Chương 258: Huyết chiến (2)
Vũ Phong
04/05/2022
Khổng tước thật sự sao lúc này lại e ngại mấy con Man Yêu thú Yêu Chân cảnh tới mức độ này được.
Lúc này trong lòng Tô Dật cũng âm thầm cân nhắc, mấy con Man Yêu thú Yêu Chân cảnh, còn là cường giả Man Yêu thú Yêu Chân cảnh cửu trọng. Lần này đều ở đây tranh đoạt Yêu đan của Thiết Giáp Yêu Tê, mình căn bản không có khả năng có cơ hội nữa.
Cho dù là một con cường giả Man Yêu thú Yêu Chân cnarh cửu trọng, Tô Dật đoán cho dù mình liều mạng dùng toàn lực, cộng thêm cả Hỏa Tình Man Hổ ở bên trong không gian thần bí hợp sức thì cũng sẽ không có bất cứ cơ hội nào.
Trơ mắt nhìn một viên Yêu đan ở phía trước nhưng lại không có cách nào có được nó, cảm giác này khiến trong lòng Tô Dật không được ổn lắm.
Rầm rầm rầm...
Trong thời gian ngắn ngủi, cuộc chiến kịch liệt phía trước nháy mát đã trở nên gay cấn hơn. Yêu Tích bị Đại Viên cùng con mãnh thú như hổ lại tựa gấu đồng thời công kích, rống lên một tiếng thảm thiết to lớn, cái đuôi cũng bị xé đứt, máu tươi dạt dào, rất thê thảm.
Xoẹt...
Còn con Yêu Lang thì nhân cơ hội ra tay, một móng vuốt như câu, phóng thẳng vào lưng của Yêu Tích, làm cái lưng đầy lân giáp cứng rắn cũng bị xé thành một chỗ nứt to, vết thương phun máu.
Nhưng vết thương không quá sâu, chí ít còn chưa nhìn thấy xương trắng, đủ thấy thân thể con Yêu Tích mạnh thế nào.
Yêu Tích kêu thảm thiết, hung đồng mang theo sự không cam lòng, ánh mắt lóe lên sự phẫn nộ rồi quay đầu xoay người nhanh chóng trốn đi.
Nó đã bị thương nặng, không chiếm được Yêu đan nữa, phải giữ lại mạng mình thôi.
Nó vốn vẫn luôn cạnh tranh với đám Man Yêu thú này, nếu như lần này không trốn, sợ là sau đó đám Man Yêu thú kia sẽ bỏ đá xuống giếng, đến lúc đó sẽ lành ít dữ nhiều.
Nhìn Yêu Tích trọng thương rời đi, Man Yêu thú còn lại không đuổi theo. Mục tiêu của bọn nó chỉ là Yêu đan của Thiết Giáp Yêu Tê, đều muốn có được nó rồi đạt chân tới Yêu Hư cảnh. Đến lúc đó sẽ trở thành Vương giả của nơi đây.
Trận chém giết kịch liệt vẫn còn đang tiếp tục. Bốn phía núi lở đất mòn, cát bay đá chạy, thú gầm như sấm.
Vèo...
Rốt cục, trên hư không, con hung cầm kia tìm được cơ hội, giương lợi trảo ra, thế như sấm, người như mũi tên chộp lên người mãnh thú như hổ tựa gấu.
Mãnh thú da dày thịt thô, toàn thân còn tràn ngập ánh sáng cũng vẫn bị lợi trảo của hung cầm xuyên thủng da, máu me đầm địa lộ cả xương trắng.
Gào....
Tiếng sói tru không ngừng, cùng lúc đó, Yêu Lang bị Đại Viên gây thương tích, một chân dường như sắp bị xé ra, thân thể cực kỳ cao lớn bị Đại Vượn cần trong tay hung hăng ném lên tảng đá lớn trước thác nước. Tảng đá bị ném vỡ, không ngừng ầm vang, còn nó thì một phát chết tươi.
