Chương 3360: Trấn áp
Cô Đơn Địa Phi
11/04/2018
Hắn chỉ có phần bị đánh.
Này cùng hiện thực chênh lệch lớn như thế, có thể nào không để hắn thất hồn lạc phách, không thể nào tiếp thu được?
Lăng Hàn không tiếp tục thừa thắng truy kích, hắn đứng ngạo nghễ ở trên Kim Tàm, thản nhiên nói:
- Thất Bộ? Ha ha.
Không có quá nhiều lời nói, nhưng loại xem thường kia đã xâm nhập cốt tủy.
Da mặt của Kim Tàm run rẩy, hắn cảm giác mình bị nhục nhã to lớn, hắn hét lớn một tiếng, song quyền bắn ra kim quang vô tận.
Kim Tàm liều mạng, hắn tế ra tuyệt học mạnh nhất của mình.
Không chỉ hai tay của hắn phát sáng, toàn thân của hắn cũng sáng lên hào quang, sau đó hắn liền... biến thành một con côn trùng.
Khóe miệng của Lăng Hàn không khỏi co giật, có một loại cảm giác muốn cười to.
Ngươi đây là đùa ta sao?
Đây cũng không phải một côn trùng phổ thông, mà là kim tằm hoàng sắc dài trăm trượng, toàn thân quấn quanh lấy từng đạo kim quang, Hỗn Độn Khí vô tận phun trào, tràn đầy cảm giác thiêng liêng thần thánh.
Nguyên hình của Kim Tàm.
Hắn vốn là một con tằm, cửu biến đạt tới Thất Bộ, mà sau biến cuối cùng, hắn cũng trở về bản thể, đúng lúc là một tuần hoàn. Nhưng đi một vòng như thế, thực lực của hắn lại tăng vọt vô số lần.
- Chết!
Kim Tàm hét lớn một tiếng, miệng hơi mở, kim quang trên thân từng vòng từng vòng phun trào, đánh về phía Lăng Hàn.
Ong ong ong, kim quang tập đến cách Lăng Hàn mười trượng, nhưng không có lập tức rơi xuống, mà dừng lại, sau đó từng vòng từng vòng tròng lên, hóa thành một màn ánh sáng hoàng sắc.
Lăng Hàn lập tức phát hiện, mình không động được.
Kim quang này có hiệu quả định thân?
Ánh mắt Lăng Hàn quét qua, lại a một cái, thì ra là thế.
Cái này căn bản là Kim Tàm đang cố lộng huyền hư.
Bởi vì để hắn không cách nào động đậy cũng không phải kim quang trên đỉnh đầu, mà là từng sợi tơ mắt thường gần như không thể bắt giữ, quá nhỏ, chỉ sợ Lục Bộ cũng không cách nào thấy rõ.
Đây là tơ tằm sao?
Lăng Hàn thầm nghĩ, sau khi Kim Tàm rảo bước tiến lên Thất Bộ, lần nữa trở về bản thể, tằm đương nhiên biết nhả tơ.
Những tơ tằm này bám vào sáu loại lực lượng bản nguyên, cho nên cực kỳ cứng cỏi, lúc này mới vây được hắn.
Chỉ là... Kim Tàm cũng quá xem trọng mình đi.
- Thằng nhãi ranh, chịu chết đi!
Bản thể của Kim Tàm cũng từ trên bầu trời giết xuống, hắn phun ra sáu loại lực lượng bản nguyên, ngưng tụ thành một thanh Thiên Đao, chém về phía Lăng Hàn.
Lăng Hàn lắc đầu, ký hiệu cấp bảy lần nữa toàn bộ vận chuyển, hai cánh tay hắn chấn động, ba ba ba, tất cả tơ tằm trói buộc trong nháy mắt cắt ra.
Hắn vung lên một quyền, đánh về phía Kim Tàm.
Biểu lộ của Kim Tàm lập tức trở nên vô cùng đặc sắc, hắn thấy, đây là hắn đại phản kích, Lăng Hàn bị trói buộc, chỉ có thể chịu hắn oanh kích.
Coi như lực lượng của hắn không bằng Lăng Hàn, nhưng nói đến khí lực mạnh, hai người hoàn toàn không ở một phương diện.
Hắn có thể ăn một vạn, một trăm triệu quyền của Lăng Hàn cũng điềm nhiên như không có việc gì, nhưng Lăng Hàn chỉ cần ăn hắn một lần công kích, như vậy bất tử cũng trọng thương.
Đây chính là Thất Bộ yêu nghiệt, hoàn toàn không nói đạo lý.
Nhưng bây giờ tình huống lại hoàn toàn không giống hắn tưởng tượng, rõ ràng hẳn là hắn phát động một kích lôi đình, nhưng Lăng Hàn lại tuỳ tiện liền hóa giải đại chiêu của hắn, sau đó một quyền phản kích, nhìn bộ dáng này, tựa như là hắn tự mình đụng lên, muốn ăn nắm đấm của Lăng Hàn.
Oan hay không?
Bành!
Tốc độ của Thiên Tôn nhanh bực nào, Kim Tàm nhất niệm chưa tất, hai người liền đã chính diện giao phong.
Kim Tàm ngưng ra Thiên Đao căn bản không chịu nổi một kích, bị Lăng Hàn một quyền liền đánh nát, mà nắm đấm của Lăng Hàn như cũ oanh về phía trước, nặng nề đập vào trên mặt Kim Tàm.
Lập tức, một con tằm dài đến trăm trượng bay ngược ra ngoài.
Lăng Hàn nhún vai, lắc đầu nói:
- Vẫn không chịu nổi một kích.
Kim Tàm tức giận gần chết, mặc dù vô luận hắn ăn bao nhiêu công kích của Lăng Hàn cũng sẽ không có bất kỳ ảnh hưởng, nhưng bị một tên Ngũ Bộ dùng ngữ khí khinh thường như thế, vẫn để hắn có một loại xúc động xấu hổ giận dữ đến muốn tự sát.
Nhưng hắn có thể nói cái gì đây?
Thực lực xác thực không bằng, kém quá nhiều.
- Đánh tới ngươi phục!
Lăng Hàn tiếp tục xuất thủ, đánh đập Kim Tàm.
Hắn vừa phát uy, Kim Tàm căn bản không có sức hoàn thủ, chỉ có phần bị đánh.
Mặc dù đánh vào trên người hắn căn bản không đau, nhưng nội tâm cuối cùng Kim Tàm lại cực kỳ dày vò, tràn đầy phẫn uất, thậm chí có một loại xúc động dù rơi xuống Thất Bộ, cũng muốn oanh sát Lăng Hàn.
- Thằng nhãi ranh, bản tôn khí lực vô địch, bất tử bất diệt, ngươi chỉ bất quá đấm lưng cho bản tôn mà thôi.
Hắn còn muốn mặt mũi, con vịt chết mạnh miệng.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười:
- Đây là gia gia đánh cháu trai, hiểu chưa?
Cháu em gái ngươi!
Kim Tàm muốn thổ huyết, hắn tu luyện bao nhiêu kỷ nguyên? Gia gia gia gia gia gia của Lăng Hàn, làm cháu trai cháu trai cháu trai của hắn vẫn dư xài, thế mà còn muốn đảo lại làm gia gia của hắn? Nhưng vấn đề là, hiện tại hắn thực sự một chút lực hoàn thủ cũng không có, đây không phải gia gia đánh cháu trai, lão tử đánh con trai sao?
Hắn có phải Thất Bộ thảm nhất trên đời này hay không?
Lăng Hàn càng đánh càng hăng hái, công kích căn bản không ngừng.
Hắn cũng không cho rằng mình là đang phí khí lực, đánh một tên Thất Bộ thực sự có cảm giác thành công như vậy?
Bởi vì Thất Bộ ngoại trừ bất tử bất diệt ra, vẫn có thể bị trấn áp.
Hiện tại Lăng Hàn có dạng dã tâm này, hắn muốn trấn áp một Thất Bộ.
Không ngừng oanh kích, thân thể Kim Tàm nổi lên biến hóa, từ trăm trượng bắt đầu thu nhỏ, hiện tại đã biến thành dài chín mươi trượng, biến hóa kỳ thật đã rất rõ ràng.
Đây là lực lượng nghiền ép, dù không thể gây tổn thương đến Kim Tàm, lại có thể để hình thể hắn biến hóa.
Rất nhanh, Kim Tàm liền thành tám mươi trượng, sau đó biến thành bảy mươi trượng, sáu mươi trượng, càng ngày càng nhỏ, khi chỉ còn lại khoảng ba thước, Lăng Hàn vẫn không dừng tay.
Kim Tàm cuối cùng sợ hãi, nói:
- Thằng nhãi ranh, ngươi muốn làm gì?
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười:
- Nhớ kỹ, về sau phải gọi ta là chủ nhân!
Chủ nhân? Có ý tứ gì?
Kim Tàm sững sờ, sau đó phản ứng lại, Lăng Hàn muốn làm chủ nhân của hắn.
Ngươi điên rồi a.
Hắn là Thất Bộ Chí Tôn, Thất Bộ!
Hừ, Thất Bộ bất tử bất diệt, ngay cả Cuồng Loạn cũng không cách nào giết chết, không sợ bất luận cường giả gì, ai có thể để một tên Thất Bộ tin phục, bái làm chủ nhân?
Không có, tuyệt đối không có.
Này cùng hiện thực chênh lệch lớn như thế, có thể nào không để hắn thất hồn lạc phách, không thể nào tiếp thu được?
Lăng Hàn không tiếp tục thừa thắng truy kích, hắn đứng ngạo nghễ ở trên Kim Tàm, thản nhiên nói:
- Thất Bộ? Ha ha.
Không có quá nhiều lời nói, nhưng loại xem thường kia đã xâm nhập cốt tủy.
Da mặt của Kim Tàm run rẩy, hắn cảm giác mình bị nhục nhã to lớn, hắn hét lớn một tiếng, song quyền bắn ra kim quang vô tận.
Kim Tàm liều mạng, hắn tế ra tuyệt học mạnh nhất của mình.
Không chỉ hai tay của hắn phát sáng, toàn thân của hắn cũng sáng lên hào quang, sau đó hắn liền... biến thành một con côn trùng.
Khóe miệng của Lăng Hàn không khỏi co giật, có một loại cảm giác muốn cười to.
Ngươi đây là đùa ta sao?
Đây cũng không phải một côn trùng phổ thông, mà là kim tằm hoàng sắc dài trăm trượng, toàn thân quấn quanh lấy từng đạo kim quang, Hỗn Độn Khí vô tận phun trào, tràn đầy cảm giác thiêng liêng thần thánh.
Nguyên hình của Kim Tàm.
Hắn vốn là một con tằm, cửu biến đạt tới Thất Bộ, mà sau biến cuối cùng, hắn cũng trở về bản thể, đúng lúc là một tuần hoàn. Nhưng đi một vòng như thế, thực lực của hắn lại tăng vọt vô số lần.
- Chết!
Kim Tàm hét lớn một tiếng, miệng hơi mở, kim quang trên thân từng vòng từng vòng phun trào, đánh về phía Lăng Hàn.
Ong ong ong, kim quang tập đến cách Lăng Hàn mười trượng, nhưng không có lập tức rơi xuống, mà dừng lại, sau đó từng vòng từng vòng tròng lên, hóa thành một màn ánh sáng hoàng sắc.
Lăng Hàn lập tức phát hiện, mình không động được.
Kim quang này có hiệu quả định thân?
Ánh mắt Lăng Hàn quét qua, lại a một cái, thì ra là thế.
Cái này căn bản là Kim Tàm đang cố lộng huyền hư.
Bởi vì để hắn không cách nào động đậy cũng không phải kim quang trên đỉnh đầu, mà là từng sợi tơ mắt thường gần như không thể bắt giữ, quá nhỏ, chỉ sợ Lục Bộ cũng không cách nào thấy rõ.
Đây là tơ tằm sao?
Lăng Hàn thầm nghĩ, sau khi Kim Tàm rảo bước tiến lên Thất Bộ, lần nữa trở về bản thể, tằm đương nhiên biết nhả tơ.
Những tơ tằm này bám vào sáu loại lực lượng bản nguyên, cho nên cực kỳ cứng cỏi, lúc này mới vây được hắn.
Chỉ là... Kim Tàm cũng quá xem trọng mình đi.
- Thằng nhãi ranh, chịu chết đi!
Bản thể của Kim Tàm cũng từ trên bầu trời giết xuống, hắn phun ra sáu loại lực lượng bản nguyên, ngưng tụ thành một thanh Thiên Đao, chém về phía Lăng Hàn.
Lăng Hàn lắc đầu, ký hiệu cấp bảy lần nữa toàn bộ vận chuyển, hai cánh tay hắn chấn động, ba ba ba, tất cả tơ tằm trói buộc trong nháy mắt cắt ra.
Hắn vung lên một quyền, đánh về phía Kim Tàm.
Biểu lộ của Kim Tàm lập tức trở nên vô cùng đặc sắc, hắn thấy, đây là hắn đại phản kích, Lăng Hàn bị trói buộc, chỉ có thể chịu hắn oanh kích.
Coi như lực lượng của hắn không bằng Lăng Hàn, nhưng nói đến khí lực mạnh, hai người hoàn toàn không ở một phương diện.
Hắn có thể ăn một vạn, một trăm triệu quyền của Lăng Hàn cũng điềm nhiên như không có việc gì, nhưng Lăng Hàn chỉ cần ăn hắn một lần công kích, như vậy bất tử cũng trọng thương.
Đây chính là Thất Bộ yêu nghiệt, hoàn toàn không nói đạo lý.
Nhưng bây giờ tình huống lại hoàn toàn không giống hắn tưởng tượng, rõ ràng hẳn là hắn phát động một kích lôi đình, nhưng Lăng Hàn lại tuỳ tiện liền hóa giải đại chiêu của hắn, sau đó một quyền phản kích, nhìn bộ dáng này, tựa như là hắn tự mình đụng lên, muốn ăn nắm đấm của Lăng Hàn.
Oan hay không?
Bành!
Tốc độ của Thiên Tôn nhanh bực nào, Kim Tàm nhất niệm chưa tất, hai người liền đã chính diện giao phong.
Kim Tàm ngưng ra Thiên Đao căn bản không chịu nổi một kích, bị Lăng Hàn một quyền liền đánh nát, mà nắm đấm của Lăng Hàn như cũ oanh về phía trước, nặng nề đập vào trên mặt Kim Tàm.
Lập tức, một con tằm dài đến trăm trượng bay ngược ra ngoài.
Lăng Hàn nhún vai, lắc đầu nói:
- Vẫn không chịu nổi một kích.
Kim Tàm tức giận gần chết, mặc dù vô luận hắn ăn bao nhiêu công kích của Lăng Hàn cũng sẽ không có bất kỳ ảnh hưởng, nhưng bị một tên Ngũ Bộ dùng ngữ khí khinh thường như thế, vẫn để hắn có một loại xúc động xấu hổ giận dữ đến muốn tự sát.
Nhưng hắn có thể nói cái gì đây?
Thực lực xác thực không bằng, kém quá nhiều.
- Đánh tới ngươi phục!
Lăng Hàn tiếp tục xuất thủ, đánh đập Kim Tàm.
Hắn vừa phát uy, Kim Tàm căn bản không có sức hoàn thủ, chỉ có phần bị đánh.
Mặc dù đánh vào trên người hắn căn bản không đau, nhưng nội tâm cuối cùng Kim Tàm lại cực kỳ dày vò, tràn đầy phẫn uất, thậm chí có một loại xúc động dù rơi xuống Thất Bộ, cũng muốn oanh sát Lăng Hàn.
- Thằng nhãi ranh, bản tôn khí lực vô địch, bất tử bất diệt, ngươi chỉ bất quá đấm lưng cho bản tôn mà thôi.
Hắn còn muốn mặt mũi, con vịt chết mạnh miệng.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười:
- Đây là gia gia đánh cháu trai, hiểu chưa?
Cháu em gái ngươi!
Kim Tàm muốn thổ huyết, hắn tu luyện bao nhiêu kỷ nguyên? Gia gia gia gia gia gia của Lăng Hàn, làm cháu trai cháu trai cháu trai của hắn vẫn dư xài, thế mà còn muốn đảo lại làm gia gia của hắn? Nhưng vấn đề là, hiện tại hắn thực sự một chút lực hoàn thủ cũng không có, đây không phải gia gia đánh cháu trai, lão tử đánh con trai sao?
Hắn có phải Thất Bộ thảm nhất trên đời này hay không?
Lăng Hàn càng đánh càng hăng hái, công kích căn bản không ngừng.
Hắn cũng không cho rằng mình là đang phí khí lực, đánh một tên Thất Bộ thực sự có cảm giác thành công như vậy?
Bởi vì Thất Bộ ngoại trừ bất tử bất diệt ra, vẫn có thể bị trấn áp.
Hiện tại Lăng Hàn có dạng dã tâm này, hắn muốn trấn áp một Thất Bộ.
Không ngừng oanh kích, thân thể Kim Tàm nổi lên biến hóa, từ trăm trượng bắt đầu thu nhỏ, hiện tại đã biến thành dài chín mươi trượng, biến hóa kỳ thật đã rất rõ ràng.
Đây là lực lượng nghiền ép, dù không thể gây tổn thương đến Kim Tàm, lại có thể để hình thể hắn biến hóa.
Rất nhanh, Kim Tàm liền thành tám mươi trượng, sau đó biến thành bảy mươi trượng, sáu mươi trượng, càng ngày càng nhỏ, khi chỉ còn lại khoảng ba thước, Lăng Hàn vẫn không dừng tay.
Kim Tàm cuối cùng sợ hãi, nói:
- Thằng nhãi ranh, ngươi muốn làm gì?
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười:
- Nhớ kỹ, về sau phải gọi ta là chủ nhân!
Chủ nhân? Có ý tứ gì?
Kim Tàm sững sờ, sau đó phản ứng lại, Lăng Hàn muốn làm chủ nhân của hắn.
Ngươi điên rồi a.
Hắn là Thất Bộ Chí Tôn, Thất Bộ!
Hừ, Thất Bộ bất tử bất diệt, ngay cả Cuồng Loạn cũng không cách nào giết chết, không sợ bất luận cường giả gì, ai có thể để một tên Thất Bộ tin phục, bái làm chủ nhân?
Không có, tuyệt đối không có.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.