Chương 35: Cóc ghẻ mộng tưởng! (1)
Vũ Phong
29/11/2020
- Nhạc phụ.
Mọi người sững sờ, đừng nói Vương Toàn Đức, những người khác cũng không hiểu ra sao.
Liễu Tông Nguyên sững sờ.
- Tô Dật, ngươi nói bừa cái gì đấy!
- Ngươi quá không biết xấu hổ!
- Tô Dật ngươi hỗn đản vô sỉ, không biết xấu hổ!
Sau khi sững sờ, Hạ Tam, Tống Vô Cầu, Mạc Bất Phàm dẫn đầu mắng to.
Nếu không phải giờ phút này có cường giả Thánh Sơn ở đây, sợ là đám người Hạ Tam đã trực tiếp xông lên.
Thành chủ Liễu Tông Nguyên chỉ có một đứa con gái, Tô Dật gọi nhạc phụ, không thể nghi ngờ là đại biểu tiểu tử kia vẫn còn đánh chủ ý tới Liễu Nhược Hi, đây là bọn họ tuyệt đối không cho phép.
Ánh mắt của Tô Kính Đình cũng có chút sững sờ, sau đó âm thầm lắc đầu, ngược lại không có nói gì.
Người vây xem ở bốn phía, từng ánh mắt cũng rơi vào trên người thành chủ Liễu Tông Nguyên.
Ba năm trước Tô gia lão gia tử và Liễu gia ước định, toàn thành đều rõ ràng.
Chỉ là mọi người không nghĩ tới, Tô Dật vào lúc này, ở trước mặt mọi người nói ra.
- Sợ là hiền chất gọi lầm, sớm trở về đi, mặc dù không cách nào đi Thánh Sơn, nhưng nói không chừng về sau, vẫn có hi vọng trở thành cường giả.
Liễu Tông Nguyên nhìn Tô Dật, khuôn mặt cố gạt ra nụ cười, tuyệt đối không nghĩ tới, tiểu tử này sẽ nhấc lên chuyện kia.
- Ba năm trước gia gia của ta và Liễu gia có ước định, ba năm sau nếu ta còn sống trở về, đồng thời thành công Trúc Cơ, vậy ta và Liễu Nhược Hi sẽ định ra hôn ước, bây giờ ta đã đột phá Nguyên Hồn cảnh, vậy cái ước định này đương nhiên là có hiệu lực, cho nên ta tự nhiên xưng ngài một tiếng nhạc phụ.
Tô Dật nhìn Liễu Tông Nguyên, thanh âm rất lớn, truyền đi rất xa.
Không cách nào lên Thánh Sơn vậy nghĩ biện pháp khác, có điều bởi vì nha đầu Liễu Nhược Hi kia, mình đã trải qua ba năm địa ngục, nhiều lần trở về từ cõi chết, tự nhiên không thể để nha đầu kia sống thoải mái.
Mặt khác, Thánh Sơn không muốn thu mình, nghe Vương bàn tử nói Liễu Nhược Hi ở Thánh Sơn địa vị bất phàm, cái hôn ước này ít nhất sẽ làm Thánh Sơn không thoải mái, cũng coi như báo thù.
Tô Dật cho tới bây giờ luôn là một người có thù tất báo.
Nghe Tô Dật nói, cao tầng các đại gia tộc hai mặt nhìn nhau, không nói tiếng nào.
Trong lòng mọi người rõ ràng sự tình ba năm trước, lúc trước không ai nghĩ tới Tô Dật không chỉ còn sống trở về, còn kỳ tích đột phá Nguyên Hồn cảnh.
Cao tầng các đại gia tộc nhìn Liễu Tông Nguyên, người nào cũng hiểu, ước định ba năm trước chỉ là bởi vì Tô lão gia tử ra mặt, để Liễu gia và Tô gia có bậc thang lui xuống mà thôi.
Nhưng ai có thể nghĩ đến, hiện tại sẽ làm thành cục diện này.
Nếu như sớm biết ba năm sau Tô Dật có thể đột phá đến Nguyên Hồn cảnh, sợ là Liễu gia sẽ không đáp ứng cái gì.
Huống chi hiện tại Liễu Nhược Hi ở Thánh Sơn có địa vị cực cao, mà vừa rồi Tô Dật lại bị kiểm trắc ra chỉ là thiên tư tạp dịch.
Liễu gia vô luận từ phương diện nào đi nữa, sợ là cũng không muốn đáp ứng hôn ước này.
Liễu Tông Nguyên hơi cứng ngắc, lúc trước hắn và Tô lão gia tử ước định, toàn thành đều biết, căn bản không có cách nói thêm cái gì.
Nói thật, nếu ngày hôm nay Tô Dật kiểm trắc ra thiên tư không tệ, vậy hắn đáp ứng hôn ước cũng không có gì.
Nhưng hết lần này tới lần khác, tuy Tô Dật đột phá Nguyên Hồn cảnh, nhưng thiên tư lại quá bình thường, hắn cũng rất bất đắc dĩ, cho dù là cửa ải của Nhược Hi, cũng đã không có khả năng.
- Liễu thành chủ, chuyện này rốt cuộc là như thế nào, có quan hệ tới Nhược Hi sao?
Hộ pháp Vương Toàn Đức rốt cục nhịn không được, cảm thấy có quan hệ tới Liễu Nhược Hi, vậy thì hắn không thể không hiểu rõ ràng.
- Cái này...
