Chương 319: Chỉ có ngươi mới có thể đột phá à!
Vũ Phong
04/05/2022
Nguyên khí cường hãn xung kích dọc theo mặt đất, tràn lan bốn phương tám hướng, sau cùng hội tụ lại một nơi, nhắm thẳng đến bàn chân Xích Liệt Cuồng Hùng.
- Ngao!
Nhưng lúc này, tay gấu to lớn của Xích Liệt Cuồng Hùng cũng trực tiếp co lại, xích quang hừng hực, ánh lửa ngập trời.
- Ầm ầm!
Dưới lực xung kích cực đại, thân hình khổng lồ của Xích Liệt Cuồng Hùng bị nhấc lên, loạng choạng lùi ra sau, từ nơi bàn chân truyền đến cảm giác đau nhức kịch liệt.
Nhưng Xích Liệt Cuồng Hùng không ngã xuống, chỉ có nơi khóe miệng dữ tợn tràn ra một búm gấu máu.
- Phốc
Tô Dật bị phản chấn, thân thể lần nữa bay ra sau, miệng cũng phun ra máu tươi, ầm vang té xuống đất.
- Phanh phanh!
Bốn phía đất cát tung bay, có khối đá nổ tung giữa trời, thanh thế kinh người.
Toàn trường kinh động, không ai cảm thấy Tô Dật thực lực không đủ, ngược lại đều cả kinh với thực lực của hắn.
Cuối cùng kịch chiến đến bước này với một con Xích Liệt Cuồng Hùng Yêu Huyền cảnh cửu trọng, còn là Xích Liệt Cuồng Hùng được cường hóa. Thử hỏi có thanh niên nào trong bộ lạc Liệp Hổ, bộ lạc Man Hùng, Linh Cổ Thôn có thể làm được!
- Dịch Túc huynh đệ
Đám người Thượng Quan Nham, Thượng Quan Ngọc căng thẳng đến độ tâm tạng trèo lên tận cổ họng.
Tô Dật lần nữa đứng dậy, trên thân loang lổ vết máu, vạt áo trước người thấm đỏ máu tươi, khuôn mặt trắng bệch như giấy.
- Còn có thể đứng lên!
- Thật không thể tin được, thân thể đúng là cường hãn!
- Thân thể này có vẻ còn cường hãn hơn cả Hùng Chiến, chống đỡ mấy lần trọng kích từ Xích Liệt Cuồng Hùng mà còn có thể đứng dậy. Lấy thân thể Hùng Chiến e là không cách nào trụ được!
Có cường giả kinh thán, lấy ánh mắt cay độc của bọn hắn, thân thể thiếu niên ngoại lai này tuyệt đối cường hãn hơn xa Hùng Chiến.
Xích Liệt Cuồng Hùng thấy Tô Dật lại lần nữa đứng dậy, hai mắt đỏ thẫm càng thêm phần hung bạo, cộng với kịch đau từ nơi bàn chân khiến nó khó mà kìm được, tiếp tục gào thét lao thẳng tới Dịch Túc.
- Dịch Túc huynh đệ cẩn thận a!
Đám người Thượng Quan Diệp nắm chặt song quyền, bọn họ không khó nhìn ra được, e rằng Dịch Túc huynh đệ đã không cách nào chống đỡ.
Tô Dật không lui lại, mắt không đổi sắc, tiếp tục gượng gánh.
- Ầm!
Tô Dật lần nữa bị đánh bay, nện rơi xuống đất, phun ra máu tươi.
Nhưng tức thì, trong ánh mắt kinh ngạc của toàn trường, thiếu niên gầy gò lần nữa đứng dậy, vết máu trên vạt áo trước người càng thêm phần tiên diễm.
- Trời ạ, hắn còn gượng được ư?!
Trong đám vây xem, có người nhịn không được thốt lên, đã trọng thương đến mức độ này, không ngờ thiếu niên kia còn có thể đứng vững.
- Dịch Túc huynh đệ, quên đi, ngươi đã cố gắng hết sức rồi!
