Chương 1419: Trâu như thế?
Cô Đơn Địa Phi
05/04/2018
- Cha, mẹ!
Giang Xảo Linh cũng không do dự, nhảy theo ra.
- Đáng chết!
Dương Kim nổi giận gầm lên một tiếng, vội vàng lăng không chỉ tay ác quỷ, oành, ác quỷ chém ra kiếm thế nhất thời lệch hướng, tách ra Lăng Hàn, đánh trúng mặt đất cách hắn ba trượng, bắn lên bùn cát đầy trời, đại địa nứt toát, như mạng nhện kéo dài.
Đây là một đòn tương đương với Tinh Thần Cảnh, lực phá hoại thật đáng sợ, cho dù nơi này có đại trận bảo vệ cũng vô dụng.
- Dương Đệ, Xảo nhi, nhanh trở về cho lão phu!
Dương Kim lạnh lùng nói, tuy Giang Dược Phong là cháu rể của hắn, nhưng không phải tộc ta, lòng dạ đáng chém, một thân có thể diệt, hắn đã có tâm ý giết chết.
- Không!
Dương Đệ lắc đầu, cầu khẩn nói.
- Lão tổ, van cầu ngươi không nên thương tổn Phong lang!
- Không cho thương tổn cha mẹ ta!
Giang Xảo Linh cũng mở hai tay ra, khí thế hùng hổ.
- Xảo nhi, a Đệ, các ngươi trở lại!
Giang Dược Phong nghiêm mặt nói, hắn không thể mắt thấy sư phụ bị người vây công chí tử, nhưng tương tự không muốn nhìn thấy thê tử và con gái của mình bị liên lụy.
- Phong lang!
Dương Đệ khóc không ra tiếng, chỉ không ngừng lắc đầu.
Trong lòng Giang Dược Phong như đao cắt, nhưng biểu hiện lẫm liệt, hắn không hối hận, cho dù phải chết.
Không có Lăng Hàn, đã sớm không có hắn.
Nhưng Lăng Hàn nở nụ cười nói:
- Dược Phong, ngươi đạt được một giai ngẫu.
Giang Dược Phong cười khổ, đã đến lúc này, sư phụ vẫn không chút hoang mang, phần công lực này để hắn khâm phục, nhưng không thay đổi được hiện trạng chút nào a!
- Lão Trần, xin lỗi!
Lăng Không Thành hừ một tiếng, một lần nữa dịch động ác quỷ, chém về phía Lăng Hàn, đòn đánh này không chỉ đánh về Lăng Hàn, ngay cả bọn người Giang Dược Phong cũng khó có thể may mắn thoát khỏi.
Ở trước mặt tông môn tồn vong, tình thân lại tính là gì?
Dương Kim thở dài, nhưng nhắm hai mắt lại.
Oanh, Thần Kiếm đánh xuống!
Thần Kiếm đánh xuống, đây chính là công kích cấp bậc Tinh Thần Cảnh, cực kỳ đáng sợ.
Lăng Hàn giơ tay, nhẹ nhàng vung lên.
Rõ ràng không có bất kỳ sóng lực lượng, nhưng công kích đánh xuống lại càng ngày càng nhẹ, cuối cùng hóa thành hư vô.
Tuế Nguyệt Thiên Thu!
Cái này không phải lấy từ huyết mạch truyền thừa còn sót lại của Đinh Tử Chân, mà đến từ ký ức hoàn chỉnh của Đinh Linh, là Tiên thuật chân chính!
Lăng Hàn bỏ ra “hơn hai ngàn năm” đột phá Tinh Thần Cảnh, cũng hoàn toàn nắm giữ Tuế Nguyệt Thiên Thu, một chưởng vỗ qua, rõ ràng không có bất kỳ sóng lực lượng, nhưng để công kích đánh về phía hắn trong nháy mắt lão hóa, không còn uy lực.
Giang Dược Phong đương nhiên sẽ không đưa cổ đợi làm thịt, đã sớm chuẩn bị kỹ càng, đấm ra một quyền, oành, Thần Kiếm bị hắn chấn vỡ, vọt cao trăm trượng, ngay cả ác quỷ cũng lảo đảo một cái, suýt chút nữa đặt mông ngồi dưới đất.
Đây là... xảy ra chuyện gì?
Đừng nói người của Thiên Kiếm Cung kinh ngạc đến ngây người, ngay cả Giang Dược Phong cũng buồn bực, gãi đầu một cái, hắn lúc nào cường đại như vậy?
- Phong lang!
Dương Đệ mừng đến phát khóc, từ phía sau lưng ôm tình lang, nàng vốn tưởng rằng sau chiêu kiếm này liền vĩnh viễn không thấy được người yêu, nhưng không nghĩ tới ái lang lại đại phát thần uy, làm cho trong mắt nàng tất cả đều là dị thải.
- Cha, ngươi thật lợi hại!
Giang Xảo Linh cũng kinh ngạc thốt lên, người nào không biết đại trận hộ sơn cùng Thần Kiếm này trâu bò, có thể ngang hàng Tinh Thần Cảnh cấp thấp.
Chiếu nói như vậy, Giang Dược Phong chính là cường giả Tinh Thần Cảnh?
Tất cả mọi người cũng dùng ánh mắt kính sợ nhìn Giang Dược Phong, ở Thiên Kiếm Cung, Tinh Thần Cảnh cùng Sáng Thế Cảnh không hề khác nhau, đều cường đại đến không thể ngang hàng.
Nhưng đám người Dương Kim không tin.
Khí tức của Giang Dược Phong rõ ràng chính là Nhật Nguyệt Cảnh, hơn nữa còn là tiểu cực vị, nếu như bọn họ ngay cả điểm ấy cũng không thể xác định, vậy đi mua khối đậu hũ đâm chết được rồi.
Nhưng vì sao công kích lại bị đánh bay?
Lăng Hàn?
Cũng không thể a, tuy hắn xác thực phất phất tay, nhưng không có gợn sóng nguyên lực, đâu thể nào hóa giải công kích của Tinh Thần Cảnh?
Đừng nói Lăng Hàn chỉ là Nhật Nguyệt Cảnh, coi như đạt đến Tinh Thần Cảnh cũng không thể nào làm được! Thực lực lại nghiền ép, vậy cũng phải lấy ra lực lượng a.
Đây đương nhiên là bọn họ bị tầm mắt hạn chế, quy tắc đồng dạng là một bộ phận của sức chiến đấu, chỉ cần nắm giữ quy tắc đủ mạnh, vậy dù không dùng lực lượng cũng có thể phát huy ra uy năng đáng sợ.
- Trở lại!
Lăng Không Thành quát lên.
Nhất thời, mười mấy người đồng thời dịch động trận pháp, Thần Khí, ác quỷ chấn chỉnh lại kỳ phong, vung kiếm mà đến, oanh, áp lực cấp bậc Tinh Thần Cảnh toàn diện áp chế, ngay cả thiên địa cũng muốn nứt toác.
Giang Dược Phong cắn răng, vẫn đấm ra một quyền, lấy ngựa chết làm ngựa sống a.
Lăng Hàn âm thầm nở nụ cười, vung tay lên, lần thứ hai đánh ra Tuế Nguyệt Thiên Thu.
Ác quỷ bổ tới một đòn, nhu như gió xuân.
Oành, Giang Dược Phong một quyền đón nhận, nhưng như Nộ Long ra biển, Thần Kiếm bắn lên, lực lượng theo thân kiếm truyền tới trên người ác quỷ, làm thân thể nó nặng nề ngã rầm trên mặt đất.
Hí!
Tất cả mọi người trố mắt, một lần có thể trùng hợp, nhưng hai lần thì sao?
Trên đời không có sự tình vừa vặn như thế, nếu như quá khéo, vậy thì là lý phải như vậy!
Giang Dược Phong, có thể địch Tinh Thần Cảnh!
Quá ngưu bức, phải biết hắn mới là Nhật Nguyệt Cảnh tiểu cực vị, nhưng có thể chiến Tinh Thần cảnh tiểu cực vị, hơn nữa còn chiếm ưu thế rất lớn, đây là trâu bò cỡ nào?
Thiên tài!
Không, siêu cấp, siêu cấp, siêu cấp thiên tài, không nói nhiều mấy câu siêu cấp là hoàn toàn không đủ hình dung yêu nghiệt như vậy!
Cái gì thiên tài Ngũ Tinh, có thể so với Giang Dược Phong sao? Cái này đã vọt một đại cảnh giới hoàn chỉnh, ròng rã mười sáu tinh a!
Ngay cả Giang Dược Phong cũng có chút hoài nghi, sáng sớm hôm nay mình có phải là uống nhầm thuốc không, tại sao mạnh như vậy?
- Dược Phong, mặc dù người này là sư phụ của ngươi, nhưng cùng ngươi chỉ có mấy trăm năm ân tình, bản tông lại không xử bạc ngươi, ròng rã bồi dưỡng ngươi vạn năm! Hơn nữa, ngươi còn cưới đệ tử của Thiên Kiếm Cung chúng ta, cái này còn đủ để ngươi quy túc sao?
Lăng Không Thành lập tức nói.
Trước đó, Giang Dược Phong ở trong mắt hắn chính là một kẻ phản bội, nhưng hiện tại thực lực của kẻ phản bội này mạnh nghịch thiên, vậy hắn dĩ nhiên là thay đổi khuôn mặt.
Yêu nghiệt như vậy ở Thiên Kiếm Cung quá trọng yếu, không chỉ có thể để cho Thiên Kiếm Cung trở thành đứng đầu của Ngũ Tông, hơn nữa còn có thể đánh mở một thiên địa mới.
Giang Xảo Linh cũng không do dự, nhảy theo ra.
- Đáng chết!
Dương Kim nổi giận gầm lên một tiếng, vội vàng lăng không chỉ tay ác quỷ, oành, ác quỷ chém ra kiếm thế nhất thời lệch hướng, tách ra Lăng Hàn, đánh trúng mặt đất cách hắn ba trượng, bắn lên bùn cát đầy trời, đại địa nứt toát, như mạng nhện kéo dài.
Đây là một đòn tương đương với Tinh Thần Cảnh, lực phá hoại thật đáng sợ, cho dù nơi này có đại trận bảo vệ cũng vô dụng.
- Dương Đệ, Xảo nhi, nhanh trở về cho lão phu!
Dương Kim lạnh lùng nói, tuy Giang Dược Phong là cháu rể của hắn, nhưng không phải tộc ta, lòng dạ đáng chém, một thân có thể diệt, hắn đã có tâm ý giết chết.
- Không!
Dương Đệ lắc đầu, cầu khẩn nói.
- Lão tổ, van cầu ngươi không nên thương tổn Phong lang!
- Không cho thương tổn cha mẹ ta!
Giang Xảo Linh cũng mở hai tay ra, khí thế hùng hổ.
- Xảo nhi, a Đệ, các ngươi trở lại!
Giang Dược Phong nghiêm mặt nói, hắn không thể mắt thấy sư phụ bị người vây công chí tử, nhưng tương tự không muốn nhìn thấy thê tử và con gái của mình bị liên lụy.
- Phong lang!
Dương Đệ khóc không ra tiếng, chỉ không ngừng lắc đầu.
Trong lòng Giang Dược Phong như đao cắt, nhưng biểu hiện lẫm liệt, hắn không hối hận, cho dù phải chết.
Không có Lăng Hàn, đã sớm không có hắn.
Nhưng Lăng Hàn nở nụ cười nói:
- Dược Phong, ngươi đạt được một giai ngẫu.
Giang Dược Phong cười khổ, đã đến lúc này, sư phụ vẫn không chút hoang mang, phần công lực này để hắn khâm phục, nhưng không thay đổi được hiện trạng chút nào a!
- Lão Trần, xin lỗi!
Lăng Không Thành hừ một tiếng, một lần nữa dịch động ác quỷ, chém về phía Lăng Hàn, đòn đánh này không chỉ đánh về Lăng Hàn, ngay cả bọn người Giang Dược Phong cũng khó có thể may mắn thoát khỏi.
Ở trước mặt tông môn tồn vong, tình thân lại tính là gì?
Dương Kim thở dài, nhưng nhắm hai mắt lại.
Oanh, Thần Kiếm đánh xuống!
Thần Kiếm đánh xuống, đây chính là công kích cấp bậc Tinh Thần Cảnh, cực kỳ đáng sợ.
Lăng Hàn giơ tay, nhẹ nhàng vung lên.
Rõ ràng không có bất kỳ sóng lực lượng, nhưng công kích đánh xuống lại càng ngày càng nhẹ, cuối cùng hóa thành hư vô.
Tuế Nguyệt Thiên Thu!
Cái này không phải lấy từ huyết mạch truyền thừa còn sót lại của Đinh Tử Chân, mà đến từ ký ức hoàn chỉnh của Đinh Linh, là Tiên thuật chân chính!
Lăng Hàn bỏ ra “hơn hai ngàn năm” đột phá Tinh Thần Cảnh, cũng hoàn toàn nắm giữ Tuế Nguyệt Thiên Thu, một chưởng vỗ qua, rõ ràng không có bất kỳ sóng lực lượng, nhưng để công kích đánh về phía hắn trong nháy mắt lão hóa, không còn uy lực.
Giang Dược Phong đương nhiên sẽ không đưa cổ đợi làm thịt, đã sớm chuẩn bị kỹ càng, đấm ra một quyền, oành, Thần Kiếm bị hắn chấn vỡ, vọt cao trăm trượng, ngay cả ác quỷ cũng lảo đảo một cái, suýt chút nữa đặt mông ngồi dưới đất.
Đây là... xảy ra chuyện gì?
Đừng nói người của Thiên Kiếm Cung kinh ngạc đến ngây người, ngay cả Giang Dược Phong cũng buồn bực, gãi đầu một cái, hắn lúc nào cường đại như vậy?
- Phong lang!
Dương Đệ mừng đến phát khóc, từ phía sau lưng ôm tình lang, nàng vốn tưởng rằng sau chiêu kiếm này liền vĩnh viễn không thấy được người yêu, nhưng không nghĩ tới ái lang lại đại phát thần uy, làm cho trong mắt nàng tất cả đều là dị thải.
- Cha, ngươi thật lợi hại!
Giang Xảo Linh cũng kinh ngạc thốt lên, người nào không biết đại trận hộ sơn cùng Thần Kiếm này trâu bò, có thể ngang hàng Tinh Thần Cảnh cấp thấp.
Chiếu nói như vậy, Giang Dược Phong chính là cường giả Tinh Thần Cảnh?
Tất cả mọi người cũng dùng ánh mắt kính sợ nhìn Giang Dược Phong, ở Thiên Kiếm Cung, Tinh Thần Cảnh cùng Sáng Thế Cảnh không hề khác nhau, đều cường đại đến không thể ngang hàng.
Nhưng đám người Dương Kim không tin.
Khí tức của Giang Dược Phong rõ ràng chính là Nhật Nguyệt Cảnh, hơn nữa còn là tiểu cực vị, nếu như bọn họ ngay cả điểm ấy cũng không thể xác định, vậy đi mua khối đậu hũ đâm chết được rồi.
Nhưng vì sao công kích lại bị đánh bay?
Lăng Hàn?
