Chương 51: Đi ngang qua Man Yêu Sâm Lâm...
Vũ Phong
02/12/2020
- Vương hộ pháp.
Ngoài Liễu gia, đám người bạo động, Hộ pháp Vương Toàn Đức và Liễu Tông Nguyên đi ra, các đại gia tộc nhiệt tình nghênh đón, hy vọng có thể để Vương Toàn Đức quan tâm người trong tộc.
Vương Toàn Đức đứng ở ngoài đại môn Liễu gia, bị mọi người chen chúc, sắc mặt hơi cười, nhưng ánh mắt lại ở trong đám người tìm kiếm cái gì đó, cuối cùng không lưu dấu vết rơi vào trên người Tô Dật, sau đó thần sắc lại bình tĩnh.
- Lên đi, ngồi ở giữa, nhẹ nhàng nắm lông vũ.
Có cường giả Thánh Sơn bảo đám người Liễu Diễm Ny, Hạ Tam, Mạc Bất Phàm nhảy lên tọa kỵ Man Thú.
- Đi thôi, ta sẽ chiếu cố Uyển Nhi như thân muội muội.
Vương bàn tử nói với Tô Dật.
Tô Dật phất tay, lộ ra rất thoải mái, đến trước mặt tọa kỵ Man Thú, học theo đám người Hạ Tam, Tống Vô Cầu.
- Thực lực của Man Thú này đã rất cường đại!
Tô Dật ngồi ở trên lưng Man Thú, cảm giác Man Thú này tràn ngập khí tức cường đại, không khỏi kinh hãi.
Ở trong Man Yêu Sâm Lâm, tuy Man Thú không kể xiết, nhưng có thể phục Man Thú cường đại như vậy thành tọa kỵ, đủ để chứng minh Thánh Sơn không tầm thường.
- Một ngày kia, nếu ta có thể thu phục một Man Thú cường đại làm tọa kỵ, như vậy không phải rất uy phong.
Trong lòng Tô Dật thầm nhủ.
Sưu sưu...
Theo Tô Dật nói thầm, đám đệ tử Thánh Sơn cũng trực tiếp nhảy lên lưng tọa kỵ Man Thú, đối mặt với đám người Hạ Tam, Liễu Diễm Ny… luôn có một loại ngạo khí.
Có điều những đệ tử Thánh Sơn này nhìn thấy Tô Dật, trên mặt lại không khỏi có chút âm trầm.
Đặc biệt là nhìn thấy sắc mặt Tô Dật hồng nhuận phơn phớt, khí định thần nhàn, thì càng thêm giật mình.
Phải biết Kỷ Siêu dùng không ít đan dược của Thánh Sơn, cũng chỉ khôi phục hai ba thành mà thôi.
Giờ phút này Kỷ Siêu cũng lên tọa kỵ, thời điểm nhìn thấy Tô Dật, thần sắc cực kỳ phức tạp, lãnh ý không chút che giấu.
Một thiếu nữ ước chừng mười sáu mười bảy tuổi, không biết vô tình hay cố ý, lại đứng ở bên người Tô Dật, ánh mắt nhìn hắn, hơi mang theo ý cười.
Tô Dật nhìn thiếu nữ trước mắt, môi như anh đào, mày như mực họa, tầm mười sáu mười bảy tuổi, lại đã trổ mã duyên dáng yêu kiều, đặc biệt là cặp đùi đẹp thon dài và trước ngực cao ngất, khiến người ta nhịn không được nhìn thêm mấy lần.
- Trước đây ngươi quen biết ta sao, vì sao nhìn ta như vậy?
Tô Dật nhớ kỹ thiếu nữ này, là đệ tử Thánh Sơn, nhưng hình như trước kia mình chưa gặp qua.
- Không biết, nhưng nghe nói qua.
Thiếu nữ mỉm cười nhìn Tô Dật nói:
- Ta gọi Lý Linh, về sau có cơ hội, ngươi cũng có thể gọi ta sư tỷ.
- Vậy sau này hãy nói đi.
Tô Dật bĩu môi, vẫn là cách người Thánh Sơn xa một chút, cùng Lý Linh này nói mấy câu, mấy đệ tử Thánh Sơn khác đã nhìn mình chằm chằm.
- Chư vị cáo từ.
Vương Toàn Đức nhảy lên tọa kỵ Man Thú, mắt mang ý cười, cáo từ đám người Liễu Tông Nguyên, vung tay lắc một cái, cũng không biết Man Thú thu được loại chỉ thị nào, nhất thời vỗ cánh bay lên.
- Ngao...
Man Thú gào thét, giương cánh bay lên, lông vũ toàn thân lộng lẫy, khí tức cường đại ba động, lập tức phóng lên tận trời.
Trên lưng tọa kỵ Man Thú, thân thể Tô Dật run lên, vội vàng nắm chắc lông vũ của Man Thú.
Man Thú giương cánh, nhìn cực kỳ hung hãn, vỗ cánh bay nhanh rời đi.
Động tĩnh như vậy, làm cả Man Thành chấn động, đều ngẩng đầu tràn ngập vẻ hâm mộ.
Ai cũng rõ ràng chỉ cần lên Thánh Sơn, đến lúc đó nhất định sẽ trở thành cường giả, kém cỏi nhất cũng trở thành cự đầu một phương.
Tọa kỵ Man Thú vỗ cánh hoành không, tốc độ cực nhanh.
Áo bào của Tô Dật phần phật, chỉ cảm thấy bốn phía khí lưu gào thét, cào đến khuôn mặt đau nhức, sau một lát mới dần dần quen thuộc.
- Từ Man Thành đến Thánh Sơn, lấy tốc độ của Xuyên Vân Lang Điêu, mười ngày sau có thể đến, trung gian sẽ vượt qua Man Yêu Sâm Lâm và Hỗn Loạn Vực, bất quá đối với Thánh Sơn chúng ta mà nói, ngược lại sẽ rất an toàn, vô luận là Man Yêu Sâm Lâm hay Hỗn Loạn Vực, ở trước mặt Thánh Sơn ta đều không đáng là gì.
Trên lưng tọa kỵ Man Thú, Hộ pháp Vương Toàn Đức nhìn đám người Tô Dật nói, nhắc tới Thánh Sơn, trên mặt cũng mang theo vẻ tự ngạo.
Vô luận là Man Yêu Sâm Lâm hay Hỗn Loạn Vực, ở trước mặt Thánh Sơn đều là mây bay, căn bản không dám trêu chọc Thánh Sơn.
- Mười ngày mới có thể đến.
Tô Dật nhướng mày, nguyên lai tọa kỵ Man Thú này tên Xuyên Vân Lang Điêu, tốc độ cực nhanh, sợ là ngày đi mấy ngàn dặm cũng không có vấn đề, nhưng mười ngày sau mới có thể đến Thánh Sơn, khoảng cách này không khỏi quá xa.
- Mỗi người nghỉ ngơi thật tốt đi.
Hộ pháp Vương Toàn Đức nói, ánh mắt hữu ý vô ý lướt qua Tô Dật, ngồi xếp bằng ở trên đầu Xuyên Vân Lang Điêu, không có để ý tới mọi người...
- Ngao...
Xuyên Vân Lang Điêu vỗ cánh phi hành, ngẫu nhiên có tiếng gầm gừ điếc tai truyền ra.
Mọi người dần dần ngồi xếp bằng, thổ nạp điều tức.
Tuy mười ngày không ngắn, bất quá đối với tu luyện giả mà nói, lại cũng không quá dài.
Xuyên Vân Lang Điêu không thể một mực không ngủ không nghỉ phi hành, một ngày một đêm cũng cần nghỉ ngơi hai lần.
Trên lưng Xuyên Vân Lang Điêu, Tô Dật ngồi xếp bằng ba ngày, âm thầm vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công thổ nạp điều tức, trong đầu cẩn thận tìm hiểu hết thảy tin tức về Hỗn Nguyên Chí Tôn Công.
- Bây giờ chúng ta đang ở trong Man Yêu Sâm Lâm, trong này có vô số Man Thú, còn có Yêu Thú cường đại, tất cả mọi người cẩn thận một chút, không thể chủ quan.
Ba ngày sau, dãy núi liên miên, trong một sơn cốc, Hộ pháp Vương Toàn Đức nói với mọi người:
- Nghỉ ngơi hai canh giờ, sau đó tiếp tục xuất phát.
Tô Dật nhảy xuống Xuyên Vân Lang Điêu, dãn cái lưng mệt mỏi, ba ngày ở dưới Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, đã sớm khôi phục hoàn hảo vô khuyết.
- Ta nghĩ đợi ngươi đến Thánh Sơn, sẽ để cho rất nhiều người cảm thấy hứng thú.
Lý Linh đi qua bên người Tô Dật, mỉm cười, cực kỳ rung động lòng người.
Sơn mạch liên miên, sơn phong trùng điệp.
- Ngao ô...
Chỗ sâu trong sơn mạch, thỉnh thoảng có tiếng thú gào trầm thấp truyền đến.
Trong hạp cốc, giờ phút này có mấy chục bóng người tề tụ, toàn thân tràn ngập khí tức huyết tinh, loại khí tức này, nếu không phải thường xuyên trải qua sự tình trên mũi đao liếm máu, sợ là khó có thể tồn tại.
- Đoàn trưởng, nhìn thấy người rồi, có tọa kỵ Xuyên Vân Lang Điêu, lai lịch hẳn không đơn giản, chuyến này chúng ta có làm hay không?
Trong hạp cốc, một hán tử bộ dáng cơ linh, nhưng khí tức trên người cực kỳ hung hãn, nhìn trung niên dẫn đầu hỏi.
Ngoài Liễu gia, đám người bạo động, Hộ pháp Vương Toàn Đức và Liễu Tông Nguyên đi ra, các đại gia tộc nhiệt tình nghênh đón, hy vọng có thể để Vương Toàn Đức quan tâm người trong tộc.
Vương Toàn Đức đứng ở ngoài đại môn Liễu gia, bị mọi người chen chúc, sắc mặt hơi cười, nhưng ánh mắt lại ở trong đám người tìm kiếm cái gì đó, cuối cùng không lưu dấu vết rơi vào trên người Tô Dật, sau đó thần sắc lại bình tĩnh.
- Lên đi, ngồi ở giữa, nhẹ nhàng nắm lông vũ.
Có cường giả Thánh Sơn bảo đám người Liễu Diễm Ny, Hạ Tam, Mạc Bất Phàm nhảy lên tọa kỵ Man Thú.
- Đi thôi, ta sẽ chiếu cố Uyển Nhi như thân muội muội.
Vương bàn tử nói với Tô Dật.
Tô Dật phất tay, lộ ra rất thoải mái, đến trước mặt tọa kỵ Man Thú, học theo đám người Hạ Tam, Tống Vô Cầu.
- Thực lực của Man Thú này đã rất cường đại!
Tô Dật ngồi ở trên lưng Man Thú, cảm giác Man Thú này tràn ngập khí tức cường đại, không khỏi kinh hãi.
Ở trong Man Yêu Sâm Lâm, tuy Man Thú không kể xiết, nhưng có thể phục Man Thú cường đại như vậy thành tọa kỵ, đủ để chứng minh Thánh Sơn không tầm thường.
- Một ngày kia, nếu ta có thể thu phục một Man Thú cường đại làm tọa kỵ, như vậy không phải rất uy phong.
Trong lòng Tô Dật thầm nhủ.
Sưu sưu...
Theo Tô Dật nói thầm, đám đệ tử Thánh Sơn cũng trực tiếp nhảy lên lưng tọa kỵ Man Thú, đối mặt với đám người Hạ Tam, Liễu Diễm Ny… luôn có một loại ngạo khí.
Có điều những đệ tử Thánh Sơn này nhìn thấy Tô Dật, trên mặt lại không khỏi có chút âm trầm.
Đặc biệt là nhìn thấy sắc mặt Tô Dật hồng nhuận phơn phớt, khí định thần nhàn, thì càng thêm giật mình.
Phải biết Kỷ Siêu dùng không ít đan dược của Thánh Sơn, cũng chỉ khôi phục hai ba thành mà thôi.
Giờ phút này Kỷ Siêu cũng lên tọa kỵ, thời điểm nhìn thấy Tô Dật, thần sắc cực kỳ phức tạp, lãnh ý không chút che giấu.
Một thiếu nữ ước chừng mười sáu mười bảy tuổi, không biết vô tình hay cố ý, lại đứng ở bên người Tô Dật, ánh mắt nhìn hắn, hơi mang theo ý cười.
Tô Dật nhìn thiếu nữ trước mắt, môi như anh đào, mày như mực họa, tầm mười sáu mười bảy tuổi, lại đã trổ mã duyên dáng yêu kiều, đặc biệt là cặp đùi đẹp thon dài và trước ngực cao ngất, khiến người ta nhịn không được nhìn thêm mấy lần.
- Trước đây ngươi quen biết ta sao, vì sao nhìn ta như vậy?
Tô Dật nhớ kỹ thiếu nữ này, là đệ tử Thánh Sơn, nhưng hình như trước kia mình chưa gặp qua.
- Không biết, nhưng nghe nói qua.
Thiếu nữ mỉm cười nhìn Tô Dật nói:
- Ta gọi Lý Linh, về sau có cơ hội, ngươi cũng có thể gọi ta sư tỷ.
- Vậy sau này hãy nói đi.
Tô Dật bĩu môi, vẫn là cách người Thánh Sơn xa một chút, cùng Lý Linh này nói mấy câu, mấy đệ tử Thánh Sơn khác đã nhìn mình chằm chằm.
- Chư vị cáo từ.
Vương Toàn Đức nhảy lên tọa kỵ Man Thú, mắt mang ý cười, cáo từ đám người Liễu Tông Nguyên, vung tay lắc một cái, cũng không biết Man Thú thu được loại chỉ thị nào, nhất thời vỗ cánh bay lên.
- Ngao...
Man Thú gào thét, giương cánh bay lên, lông vũ toàn thân lộng lẫy, khí tức cường đại ba động, lập tức phóng lên tận trời.
Trên lưng tọa kỵ Man Thú, thân thể Tô Dật run lên, vội vàng nắm chắc lông vũ của Man Thú.
Man Thú giương cánh, nhìn cực kỳ hung hãn, vỗ cánh bay nhanh rời đi.
Động tĩnh như vậy, làm cả Man Thành chấn động, đều ngẩng đầu tràn ngập vẻ hâm mộ.
Ai cũng rõ ràng chỉ cần lên Thánh Sơn, đến lúc đó nhất định sẽ trở thành cường giả, kém cỏi nhất cũng trở thành cự đầu một phương.
Tọa kỵ Man Thú vỗ cánh hoành không, tốc độ cực nhanh.
Áo bào của Tô Dật phần phật, chỉ cảm thấy bốn phía khí lưu gào thét, cào đến khuôn mặt đau nhức, sau một lát mới dần dần quen thuộc.
- Từ Man Thành đến Thánh Sơn, lấy tốc độ của Xuyên Vân Lang Điêu, mười ngày sau có thể đến, trung gian sẽ vượt qua Man Yêu Sâm Lâm và Hỗn Loạn Vực, bất quá đối với Thánh Sơn chúng ta mà nói, ngược lại sẽ rất an toàn, vô luận là Man Yêu Sâm Lâm hay Hỗn Loạn Vực, ở trước mặt Thánh Sơn ta đều không đáng là gì.
Trên lưng tọa kỵ Man Thú, Hộ pháp Vương Toàn Đức nhìn đám người Tô Dật nói, nhắc tới Thánh Sơn, trên mặt cũng mang theo vẻ tự ngạo.
Vô luận là Man Yêu Sâm Lâm hay Hỗn Loạn Vực, ở trước mặt Thánh Sơn đều là mây bay, căn bản không dám trêu chọc Thánh Sơn.
- Mười ngày mới có thể đến.
Tô Dật nhướng mày, nguyên lai tọa kỵ Man Thú này tên Xuyên Vân Lang Điêu, tốc độ cực nhanh, sợ là ngày đi mấy ngàn dặm cũng không có vấn đề, nhưng mười ngày sau mới có thể đến Thánh Sơn, khoảng cách này không khỏi quá xa.
- Mỗi người nghỉ ngơi thật tốt đi.
Hộ pháp Vương Toàn Đức nói, ánh mắt hữu ý vô ý lướt qua Tô Dật, ngồi xếp bằng ở trên đầu Xuyên Vân Lang Điêu, không có để ý tới mọi người...
- Ngao...
Xuyên Vân Lang Điêu vỗ cánh phi hành, ngẫu nhiên có tiếng gầm gừ điếc tai truyền ra.
Mọi người dần dần ngồi xếp bằng, thổ nạp điều tức.
Tuy mười ngày không ngắn, bất quá đối với tu luyện giả mà nói, lại cũng không quá dài.
Xuyên Vân Lang Điêu không thể một mực không ngủ không nghỉ phi hành, một ngày một đêm cũng cần nghỉ ngơi hai lần.
Trên lưng Xuyên Vân Lang Điêu, Tô Dật ngồi xếp bằng ba ngày, âm thầm vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công thổ nạp điều tức, trong đầu cẩn thận tìm hiểu hết thảy tin tức về Hỗn Nguyên Chí Tôn Công.
- Bây giờ chúng ta đang ở trong Man Yêu Sâm Lâm, trong này có vô số Man Thú, còn có Yêu Thú cường đại, tất cả mọi người cẩn thận một chút, không thể chủ quan.
Ba ngày sau, dãy núi liên miên, trong một sơn cốc, Hộ pháp Vương Toàn Đức nói với mọi người:
- Nghỉ ngơi hai canh giờ, sau đó tiếp tục xuất phát.
Tô Dật nhảy xuống Xuyên Vân Lang Điêu, dãn cái lưng mệt mỏi, ba ngày ở dưới Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, đã sớm khôi phục hoàn hảo vô khuyết.
- Ta nghĩ đợi ngươi đến Thánh Sơn, sẽ để cho rất nhiều người cảm thấy hứng thú.
Lý Linh đi qua bên người Tô Dật, mỉm cười, cực kỳ rung động lòng người.
Sơn mạch liên miên, sơn phong trùng điệp.
- Ngao ô...
Chỗ sâu trong sơn mạch, thỉnh thoảng có tiếng thú gào trầm thấp truyền đến.
Trong hạp cốc, giờ phút này có mấy chục bóng người tề tụ, toàn thân tràn ngập khí tức huyết tinh, loại khí tức này, nếu không phải thường xuyên trải qua sự tình trên mũi đao liếm máu, sợ là khó có thể tồn tại.
- Đoàn trưởng, nhìn thấy người rồi, có tọa kỵ Xuyên Vân Lang Điêu, lai lịch hẳn không đơn giản, chuyến này chúng ta có làm hay không?
Trong hạp cốc, một hán tử bộ dáng cơ linh, nhưng khí tức trên người cực kỳ hung hãn, nhìn trung niên dẫn đầu hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.