Thượng Quan Nham thở nhẹ, tròng mắt ướt át, đây là Dịch Túc đang chiến đấu vì Linh Cổ Thôn.
- Dịch Túc ca ca, đừng đánh nữa!
Thượng Quan Tú khóc nói.
Thượng Quan Hề Vi chăm chú nhìn hiện trường, ánh mắt ba động, răng cắn nhẹ lên môi, càng lúc càng dùng lực.
- Tiếp tục
Thân mình lung la lung lay của Tô Dật lại lần nữa đứng dậy, chủ động nhào về phía Xích Liệt Cuồng Hùng.
- Ngao!
Khí tức trên thân Xích Liệt Cuồng Hùng cuối cùng đã bình ổn sau khi lên tới đỉnh giới hạn của Yêu Huyền cảnh cửu trọng đỉnh phong, thấy Tô Dật chủ động đánh tới, nó trực tiếp tung chân đá ra, tưởng muốn quét bay Tô Dật.
- Phốc phốc
Kết quả không ngoài dự liệu, thân hình Tô Dật như diều đứt dây, miệng trào máu tươi, hung hăng rơi ra mấy chục trượng.
Tô Dật trùng trùng rơi xuống đất, thân thể bị đất đá vùi lấp, cả người chìm trong đá vụn.
Lần này, Tô Dật không tiếp tục đứng dậy, thậm chí dường như không có chút động tĩnh nào.
- Hô...
Ánh mắt toàn trường không khỏi run lên, nhìn thiếu niên kia rơi xuống đất, không biết còn có thể tái hiện kỳ tích hay không. Liệu thiếu niên còn có thể đứng dậy?.
- Quá cường hãn, hắn đã tận lực, nhưng Xích Liệt Cuồng Hùng đã đến Yêu Huyền cảnh cửu trọng đỉnh phong, hắn không khả năng còn cơ hội!
Có cường giả thốt lên.
- Không phải chết rồi đấy chứ!
Có người lo lắng nói. Hứng chịu nhiều lần trọng kích như vậy từ Xích Liệt Cuồng Hùng, võ giả Nguyên Huyền cảnh cửu trọng đỉnh phong bình thường e rằng đều không chống đỡ nổi. Huống hồ thiếu niên kia chỉ là Nguyên Huyền cảnh lục trọng mà thôi, so với Xích Liệt Cuồng Hùng lúc này thì chênh lệch thực sự quá to lớn.
Trong bộ lạc Man Hùng bộ, vốn tất cả mọi người đều hi vọng ngoại lai thiếu niên kia bị thua.
Nhưng giờ phút này rõ ràng nhìn thấy thiếu niên kia đã bại, không phải là đối thủ của Xích Liệt Cuồng Hùng đối thủ, song bất luận là thanh niên hay trưởng giả đều không có cách nào cao hứng nổi, phần nhiều là đều bị kinh hãi.
Thiếu niên ngoại lai này cường hãn kinh người, chấn động toàn trường!
- Nãi nãi
Thượng Quan Hề Vi sắc mặt ngưng trọng, mở miệng nói với nãi nãi ở bên cạnh, năm đầu ngón tay thon dài trắng nõn chẳng biết lúc nào đã siết chặt cùng một chỗ.
Tình hình đã rất rõ ràng, Dịch Túc không cách nào chống đỡ, sống chết không rõ!
Lúc này, ánh mắt Thượng Quan Trình Nhã cũng không giấu được vẻ căng thẳng, mắt nhìn hiện trường, nói nhỏ:
- Hắn đã tận lực
Nghe vậy, trưởng lão và cường giả Linh Cổ Thôn quanh bốn phía đều không khỏi tiếc nuối.
Bọn họ cũng nhìn ra Dịch Túc đã tận lực. Nhưng ai có thể ngờ, con Xích Liệt Cuồng Hùng kia lại đột biến trong chiến đấu, liên tục đột phá, nếu không Dịch Túc đã chiến thắng.
- Chúng ta thua...
Thượng Quan Trình Nhã mở miệng, định tuyên bố thua cược. Cứ tiếp tục thế này, hậu quả rất nghiêm trọng.
- Chậm, không đúng
Bỗng dưng, Thượng Quan Trình Nhã dường như cảm thấy được gì, tròng mắt bất chợt hiện ra quang hoa, nhìn về phía đống đá vụn xa xa.
- Phần phật
Đúng lúc này, Tô Dật vùi lấp trong đá vụn truyền ra ba động, một luồng ánh sáng màu đỏ từ trong khe hở lóe ra, nháy mắt, khí tức bành trướng, rất là kinh người.
Động tĩnh này lập tức khiến cho ánh mắt bốn phía dồn dập tập trung lại, Xích Liệt Cuồng Hùng cũng mang theo ánh mắt hiếu kỳ nhìn hướng chồng đá vụn.
Trong chồng đá vụn, khí tức càng lúc càng bành trướng, ánh sáng màu đỏ càng lúc càng loá mắt, trong vô hình tựa hồ khiên động đến cả năng lượng thiên địa bốn phía.
Sau đó một màn quỷ dị xuất hiện, trong chồng đá, một luồng khí tức tung trào vọt thăng, tung trào.
Nương theo năng lượng thiên địa trong vô hình, khí tức đan xen, điên cuồng tuôn động.
- Là thiếu niên kia!
Có người kinh hô, động tĩnh đến từ trong chồng đá, tự nhiên là có liên quan đến thiếu niên Dịch Túc.
- Oanh!
Rất nhanh, trong chồng đá, nương theo một tiếng năng lượng trầm muộn, tất cả đá vụn nổ tung, khuấy động tứ phương, khí tức kinh người bao phủ quảng trường.
- Ầm ầm
Quang mang chói mắt, đất đá tung bay, phủ kín bốn phía.
Đợi khi hết thảy lắng lại, một đạo thân ảnh gầy gò thẳng tắp hiện ra, mái tóc bay múa ra sau, quần áo tả tơi tung bay phần phật, toàn thân sáng ngời, khí tức tung trào, còn đang liên tục vọt thăng.
Thân ảnh này, không phải Tô Dật thì còn là ai!
- Nguyên Huyền cảnh thất trọng, thiếu niên này cũng đang đột phá!
Trong bộ lạc Liệp Hổ, Hổ Bí trưởng lão nhịn không được kinh hô.
- Ngao!
Nhưng lúc này, tay gấu to lớn của Xích Liệt Cuồng Hùng cũng trực tiếp co lại, xích quang hừng hực, ánh lửa ngập trời.
- Ầm ầm!
Dưới lực xung kích cực đại, thân hình khổng lồ của Xích Liệt Cuồng Hùng bị nhấc lên, loạng choạng lùi ra sau, từ nơi bàn chân truyền đến cảm giác đau nhức kịch liệt.
Nhưng Xích Liệt Cuồng Hùng không ngã xuống, chỉ có nơi khóe miệng dữ tợn tràn ra một búm gấu máu.
- Phốc
Tô Dật bị phản chấn, thân thể lần nữa bay ra sau, miệng cũng phun ra máu tươi, ầm vang té xuống đất.
- Phanh phanh!
Bốn phía đất cát tung bay, có khối đá nổ tung giữa trời, thanh thế kinh người.
Toàn trường kinh động, không ai cảm thấy Tô Dật thực lực không đủ, ngược lại đều cả kinh với thực lực của hắn.
Cuối cùng kịch chiến đến bước này với một con Xích Liệt Cuồng Hùng Yêu Huyền cảnh cửu trọng, còn là Xích Liệt Cuồng Hùng được cường hóa. Thử hỏi có thanh niên nào trong bộ lạc Liệp Hổ, bộ lạc Man Hùng, Linh Cổ Thôn có thể làm được!
- Dịch Túc huynh đệ
Đám người Thượng Quan Nham, Thượng Quan Ngọc căng thẳng đến độ tâm tạng trèo lên tận cổ họng.
Tô Dật lần nữa đứng dậy, trên thân loang lổ vết máu, vạt áo trước người thấm đỏ máu tươi, khuôn mặt trắng bệch như giấy.
- Còn có thể đứng lên!
- Thật không thể tin được, thân thể đúng là cường hãn!
- Thân thể này có vẻ còn cường hãn hơn cả Hùng Chiến, chống đỡ mấy lần trọng kích từ Xích Liệt Cuồng Hùng mà còn có thể đứng dậy. Lấy thân thể Hùng Chiến e là không cách nào trụ được!
Có cường giả kinh thán, lấy ánh mắt cay độc của bọn hắn, thân thể thiếu niên ngoại lai này tuyệt đối cường hãn hơn xa Hùng Chiến.
Xích Liệt Cuồng Hùng thấy Tô Dật lại lần nữa đứng dậy, hai mắt đỏ thẫm càng thêm phần hung bạo, cộng với kịch đau từ nơi bàn chân khiến nó khó mà kìm được, tiếp tục gào thét lao thẳng tới Dịch Túc.
- Dịch Túc huynh đệ cẩn thận a!
Đám người Thượng Quan Diệp nắm chặt song quyền, bọn họ không khó nhìn ra được, e rằng Dịch Túc huynh đệ đã không cách nào chống đỡ.
Tô Dật không lui lại, mắt không đổi sắc, tiếp tục gượng gánh.
- Ầm!
Tô Dật lần nữa bị đánh bay, nện rơi xuống đất, phun ra máu tươi.
Nhưng tức thì, trong ánh mắt kinh ngạc của toàn trường, thiếu niên gầy gò lần nữa đứng dậy, vết máu trên vạt áo trước người càng thêm phần tiên diễm.
- Trời ạ, hắn còn gượng được ư?!
Trong đám vây xem, có người nhịn không được thốt lên, đã trọng thương đến mức độ này, không ngờ thiếu niên kia còn có thể đứng vững.
- Dịch Túc huynh đệ, quên đi, ngươi đã cố gắng hết sức rồi!
Thượng Quan Nham thở nhẹ, tròng mắt ướt át, đây là Dịch Túc đang chiến đấu vì Linh Cổ Thôn.
- Dịch Túc ca ca, đừng đánh nữa!
Thượng Quan Tú khóc nói.
Thượng Quan Hề Vi chăm chú nhìn hiện trường, ánh mắt ba động, răng cắn nhẹ lên môi, càng lúc càng dùng lực.
- Tiếp tục
Thân mình lung la lung lay của Tô Dật lại lần nữa đứng dậy, chủ động nhào về phía Xích Liệt Cuồng Hùng.
- Ngao!
Khí tức trên thân Xích Liệt Cuồng Hùng cuối cùng đã bình ổn sau khi lên tới đỉnh giới hạn của Yêu Huyền cảnh cửu trọng đỉnh phong, thấy Tô Dật chủ động đánh tới, nó trực tiếp tung chân đá ra, tưởng muốn quét bay Tô Dật.
- Phốc phốc
Kết quả không ngoài dự liệu, thân hình Tô Dật như diều đứt dây, miệng trào máu tươi, hung hăng rơi ra mấy chục trượng.
Tô Dật trùng trùng rơi xuống đất, thân thể bị đất đá vùi lấp, cả người chìm trong đá vụn.
Lần này, Tô Dật không tiếp tục đứng dậy, thậm chí dường như không có chút động tĩnh nào.
- Hô...
Ánh mắt toàn trường không khỏi run lên, nhìn thiếu niên kia rơi xuống đất, không biết còn có thể tái hiện kỳ tích hay không. Liệu thiếu niên còn có thể đứng dậy?.
- Quá cường hãn, hắn đã tận lực, nhưng Xích Liệt Cuồng Hùng đã đến Yêu Huyền cảnh cửu trọng đỉnh phong, hắn không khả năng còn cơ hội!
Có cường giả thốt lên.
- Không phải chết rồi đấy chứ!
Có người lo lắng nói. Hứng chịu nhiều lần trọng kích như vậy từ Xích Liệt Cuồng Hùng, võ giả Nguyên Huyền cảnh cửu trọng đỉnh phong bình thường e rằng đều không chống đỡ nổi. Huống hồ thiếu niên kia chỉ là Nguyên Huyền cảnh lục trọng mà thôi, so với Xích Liệt Cuồng Hùng lúc này thì chênh lệch thực sự quá to lớn.
Trong bộ lạc Man Hùng bộ, vốn tất cả mọi người đều hi vọng ngoại lai thiếu niên kia bị thua.
Nhưng giờ phút này rõ ràng nhìn thấy thiếu niên kia đã bại, không phải là đối thủ của Xích Liệt Cuồng Hùng đối thủ, song bất luận là thanh niên hay trưởng giả đều không có cách nào cao hứng nổi, phần nhiều là đều bị kinh hãi.
Thiếu niên ngoại lai này cường hãn kinh người, chấn động toàn trường!
- Nãi nãi
Thượng Quan Hề Vi sắc mặt ngưng trọng, mở miệng nói với nãi nãi ở bên cạnh, năm đầu ngón tay thon dài trắng nõn chẳng biết lúc nào đã siết chặt cùng một chỗ.
Tình hình đã rất rõ ràng, Dịch Túc không cách nào chống đỡ, sống chết không rõ!
Lúc này, ánh mắt Thượng Quan Trình Nhã cũng không giấu được vẻ căng thẳng, mắt nhìn hiện trường, nói nhỏ:
- Hắn đã tận lực
Nghe vậy, trưởng lão và cường giả Linh Cổ Thôn quanh bốn phía đều không khỏi tiếc nuối.
Bọn họ cũng nhìn ra Dịch Túc đã tận lực. Nhưng ai có thể ngờ, con Xích Liệt Cuồng Hùng kia lại đột biến trong chiến đấu, liên tục đột phá, nếu không Dịch Túc đã chiến thắng.
- Chúng ta thua...
Thượng Quan Trình Nhã mở miệng, định tuyên bố thua cược. Cứ tiếp tục thế này, hậu quả rất nghiêm trọng.
- Chậm, không đúng
Bỗng dưng, Thượng Quan Trình Nhã dường như cảm thấy được gì, tròng mắt bất chợt hiện ra quang hoa, nhìn về phía đống đá vụn xa xa.
- Phần phật
Đúng lúc này, Tô Dật vùi lấp trong đá vụn truyền ra ba động, một luồng ánh sáng màu đỏ từ trong khe hở lóe ra, nháy mắt, khí tức bành trướng, rất là kinh người.
Động tĩnh này lập tức khiến cho ánh mắt bốn phía dồn dập tập trung lại, Xích Liệt Cuồng Hùng cũng mang theo ánh mắt hiếu kỳ nhìn hướng chồng đá vụn.
Trong chồng đá vụn, khí tức càng lúc càng bành trướng, ánh sáng màu đỏ càng lúc càng loá mắt, trong vô hình tựa hồ khiên động đến cả năng lượng thiên địa bốn phía.
Sau đó một màn quỷ dị xuất hiện, trong chồng đá, một luồng khí tức tung trào vọt thăng, tung trào.
Nương theo năng lượng thiên địa trong vô hình, khí tức đan xen, điên cuồng tuôn động.
- Là thiếu niên kia!
Có người kinh hô, động tĩnh đến từ trong chồng đá, tự nhiên là có liên quan đến thiếu niên Dịch Túc.
- Oanh!
Rất nhanh, trong chồng đá, nương theo một tiếng năng lượng trầm muộn, tất cả đá vụn nổ tung, khuấy động tứ phương, khí tức kinh người bao phủ quảng trường.
- Ầm ầm
Quang mang chói mắt, đất đá tung bay, phủ kín bốn phía.
Đợi khi hết thảy lắng lại, một đạo thân ảnh gầy gò thẳng tắp hiện ra, mái tóc bay múa ra sau, quần áo tả tơi tung bay phần phật, toàn thân sáng ngời, khí tức tung trào, còn đang liên tục vọt thăng.
Thân ảnh này, không phải Tô Dật thì còn là ai!
- Nguyên Huyền cảnh thất trọng, thiếu niên này cũng đang đột phá!
Trong bộ lạc Liệp Hổ, Hổ Bí trưởng lão nhịn không được kinh hô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.