Thiên Tôn chi uy.
Lăng Hàn cầm kiếm mà đứng, rỉ sắt loang lỗ, giống như đao bổ củi, nhưng bây giờ ai dám coi thường thanh kiếm này?
Đây là Thiên Tôn Bảo khí, trảm Tiên Vương tựa như rơm rác.
Dù thực lực của Lăng Hàn thấp kém thì như thế nào? Một tiểu nhi mười tuổi cầm tuyệt thế thần kiếm, người trưởng thành chọi cứng, hậu quả chỉ có thể làm cho mình đầu rơi máu chảy. Huống chi thực lực của Lăng Hàn tuyệt không thấp kém, so với tầng chín đỉnh phong cũng không kém cỏi mảy may, thậm chí có thể trái lại áp chế.
Trong khoảng thời gian ngắn, trời giáng huyết vũ, đang đau thương hai đại Tiên Vương mất đi.
Chúng Tiên Vương sợ run, bọn hắn tuyệt đối không ngờ, sự tình lại có thể giương đến tình trạng như vậy.
- Hiện tại, các ngươi biết đau chưa?
Lăng Hàn uy nghiêm nói, hắn không chút do dự lần nữa giết ra, nếu như đã mở sát giới, hắn sao còn có thể lưu thủ.
Hắn không chọc người, nhưng nếu ai chọc hắn, hắn liền đánh tới bọn hắn đau nhức mới thôi.
Giết!
Lăng Hàn phát huy thể thuật, tốc độ nhanh đến kinh người, Tiên Ma kiếm trong tay vung trảm, căn bản không cần chiêu thức gì, cái này là lợi khí vô kiên bất tồi rồi.
Lập tức, hơn ba mươi tên Tiên Vương đều làm chim thú tán.
Đã có vết xe đổ, hai đại Tiên Vương tầng chín bị cắt thành hai đoạn dễ như trở bàn tay, lực phá hoại của Thiên Tôn Bảo khí tràn qua, vô luận Tiên Vương gì cũng bị miểu sát.
Ai muốn làm cái thứ ba?
Bọn hắn vốn chính là đám ô hợp, thời điểm chiếm được thượng phong tự nhiên đoàn kết, chỉ khi nào đối mặt hiểm cảnh, cái kia tự nhiên là chỉ lo thân mình, làm sao sẽ đi để ý những người khác chết sống.
Nhưng tốc độ của Lăng Hàn nhanh hơn, hắn truy một cái ở đằng trước, Tiên Ma kiếm chém ra, không hề lo lắng, Tiên Vương này bị hắn bổ một phát làm hai, máu tươi tung tóe, lần nữa dẫn Thiên Địa bi thương.
Trước đó thời điểm lần thứ nhất Lăng Hàn đại khai sát giới như vậy, vẫn là dựa vào Hắc Tháp rót lực, ở Dị vực tàn sát rất nhiều Tiên Vương.
Trải qua nhiều năm như vậy, hắn rốt cục có thể dựa vào thực lực của mình tàn sát Tiên Vương rồi, còn đều là Tiên Vương tầng chín, hàm lượng hoàn toàn bất đồng.
Ở trên võ đạo leo nhiều năm như vậy, hắn rốt cục đạt đến Tiên đạo đỉnh phong, đã có được tư cách ngạo thị thiên hạ.
Có thể coi Đại Đế!
Lăng Hàn tật truy, tiếng kêu thảm thiết liên tục vang lên, lần lượt từng Tiên Vương bị hắn đuổi theo, chém rụng dưới thân kiếm, lấy thực lực của hắn cộng thêm Tiên Ma kiếm, không người có thể ngăn cản một kiếm.
Nhưng mà, sau khi Lăng Hàn chém mười một người, Tiên Vương còn lại đều chạy trốn rất xa, rốt cuộc không có khả năng đuổi theo.
Những Tiên Vương kia thẹn quá hoá giận, bọn hắn cũng thấy trên mặt nóng rát, nhiều Tiên Vương như vậy liên thủ vây công một Tiên Vương tầng tám đã trên mặt không ánh sáng, rõ ràng còn bị đối phương kích thương, về sau bọn hắn ai còn có khả năng ngẩng đầu lên được?
Hơn mười Tiên Vương tiếp tục quấn quít lấy Lăng Hàn, Tiên Vương khác bắt đầu uẩn tích đại chiêu, muốn một lần hành động đánh tan Lăng Hàn.
