Chương 181: Bị người nhanh chân đến trước!
Vũ Phong
04/05/2022
- Bởi vì phía trước là địa bàn của Hàn Băng Man Lang, Hàn Băng Man Lang yêu thích băng hàn, nơi ở đều giống như hầm băng.
Mạc Nguyệt mở miệng nói.
- Sí Thiên Giao, Hàn Băng Man Lang...
Trong lòng Tô Dật khẽ nói, cảm thấy có nhiều chỗ không quá bình thường.
Sí Thiên Giao là Man Thú Hỏa thuộc tính, yêu thích đỉnh phong nóng rực, sào huyệt đa số ở khu vực núi lửa, như vậy mới thích hợp nó tu luyện.
Mà tập tính của Hàn Băng Man Lang, lại hoàn toàn trái ngược với Sí Thiên Giao.
Vì sao Sí Thiên Giao lại thu Hàn Băng Man Lang làm thủ hạ, cái này đối với bản thân tu hành cũng sẽ có một ít ảnh hưởng.
Cảm giác không quá bình thường, nhưng Tô Dật nghĩ không ra vấn đề, có lẽ là mình suy nghĩ nhiều.
- Đám Hàn Băng Man Lang kia có chừng bao nhiêu?
Tô Dật hỏi, biết người biết ta, mới có thể trăm trận trăm thắng.
- Có chừng trên trăm, có lẽ càng nhiều.
Mạc Nguyệt mở miệng, nàng cũng không biết con số cụ thể.
Tô Dật nhíu mày, hiện tại ngay cả những Hàn Băng Man Lang kia có bao nhiêu cũng không biết, muốn lấy Yêu Đan và bảo tàng của Sí Thiên Giao, sợ là sẽ rất phiền phức.
- Ngươi có biện pháp gì không?
Mạc Nguyệt nhìn Tô Dật, biện pháp nàng có thể nghĩ đến đều đã dùng qua, bằng không sẽ không bị Hàn Băng Man Lang truy sát.
- Điệp Điệp, Ngọc Huyền, các ngươi đi phía trước tìm hiểu tình huống, không nên tới gần.
Tô Dật trầm tư, nhìn Bạch Ngọc Huyền Điểu và Ngân Linh Yêu Điệp nói.
- Rống!
- Ngao ô...
Thời điểm Tô Dật vừa mới nói xong, hư không xa xa đột nhiên truyền đến thú hống.
- Nhanh ẩn nấp, thu liễm khí tức!
Tô Dật mở miệng, lập tức thu liễm khí tức, quay người nhìn về phía sau lưng.
Theo ánh mắt Tô Dật nhìn lại, chỉ thấy mấy con hung cầm khổng lồ từ hư không xa xa giương cánh bay đến.
Mấy hung cầm kia giương cánh như mây đen che đậy hư không, ánh mắt như linh đồng, trên lưng đứng không ít bóng người.
- Rống...
Đi đầu là một hung thú toàn thân bao trùm vảy vàng, như hổ như sư, có thể lăng không bay lượn trên hư không, khí thế càng thêm hung hãn, trên lưng ngồi một lão giả tầm năm mươi tuổi.
- Là bọn họ…
Khi nhìn thấy đám người kia, Tô Dật nhận ra, trong đám cường giả lúc trước bao vây Bích Huyết Linh Tham, thì có một nhóm người này, tựa hồ là Cuồng Long Dong Binh Đoàn.
- Người của Cuồng Long Dong Binh Đoàn.
Nhìn nhóm người kia, thần sắc của Mạc Nguyệt nhất thời biến hóa.
Trên hư không, nhóm người kia không có chú ý tới Tô Dật, bay thẳng lướt qua hư không.
- Bọn họ hẳn là đi sào huyệt của Sí Thiên Giao.
Thần sắc của Mạc Nguyệt càng khó coi.
- Ngươi biết bọn hắn?
Tô Dật hỏi Mạc Nguyệt.
- Không biết, chỉ biết bọn họ là người của liên minh Cuồng Long Dong Binh Đoàn.
Mạc Nguyệt mở miệng, thần sắc ngưng lại, nhìn Tô Dật tiếp tục nói:
- Mục tiêu của những người này, hẳn giống như chúng ta.
- Ý ngươi là người của Cuồng Long Dong Binh Đoàn, cũng là vì Yêu Đan của Sí Thiên Giao mà đến?
Tô Dật kinh ngạc, nếu Cuồng Long Dong Binh Đoàn cũng vì Yêu Đan và bảo tàng của Sí Thiên Giao, vậy lấy thực lực của mình và đám thú Hoàng Kim Mãng, căn bản không đủ nhìn.
- Hẳn là vậy.
Mạc Nguyệt rất khẳng định, gật đầu trả lời.
Nghe vậy, Tô Dật nhíu mày.
Vốn đám Hàn Băng Man Lang kia đã khó đối phó, giờ phút này lại tăng thêm cường giả của Cuồng Long Dong Binh Đoàn, sợ là không còn liên quan gì tới mình.
- Ngao ô...
Đột nhiên, xa xa truyền đến tiếng sói tru, có năng lượng kịch liệt và khí tức hàn băng tràn ngập đến.
- Ngao!
Sau đó tiếng thú hống kinh người truyền đến, giống như long ngâm vang vọng.
Nương theo tiếng long ngâm gào thét, Mạc Nguyệt cũng hơi biến sắc, con mắt nhìn về phía trước.
- Chẳng lẽ là Sí Thiên Giao!
Ánh mắt của Tô Dật rung động, thanh âm long ngâm quá cường đại, xa như vậy cũng đinh tai nhức óc, làm cho tâm thần người phát run.
- Ầm ầm...
- Ngao ô...
Lập tức, phía trước truyền ra âm thanh năng lượng va chạm kinh người, dù cách hư không xa xa, cũng có thể cảm giác được đại chiến kịch liệt.
Tô Dật nhìn chằm chằm phía trước, nơi đó có hào quang năng lượng ngút trời, tràn ngập thương khung.
- Rất kịch liệt, có cường giả đang xuất thủ!
Tô Dật chuyển mắt, cũng coi như gặp qua không ít cường giả, trước đó không lâu còn gặp Yêu Hoàng cảnh và Nguyên Hoàng cảnh giao thủ, xác định cái này là cường giả đang kịch chiến.
- Nên đi xem hay không.
Mạc Nguyệt nhìn phía trước, thần sắc không có rung động như Tô Dật, con ngươi lóe ra vẻ giảo hoạt.
- Các ngươi ở nơi đây chờ ta.
Tô Dật gật đầu, khẽ cắn môi, sau đó bảo đám thú Hoàng Kim Mãng chờ ở nơi đây.
Lấy tu vi của đám thú Hoàng Kim Mãng, còn có Đại Bảo Tiểu Linh, phía trước đại chiến kịch liệt, sợ là ngay cả tư cách tham dự cũng không có.
- Đại nhân, phía trước rất nguy hiểm.
Hoàng Kim Mãng, U Minh Thử… lo lắng cho Tô Dật, cảm ứng phía trước đại chiến kịch liệt, đều hãi hùng khiếp vía.
- Ta sẽ cẩn thận, các ngươi chờ ở nơi đây.
Tô Dật đã quyết định, trước mắt đi xem một chút, dù sao đã đến, coi như không lấy được Yêu Đan của Sí Thiên Giao, vậy ít nhất cũng phải tận mắt chứng kiến nó.
- Đi, cẩn thận một chút, không nên cách quá gần, thu liễm khí tức, bằng không sẽ bị bọn họ phát hiện.
Mạc Nguyệt nói, sau đó cùng Tô Dật đi về phía trước.
Một lát sau, trước một sơn phong khổng lồ cao ngất trong mây, Tô Dật và Mạc Nguyệt cúi người, nhìn cảnh tượng trên trời dưới đất, đều nghẹn họng nhìn trân trối.
Chỉ thấy trên mặt đất, có không dưới 500 con Hàn Băng Man Lang phủ kín, ngẩng đầu gào thét, phun ra quang trụ.
Trên hư không, còn có rất nhiều Hàn Băng Man Lang thân thể to lớn, đạp không mà đứng, vây quanh mười mấy nhân loại Nguyên Hư cảnh kịch chiến không nghỉ.
Con Hàn Băng Man Lang đi đầu khổng lồ nhất, thân thể lớn hơn mười trượng, toàn thân bao trùm tinh thể trắng như tuyết, ở dưới ánh sáng chiếu rọi lấp lánh, khí tức băng hàn ngập trời, răng nanh trong vắt.
- Đó là Lang Vương!
Tô Dật ngạc nhiên, khí tức như thế, khẳng định chính là Lang Vương.
Đại chiến cực kỳ kịch liệt, mười mấy cường giả Nguyên Hư cảnh đã bị tách ra.
Yêu thú tọa kỵ của bọn họ cũng đã bị Hàn Băng Man Lang vây công.
- Tại sao có thể có nhiều Hàn Băng Man Lang như vậy, ngươi không phải nói vấn đề không lớn sao!
Tô Dật biến sắc, trừng Mạc Nguyệt hỏi.
Mạc Nguyệt còn nói Hàn Băng Man Lang không nhiều, Lang Vương khả năng còn chưa tới Yêu Chân cảnh, nhưng bây giờ nhìn thấy kết quả, lại hoàn toàn trái ngược.
Hắn không khỏi âm thầm may mắn, cũng may mình không có tùy tiện xông tới, bằng không sợ là trốn cũng trốn không thoát, con mẹ nó, nữ nhân này thật biết hố người.
Mạc Nguyệt mở miệng nói.
- Sí Thiên Giao, Hàn Băng Man Lang...
Trong lòng Tô Dật khẽ nói, cảm thấy có nhiều chỗ không quá bình thường.
Sí Thiên Giao là Man Thú Hỏa thuộc tính, yêu thích đỉnh phong nóng rực, sào huyệt đa số ở khu vực núi lửa, như vậy mới thích hợp nó tu luyện.
Mà tập tính của Hàn Băng Man Lang, lại hoàn toàn trái ngược với Sí Thiên Giao.
Vì sao Sí Thiên Giao lại thu Hàn Băng Man Lang làm thủ hạ, cái này đối với bản thân tu hành cũng sẽ có một ít ảnh hưởng.
Cảm giác không quá bình thường, nhưng Tô Dật nghĩ không ra vấn đề, có lẽ là mình suy nghĩ nhiều.
- Đám Hàn Băng Man Lang kia có chừng bao nhiêu?
Tô Dật hỏi, biết người biết ta, mới có thể trăm trận trăm thắng.
- Có chừng trên trăm, có lẽ càng nhiều.
Mạc Nguyệt mở miệng, nàng cũng không biết con số cụ thể.
Tô Dật nhíu mày, hiện tại ngay cả những Hàn Băng Man Lang kia có bao nhiêu cũng không biết, muốn lấy Yêu Đan và bảo tàng của Sí Thiên Giao, sợ là sẽ rất phiền phức.
- Ngươi có biện pháp gì không?
Mạc Nguyệt nhìn Tô Dật, biện pháp nàng có thể nghĩ đến đều đã dùng qua, bằng không sẽ không bị Hàn Băng Man Lang truy sát.
- Điệp Điệp, Ngọc Huyền, các ngươi đi phía trước tìm hiểu tình huống, không nên tới gần.
Tô Dật trầm tư, nhìn Bạch Ngọc Huyền Điểu và Ngân Linh Yêu Điệp nói.
- Rống!
- Ngao ô...
Thời điểm Tô Dật vừa mới nói xong, hư không xa xa đột nhiên truyền đến thú hống.
- Nhanh ẩn nấp, thu liễm khí tức!
Tô Dật mở miệng, lập tức thu liễm khí tức, quay người nhìn về phía sau lưng.
Theo ánh mắt Tô Dật nhìn lại, chỉ thấy mấy con hung cầm khổng lồ từ hư không xa xa giương cánh bay đến.
Mấy hung cầm kia giương cánh như mây đen che đậy hư không, ánh mắt như linh đồng, trên lưng đứng không ít bóng người.
- Rống...
Đi đầu là một hung thú toàn thân bao trùm vảy vàng, như hổ như sư, có thể lăng không bay lượn trên hư không, khí thế càng thêm hung hãn, trên lưng ngồi một lão giả tầm năm mươi tuổi.
- Là bọn họ…
Khi nhìn thấy đám người kia, Tô Dật nhận ra, trong đám cường giả lúc trước bao vây Bích Huyết Linh Tham, thì có một nhóm người này, tựa hồ là Cuồng Long Dong Binh Đoàn.
- Người của Cuồng Long Dong Binh Đoàn.
Nhìn nhóm người kia, thần sắc của Mạc Nguyệt nhất thời biến hóa.
Trên hư không, nhóm người kia không có chú ý tới Tô Dật, bay thẳng lướt qua hư không.
- Bọn họ hẳn là đi sào huyệt của Sí Thiên Giao.
Thần sắc của Mạc Nguyệt càng khó coi.
- Ngươi biết bọn hắn?
Tô Dật hỏi Mạc Nguyệt.
- Không biết, chỉ biết bọn họ là người của liên minh Cuồng Long Dong Binh Đoàn.
Mạc Nguyệt mở miệng, thần sắc ngưng lại, nhìn Tô Dật tiếp tục nói:
- Mục tiêu của những người này, hẳn giống như chúng ta.
- Ý ngươi là người của Cuồng Long Dong Binh Đoàn, cũng là vì Yêu Đan của Sí Thiên Giao mà đến?
Tô Dật kinh ngạc, nếu Cuồng Long Dong Binh Đoàn cũng vì Yêu Đan và bảo tàng của Sí Thiên Giao, vậy lấy thực lực của mình và đám thú Hoàng Kim Mãng, căn bản không đủ nhìn.
- Hẳn là vậy.
Mạc Nguyệt rất khẳng định, gật đầu trả lời.
Nghe vậy, Tô Dật nhíu mày.
Vốn đám Hàn Băng Man Lang kia đã khó đối phó, giờ phút này lại tăng thêm cường giả của Cuồng Long Dong Binh Đoàn, sợ là không còn liên quan gì tới mình.
- Ngao ô...
Đột nhiên, xa xa truyền đến tiếng sói tru, có năng lượng kịch liệt và khí tức hàn băng tràn ngập đến.
- Ngao!
Sau đó tiếng thú hống kinh người truyền đến, giống như long ngâm vang vọng.
Nương theo tiếng long ngâm gào thét, Mạc Nguyệt cũng hơi biến sắc, con mắt nhìn về phía trước.
- Chẳng lẽ là Sí Thiên Giao!
Ánh mắt của Tô Dật rung động, thanh âm long ngâm quá cường đại, xa như vậy cũng đinh tai nhức óc, làm cho tâm thần người phát run.
- Ầm ầm...
- Ngao ô...
Lập tức, phía trước truyền ra âm thanh năng lượng va chạm kinh người, dù cách hư không xa xa, cũng có thể cảm giác được đại chiến kịch liệt.
Tô Dật nhìn chằm chằm phía trước, nơi đó có hào quang năng lượng ngút trời, tràn ngập thương khung.
- Rất kịch liệt, có cường giả đang xuất thủ!
Tô Dật chuyển mắt, cũng coi như gặp qua không ít cường giả, trước đó không lâu còn gặp Yêu Hoàng cảnh và Nguyên Hoàng cảnh giao thủ, xác định cái này là cường giả đang kịch chiến.
- Nên đi xem hay không.
Mạc Nguyệt nhìn phía trước, thần sắc không có rung động như Tô Dật, con ngươi lóe ra vẻ giảo hoạt.
- Các ngươi ở nơi đây chờ ta.
Tô Dật gật đầu, khẽ cắn môi, sau đó bảo đám thú Hoàng Kim Mãng chờ ở nơi đây.
Lấy tu vi của đám thú Hoàng Kim Mãng, còn có Đại Bảo Tiểu Linh, phía trước đại chiến kịch liệt, sợ là ngay cả tư cách tham dự cũng không có.
- Đại nhân, phía trước rất nguy hiểm.
Hoàng Kim Mãng, U Minh Thử… lo lắng cho Tô Dật, cảm ứng phía trước đại chiến kịch liệt, đều hãi hùng khiếp vía.
- Ta sẽ cẩn thận, các ngươi chờ ở nơi đây.
Tô Dật đã quyết định, trước mắt đi xem một chút, dù sao đã đến, coi như không lấy được Yêu Đan của Sí Thiên Giao, vậy ít nhất cũng phải tận mắt chứng kiến nó.
- Đi, cẩn thận một chút, không nên cách quá gần, thu liễm khí tức, bằng không sẽ bị bọn họ phát hiện.
Mạc Nguyệt nói, sau đó cùng Tô Dật đi về phía trước.
Một lát sau, trước một sơn phong khổng lồ cao ngất trong mây, Tô Dật và Mạc Nguyệt cúi người, nhìn cảnh tượng trên trời dưới đất, đều nghẹn họng nhìn trân trối.
Chỉ thấy trên mặt đất, có không dưới 500 con Hàn Băng Man Lang phủ kín, ngẩng đầu gào thét, phun ra quang trụ.
Trên hư không, còn có rất nhiều Hàn Băng Man Lang thân thể to lớn, đạp không mà đứng, vây quanh mười mấy nhân loại Nguyên Hư cảnh kịch chiến không nghỉ.
Con Hàn Băng Man Lang đi đầu khổng lồ nhất, thân thể lớn hơn mười trượng, toàn thân bao trùm tinh thể trắng như tuyết, ở dưới ánh sáng chiếu rọi lấp lánh, khí tức băng hàn ngập trời, răng nanh trong vắt.
- Đó là Lang Vương!
Tô Dật ngạc nhiên, khí tức như thế, khẳng định chính là Lang Vương.
Đại chiến cực kỳ kịch liệt, mười mấy cường giả Nguyên Hư cảnh đã bị tách ra.
Yêu thú tọa kỵ của bọn họ cũng đã bị Hàn Băng Man Lang vây công.
- Tại sao có thể có nhiều Hàn Băng Man Lang như vậy, ngươi không phải nói vấn đề không lớn sao!
Tô Dật biến sắc, trừng Mạc Nguyệt hỏi.
Mạc Nguyệt còn nói Hàn Băng Man Lang không nhiều, Lang Vương khả năng còn chưa tới Yêu Chân cảnh, nhưng bây giờ nhìn thấy kết quả, lại hoàn toàn trái ngược.
Hắn không khỏi âm thầm may mắn, cũng may mình không có tùy tiện xông tới, bằng không sợ là trốn cũng trốn không thoát, con mẹ nó, nữ nhân này thật biết hố người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.