Liễu Tông Nguyên cứng ngắc cười một tiếng, nhìn Hộ pháp Vương Toàn Đức nói:
Mọi người sững sờ, đừng nói Vương Toàn Đức, những người khác cũng không hiểu ra sao.
Liễu Tông Nguyên sững sờ.
- Tô Dật, ngươi nói bừa cái gì đấy!
- Ngươi quá không biết xấu hổ!
- Tô Dật ngươi hỗn đản vô sỉ, không biết xấu hổ!
Sau khi sững sờ, Hạ Tam, Tống Vô Cầu, Mạc Bất Phàm dẫn đầu mắng to.
Nếu không phải giờ phút này có cường giả Thánh Sơn ở đây, sợ là đám người Hạ Tam đã trực tiếp xông lên.
Thành chủ Liễu Tông Nguyên chỉ có một đứa con gái, Tô Dật gọi nhạc phụ, không thể nghi ngờ là đại biểu tiểu tử kia vẫn còn đánh chủ ý tới Liễu Nhược Hi, đây là bọn họ tuyệt đối không cho phép.
Ánh mắt của Tô Kính Đình cũng có chút sững sờ, sau đó âm thầm lắc đầu, ngược lại không có nói gì.
Người vây xem ở bốn phía, từng ánh mắt cũng rơi vào trên người thành chủ Liễu Tông Nguyên.
Ba năm trước Tô gia lão gia tử và Liễu gia ước định, toàn thành đều rõ ràng.
Chỉ là mọi người không nghĩ tới, Tô Dật vào lúc này, ở trước mặt mọi người nói ra.
- Sợ là hiền chất gọi lầm, sớm trở về đi, mặc dù không cách nào đi Thánh Sơn, nhưng nói không chừng về sau, vẫn có hi vọng trở thành cường giả.
Liễu Tông Nguyên nhìn Tô Dật, khuôn mặt cố gạt ra nụ cười, tuyệt đối không nghĩ tới, tiểu tử này sẽ nhấc lên chuyện kia.
- Ba năm trước gia gia của ta và Liễu gia có ước định, ba năm sau nếu ta còn sống trở về, đồng thời thành công Trúc Cơ, vậy ta và Liễu Nhược Hi sẽ định ra hôn ước, bây giờ ta đã đột phá Nguyên Hồn cảnh, vậy cái ước định này đương nhiên là có hiệu lực, cho nên ta tự nhiên xưng ngài một tiếng nhạc phụ.
Tô Dật nhìn Liễu Tông Nguyên, thanh âm rất lớn, truyền đi rất xa.
Không cách nào lên Thánh Sơn vậy nghĩ biện pháp khác, có điều bởi vì nha đầu Liễu Nhược Hi kia, mình đã trải qua ba năm địa ngục, nhiều lần trở về từ cõi chết, tự nhiên không thể để nha đầu kia sống thoải mái.
Mặt khác, Thánh Sơn không muốn thu mình, nghe Vương bàn tử nói Liễu Nhược Hi ở Thánh Sơn địa vị bất phàm, cái hôn ước này ít nhất sẽ làm Thánh Sơn không thoải mái, cũng coi như báo thù.
Tô Dật cho tới bây giờ luôn là một người có thù tất báo.
Nghe Tô Dật nói, cao tầng các đại gia tộc hai mặt nhìn nhau, không nói tiếng nào.
Trong lòng mọi người rõ ràng sự tình ba năm trước, lúc trước không ai nghĩ tới Tô Dật không chỉ còn sống trở về, còn kỳ tích đột phá Nguyên Hồn cảnh.
Cao tầng các đại gia tộc nhìn Liễu Tông Nguyên, người nào cũng hiểu, ước định ba năm trước chỉ là bởi vì Tô lão gia tử ra mặt, để Liễu gia và Tô gia có bậc thang lui xuống mà thôi.
Nhưng ai có thể nghĩ đến, hiện tại sẽ làm thành cục diện này.
Nếu như sớm biết ba năm sau Tô Dật có thể đột phá đến Nguyên Hồn cảnh, sợ là Liễu gia sẽ không đáp ứng cái gì.
Huống chi hiện tại Liễu Nhược Hi ở Thánh Sơn có địa vị cực cao, mà vừa rồi Tô Dật lại bị kiểm trắc ra chỉ là thiên tư tạp dịch.
Liễu gia vô luận từ phương diện nào đi nữa, sợ là cũng không muốn đáp ứng hôn ước này.
Liễu Tông Nguyên hơi cứng ngắc, lúc trước hắn và Tô lão gia tử ước định, toàn thành đều biết, căn bản không có cách nói thêm cái gì.
Nói thật, nếu ngày hôm nay Tô Dật kiểm trắc ra thiên tư không tệ, vậy hắn đáp ứng hôn ước cũng không có gì.
Nhưng hết lần này tới lần khác, tuy Tô Dật đột phá Nguyên Hồn cảnh, nhưng thiên tư lại quá bình thường, hắn cũng rất bất đắc dĩ, cho dù là cửa ải của Nhược Hi, cũng đã không có khả năng.
- Liễu thành chủ, chuyện này rốt cuộc là như thế nào, có quan hệ tới Nhược Hi sao?
Hộ pháp Vương Toàn Đức rốt cục nhịn không được, cảm thấy có quan hệ tới Liễu Nhược Hi, vậy thì hắn không thể không hiểu rõ ràng.
- Cái này...
Liễu Tông Nguyên cứng ngắc cười một tiếng, nhìn Hộ pháp Vương Toàn Đức nói:
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.