Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1334: Vừa gặp mà đã như quen

Cô Đơn Địa Phi

04/04/2018

Cực cảnh!

Đúng, đối phương hẳn là tu ra Nhật Nguyệt cực cảnh, mới có khả năng nắm giữ thực lực khủng bố như thế.

Phải biết, tuy Lăng Hàn bước vào trung cực vị, nhưng sức chiến đấu thực tế là đại cực vị hậu kỳ, ngay cả đại viên mãn cũng không có chạm đến. Nhưng đối phương tu ra cực cảnh, cái này bất kể là cảnh giới hay sức chiến đấu, chênh lệch lại lớn bao nhiêu?

Quả thực lên trời xuống đất.

- Há, đúng rồi, ngươi chỉ là trung cực vị sơ kỳ.

Vô Diện gật đầu, tựa hồ vừa mới ý thức tới.

- Ta áp chế tu vi một chút, cùng ngươi đánh đồngcấp.

Quả nhiên, khí tức trên người hắn lập tức ngã xuống, nhưng chỉ rơi xuống tới trung cực vị trung kỳ, bởi vì hắn chỉ có thể tự phong một vòng Nhật Nguyệt hoàn chỉnh.

Mặc dù Vô Diện làm người vẫn tính công đạo, nhưng công đạo không phải là để cho mình chịu thiệt, bởi vậy, ở trong lựa chọn đến gần tu vi của Lăng Hàn, hắn tự nhiên chọn mạnh hơn Lăng Hàn một tiểu cảnh giới nhỏ.

Thiên hạ không có công bằng tuyệt đối, cái này đã là kết quả lý tưởng nhất rồi.

Vù, Vô Diện lần thứ hai kích thích dây đàn, vù, một đạo sóng âm hoá hình, chém qua Lăng Hàn.

Lần này, Lăng Hàn không có trốn, mà ngưng nắm đấm đón nhận.

Oành!

Sóng âm hóa kiếm bị Lăng Hàn đập tan, hắn hét dài một tiếng, giết tới Vô Diện.

Vô Diện kích thích dây đàn càng gấp, ong ong ong, thanh âm vang vọng, từng đạo sóng âm đánh ra, hóa thành vô số binh khí, công tới Lăng Hàn.

Đầy trời hầu như tất cả đều là binh khí tối om, hàn quang đan dệt, uy nghiêm đáng sợ.

Nhưng Lăng Hàn không sợ, hắn lại vượt một cảnh giới nhỏ, thể phách cũng nhảy vọt đến Thần Thiết cấp bảy, coi như ngạnh kháng công kích của đại viên mãn cũng nhiều nhất chỉ phun hai ngụm máu.

Đối phương áp chế tu vi, chỉ là trung cực vị trung kỳ, coi như nắm giữ sức chiến đấu vượt qua lục tinh, nhưng muốn oanh tổn thương thể phách của hắn là khó khăn càng thêm khó khăn.

Oành oành oành, hắn một đường đánh tung, đánh nát sóng âm kéo tới, cách Vô Diện càng ngày càng gần.



Vô Diện tựa hồ hơi kinh ngạc, đánh nhau cùng cấp, thực lực của đối thủ lại mạnh như thế! Nhưng đối thủ mạnh mẽ như vậy cũng bắt đầu kích thích chiến ý của hắn, hai tay hắn múa gấp, càng nhiều sóng âm đánh ra, lần này không phải đao kiếm phủ thương, mà ngưng tụ thành một hình người to lớn.

Đây là một người khổng lồ cao có tới mười trượng, toàn thân mặc khôi giáp, trong tay nắm một lưỡi búa khổng lồ, nhưng nhìn kỹ, đây là một tử thi đã sớm hóa thành xương khô, trong hốc mắt thiêu đốt Quỷ Hỏa, toả ra sát ý lạnh âm u.

Bộ xương khổng lồ vừa xuất hiện, lập tức vung phủ giết tới Lăng Hàn, lưỡi búa trong tay giơ lên thật cao, chiến giáp trên người phát quang, hình thành từng đạo thần văn, vô cùng chân thật.

Rõ ràng chỉ là sóng âm hoá hình, tại sao lại có cảm giác chân thực như vậy?

Lăng Hàn không sợ, vung quyền đón nhận, oành, hắn đánh lên lưỡi búa của khô lâu cự nhân, nhất thời có sóng trùng kích đáng sợ chấn động ra, nghiền nát đại địa bốn phía, tạo thành phá hoại lớn.

Có điều, nơi này vốn là đại địa hoang vu, tạo thành phá hoại to lớn hơn nữa cũng không đáng kể.

Kinh người chính là, khô lâu này chặn được công kích của Lăng Hàn.