Gàooo
Mãnh thú như hổ tựa gấu rống lên, điên cuồng gào thét, trên lưng máu me đầm đìa, xương trắng lồ lộ. Trong miệng phun ra ánh sáng, thế như từng lưỡi dao sắc bén phóng ra, tấn công hung cầm.
Hung cầm không sợ, giương cánh né tránh, chỉ là tia sáng như lưỡi dao sắc bén lại nhanh như tia chớp, không có cách nào né được hết, cũng bị tấn công trúng không ít, đụng lên người làm rất nhiều linh vũ bị rụng xuống.
Ô ô
Đại Viên lao ra, từ trên đá lớn đột nhiên nhảy lên một cái vọt thẳng lên trời, đồng thời vương cự chưởng, thế như mũi tên rời cung một phát nắm chặt hung cầm trong tay.
Híiiiii
Hung cầm hí vang, mắt tỏa ra sự sợ hãi gương cánh muốn bay, muốn nhanh chóng bay lên cao.
Nhưng không còn kịp rồi, Đại Viên sớm đã có chuẩn bị, đã thành công, một luồng khí thế đáng sợ bạo phát lôi thẳng hung cầm xuống phía dưới rồi hung hăng quăng ra, quăng hung cầm từ tầng trời thấp lên đỉnh thác nước.
Ùng ùng...
Đất rung núi chuyển, thác nước chấn động giống như núi lở vậy.
Kèm theo tiếng hét thảm của hung cầm, sau khi núi đá lăn xuống, khắp nơi là nước tung tóe. Thân thể, da dẻ của hung cầm, xương cốt cả người nó truyền ra tiếng xoạt xoạt, răng răng vì bị bẻ gãy, linh vũ bay tán loạn rồi lập tức bị chôn vùi dưới mặt đá sụp đổ.
Mấy con cường giả Man Yêu thú lập tức chỉ còn lại Đại Viên cùng với mãnh thú như hổ tựa gấu đã bị thương nặng, còn lại hai chết một trốn.
Lúc này trong lòng Tô Dật cũng âm thầm cân nhắc, mấy con Man Yêu thú Yêu Chân cảnh, còn là cường giả Man Yêu thú Yêu Chân cảnh cửu trọng. Lần này đều ở đây tranh đoạt Yêu đan của Thiết Giáp Yêu Tê, mình căn bản không có khả năng có cơ hội nữa.
Cho dù là một con cường giả Man Yêu thú Yêu Chân cnarh cửu trọng, Tô Dật đoán cho dù mình liều mạng dùng toàn lực, cộng thêm cả Hỏa Tình Man Hổ ở bên trong không gian thần bí hợp sức thì cũng sẽ không có bất cứ cơ hội nào.
Trơ mắt nhìn một viên Yêu đan ở phía trước nhưng lại không có cách nào có được nó, cảm giác này khiến trong lòng Tô Dật không được ổn lắm.
Rầm rầm rầm...
Trong thời gian ngắn ngủi, cuộc chiến kịch liệt phía trước nháy mát đã trở nên gay cấn hơn. Yêu Tích bị Đại Viên cùng con mãnh thú như hổ lại tựa gấu đồng thời công kích, rống lên một tiếng thảm thiết to lớn, cái đuôi cũng bị xé đứt, máu tươi dạt dào, rất thê thảm.
Xoẹt...
Còn con Yêu Lang thì nhân cơ hội ra tay, một móng vuốt như câu, phóng thẳng vào lưng của Yêu Tích, làm cái lưng đầy lân giáp cứng rắn cũng bị xé thành một chỗ nứt to, vết thương phun máu.
Nhưng vết thương không quá sâu, chí ít còn chưa nhìn thấy xương trắng, đủ thấy thân thể con Yêu Tích mạnh thế nào.
Yêu Tích kêu thảm thiết, hung đồng mang theo sự không cam lòng, ánh mắt lóe lên sự phẫn nộ rồi quay đầu xoay người nhanh chóng trốn đi.
Nó đã bị thương nặng, không chiếm được Yêu đan nữa, phải giữ lại mạng mình thôi.
Nó vốn vẫn luôn cạnh tranh với đám Man Yêu thú này, nếu như lần này không trốn, sợ là sau đó đám Man Yêu thú kia sẽ bỏ đá xuống giếng, đến lúc đó sẽ lành ít dữ nhiều.
Nhìn Yêu Tích trọng thương rời đi, Man Yêu thú còn lại không đuổi theo. Mục tiêu của bọn nó chỉ là Yêu đan của Thiết Giáp Yêu Tê, đều muốn có được nó rồi đạt chân tới Yêu Hư cảnh. Đến lúc đó sẽ trở thành Vương giả của nơi đây.
Trận chém giết kịch liệt vẫn còn đang tiếp tục. Bốn phía núi lở đất mòn, cát bay đá chạy, thú gầm như sấm.
Vèo...
Rốt cục, trên hư không, con hung cầm kia tìm được cơ hội, giương lợi trảo ra, thế như sấm, người như mũi tên chộp lên người mãnh thú như hổ tựa gấu.
Mãnh thú da dày thịt thô, toàn thân còn tràn ngập ánh sáng cũng vẫn bị lợi trảo của hung cầm xuyên thủng da, máu me đầm địa lộ cả xương trắng.
Gào....
Tiếng sói tru không ngừng, cùng lúc đó, Yêu Lang bị Đại Viên gây thương tích, một chân dường như sắp bị xé ra, thân thể cực kỳ cao lớn bị Đại Vượn cần trong tay hung hăng ném lên tảng đá lớn trước thác nước. Tảng đá bị ném vỡ, không ngừng ầm vang, còn nó thì một phát chết tươi.
Gàooo
Mãnh thú như hổ tựa gấu rống lên, điên cuồng gào thét, trên lưng máu me đầm đìa, xương trắng lồ lộ. Trong miệng phun ra ánh sáng, thế như từng lưỡi dao sắc bén phóng ra, tấn công hung cầm.
Hung cầm không sợ, giương cánh né tránh, chỉ là tia sáng như lưỡi dao sắc bén lại nhanh như tia chớp, không có cách nào né được hết, cũng bị tấn công trúng không ít, đụng lên người làm rất nhiều linh vũ bị rụng xuống.
Ô ô
Đại Viên lao ra, từ trên đá lớn đột nhiên nhảy lên một cái vọt thẳng lên trời, đồng thời vương cự chưởng, thế như mũi tên rời cung một phát nắm chặt hung cầm trong tay.
Híiiiii
Hung cầm hí vang, mắt tỏa ra sự sợ hãi gương cánh muốn bay, muốn nhanh chóng bay lên cao.
Nhưng không còn kịp rồi, Đại Viên sớm đã có chuẩn bị, đã thành công, một luồng khí thế đáng sợ bạo phát lôi thẳng hung cầm xuống phía dưới rồi hung hăng quăng ra, quăng hung cầm từ tầng trời thấp lên đỉnh thác nước.
Ùng ùng...
Đất rung núi chuyển, thác nước chấn động giống như núi lở vậy.
Kèm theo tiếng hét thảm của hung cầm, sau khi núi đá lăn xuống, khắp nơi là nước tung tóe. Thân thể, da dẻ của hung cầm, xương cốt cả người nó truyền ra tiếng xoạt xoạt, răng răng vì bị bẻ gãy, linh vũ bay tán loạn rồi lập tức bị chôn vùi dưới mặt đá sụp đổ.
Mấy con cường giả Man Yêu thú lập tức chỉ còn lại Đại Viên cùng với mãnh thú như hổ tựa gấu đã bị thương nặng, còn lại hai chết một trốn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.