Chương 2343: Tứ Hải Thành
Cô Đơn Địa Phi
08/04/2018
Ta vẫn không có ghét bỏ ngươi, ngươi lại dám không muốn ta?
- Ngươi đứa nhỏ này, thực sự là cố chấp!
Thương Chỉ Vi lắc đầu, nhưng trong ánh mắt lại tràn đầy cưng chiều, nàng thật xem Lăng Hàn là con trai của mình, dùng phương thức như thế đến giả tưởng mình cùng Duyên Sinh Thiên Tôn kết thành nhân duyên.
Nàng cũng lười nhiều lời với Lăng Hàn, một tay nắm chặt, Lăng Hàn căn bản không có bất luận chống cự nào liền bị nàng lấy đại thần thông tóm lấy, hóa thành một hạt giới tử.
- Về cung!
Nàng khẽ quát một tiếng.
Nhất thời, mọi người như thủy triều lui lại, Thương Chỉ Vi trực tiếp xé ra Không Gian, lấy phương thức xuyên toa chạy về phía Tứ Hải Cung.
Nàng cũng không phải lấy quy tắc Không Gian đắc đạo, nhưng ở tầng chín dừng lại mấy kỷ nguyên, có lượng lớn thời gian đi kiêm tu thiên đạo quy tắc khác, bởi vậy Không Gian di động tự nhiên là tiện tay liền có thể triển khai.
Hầu như mỗi một vị Tiên Vương tầng chín đều là toàn năng, vì lẽ đó, muốn nghiền ép cùng cấp, trở thành bá chủ trong tầng chín, cái này cực kỳ khó khăn.
Linh Nhạc Tiên Vương cũng xé ra Không Gian, đi theo Thương Chỉ Vi.
Hắn cũng không có đạt đến tầng chín, nhưng cho dù lấy thiên phú của hắn, đột phá một tầng cũng cần vô số năm tháng, sẽ bị bình phong cảnh giới ép đến mấy trăm triệu năm không có tiến thêm, bởi vậy hắn tự nhiên cũng có nhàn hạ đi kiêm tu quy tắc khác, mà Không Gian, Thời Gian tuyệt đối là lựa chọn tốt nhất.
Chỉ là cho dù Tiên Vương muốn tìm hiểu hai quy tắc này, cũng cần dùng đến Tiên dược đối ứng, hoặc là Thiên Địa Bản Nguyên đối ứng, bằng không chỉ dựa vào mình cân nhắc, tiến bộ có thể nói là cực nhỏ.
Bởi vậy, hắn rất nhanh thì bị Thương Chỉ Vi bỏ đến cái bóng cũng không thấy.
Hắn khẽ nhíu mày, có tâm sự.
Nguyên bản hắn dự định sau khi hủy diệt Côn Bằng Cung liền biểu lộ với Thương Chỉ Vi, bởi vì Thương Chỉ Vi đã cắt đứt ràng buộc cuối cùng với tình cũ, nhưng hiện tại lại ra một cái Lăng Hàn, để Thương Chỉ Vi tình mẹ lan tràn, cái này hoàn toàn quấy rầy kế hoạch của hắn.
Hắn yêu thích Thương Chỉ Vi, tự nhiên không cho phép trong lòng Thương Chỉ Vi còn có một nam nhân khác, cho dù nam nhân này chỉ là bị nàng xem như con cháu.
Bởi vậy, hắn xem Lăng Hàn là cái đinh trong mắt.
Còn có một nguyên nhân, đệ tử của hắn Lâm Tuyên, đối với nha đầu An Nhiên kia cũng mê luyến không thôi, hiện tại Thương Chỉ Vi lại muốn gả An Nhiên cho Lăng Hàn, vậy nguyện vọng của Lâm Tuyên đương nhiên sẽ thất bại. Hắn đối với Lâm Tuyên cũng rất yêu thích, coi như nhi tử, hiện tại con dâu bị cướp, hắn đương nhiên không vui.
Hai nguyên nhân cộng lại, để Linh Nhạc Tiên Vương sát ý đại thịnh.
Đương nhiên, hắn là tuyệt đối không thể ra tay với Lăng Hàn.
Nếu như hắn ra tay, lấy nhãn lực của Thương Chỉ Vi tất có thể nhìn ra, đến thời điểm đó cho dù Thương Chỉ Vi ghi nhớ cũ tình không giết hắn, khẳng định cũng vô tình trục xuất hắn, lui thêm bước nữa, giữa bọn họ cũng vĩnh viễn không thể có kết quả.
Có điều, giết một Phân Hồn Cảnh, cần hắn tự mình ra tay sao?
Có vô số cường giả có thể tiêu diệt tiểu tử này.
Tỷ như đồ đệ của hắn Lâm Tuyên, đã là Tiên Phủ Nhất Bí, càng là Đế giả, muốn trấn áp Lăng Hàn còn không phải sự tình đơn giản?
Tình huống luận bàn thu tay không kịp, lỡ giết chết người quá nhiều, Thương Chỉ Vi cũng không thể làm gì đúng hay không?
Lại nói, nha đầu An Nhiên kia kiêu căng tự mãn, biết được Thương Chỉ Vi gả mình cho Lăng Hàn, phỏng chừng cũng giơ chân, nhảy ra đối phó Lăng Hàn.
Nha đầu An Nhiên kia cũng là Nhất Bí, thậm chí sức chiến đấu còn cao hơn Lâm Tuyên một bậc.
Cơ hội giết người... rất nhiều.
Tứ Hải Cung và Côn Bằng Cung cách nhau rất xa, bởi vậy cho dù là một vị Tiên Vương tầng chín cũng cần dùng tới bảy ngày mới chạy tới, xoạt, thân ảnh của Thương Chỉ Vi lóe lên, xuất hiện ở trước một toà thành lớn nguy nga.
Tứ Hải Cung không phải là một toà cung điện đơn giản như vậy, mà là một toà thành lớn trên biển, nó bồng bềnh ở trong biển rộng, lớn như tinh thần.
Một tòa thành thị làm sao có thể nổi trong biển?
Không phải thành lớn gia trì trận pháp gì, có năng lực trôi nổi, mà là phía dưới có một con cự quy nâng, không ngừng bơi lội ở trong biển rộng, cũng không biết qua bao nhiêu kỷ nguyên, cự quy vẫn nổi trên mặt biển như thế, hơn nữa cũng sẽ vĩnh viễn trôi nổi như thế.
Tứ Hải Cung thống trị tòa thành lớn này, còn nơi chân chính là ở trung ương của thành thị, có cung điện liên miên, đều màu xanh nước biển, dưới ánh mặt trời, như sóng nước lấp loáng.
- Bái kiến Cung chủ!
Thương Chỉ Vi đi qua, người trên đường đều cung kính hành lễ.
Tuy tấn công Côn Bằng Cung hầu như phát động hết thảy cường giả trong giáo, nhưng vẫn lưu lại rất nhiều người thủ hộ, miễn cho bọn họ ra ngoài tấn công Côn Bằng Cung, quê nhà lại bị người khác tận diệt.
Đi tới chủ điện, Thương Chỉ Vi đưa tay vung một cái, thân hình của Lăng Hàn lập tức phóng to, khôi phục nguyên trạng.
- Thiên Vân chuyển thế thân.
Nàng lần thứ hai nói, chỉ là ngữ khí không quá nghiêm khắc.
Lăng Hàn chỉ có chơi xấu, lắc đầu một cái nói:
- Hổ Nữu chính là Hổ Nữu, cùng Thiên Vân tiền bối không có quan hệ gì.
Hiện tại hắn có hai tầng dựa vào, một là Thương Chỉ Vi bảo vệ hắn, hai là Hắc Tháp phát uy, mang theo hắn cao bay xa chạy, Tiểu Tháp cực kỳ tự tin, ngay cả Thiên Tôn cũng không thể chặn nó.
Đương nhiên, có thể hòa bình giải quyết tự nhiên là tốt nhất.
Thương Chỉ Vi nhìn chằm chằm Lăng Hàn, trên mặt cười mang theo uy thế vô thượng, tựa hồ muốn Lăng Hàn khuất phục.
Đáng tiếc chính là, Lăng Hàn không sợ nhất chính là cái này.
Một lát sau, Thương Chỉ Vi đột nhiên lộ ra nụ cười:
- An Nhiên cũng sắp xuất quan, các ngươi trước tiên nhận thức một hồi.
Nàng muốn bắt Lăng Hàn tự nhiên là một việc nhỏ, nhưng muốn mở ra Tam Giới Tháp là một chuyện khác, hơn nữa nàng cũng xác thực xem Lăng Hàn là hậu bối của mình, không mong muốn ép buộc Lăng Hàn làm sự tình hắn không muốn.
Bởi vậy, nàng nghĩ tới một ý kiến hay: Để Lăng Hàn yêu An Nhiên, vậy dĩ nhiên là sẽ quên Thiên Vân chuyển thế thân, ngoan ngoãn giao người ra.
Tuy Lăng Hàn không muốn nhận thức An Nhiên gì kia, nhưng nếu Thương Chỉ Vi không đề cập tới Hổ Nữu, hắn tự nhiên sẽ không đi nhấc lên, ngược lại cảm tình là lẫn nhau, nếu hắn không lạnh không nhạt, An Nhiên sao sẽ coi trọng hắn?
Tạm thời như thế a.
Hắn gật gù:
- Nghe Vi di sắp xếp.
