Thần Đế

Chương 339: Đại địch giáng lâm!

Vũ Phong

04/05/2022

- Chậm nhất là trong hai ngày này, trở về đi, lợi ích lão tông chủ lưu lại cũng đã không nhiều, ta giúp ngươi chút sức lực sau cùng, ngươi có thể giành được bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu. Đường dài về sau chính ngươi phải tự đi, hi vọng lão tông chủ không chọn lầm người, sẽ có một ngày, ngươi có thể chỉ huy Thiên Yêu Tông quyển thổ trọng lại, hưng thịnh trên đời!

Tiếng nói vang vọng trong tai Tô Dật.

Lập tức quanh thân Tô Dật chớp động ánh sáng, trước mắt chợt lóe lên, không gian nhuyễn động.

Cảnh tượng lần nữa biến hóa, Tô Dật về lại trong sơn động, vẫn cứ ngồi trên bồ đoàn.

Phần phật

Trong sơn động, năng lượng thần bí lần nữa ùa tới, “phần phật” vang dậy, tỏa ra ánh sáng lung linh, tụ hướng Tô Dật, tràn vào trong thân thể hắn, thần dị vô cùng.

Tô Dật có thể cảm giác được rõ ràng, lúc này năng lượng thần bí càng nồng đậm hơn trước, tưởng như tung trào.

Những năng lượng này chủ động xung kích vào trong thân thể Tô Dật, tốc độ so với Tô Dật vận công hút hấp thu thì không biết mạnh hơn bao lần.

Đây là lợi ích cực lớn, không thể bỏ lỡ.

Cảm giác được năng lượng tung trào, lại thêm đã xác định năng lượng này có lợi cho linh hồn, Tô Dật liền lần nữa bó gối mà ngồi, vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, tiếp tục hấp thu năng lượng kỳ dị tôi luyện linh hồn, gột rửa thân thể.

- Dịch Túc trở về, vừa nãy đã xảy ra chuyện gì?

Tô Dật biến mất một lúc lâu, nhưng đối với mấy người Thượng Quan Ngọc, Thượng Quan Nham trong sơn động mà nói, thì phảng phất chỉ vừa Tô Dật biến mất vào trong khe nứt không gian, thoáng chốc lại xuất hiện trở lại, rất là kỳ dị.

Mấy người Thượng Quan Hề Vi, Thượng Quan Tú ngơ ngác nhìn nhau, vẻ mặt khó hiểu.

- Năng lượng trong này chợt nồng đậm hơn nhiều, có chuyện gì?

Trong Thiên Yêu động, lúc này năng lượng thần dị trở nên tung trào khôn cùng, Thượng Quan Thần Phong cũng cảm giác được biến hóa kinh người này.

Những thứ này thần dị kia thậm chí đã nồng đậm đến mức chủ động xâm nhập vào trong cơ thể bọn họ.

- Nhanh tu luyện, đừng lỡ qua!

Rất nhanh, mấy người Thượng Quan Thần Phong, Thượng Quan Hề Vi cũng ngồi ngay ngắn trên bồ đoàn tiếp tục vận công tu luyện.

Trong toàn sơn động, năng lượng ở quanh thân Tô Dật là dày đặc nhất, thậm chí đến mức phải dùng hai chữ cuồng bạo để diễn tả.

Năng lượng kỳ dị gào thét, như hình thành lốc xoáy cự đại quanh thân Tô Dật, điên cuồng xoay tròn.

Thời gian chầm chậm trôi, nhưng đối với người Linh Cổ Thôn, bộ lạc Man Hùng, bộ lạc Liệp Hổ mà nói, hai ngày này lại dài như cả năm.

Có cường giả dẫn theo thôn dân tộc nhân đến lối vào, chờ đợi kẻ địch.

- Đại địch của chúng ta rốt cục là ai?



Không ai biết kẻ địch đến cùng là ai. Đối với người bộ lạc Liệp Hổ, bộ lạc Man Hùng, Linh Cổ Thôn mà nói, bọn họ từ khi sinh ra đã không tranh với thế.

Tuy giữa Linh Cổ Thôn, bộ lạc Liệp Hổ, bộ lạc Man Hùng thỉnh thoảng có chút phân tranh.

Nhưng đó đều là chút phân tranh nhỏ, đa số là tranh cường háo thắng giữa hậu bối với nhau. Nay đột nhiên có đại địch tiến đến, khiến người có chút không biết xoay xở.

- Chúng ta là hậu nhân Thiên Yêu Tông, tổ tiên có lời, một khi đại địch đến đây thì sẽ là huyết chiến!

Có lão nhân nói, sắc mặt nghiêm túc.

- Thật có đại địch ư? Nhưng chúng ta có thể sớm rời đi, chờ đại địch đi rồi, chúng ta trở lại.

Có người mở miệng, nếu như là đại địch, trước tiên có thể tránh đi mà!

- Không, đi không nổi!

Tộc trưởng bộ lạc Man Hùng mở miệng, bộ dáng già nua, lại mặt đầy hồng quang, hình thể tráng kiện như gấu, thần sắc cực ngưng trọng, nói:

- Chúng ta chỉ có thể để người trẻ tuổi rời đi, những đại địch đó có lẽ còn mạnh hơn chúng ta tưởng tượng. Nếu chúng ta đi hết, bọn họ sẽ không bỏ qua, đến lúc đó, chút huyết mạch cuối cùng của Thiên Yêu tông cũng không giữ được!

- Những đại địch đó, rốt cục cường hãn đến mức nào!

Nghe vậy, người bộ lạc Man Hùng không khỏi chấn kinh.

Chạng vạng tối, ánh tà dương khuất dần phía sau dãy núi nơi xa, trời đất chìm trong một mảnh màu xám bạc, những tia nắng sau cùng hòa lẫn với sương chiều xám xịt như ẩn như hiện, phiêu phiêu đãng đãng giữa đất trời, bầu không khí có phần khá là quái dị.

- Đại địch đã đến, chuẩn bị huyết chiến!

Đột nhiên, từ trên Yêu La Sơn, có ánh sáng ngút trời tràn ngập hư không, chiếu rọi thiên địa.

- Đại địch đến, ở đâu!

Trong bộ lạc Liệp Hổ, bộ lạc Man Hùng, Linh Cổ Thôn, chúng nhân đang một mực đang khẩn trương chờ đợi ngẩng đầu, lại không phát hiện bất kỳ tung tích nào.

Nhưng rất nhanh, có cường giả cảm giác được.

Khí tức khủng bố bành trướng trên bầu trời, có ánh sáng từ hư không phủ xuống, như là trời cao bị người xé mở lỗ hổng, quang mang bao trùm, như giáng lâm từ trên chín tầng trời, cảnh tượng hãi người.

- Dư nghiệt Thiên Yêu Tông, không thể sống!

Tiếng như lôi đình, chấn động hư không, giữa bầu trời bị xé nứt, lần lượt từng bóng người buông xuống, quanh thân tràn ngập ánh sáng loá mắt, khí tức mạnh mẽ, sát khí đằng đằng.

- Giết sạch dư nghiệt Thiên Yêu Tông!

Âm thanh chấn động bầu trời, hư không bị ánh sáng xuyên thủng.



- Ngao ô...

Tiếng gào như sấm, có thú ảnh to lớn xuất hiện, khí tức cuồn cuộn khiếp người.

Rất nhanh, trời đất tang thương ngập đầy ánh sáng, mây đen hội tụ.

- Xoẹt

Có quang mang rơi xuống, như là thiểm điện lôi đình, sáng ngời chói mắt, mang theo sát cơ, không biết là kiếm quang hay là đao mang, chỉ thấy uy năng cường hãn, chặt đứt sơn mạch, chém đứt thâm uyên, rơi vào trong bộ lạc Man Hùng.

- Đại địch đã đến, huyết chiến!

Trong bộ lạc Man Hùng, thân ảnh lão tộc trưởng lao lên, kháng cự quang mang kia, nhưng kình phong kinh người phủ xuống, khiến mấy chục người bộ lạc Man Hùng thiệt mạng, rất nhiều nơi sụp đổ trở thành phế tích.

- Huyết chiến!

Trong Linh Cổ Thôn, bộ lạc Liệp Hổ, lần lượt từng bóng người vọt lên trời cao, ánh sáng loá mắt.

Thôn trưởng Thượng Quan Trình Nhã cũng biến, thân thể không còn khom còng, trên thân bừng lên ánh sáng, hai mắt lộng lẫy quang huy.

- Chiến!

Trưởng lão Thượng Quan Thanh Minh hét lớn, mái tóc cuồng vũ, áo bào phần phật, tay cầm bảo kiếm, trực tiếp xông hướng hư không, chém về phía kẻ địch.

- Giết đi, quả nhiên còn có nhiều dư nghiệt thế này!

Từ trên hư không, lần lượt từng thân ảnh đánh giết mà ra, đều là cường giả, trên thân tràn ngập quang mang lộng lẫy, giống như là cố ý, khiến người khó có thể thấy rõ dung mạo.

- Giết!

Có Man Yêu Thú cường đại xuất hiện, hung cầm tung bay, mãnh thú ngang trời, nhắm thẳng xuống phương thiên địa này, sát ý tung trào.

Nháy mắt, mây đen cuồn cuộn, sấm sét vang dội, đất trời biến sắc, khiến người hãi nhiên.

- Giết!

Kẻ địch vô tình hạ xuống trong bộ lạc Man Hùng, bộ lạc Liệp Hổ, Linh Cổ Thôn, đại khai sát giới.

Trên thực tế, đại chiến trên hư không nháy mắt cũng đã bạo phát, uy thế càng thêm kinh người.

Cường giả trong Linh Cổ Thôn, bộ lạc Liệp Hổ, bộ lạc Man Hùng vốn cũng không ít, nhưng lúc này đều bị đại địch ngăn cản.

- A...

Giữa trời đất lập tức truyền ra tiếng kêu thảm, máu tươi vung vãi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook