Chương 281: Hổ tiên cũng không tệ! (1)
Vũ Phong
04/05/2022
Nghe lời nói của Tô Dật, Hổ Độc cùng đám thiếu niên thiếu nữ của Liệp Hổ bộ lạc cũng âm thầm biến sắc, chỉ có điều cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
Hai huynh đệ Hổ Mạch ca và Hổ Dược ca liên thủ cũng phải thất bại, thực lực của Hùng Liệt này mặc dù không yếu, một mình cũng có thể đánh một trận với Hổ Mạch ca hoặc là Hổ Dược ca, nhưng tuyệt đối không phải là đối thủ khi hai người Hổ Mạch ca liên thủ lại.
Đám Hổ Độc âm thầm kinh ngạc là vì con Địa Cương Man Hùng bị đánh chết nằm trên đất kia, hơn nữa hơn hai mươi người của Man Hùng bộ lạc nằm ngổn ngang trên mặt đất, không còn lực đánh trả nữa.
- Chính là ngươi cướp đoạt Thanh Sương Thảo của Liệp Hổ bộ lạc ta?
Người có tên cây có bóng, Hổ Độc âm thầm chặn lại một chút chấn động trong lòng xuống, mắt nhìn Tô Dật, hỏi.
Lần này gã có chỗ dựa, không tin là không thể thu thập được một tiểu tử ngoại lai này.
Nhìn đám Hổ Độc của Liệp Hổ bộ lạc tới đây, mỗi thiếu niên thiếu nữ của Man Hùng bộ lạc đang nằm trên đất đều không nói gì, nhìn không khí này càng hy vọng người của Liệp Hổ bộ lạc có thể đánh một trận với tiểu tử kia.
Nếu như tiểu tử kia thất bại cũng coi như báo thù rồi, nếu như người của Liệp Hổ bộ lạc cũng bị thua thiệt thì cũng coi như là lôi kéo người cùng chịu tội.
- Quả nhiên là tới gây phiền toái, lẽ nào con Liệt Nham Yêu Hổ này chính là thứ các ngươi dựa vào sao?
Ánh mắt của Tô Dật đảo qua một đám thiếu niên nam nữ của Liệp Hổ bộ lạc, ánh mắt cuối cùng nhìn lên người con mãnh hổ ở phía trước.
Trên người con mãnh hổ này phát sáng, trong hai con ngươi có hung quang khiếp người, nhìn chằm chằm, toàn thân ánh lên vẻ vàng nhạt, tỏa ra khí chất vương giả.
Đây là Liệt Nham Yêu Hổ, cấp bậc huyết mạch so với Địa Cương Man Hùng thì mạnh hơn không ít, là Man Yêu thú tình kim, lực công kích đáng sợ nhất, còn nhạy cảm nhanh chóng, rất cường đại.
Tô Dật cảm thấy khí tức trên người của con Liệt Nham Yêu Hổ này sợ là không còn xa Yêu Linh cảnh nữa.
Xem ra giống với Man Hùng bộ lạc, một đám tiểu hài tử xấu xa của Liệp Hổ bộ lạc này cũng dẫn Man Yêu thú tới đây gây sự.
Liệt Nham Yêu Hổ này chính là thứ mà đám tiểu hài tử này dựa vào.
- Ngươi biết đây là Liệt Nham Yêu Hổ, nến biết hậu quả đi, ngày hôm nay ngươi sẽ phải trả giá thật lớn, chúng ta sẽ báo thù cho Hổ Mạch, Hổ Dược ca ca!
Hổ Độc nhìn thẳng vào Tô Dật, nếu đã nói đến mức này thì cũng không thể tránh được nữa, không ngờ tới có thể gặp được tiểu tử này ở đây, đương nhiên là không thể buông tha được.
- Thật không, vậy động thủ đi, xương hổ, hổ tiên, thịt hổ đều có giá trị không nhỏ đâu!
Tô Dật cười nhạt, nhất thời đi về phía Liệt Nham Yêu Hổ, không lùi mà tiến, rất bưu hãn.
Một quyền đánh chết một con Địa Cương Man Hùng, trong lòng Tô Dật cũng hiểu rõ chiến lực của mình.
Một con Liệt Nham Yêu Hổ này so với Địa Cương Man Hùng thì còn mạnh hơn, nhưng cũng không trở thành trở ngại với Tô Dật.
Mất tiểu tử xấu xa của Liệp Hổ bộ lạc cũng dám gây phiền toái cho mình, vậy dĩ nhiên mình cũng không thể khách khí được.
Nhìn Tô Dật không lùi mà tiến, một đám Liệp Hổ bộ lạc đều trố mắt nhìn nhau.
Tất cả chuyện này dường như không giống với trong tưởng tượng của bọn họ.
Trong tưởng tượng của bọn họ, nếu tiểu tử này nhìn thấy Liệt Nham Yêu Hổ thì sợ là sẽ phải quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.
Nhưng hiện tại xem ra tình huống hoàn toàn ngược lại.
- Tiểu tử, ngươi muốn tìm cái chết à, động thủ đi!
Hổ Độc sửng sốt rồi ánh mắt lập tức trầm xuống, ra lệnh với Liệt Nham Yêu Hổ đang ngồi.
Rống!
Liệt Nham Yêu Hổ nhìn chằm chằm đã sớm không nhịn được, gầm lên trầm thấp. Cơ thể không đặc biệt lớn nhưng toàn thân là vẻ vàng nhạt tỏa ra hào quang óng ánh, khí thế hung hãn như một ngọn núi lớn bức người. Một luồng khí tức hung hãn trào ra, sau tiếng hổ gầm như sấm điếc màng nhĩ người ta thì tư thế làm bộ như muốn lao vào chiến đấu, trực tiếp nhảy về phía Tô Dật.
Mãnh hổ chụp mồi, khí tức hung hãn trào ra, khí tức Yêu Huyền cảnh cửu trọng đỉnh trong nháy mắt bạo phát.
Hai huynh đệ Hổ Mạch ca và Hổ Dược ca liên thủ cũng phải thất bại, thực lực của Hùng Liệt này mặc dù không yếu, một mình cũng có thể đánh một trận với Hổ Mạch ca hoặc là Hổ Dược ca, nhưng tuyệt đối không phải là đối thủ khi hai người Hổ Mạch ca liên thủ lại.
Đám Hổ Độc âm thầm kinh ngạc là vì con Địa Cương Man Hùng bị đánh chết nằm trên đất kia, hơn nữa hơn hai mươi người của Man Hùng bộ lạc nằm ngổn ngang trên mặt đất, không còn lực đánh trả nữa.
- Chính là ngươi cướp đoạt Thanh Sương Thảo của Liệp Hổ bộ lạc ta?
Người có tên cây có bóng, Hổ Độc âm thầm chặn lại một chút chấn động trong lòng xuống, mắt nhìn Tô Dật, hỏi.
Lần này gã có chỗ dựa, không tin là không thể thu thập được một tiểu tử ngoại lai này.
Nhìn đám Hổ Độc của Liệp Hổ bộ lạc tới đây, mỗi thiếu niên thiếu nữ của Man Hùng bộ lạc đang nằm trên đất đều không nói gì, nhìn không khí này càng hy vọng người của Liệp Hổ bộ lạc có thể đánh một trận với tiểu tử kia.
Nếu như tiểu tử kia thất bại cũng coi như báo thù rồi, nếu như người của Liệp Hổ bộ lạc cũng bị thua thiệt thì cũng coi như là lôi kéo người cùng chịu tội.
- Quả nhiên là tới gây phiền toái, lẽ nào con Liệt Nham Yêu Hổ này chính là thứ các ngươi dựa vào sao?
Ánh mắt của Tô Dật đảo qua một đám thiếu niên nam nữ của Liệp Hổ bộ lạc, ánh mắt cuối cùng nhìn lên người con mãnh hổ ở phía trước.
Trên người con mãnh hổ này phát sáng, trong hai con ngươi có hung quang khiếp người, nhìn chằm chằm, toàn thân ánh lên vẻ vàng nhạt, tỏa ra khí chất vương giả.
Đây là Liệt Nham Yêu Hổ, cấp bậc huyết mạch so với Địa Cương Man Hùng thì mạnh hơn không ít, là Man Yêu thú tình kim, lực công kích đáng sợ nhất, còn nhạy cảm nhanh chóng, rất cường đại.
Tô Dật cảm thấy khí tức trên người của con Liệt Nham Yêu Hổ này sợ là không còn xa Yêu Linh cảnh nữa.
Xem ra giống với Man Hùng bộ lạc, một đám tiểu hài tử xấu xa của Liệp Hổ bộ lạc này cũng dẫn Man Yêu thú tới đây gây sự.
Liệt Nham Yêu Hổ này chính là thứ mà đám tiểu hài tử này dựa vào.
- Ngươi biết đây là Liệt Nham Yêu Hổ, nến biết hậu quả đi, ngày hôm nay ngươi sẽ phải trả giá thật lớn, chúng ta sẽ báo thù cho Hổ Mạch, Hổ Dược ca ca!
Hổ Độc nhìn thẳng vào Tô Dật, nếu đã nói đến mức này thì cũng không thể tránh được nữa, không ngờ tới có thể gặp được tiểu tử này ở đây, đương nhiên là không thể buông tha được.
- Thật không, vậy động thủ đi, xương hổ, hổ tiên, thịt hổ đều có giá trị không nhỏ đâu!
Tô Dật cười nhạt, nhất thời đi về phía Liệt Nham Yêu Hổ, không lùi mà tiến, rất bưu hãn.
Một quyền đánh chết một con Địa Cương Man Hùng, trong lòng Tô Dật cũng hiểu rõ chiến lực của mình.
Một con Liệt Nham Yêu Hổ này so với Địa Cương Man Hùng thì còn mạnh hơn, nhưng cũng không trở thành trở ngại với Tô Dật.
Mất tiểu tử xấu xa của Liệp Hổ bộ lạc cũng dám gây phiền toái cho mình, vậy dĩ nhiên mình cũng không thể khách khí được.
Nhìn Tô Dật không lùi mà tiến, một đám Liệp Hổ bộ lạc đều trố mắt nhìn nhau.
Tất cả chuyện này dường như không giống với trong tưởng tượng của bọn họ.
Trong tưởng tượng của bọn họ, nếu tiểu tử này nhìn thấy Liệt Nham Yêu Hổ thì sợ là sẽ phải quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.
Nhưng hiện tại xem ra tình huống hoàn toàn ngược lại.
- Tiểu tử, ngươi muốn tìm cái chết à, động thủ đi!
Hổ Độc sửng sốt rồi ánh mắt lập tức trầm xuống, ra lệnh với Liệt Nham Yêu Hổ đang ngồi.
Rống!
Liệt Nham Yêu Hổ nhìn chằm chằm đã sớm không nhịn được, gầm lên trầm thấp. Cơ thể không đặc biệt lớn nhưng toàn thân là vẻ vàng nhạt tỏa ra hào quang óng ánh, khí thế hung hãn như một ngọn núi lớn bức người. Một luồng khí tức hung hãn trào ra, sau tiếng hổ gầm như sấm điếc màng nhĩ người ta thì tư thế làm bộ như muốn lao vào chiến đấu, trực tiếp nhảy về phía Tô Dật.
Mãnh hổ chụp mồi, khí tức hung hãn trào ra, khí tức Yêu Huyền cảnh cửu trọng đỉnh trong nháy mắt bạo phát.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.