Điều này làm cho Lăng Hàn không nghĩ tới, rõ ràng chỉ là sóng âm diễn hóa, tại sao có thể có uy năng mạnh mẽ như vậy?

Vương giả dù sao cũng là Vương giả, thủ đoạn kinh người.

Lăng Hàn cười ha ha, vung quyền liên kích, từng đạo thần văn tỏa ra ở trên quả đấm, cánh tay của hắn, sức chiến đấu nhất thời tăng lên một cấp bậc, sau mấy quyền, bộ xương này bị hắn đập nát.

Nhưng Vô Diện chỉ gảy dây đàn mấy lần, lại có một khô lâu cự nhân hình thành, giết tới hắn.

Cái này vẫn chưa xong?

Lăng Hàn lắc đầu, không thể bị động chịu đòn như thế, hắn triển khai Trích Tinh Bộ, tốc độ như bay, bỏ qua bộ xương kia, đánh thẳng tới Vô Diện.

- Hả?

Vô Diện khẽ ồ lên một tiếng, tựa hồ không ngờ tốc độ của Lăng Hàn sẽ nhanh như thế, nhưng hắn cũng chỉ hơi kinh ngạc mà thôi, trở tay vút qua, từ trong cầm rút ra một thanh kiếm nhỏ, đâm tới Lăng Hàn.

Trong cầm giấu kiếm, giết một cái xuất kỳ bất ý.

Lăng Hàn đã không kịp biến chiêu, lúc này vận khí, thổi ra một hơi.

Hô, thân hình của hắn nhất thời tung bay về phía sau, như một chiếc lá.



Xoạt, một kiếm cắt tới, dán vào mũi của Lăng Hàn mà qua, chỉ cần đi lên trước một chút xíu, mũi của Lăng Hàn liền bị cắt, dù cho không có gọt xuống cũng sẽ chảy máu.

Mà ở phía sau Lăng Hàn, bộ xương kia đã giết tới, một búa chém qua, bổ về phía phía sau lưng của Lăng Hàn.

Vô Diện đương nhiên sẽ không khách khí, từ chính diện triển khai tiến công, cho Lăng Hàn đủ áp lực.

Oành oành oành, hắn cùng khô lâu cự nhân một trước một sau, quay về Lăng Hàn triển khai cuồng oanh loạn tạc.

Quả nhiên lợi hại!

Lăng Hàn thầm cảm khái nói, đánh nhau cùng cấp hắn vẫn là lần đầu bị bức chật vật như vậy. Có điều, mặc dù nói là đánh nhau cùng cấp, nhưng trên thực tế đối phương cao hơn một tiểu cảnh giới nhỏ, hơn nữa Vô Diện áp chế chỉ là lực lượng, vận dụng quy tắc thiên địa vẫn là ở cực cảnh.

Chênh lệch này đương nhiên là có, hơn nữa còn rất lớn.

Nhưng trên đời há có công bình chân chính đánh một trận? Ai bảo tu vi của ngươi không tới, người ta có lý do nhân nhượng ngươi sao? Có thể áp chế cảnh giới chiến một trận đã là rất rộng lượng.

Lăng Hàn tự nhiên cũng sẽ không oán giận, nếu đối phương vận dụng binh khí, hắn cũng không khách khí nữa, hét dài một tiếng, Tiên Ma Kiếm ra.

Nhất thời, sát khí trùng thiên.

Tiên Ma Kiếm tăng lên một cấp bậc, bước vào Thần khí cấp sáu, uy lực tự nhiên lên một tầng, từng tia Thiên uy lưu chuyển, làm cho người run rẩy. Hắn vung kiếm chém, phốc, bộ xương kia nhất thời bị cắt thành hai mảnh, kiếm uy lưu chuyển, hai mảnh thân thể lại đột nhiên bạo nát, hoàn toàn không phải đối thủ.

- Hảo kiếm!

Vô Diện còn không quên than thở một tiếng, một bên vung kiếm chém tới.

Keng!

Hai kiếm va chạm, thần quang chói mắt.

Kiếm của Vô Diện dĩ nhiên là Thần khí cấp tám, nhưng hoàn toàn áp chế không được Tiên Ma Kiếm, chỉ là thanh kiếm này do hắn ôn dưỡng ra, cùng võ đạo của Vô Diện một mạch kế thừa, lại thêm ưu thế trên đẳng cấp, uy lực cũng không kém gì Tiên Ma Kiếm, chỉ là không cách nào chiếm được thượng phong.

Thần Kiếm cấp sáu nhưng có thể sánh ngang cấp tám, chuyện này quả thật khó mà tin nổi, chẳng trách Vô Diện động tâm.

Ầm! Ầm! Ầm!

Vô Diện tuyệt đối là Vương giả trẻ tuổi mạnh nhất đương đại, sức chiến đấu cực kỳ đáng sợ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Đạo Đan Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook