Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3223: Yếu kém một vòng (2)

Cô Đơn Địa Phi

10/04/2018

Hắn lui, Lăng Hàn đuổi theo đánh, mà đám người Thương Không Thiên Tôn thì lạc hậu mấy tức, làm sao cũng đuổi không kịp.

Cái này quá dọa người, rõ ràng là ngũ đại cường giả vây công Lăng Hàn, bây giờ lại cưỡng ép biến thành một đối một.

Mà một đối một kết quả chính là, Thái Bắc Thiên Tôn không địch lại!

Bốn người Thương Không Thiên Tôn đều vừa vội vừa sợ, cái này thật muốn bị Lăng Hàn trước tiên thu thập Thái Bắc Thiên Tôn, như vậy tương đương với kích phá vòng vây của bọn hắn, cũng ý nghĩa Lăng Hàn còn có thể tiêu diệt bọn hắn từng bộ phận.

Cho nên, bọn hắn nhất định phải ngăn cản Lăng Hàn, nếu không, cái này đối với lòng tin của bọn hắn sẽ tạo thành tính đả kích hủy diệt.

Thái Bắc Thiên Tôn tự nhiên cũng biết điểm ấy, hơn nữa hắn bị cuốn vào trung tâm phong bạo, cũng không có không gian cho hắn lùi bước, chỉ có thể cắn răng chống đỡ.

Bành! Bành! Bành!

Nhưng lực bộc phát của Lăng Hàn quá kinh khủng, nguyên bản lực lượng liền không kém hắn, hiện tại lại thêm bốn mươi bốn lần, lấy Thiên Tôn Bảo thuật tự thân tu ra thúc giục, cái lực đả kích này thật là làm cho hắn kêu trời không thấu.

Chỉ là Nhị Bộ, tại sao có thể mạnh như vậy?

Khóe miệng của hắn tràn ra máu tươi, nhưng bị hắn cưỡng ép chịu đựng, không có từ trong cổ phun ra ngoài.

Mà sắc mặt của hắn liền càng thêm thú vị, một hồi đỏ, một hồi bạch, so với Tứ Diện Thiên Tôn còn muốn nhanh thay đổi.

Tạp, tạp, tạp, xương cốt vang rền không ngừng truyền đến, dù thân thể của Thái Bắc Thiên Tôn được lực lượng bản nguyên rèn luyện qua, nhưng ở trong đối oanh kịch liệt, vẫn xuất hiện vỡ tan.

Hắn vội vàng lấy ra một gốc đại dược màu xanh, nhìn cũng không nhìn, trực tiếp cắn xuống một chiếc lá ăn vào.

Ở trong đại chiến, làm sao có thời giờ cho hắn đi chậm rãi khôi phục, chỉ có thể tiêu hao hết một mảnh lá cây của đại dược trân quý.

Hiệu quả dựng sào thấy bóng, xương hắn khép lại, thậm chí trong thời gian ngắn còn có xu thế trở nên mạnh hơn.

Đây vẫn chỉ là đại dược chữa thương màu xanh, nếu lục sắc, hoàng sắc, vậy khẳng định càng thêm ngưu bức.

- Dám ăn bảo dược của ta, nhanh phun ra cho ta!

Lăng Hàn giận dữ, Nộ Quyền vung vẩy gấp hơn.

Thái Bắc Thiên Tôn đầu tiên là sững sờ, ta ăn đại dược của mình liên quan gì đến ngươi? Nhưng hắn lập tức liền tỉnh ngộ, nguyên lai Lăng Hàn đã coi hắn trở thành người chết, như vậy đồ trên người hắn tự nhiên đều là của Lăng Hàn.



Vậy hắn không phải đang ăn đại dược của Lăng Hàn sao?

Ghê tởm, quá ghê tởm!

Hắn ngao ngao gọi, từ khi trở thành Thiên Tôn, hắn còn không có thất thố như vậy, nhưng bây giờ lại bị Lăng Hàn chọc điên.

Chỉ là coi như hắn tức giận như thế, cũng chỉ có không ngừng lùi lại.

Hắn muốn cùng đám người Thương Không Thiên Tôn tụ hợp cỡ nào, từ đó hợp lực lượng năm người trấn áp Lăng Hàn.

Nhưng Lăng Hàn căn bản không cho hắn cơ hội, chỉ nhìn chằm chằm hắn dồn sức đánh, để hắn chỉ có không ngừng bị đánh bay, rõ ràng đám người Thương Không Thiên Tôn ngay ở nơi không xa, nhưng đoạn khoảng cách này bây giờ lại thành Chỉ Xích Thiên Nhai.

Thái Bắc Thiên Tôn cũng hung ác, cùng lắm thì hắn ăn toàn bộ gốc đại dược này, cũng không tin sống không qua bộc phát kỳ của Lăng Hàn.

Thiên Tôn ký hiệu phóng năng lượng, nhiều nhất chỉ có thể một canh giờ, mặc kệ ngươi là đơn nhất ký hiệu hay tổ hợp ký hiệu.

Đến lúc đó... Chưa nói có đám người Thương Không Thiên Tôn liên thủ, chỉ mình hắn cũng không cần e ngại Lăng Hàn.

Chỉ là lực lượng của Lăng Hàn quá bá đạo, không lâu lắm, Thái Bắc Thiên Tôn không thể không lại cắn xuống một chiếc lá, xương cánh tay của hắn đã bị đánh gãy, không thể không dùng thuốc.

Lăng Hàn nhất cỗ tác khí, nắm đấm của hắn càng oanh càng nhanh.

Thái Bắc Thiên Tôn chỉ có thể không ngừng uống thuốc, hắn nhất định phải chống qua thời kỳ nguy hiểm nhất.

Đại dược trong tay Thái Bắc Thiên Tôn càng ngày càng ít.

Một gốc này có bảy mảnh lá cây, đã bị hắn ăn tinh quang, hiện tại cũng đã gặm cành cây, mặc dù dược hiệu không kém lá cây chút nào, nhưng nhiều lắm cũng chỉ ăn được bảy, tám lần mà thôi.

Thái Bắc Thiên Tôn không khỏi dâng lên một cỗ hoài nghi, hắn thực sự có thể chống đến lúc bộc phát kỳ của Lăng Hàn kết thúc sao?

Nhất định có thể.

Cái tâm tình tiêu cực này vừa mới dâng lên, hắn liền lập tức ném qua sau ót.

Có thể trở thành Thiên Tôn, sao ngay cả chút tính bền dẻo ấy cũng không có?

Ngoại trừ giống như Tân Khí Hổ loại vạn cổ đệ nhất thiên kiêu, con đường Thiên Tôn của ai không phải tràn đầy long đong, bụi gai, nếu không có tính bền dẻo, hắn sớm đã chết ở trên đường rồi.

Hắn cực lực kiên trì, không ngừng nuốt đại dược, một bên thì đang tính toán thời gian.



Nửa canh giờ, ba phần tư canh giờ, một canh giờ!

Hắn lộ ra nét mừng, đại dược trong tay hắn còn có thể miễn cưỡng sử dụng một lần, nhưng bộc phát kỳ của Lăng Hàn đã kết thúc.

Ha ha ha, tiểu tử, nên đến ngươi!

Đám người Tử Viêm Thiên Tôn cũng nhao nhao lộ ra cười lạnh tràn ngập sát khí, Lăng Hàn đã là nỏ mạnh hết đà, tiếp xuống liền đến phiên bọn hắn bạo đánh tên tiểu tử này.

Lăng Hàn không chút hoang mang, oanh, trong cơ thể hắn phun trào ra lực lượng càng thêm kinh người, để chiến lực của hắn nâng cao một bước.

- Cái gì, lại là tổ hợp ký hiệu!

Thái Bắc Thiên Tôn kinh ngạc đến ngây người, xương đầu, xương chậu, cẳng tay, xương đùi của Lăng Hàn đều có một ký hiệu phát sáng, đây nhất định là tổ hợp ký hiệu.

Hắn thật có xúc động thổ huyết, hiện lên vẻ tuyệt vọng.

Thiên Tôn ký hiệu vô cùng trân quý, ngoại trừ bảy ký hiệu truyền thế, muốn có được một viên cũng khó như lên trời. Ký hiệu đơn nhất cũng như thế, huống chi là tổ hợp ký hiệu.

Nhưng mà, Lăng Hàn chẳng những có tổ hợp ký hiệu, hơn nữa không chỉ một tổ.

Cái này có thể không cho hắn thổ huyết, để hắn tuyệt vọng sao?

Còn kiên trì thế nào?

Tính bền dẻo của Thái Bắc Thiên Tôn là vô cùng ương ngạnh, nhưng đại dược trong tay đã hao hết, thật giống như không có gạo cũng chẳng thể thổi cơm, để hắn làm sao dông dài?

Hắn ăn vào một ngụm đại dược cuối cùng, thét dài một tiếng, tuyệt địa phản kích.

Đường đường Tứ Bộ Thiên Tôn, đương nhiên không thiếu quả quyết, đã không có đường lui, vậy hắn liền giết ra một con đường sống.

Hắn cường thế đột tiến, phản thủ làm công, chỉ có bức lui Lăng Hàn, ít nhất cũng phải để đối phương thoáng ngừng tiến công, hắn mới có thể đạt được cơ hội cùng đám người Thương Không Thiên Tôn tụ hợp.

Vì sống, hắn liều mạng.

Biểu lộ của Lăng Hàn lạnh lùng, hắn làm sao sẽ thả hổ về rừng?

Giết!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Đạo Đan Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook