Chương 77: Bị bắt...
Vũ Phong
25/06/2021
Nói xong, Tô Dật quay người rời đi, không muốn dính dáng gì với những người này, những người kia cũng không phải loại lương thiện.
Giống như không nghĩ tới đối phương sẽ không mình để ở trong mắt như vậy, thiếu niên mặc áo đen bình thường quen cao cao tại thượng, ai dám nghịch hắn, không khỏi hơi sững sờ.
- Tiểu tử, ngươi muốn chết!
Tiếp theo một cái chớp mắt, thiếu niên mặc áo đen lấy lại tinh thần, sắc mặt nhất thời âm trầm, trong mắt lóe lên hàn quang, rút ra một mũi tên, kéo cung lên dây, nguyên khí phun trào, mũi tên như điện, trực tiếp bắn về phía Tô Dật.
Mười mấy đại hán nhìn thấy phản ứng của Tô Dật, ban đầu vốn cũng có chút kinh ngạc.
Giờ phút này thấy thiếu niên mặc áo đen bắn tên, mắt đều lộ ra cười lạnh, tiểu tử kia thuần túy là muốn chết, lại dám đắc tội thiếu môn chủ của Hắc Sát môn.
Toàn bộ Man Yêu Sâm Lâm, sợ là không có mấy người dám đắc tội vị tiểu gia này.
Tô Dật quay người rời đi, nhưng vẫn duy trì cảnh giác, mũi tên phía sau tự nhiên không thoát khỏi cảm ứng của hắn, nhưng thật sự là quá nhanh, trong nháy mắt đã đến sau đầu.
- Xoẹt...
Không có chút do dự, thi triển Phù Diêu Bách Biến Bộ, tốc độ nhanh đến cực hạn, cộng thêm kinh nghiệm, bóng người Tô Dật cấp tốc tránh đi.
Nhưng trên ót Tô Dật bị kình phong quét trúng, lưu lại một vết máu, mấy sợi tóc mai rơi xuống, lộ vẻ rất chật vật.
- Nguyên Huyền cảnh, còn mạnh hơn Kỷ Siêu!
Tô Dật không có ngoài ý muốn, giờ phút này thần sắc âm trầm, không nghĩ tới thiếu niên mặc áo đen kia thủ đoạn lại độc ác như vậy, vô duyên vô cớ xuất thủ liền dùng sát chiêu.
Mọi người vốn cho rằng thiếu môn chủ xuất thủ, thiếu niên lam lũ kia hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Giờ phút này nhìn thấy Tô Dật tránh thoát, tất cả đều hơi kinh ngạc.
Tuổi tác của thiếu niên kia tương tự thiếu môn chủ, tựa hồ còn nhỏ hơn một chút, là vận khí trùng hợp sao? Hay còn có thể mạnh hơn thiếu môn chủ?
Phải biết toàn bộ Man Yêu Sâm Lâm, thiên tư của thiếu môn chủ là số một số hai.
Thiếu niên mặc áo đen cũng âm thầm kinh ngạc, đối phương lại tránh thoát, đây không thể nghi ngờ là đánh mặt của hắn.
- Sưu...
Tô Dật tránh đi, bóng người chật vật, nhưng cũng thừa cơ vận chuyển Phù Diêu Bách Biến Bộ đến cực hạn, co cẳng bỏ chạy.
Ở địa phương như Man Yêu Sâm Lâm, không có đúng sai phải trái, chỉ có thực lực mạnh yếu!
Giờ phút này địch mạnh ta yếu, Tô Dật rất rõ ràng, mình cần làm là trực tiếp chạy trốn!
- Tiểu tử từ đâu tới, muốn chết!
Trong nháy mắt, nhìn Tô Dật trực tiếp chạy trốn, mười mấy đại hán nhất thời hét to, lần lượt từng bóng người như điện, lập tức đuổi theo Tô Dật.
- Xoẹt!
Tốc độ của Tô Dật như điện, toàn lực thi triển Phù Diêu Bách Biến Bộ.
Nhưng Tô Dật vừa mới lướt đi, sắc mặt đã đại biến, một cỗ khí tức cường đại vô hình buông xuống, trực tiếp bao phủ ở trên người mình, làm cho nguyên khí trong cơ thể trì trệ, tốc độ bị ảnh hưởng, kém chút té ngã.
Cùng lúc, Tô Dật cảm giác được có năng lượng nhảy vào cơ thể mình, kinh mạch bị ngăn chặn.
Nguyên khí không cách nào vận chuyển, Tô Dật thân bất do kỷ cứng đờ, không cách nào động đậy, thân thể ngã xuống.
Một bóng người xuất hiện ở bên cạnh, Tô Dật ngã xuống đất, nhưng không phải úp mặt, cho nên có thể thấy rõ ràng, đây là một lão giả lục tuần, áo bào màu đen bao phủ thân thể gầy gò, giống như mặc váy.
Khuôn mặt lão giả trắng nõn, loại trắng này giống như bệnh nặng mới khỏi, có vẻ hơi tái nhợt, con ngươi hãm sâu ở trong hốc mắt, khiến người ta nhìn thấy, tự dưng có chút phát run.
- Là cường giả!
Tô Dật không cách nào động đậy, biết trên người mình bị bố trí cấm chế, âm thầm chấn kinh là khí tức trên người lão giả kia, rất cường đại, sợ là không thua Vương Toàn Đức.
- Thực lực...
Tô Dật đắng chát, khó trách người thần bí nói tuy mình trở thành Ngự Hồn Sư, nhưng lấy thực lực của mình bây giờ, sau khi đi ra tùy tiện một người, cũng có thể miểu sát mình.
Nguyên Hồn cảnh tam trọng, thật sự quá yếu.
- Gặp qua Bạch trưởng lão!
Mười mấy đại hán vốn đuổi theo Tô Dật, trong nháy mắt nhìn thấy lão giả xuất hiện, sắc mặt hơi kinh ngạc, âm thầm kiêng dè, lập tức hành lễ.
- Tiểu tử, sao không chạy!
Thiếu niên mặc áo đen đến bên người Tô Dật, cơn giận còn sót lại chưa tiêu, hung hăng đá vào bụng Tô Dật một cái.
- Thiếu môn chủ, thời gian không còn sớm, chúng ta nên xuất phát.
Lão giả hắc bào nhìn thiếu niên mặc áo đen nói.
- Tốt, trước giết tiểu tử này rồi đi!
Thiếu niên mặc áo đen gật đầu, tựa hồ đối với lão giả này nói, cũng không dám không thèm để ý, nói xong trong mắt tuôn ra sát ý.
- Một Nguyên Hồn cảnh mà thôi, đang là lúc dùng người, ném vào hầm mỏ đi, cũng coi như vật tận kỳ dụng!
Lão giả từ tốn nói, tựa hồ đối với hắn, một Nguyên Hồn cảnh không khác gì con kiến, chỉ là hiện tại hầm mỏ đang lúc dùng người, có thể vật tận kỳ dụng.
- Cũng tốt, giữ lại tiểu tử này một mạng, cũng coi là vật tận kỳ dụng!
Nghe vậy, thiếu niên mặc áo đen cũng gật đầu, tựa hồ còn chưa hết giận, lại đá Tô Dật một cước.
- Chỉ cần không chết, thì sẽ có cơ hội, sổ sách này, về sau đòi lại gấp mười lần!
Tô Dật âm thầm cắn răng, tuy không biết hầm mỏ kia là địa phương nào, nhưng ít ra có thể sống, miễn là còn sống thì có cơ hội.
Sau đó những đại hán kia lôi kéo thi thể Sí Liệt Man Lang cao hứng rời đi, Tô Dật thì bị một người khiêng ở trên vai.
Không bao lâu, trong sơn cốc cách đó không xa, Tô Dật nhìn thấy không ít Man Thú phi hành.
Những Man Thú này đều là tọa kỵ, bốn phía có không ít bóng người khí tức sắc bén huyết tinh, ăn mặc không sai biệt nhiều, giống như là cùng một thế lực.
Mà ở trong sơn cốc, còn có trên hai trăm thân ảnh, trẻ có già có, đều là tu luyện giả, có ngồi xếp bằng, có nhắm mắt dưỡng thần.
- Lên đường đi.
Đại hán ném Tô Dật lên lưng một Man Thú phi hành, lão giả hắc bào mở miệng, thanh âm quanh quẩn sơn cốc.
Mọi người nghe vậy, nhất thời đứng dậy, lần lượt lướt lên Man Thú phi hành.
Tô Dật bị ném ở trên lưng phi hành Man Thú, bốn phía ngồi không ít bóng người.
Thấy Tô Dật, không ít người âm thầm hiếu kỳ.
Nhưng không ai để ý hắn, ở trong Man Yêu Sâm Lâm, không người nào nguyện ý đi xen vào việc của người khác.
Bất quá cũng có vài người vốn quen biết, đang thấp giọng xì xào bàn tán.
- Nghe nói lần này Hắc Sát môn phát hiện hầm mỏ rất lớn, cần tăng thêm nhân lực khai quật, ba tháng có thể được ba viên Nguyên Thạch, cái đãi ngộ này là không thấp!
- Hầm mỏ rất vất vả, còn tùy thời có nguy hiểm, không ra giá cao, Hắc Sát môn cũng tìm không được nhiều người đi khai quật như vậy!
Giống như không nghĩ tới đối phương sẽ không mình để ở trong mắt như vậy, thiếu niên mặc áo đen bình thường quen cao cao tại thượng, ai dám nghịch hắn, không khỏi hơi sững sờ.
- Tiểu tử, ngươi muốn chết!
Tiếp theo một cái chớp mắt, thiếu niên mặc áo đen lấy lại tinh thần, sắc mặt nhất thời âm trầm, trong mắt lóe lên hàn quang, rút ra một mũi tên, kéo cung lên dây, nguyên khí phun trào, mũi tên như điện, trực tiếp bắn về phía Tô Dật.
Mười mấy đại hán nhìn thấy phản ứng của Tô Dật, ban đầu vốn cũng có chút kinh ngạc.
Giờ phút này thấy thiếu niên mặc áo đen bắn tên, mắt đều lộ ra cười lạnh, tiểu tử kia thuần túy là muốn chết, lại dám đắc tội thiếu môn chủ của Hắc Sát môn.
Toàn bộ Man Yêu Sâm Lâm, sợ là không có mấy người dám đắc tội vị tiểu gia này.
Tô Dật quay người rời đi, nhưng vẫn duy trì cảnh giác, mũi tên phía sau tự nhiên không thoát khỏi cảm ứng của hắn, nhưng thật sự là quá nhanh, trong nháy mắt đã đến sau đầu.
- Xoẹt...
Không có chút do dự, thi triển Phù Diêu Bách Biến Bộ, tốc độ nhanh đến cực hạn, cộng thêm kinh nghiệm, bóng người Tô Dật cấp tốc tránh đi.
Nhưng trên ót Tô Dật bị kình phong quét trúng, lưu lại một vết máu, mấy sợi tóc mai rơi xuống, lộ vẻ rất chật vật.
- Nguyên Huyền cảnh, còn mạnh hơn Kỷ Siêu!
Tô Dật không có ngoài ý muốn, giờ phút này thần sắc âm trầm, không nghĩ tới thiếu niên mặc áo đen kia thủ đoạn lại độc ác như vậy, vô duyên vô cớ xuất thủ liền dùng sát chiêu.
Mọi người vốn cho rằng thiếu môn chủ xuất thủ, thiếu niên lam lũ kia hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Giờ phút này nhìn thấy Tô Dật tránh thoát, tất cả đều hơi kinh ngạc.
Tuổi tác của thiếu niên kia tương tự thiếu môn chủ, tựa hồ còn nhỏ hơn một chút, là vận khí trùng hợp sao? Hay còn có thể mạnh hơn thiếu môn chủ?
Phải biết toàn bộ Man Yêu Sâm Lâm, thiên tư của thiếu môn chủ là số một số hai.
Thiếu niên mặc áo đen cũng âm thầm kinh ngạc, đối phương lại tránh thoát, đây không thể nghi ngờ là đánh mặt của hắn.
- Sưu...
Tô Dật tránh đi, bóng người chật vật, nhưng cũng thừa cơ vận chuyển Phù Diêu Bách Biến Bộ đến cực hạn, co cẳng bỏ chạy.
Ở địa phương như Man Yêu Sâm Lâm, không có đúng sai phải trái, chỉ có thực lực mạnh yếu!
Giờ phút này địch mạnh ta yếu, Tô Dật rất rõ ràng, mình cần làm là trực tiếp chạy trốn!
- Tiểu tử từ đâu tới, muốn chết!
Trong nháy mắt, nhìn Tô Dật trực tiếp chạy trốn, mười mấy đại hán nhất thời hét to, lần lượt từng bóng người như điện, lập tức đuổi theo Tô Dật.
- Xoẹt!
Tốc độ của Tô Dật như điện, toàn lực thi triển Phù Diêu Bách Biến Bộ.
Nhưng Tô Dật vừa mới lướt đi, sắc mặt đã đại biến, một cỗ khí tức cường đại vô hình buông xuống, trực tiếp bao phủ ở trên người mình, làm cho nguyên khí trong cơ thể trì trệ, tốc độ bị ảnh hưởng, kém chút té ngã.
Cùng lúc, Tô Dật cảm giác được có năng lượng nhảy vào cơ thể mình, kinh mạch bị ngăn chặn.
Nguyên khí không cách nào vận chuyển, Tô Dật thân bất do kỷ cứng đờ, không cách nào động đậy, thân thể ngã xuống.
Một bóng người xuất hiện ở bên cạnh, Tô Dật ngã xuống đất, nhưng không phải úp mặt, cho nên có thể thấy rõ ràng, đây là một lão giả lục tuần, áo bào màu đen bao phủ thân thể gầy gò, giống như mặc váy.