Cũng không thể a, tuy hắn xác thực phất phất tay, nhưng không có gợn sóng nguyên lực, đâu thể nào hóa giải công kích của Tinh Thần Cảnh?
Đừng nói Lăng Hàn chỉ là Nhật Nguyệt Cảnh, coi như đạt đến Tinh Thần Cảnh cũng không thể nào làm được! Thực lực lại nghiền ép, vậy cũng phải lấy ra lực lượng a.
Đây đương nhiên là bọn họ bị tầm mắt hạn chế, quy tắc đồng dạng là một bộ phận của sức chiến đấu, chỉ cần nắm giữ quy tắc đủ mạnh, vậy dù không dùng lực lượng cũng có thể phát huy ra uy năng đáng sợ.
- Trở lại!
Lăng Không Thành quát lên.
Nhất thời, mười mấy người đồng thời dịch động trận pháp, Thần Khí, ác quỷ chấn chỉnh lại kỳ phong, vung kiếm mà đến, oanh, áp lực cấp bậc Tinh Thần Cảnh toàn diện áp chế, ngay cả thiên địa cũng muốn nứt toác.
Giang Dược Phong cắn răng, vẫn đấm ra một quyền, lấy ngựa chết làm ngựa sống a.
Lăng Hàn âm thầm nở nụ cười, vung tay lên, lần thứ hai đánh ra Tuế Nguyệt Thiên Thu.
Ác quỷ bổ tới một đòn, nhu như gió xuân.
Oành, Giang Dược Phong một quyền đón nhận, nhưng như Nộ Long ra biển, Thần Kiếm bắn lên, lực lượng theo thân kiếm truyền tới trên người ác quỷ, làm thân thể nó nặng nề ngã rầm trên mặt đất.
Hí!
Tất cả mọi người trố mắt, một lần có thể trùng hợp, nhưng hai lần thì sao?
Trên đời không có sự tình vừa vặn như thế, nếu như quá khéo, vậy thì là lý phải như vậy!
Giang Dược Phong, có thể địch Tinh Thần Cảnh!
Quá ngưu bức, phải biết hắn mới là Nhật Nguyệt Cảnh tiểu cực vị, nhưng có thể chiến Tinh Thần cảnh tiểu cực vị, hơn nữa còn chiếm ưu thế rất lớn, đây là trâu bò cỡ nào?
Thiên tài!
Không, siêu cấp, siêu cấp, siêu cấp thiên tài, không nói nhiều mấy câu siêu cấp là hoàn toàn không đủ hình dung yêu nghiệt như vậy!
Cái gì thiên tài Ngũ Tinh, có thể so với Giang Dược Phong sao? Cái này đã vọt một đại cảnh giới hoàn chỉnh, ròng rã mười sáu tinh a!
Ngay cả Giang Dược Phong cũng có chút hoài nghi, sáng sớm hôm nay mình có phải là uống nhầm thuốc không, tại sao mạnh như vậy?
- Dược Phong, mặc dù người này là sư phụ của ngươi, nhưng cùng ngươi chỉ có mấy trăm năm ân tình, bản tông lại không xử bạc ngươi, ròng rã bồi dưỡng ngươi vạn năm! Hơn nữa, ngươi còn cưới đệ tử của Thiên Kiếm Cung chúng ta, cái này còn đủ để ngươi quy túc sao?
Lăng Không Thành lập tức nói.
Trước đó, Giang Dược Phong ở trong mắt hắn chính là một kẻ phản bội, nhưng hiện tại thực lực của kẻ phản bội này mạnh nghịch thiên, vậy hắn dĩ nhiên là thay đổi khuôn mặt.
Yêu nghiệt như vậy ở Thiên Kiếm Cung quá trọng yếu, không chỉ có thể để cho Thiên Kiếm Cung trở thành đứng đầu của Ngũ Tông, hơn nữa còn có thể đánh mở một thiên địa mới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.