Thương Chỉ Vi hết sức hài lòng, cảm tình đời trước không có nở hoa kết quả, ở trên người hậu bối nhất định phải thực hiện.
- Ngươi đứa nhỏ này, thực sự là cố chấp!
Thương Chỉ Vi lắc đầu, nhưng trong ánh mắt lại tràn đầy cưng chiều, nàng thật xem Lăng Hàn là con trai của mình, dùng phương thức như thế đến giả tưởng mình cùng Duyên Sinh Thiên Tôn kết thành nhân duyên.
Nàng cũng lười nhiều lời với Lăng Hàn, một tay nắm chặt, Lăng Hàn căn bản không có bất luận chống cự nào liền bị nàng lấy đại thần thông tóm lấy, hóa thành một hạt giới tử.
- Về cung!
Nàng khẽ quát một tiếng.
Nhất thời, mọi người như thủy triều lui lại, Thương Chỉ Vi trực tiếp xé ra Không Gian, lấy phương thức xuyên toa chạy về phía Tứ Hải Cung.
Nàng cũng không phải lấy quy tắc Không Gian đắc đạo, nhưng ở tầng chín dừng lại mấy kỷ nguyên, có lượng lớn thời gian đi kiêm tu thiên đạo quy tắc khác, bởi vậy Không Gian di động tự nhiên là tiện tay liền có thể triển khai.
Hầu như mỗi một vị Tiên Vương tầng chín đều là toàn năng, vì lẽ đó, muốn nghiền ép cùng cấp, trở thành bá chủ trong tầng chín, cái này cực kỳ khó khăn.
Linh Nhạc Tiên Vương cũng xé ra Không Gian, đi theo Thương Chỉ Vi.
Hắn cũng không có đạt đến tầng chín, nhưng cho dù lấy thiên phú của hắn, đột phá một tầng cũng cần vô số năm tháng, sẽ bị bình phong cảnh giới ép đến mấy trăm triệu năm không có tiến thêm, bởi vậy hắn tự nhiên cũng có nhàn hạ đi kiêm tu quy tắc khác, mà Không Gian, Thời Gian tuyệt đối là lựa chọn tốt nhất.
Chỉ là cho dù Tiên Vương muốn tìm hiểu hai quy tắc này, cũng cần dùng đến Tiên dược đối ứng, hoặc là Thiên Địa Bản Nguyên đối ứng, bằng không chỉ dựa vào mình cân nhắc, tiến bộ có thể nói là cực nhỏ.
Bởi vậy, hắn rất nhanh thì bị Thương Chỉ Vi bỏ đến cái bóng cũng không thấy.
Hắn khẽ nhíu mày, có tâm sự.
Nguyên bản hắn dự định sau khi hủy diệt Côn Bằng Cung liền biểu lộ với Thương Chỉ Vi, bởi vì Thương Chỉ Vi đã cắt đứt ràng buộc cuối cùng với tình cũ, nhưng hiện tại lại ra một cái Lăng Hàn, để Thương Chỉ Vi tình mẹ lan tràn, cái này hoàn toàn quấy rầy kế hoạch của hắn.
Hắn yêu thích Thương Chỉ Vi, tự nhiên không cho phép trong lòng Thương Chỉ Vi còn có một nam nhân khác, cho dù nam nhân này chỉ là bị nàng xem như con cháu.
Bởi vậy, hắn xem Lăng Hàn là cái đinh trong mắt.
Còn có một nguyên nhân, đệ tử của hắn Lâm Tuyên, đối với nha đầu An Nhiên kia cũng mê luyến không thôi, hiện tại Thương Chỉ Vi lại muốn gả An Nhiên cho Lăng Hàn, vậy nguyện vọng của Lâm Tuyên đương nhiên sẽ thất bại. Hắn đối với Lâm Tuyên cũng rất yêu thích, coi như nhi tử, hiện tại con dâu bị cướp, hắn đương nhiên không vui.
Hai nguyên nhân cộng lại, để Linh Nhạc Tiên Vương sát ý đại thịnh.
Đương nhiên, hắn là tuyệt đối không thể ra tay với Lăng Hàn.
Nếu như hắn ra tay, lấy nhãn lực của Thương Chỉ Vi tất có thể nhìn ra, đến thời điểm đó cho dù Thương Chỉ Vi ghi nhớ cũ tình không giết hắn, khẳng định cũng vô tình trục xuất hắn, lui thêm bước nữa, giữa bọn họ cũng vĩnh viễn không thể có kết quả.
Có điều, giết một Phân Hồn Cảnh, cần hắn tự mình ra tay sao?
Có vô số cường giả có thể tiêu diệt tiểu tử này.
Tỷ như đồ đệ của hắn Lâm Tuyên, đã là Tiên Phủ Nhất Bí, càng là Đế giả, muốn trấn áp Lăng Hàn còn không phải sự tình đơn giản?
Tình huống luận bàn thu tay không kịp, lỡ giết chết người quá nhiều, Thương Chỉ Vi cũng không thể làm gì đúng hay không?
Lại nói, nha đầu An Nhiên kia kiêu căng tự mãn, biết được Thương Chỉ Vi gả mình cho Lăng Hàn, phỏng chừng cũng giơ chân, nhảy ra đối phó Lăng Hàn.
Nha đầu An Nhiên kia cũng là Nhất Bí, thậm chí sức chiến đấu còn cao hơn Lâm Tuyên một bậc.
Cơ hội giết người... rất nhiều.
Tứ Hải Cung và Côn Bằng Cung cách nhau rất xa, bởi vậy cho dù là một vị Tiên Vương tầng chín cũng cần dùng tới bảy ngày mới chạy tới, xoạt, thân ảnh của Thương Chỉ Vi lóe lên, xuất hiện ở trước một toà thành lớn nguy nga.
Tứ Hải Cung không phải là một toà cung điện đơn giản như vậy, mà là một toà thành lớn trên biển, nó bồng bềnh ở trong biển rộng, lớn như tinh thần.
Một tòa thành thị làm sao có thể nổi trong biển?
Không phải thành lớn gia trì trận pháp gì, có năng lực trôi nổi, mà là phía dưới có một con cự quy nâng, không ngừng bơi lội ở trong biển rộng, cũng không biết qua bao nhiêu kỷ nguyên, cự quy vẫn nổi trên mặt biển như thế, hơn nữa cũng sẽ vĩnh viễn trôi nổi như thế.
Tứ Hải Cung thống trị tòa thành lớn này, còn nơi chân chính là ở trung ương của thành thị, có cung điện liên miên, đều màu xanh nước biển, dưới ánh mặt trời, như sóng nước lấp loáng.
- Bái kiến Cung chủ!
Thương Chỉ Vi đi qua, người trên đường đều cung kính hành lễ.
Tuy tấn công Côn Bằng Cung hầu như phát động hết thảy cường giả trong giáo, nhưng vẫn lưu lại rất nhiều người thủ hộ, miễn cho bọn họ ra ngoài tấn công Côn Bằng Cung, quê nhà lại bị người khác tận diệt.
Đi tới chủ điện, Thương Chỉ Vi đưa tay vung một cái, thân hình của Lăng Hàn lập tức phóng to, khôi phục nguyên trạng.
- Thiên Vân chuyển thế thân.
Nàng lần thứ hai nói, chỉ là ngữ khí không quá nghiêm khắc.
Lăng Hàn chỉ có chơi xấu, lắc đầu một cái nói:
- Hổ Nữu chính là Hổ Nữu, cùng Thiên Vân tiền bối không có quan hệ gì.
Hiện tại hắn có hai tầng dựa vào, một là Thương Chỉ Vi bảo vệ hắn, hai là Hắc Tháp phát uy, mang theo hắn cao bay xa chạy, Tiểu Tháp cực kỳ tự tin, ngay cả Thiên Tôn cũng không thể chặn nó.
Đương nhiên, có thể hòa bình giải quyết tự nhiên là tốt nhất.
Thương Chỉ Vi nhìn chằm chằm Lăng Hàn, trên mặt cười mang theo uy thế vô thượng, tựa hồ muốn Lăng Hàn khuất phục.
Đáng tiếc chính là, Lăng Hàn không sợ nhất chính là cái này.
Một lát sau, Thương Chỉ Vi đột nhiên lộ ra nụ cười:
- An Nhiên cũng sắp xuất quan, các ngươi trước tiên nhận thức một hồi.
Nàng muốn bắt Lăng Hàn tự nhiên là một việc nhỏ, nhưng muốn mở ra Tam Giới Tháp là một chuyện khác, hơn nữa nàng cũng xác thực xem Lăng Hàn là hậu bối của mình, không mong muốn ép buộc Lăng Hàn làm sự tình hắn không muốn.
Bởi vậy, nàng nghĩ tới một ý kiến hay: Để Lăng Hàn yêu An Nhiên, vậy dĩ nhiên là sẽ quên Thiên Vân chuyển thế thân, ngoan ngoãn giao người ra.
Tuy Lăng Hàn không muốn nhận thức An Nhiên gì kia, nhưng nếu Thương Chỉ Vi không đề cập tới Hổ Nữu, hắn tự nhiên sẽ không đi nhấc lên, ngược lại cảm tình là lẫn nhau, nếu hắn không lạnh không nhạt, An Nhiên sao sẽ coi trọng hắn?
Tạm thời như thế a.
Hắn gật gù:
- Nghe Vi di sắp xếp.
Thương Chỉ Vi hết sức hài lòng, cảm tình đời trước không có nở hoa kết quả, ở trên người hậu bối nhất định phải thực hiện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.