Khuôn mặt lão giả trắng nõn, loại trắng này giống như bệnh nặng mới khỏi, có vẻ hơi tái nhợt, con ngươi hãm sâu ở trong hốc mắt, khiến người ta nhìn thấy, tự dưng có chút phát run.
- Là cường giả!
Tô Dật không cách nào động đậy, biết trên người mình bị bố trí cấm chế, âm thầm chấn kinh là khí tức trên người lão giả kia, rất cường đại, sợ là không thua Vương Toàn Đức.
- Thực lực...
Tô Dật đắng chát, khó trách người thần bí nói tuy mình trở thành Ngự Hồn Sư, nhưng lấy thực lực của mình bây giờ, sau khi đi ra tùy tiện một người, cũng có thể miểu sát mình.
Nguyên Hồn cảnh tam trọng, thật sự quá yếu.
- Gặp qua Bạch trưởng lão!
Mười mấy đại hán vốn đuổi theo Tô Dật, trong nháy mắt nhìn thấy lão giả xuất hiện, sắc mặt hơi kinh ngạc, âm thầm kiêng dè, lập tức hành lễ.
- Tiểu tử, sao không chạy!
Thiếu niên mặc áo đen đến bên người Tô Dật, cơn giận còn sót lại chưa tiêu, hung hăng đá vào bụng Tô Dật một cái.
- Thiếu môn chủ, thời gian không còn sớm, chúng ta nên xuất phát.
Lão giả hắc bào nhìn thiếu niên mặc áo đen nói.
- Tốt, trước giết tiểu tử này rồi đi!
Thiếu niên mặc áo đen gật đầu, tựa hồ đối với lão giả này nói, cũng không dám không thèm để ý, nói xong trong mắt tuôn ra sát ý.
- Một Nguyên Hồn cảnh mà thôi, đang là lúc dùng người, ném vào hầm mỏ đi, cũng coi như vật tận kỳ dụng!
Lão giả từ tốn nói, tựa hồ đối với hắn, một Nguyên Hồn cảnh không khác gì con kiến, chỉ là hiện tại hầm mỏ đang lúc dùng người, có thể vật tận kỳ dụng.
- Cũng tốt, giữ lại tiểu tử này một mạng, cũng coi là vật tận kỳ dụng!
Nghe vậy, thiếu niên mặc áo đen cũng gật đầu, tựa hồ còn chưa hết giận, lại đá Tô Dật một cước.
- Chỉ cần không chết, thì sẽ có cơ hội, sổ sách này, về sau đòi lại gấp mười lần!
Tô Dật âm thầm cắn răng, tuy không biết hầm mỏ kia là địa phương nào, nhưng ít ra có thể sống, miễn là còn sống thì có cơ hội.
Sau đó những đại hán kia lôi kéo thi thể Sí Liệt Man Lang cao hứng rời đi, Tô Dật thì bị một người khiêng ở trên vai.
Không bao lâu, trong sơn cốc cách đó không xa, Tô Dật nhìn thấy không ít Man Thú phi hành.
Những Man Thú này đều là tọa kỵ, bốn phía có không ít bóng người khí tức sắc bén huyết tinh, ăn mặc không sai biệt nhiều, giống như là cùng một thế lực.
Mà ở trong sơn cốc, còn có trên hai trăm thân ảnh, trẻ có già có, đều là tu luyện giả, có ngồi xếp bằng, có nhắm mắt dưỡng thần.
- Lên đường đi.
Đại hán ném Tô Dật lên lưng một Man Thú phi hành, lão giả hắc bào mở miệng, thanh âm quanh quẩn sơn cốc.
Mọi người nghe vậy, nhất thời đứng dậy, lần lượt lướt lên Man Thú phi hành.
Tô Dật bị ném ở trên lưng phi hành Man Thú, bốn phía ngồi không ít bóng người.
Thấy Tô Dật, không ít người âm thầm hiếu kỳ.
Nhưng không ai để ý hắn, ở trong Man Yêu Sâm Lâm, không người nào nguyện ý đi xen vào việc của người khác.
Bất quá cũng có vài người vốn quen biết, đang thấp giọng xì xào bàn tán.
- Nghe nói lần này Hắc Sát môn phát hiện hầm mỏ rất lớn, cần tăng thêm nhân lực khai quật, ba tháng có thể được ba viên Nguyên Thạch, cái đãi ngộ này là không thấp!
- Hầm mỏ rất vất vả, còn tùy thời có nguy hiểm, không ra giá cao, Hắc Sát môn cũng tìm không được nhiều người đi khai quật như vậy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.