Cái này rất vô sỉ, nhưng cực kỳ hữu hiệu.
Hơn mười Tiên Vương ngay cả chuẩn Thiên Tôn cũng có thể cuốn lấy, muốn ngăn Lăng Hàn đương nhiên cũng có thể, bởi vậy, Lăng Hàn chỉ có thể trơ mắt nhìn những Tiên Vương kia bắt đầu tích súc đại chiêu, nhưng căn bản không có cách nào ngăn cản.
- Trấn!
Có bảy tên Tiên Vương trước tiên hoàn thành súc thế, oanh ra công kích đáng sợ.
Oanh! Oanh! Oanh!
Càng nhiều Tiên Vương nữa tích ra đại chiêu, trấn áp về phía Lăng Hàn.
Vầng sáng chói mắt, xinh đẹp như pháo hoa, nhưng tất cả người đang xem cuộc chiến đều có cách nghĩ đồng dạng, công kích mạnh như vậy cũng đừng giết chết Lăng Hàn a, chuyện kia có thể to lắm, nói không chừng Lâm gia cũng sẽ xuất hiện.
Lâm gia là tồn tại gì? Có Thất Bộ Thiên Tôn tọa trấn, dù Lâm Lạc không ra, Chu Hằng, Lâm Tiêu Dương, Sở Hạo tùy tiện đi ra một người cũng có thể quét ngang chín thành chín của Nguyên Thế Giới, ai dám động?
Vầng sáng công kích tán đi, chỉ thấy ở trung tâm chiến đoàn, có một đạo kim quang hóa thành hình tròn.
Lăng Hàn!
Hắn tạo ra Bất Diệt Thiên Kinh, ngăn cản đại chiêu của các Tiên Vương, cơ hồ không chút thương tổn.
Hắn vẫn bị thương, trên cánh tay, bụng có thương tích, nhưng chỉ là vết thương nhỏ, dù sao cũng là chừng ba mươi tên Tiên Vương tầng chín đỉnh phong phóng đại chiêu, dù là Bất Diệt Thiên Kinh cũng không có khả năng để cho hắn không bị gì. Nhưng thương thế như vậy tự nhiên là chút lòng thành, căn bản không có khả năng ảnh hưởng đến chiến lực của hắn.
Thấy quỷ rồi!
Tất cả Tiên Vương đều cảm thấy da đầu tê dại, lực phòng ngự như vậy quả thực để cho người tuyệt vọng, hoàn toàn khó giải.
Lăng Hàn sát khí như lửa, hắn cuối cùng tế ra Tiên Ma kiếm, muốn công phá phòng tuyến của những Tiên Vương này, đại khai sát giới, lấy thực lực của hắn bây giờ tuyệt không thể nào làm được.
Vậy thì dùng Thiên Tôn Bảo khí.
- Ha ha ha!
Chứng kiến Lăng Hàn tế ra một binh khí, những Tiên Vương tầng chín kia đều cười to.
Ngươi lấy ra đồ vật rách rưới như vậy đùa chúng ta đúng không?
Bọn hắn đều không có dùng Tiên Khí, một là Tiên Kim hi hữu, không thể để cho một người một kiện, thứ hai bọn họ muốn bắt Lăng Hàn, tự nhiên không thể dùng Tiên Khí, nếu không một cái không cẩn thận sẽ chí tử, chí thương, không hợp ước nguyện ban đầu của bọn họ.
Vừa rồi bọn hắn cũng bởi vì đại chiêu bị Lăng Hàn phòng được mà khiếp sợ, nhưng hiện tại ai cũng ôm bụng cười.
Lăng Hàn cũng cười, hiện tại những người này cứ việc cười đi, đợi chút nữa sẽ khóc ngay thôi.
Dưới chân hắn một bước, thể thuật bạo phát, tốc độ tật nhanh, đã đi tới trước mặt một người, huy kiếm chém ra.
Hiện tại những Tiên Vương này cũng biết thể thuật của hắn kinh người, bởi vậy đều hai hai một tổ, một người bị tập kích, tên còn lại sẽ giúp hóa giải. Bởi vậy, hai đại Tiên Vương đồng thời ra tay, đáp lễ về phía Lăng Hàn.
Phốc!
Hàn quang diệu động.
Tuy hai đại Tiên Vương oanh ra công kích, nhưng ở trong hàn quang cuốn động, bọn hắn không hề lo lắng bị chém thành hai đoạn.
Ngang eo mà đoạn, như cọng rơm cái rác.
Cái này cái này cái này… đây là tình huống gì?
Dù thanh Tàn Kiếm rách rưới kia chính là Tiên Khí, nhưng Tiên Vương tầng chín cũng đứng ở đỉnh quy tắc, đại đạo quấn quanh, Tiên Khí cũng không thể nào trảm phá.
Mà một kiếm qua, hai đại Tiên Vương đều bị chém ngang lưng, cái này cũng quá khoa trương đi?
- Thiên, Thiên Tôn Bảo Khí!
Đã qua thật lâu, mới có người dùng ngữ khí gian nan nói.
Thiên Tôn Bảo Khí, Thiên Tôn chi uy.
Lăng Hàn cầm kiếm mà đứng, rỉ sắt loang lỗ, giống như đao bổ củi, nhưng bây giờ ai dám coi thường thanh kiếm này?
Đây là Thiên Tôn Bảo khí, trảm Tiên Vương tựa như rơm rác.
Dù thực lực của Lăng Hàn thấp kém thì như thế nào? Một tiểu nhi mười tuổi cầm tuyệt thế thần kiếm, người trưởng thành chọi cứng, hậu quả chỉ có thể làm cho mình đầu rơi máu chảy. Huống chi thực lực của Lăng Hàn tuyệt không thấp kém, so với tầng chín đỉnh phong cũng không kém cỏi mảy may, thậm chí có thể trái lại áp chế.
Trong khoảng thời gian ngắn, trời giáng huyết vũ, đang đau thương hai đại Tiên Vương mất đi.
Chúng Tiên Vương sợ run, bọn hắn tuyệt đối không ngờ, sự tình lại có thể giương đến tình trạng như vậy.
- Hiện tại, các ngươi biết đau chưa?
Lăng Hàn uy nghiêm nói, hắn không chút do dự lần nữa giết ra, nếu như đã mở sát giới, hắn sao còn có thể lưu thủ.
Hắn không chọc người, nhưng nếu ai chọc hắn, hắn liền đánh tới bọn hắn đau nhức mới thôi.
Giết!
Lăng Hàn phát huy thể thuật, tốc độ nhanh đến kinh người, Tiên Ma kiếm trong tay vung trảm, căn bản không cần chiêu thức gì, cái này là lợi khí vô kiên bất tồi rồi.
Lập tức, hơn ba mươi tên Tiên Vương đều làm chim thú tán.
Đã có vết xe đổ, hai đại Tiên Vương tầng chín bị cắt thành hai đoạn dễ như trở bàn tay, lực phá hoại của Thiên Tôn Bảo khí tràn qua, vô luận Tiên Vương gì cũng bị miểu sát.
Ai muốn làm cái thứ ba?
Bọn hắn vốn chính là đám ô hợp, thời điểm chiếm được thượng phong tự nhiên đoàn kết, chỉ khi nào đối mặt hiểm cảnh, cái kia tự nhiên là chỉ lo thân mình, làm sao sẽ đi để ý những người khác chết sống.
Nhưng tốc độ của Lăng Hàn nhanh hơn, hắn truy một cái ở đằng trước, Tiên Ma kiếm chém ra, không hề lo lắng, Tiên Vương này bị hắn bổ một phát làm hai, máu tươi tung tóe, lần nữa dẫn Thiên Địa bi thương.
Trước đó thời điểm lần thứ nhất Lăng Hàn đại khai sát giới như vậy, vẫn là dựa vào Hắc Tháp rót lực, ở Dị vực tàn sát rất nhiều Tiên Vương.
Trải qua nhiều năm như vậy, hắn rốt cục có thể dựa vào thực lực của mình tàn sát Tiên Vương rồi, còn đều là Tiên Vương tầng chín, hàm lượng hoàn toàn bất đồng.
Ở trên võ đạo leo nhiều năm như vậy, hắn rốt cục đạt đến Tiên đạo đỉnh phong, đã có được tư cách ngạo thị thiên hạ.
Có thể coi Đại Đế!
Lăng Hàn tật truy, tiếng kêu thảm thiết liên tục vang lên, lần lượt từng Tiên Vương bị hắn đuổi theo, chém rụng dưới thân kiếm, lấy thực lực của hắn cộng thêm Tiên Ma kiếm, không người có thể ngăn cản một kiếm.
Nhưng mà, sau khi Lăng Hàn chém mười một người, Tiên Vương còn lại đều chạy trốn rất xa, rốt cuộc không có khả năng đuổi theo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.