Chương 163: Huyết Thủ!
Vũ Phong
04/05/2022
Khí tức làm người ta sợ hãi lập tức tràn ra.
Quá mạnh!
Tô Dật muốn lui ra phía sau, nhưng giờ khắc này ở dưới khí tức kia giam cầm, không gian xung quanh giống như đọng lại, nguyên khí trong thân thể đình trệ, toàn thân căn bản không có cách động đậy.
- Đây chính là lực lượng của Nguyên Hoàng cảnh sao!
Nội tâm Tô Dật rung động, trong lúc giơ tay nhấc chân giam cầm mình, Nguyên Hoàng cảnh cường đại như vậy, để cho mình ngay cả sức phản kháng cũng không có.
- Hắc Minh, Hắc Sát môn không khỏi quá bá đạo đi, đừng thương tổn tiểu tử này, chúng ta còn muốn tra hỏi một chút.
Nhưng đồng thời, có thanh âm bình thản vang lên ở bên tai Tô Dật.
Xùy...
Một bóng người xuất hiện ở sau lưng hắn, dưới ánh trăng bao phủ, làm cho quanh người Tô Dật nhất thời tràn ngập một loại vụ khí đặc biệt, hiện ra từng sợi huyết sắc.
Trong chốc lát, lực lượng giam cầm quanh người hắn nhất thời biến mất không thấy gì nữa.
Đồng thời, một thủ ấn rơi vào trên vai Tô Dật, lực lượng vô hình kéo thân hình hắn lui về phía sau.
Lão giả áo đen ra tay thất bại, nhất thời ngước mắt, thần sắc lập tức âm trầm, bóng người đình trệ, thanh âm thăm thẳm nói:
- Huyết Thủ, Huyết Thần tông ngươi có ý gì!
- Không có ý gì, sợ ngươi thương tổn tiểu tử này, chúng ta còn muốn từ trong miệng hắn hỏi ra tung tích của Bích Huyết Linh Tham.
Thanh âm ở bên tai Tô Dật vang lên:
- Tiểu tử, ngươi thật không nhìn thấy Bích Huyết Linh Tham?
Tô Dật đã tỉnh hồn, vội vàng quay đầu, trước mắt xuất hiện một trung niên mặc trường bào màu đỏ.
- Hắc Sát môn, Huyết Thần tông!
Cùng lúc, nội tâm Tô Dật rung động, ông lão mặc áo đen kia là cường giả Hắc Sát môn, mà người này thì đến từ Huyết Thần tông, đều là một trong ba thế lực đỉnh phong của Man Yêu Sâm Lâm.
- Ta nói đều là lời thật, chưa từng nhìn thấy Bích Huyết Linh Tham.
Tô Dật lắc đầu, thần sắc không lộ ra dấu vết, ánh mắt kiên định.
Bích Huyết Linh Tham chỉ là việc nhỏ, nếu bởi vậy lộ ra không gian thần bí, đó mới là đại họa, không gian thần bí tuyệt đối không thể bại lộ.
- Huyết Thủ, ngươi lục soát tiểu tử kia một chút, xem trên người hắn có Bích Huyết Linh Tham không.
Trên hư không, lão giả ngũ tuần ngồi trên lưng hung thú kia nhàn nhạt nói.
Lão giả thần bí cầm hồ lô rượu vẫn đứng ở đằng xa, nhàn nhạt nhìn bên này, trong mắt không có chút ba động, bất quá hắn lại làm cho đám người Hắc Minh âm thầm cảnh giác.
Bích Trường Khiêm cũng không có phản ứng, thản nhiên nhìn hết thảy, giống như muốn nhìn ra manh mối gì.
- Tiểu tử, ngươi không chịu nói, vậy ta chỉ có thể lục soát.
Trung niên tên Huyết Thủ mở miệng, trong hai con ngươi hiện ra ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt nhìn Tô Dật, ánh mắt giống như muốn nhìn thấu hắn.
Không đợi Tô Dật mở miệng, Huyết Thủ trực tiếp tìm tòi, Tô Dật không dám phản kháng, cũng không cách nào phản kháng.
Ở trước mặt những cường giả như vậy, mình chỉ là một con kiến trước mặt con voi.
- Ta phải cường đại!
Giờ khắc này, huyết dịch trong lòng Tô Dật đang cuộn trào, nếu mình cường đại, những cái gọi là cường giả kia, làm sao dám tùy ý ở trước mặt mình như vậy.
Nhưng bây giờ mình nhỏ yếu, ở trước mặt bọn họ, chỉ là con kiến hôi mà thôi. Đừng nói không cần để ở trong lòng, mà căn bản không cần để ở trong mắt.
Giờ khắc này, nội tâm Tô Dật muốn trở thành cường giả đã đến đỉnh phong.
- Không có.
Rất nhanh, Huyết Thủ lắc đầu, ở trên người Tô Dật không thu hoạch được gì. Lấy tu vi của Huyết Thủ, trên người Tô Dật không cách nào giấu diếm được đồ vật.
Huyết Thủ cũng không có phát hiện Túi Không Gian, vì Túi Không Gian trên người Tô Dật đều bị thiếu nữ kia cướp sạch rồi.
Nhìn thấy Huyết Thủ lắc đầu, mọi người cũng không có bao nhiêu thất vọng.
Mọi người đều nhìn ra được, đây chẳng qua là một tiểu tử, xem như gặp được Bích Huyết Linh Tham, cũng không có tư cách lấy được.
Sợ là như hắn nói, chỉ trùng hợp ở gần đây, bị Sơ Kiếp của Bích Huyết Linh Tham ảnh hưởng, nhìn bộ dáng chật vật kia, xác thực giống như trải qua cửu tử nhất sinh may mắn không chết, cũng coi như vận khí không tệ.
- Sưu sưu...
- Ngao ô!
Hư không xa xa, có không ít bóng người lần nữa lướt đến.
Có người dưới chân ngưng tụ phi cầm, có thì trực tiếp lăng không, còn có người cưỡi hung cầm bay đến.
Bên trong có một đội hình cưỡi một đại thuyền cao mấy trượng, dài mấy chục trượng, thân thuyền phát sáng, khắc họa bí văn, vượt qua hư không, không ít đệ tử trẻ tuổi đứng ở trên thuyền, đang tò mò nhìn xung quanh.
Không ít đội hình phân biệt rơi vào sau lưng đám người Huyết Thủ, Hắc Minh...
Mà khi những bóng người kia đến, ánh mắt Tô Dật đảo qua, nhất thời lại biến sắc.
Tô Dật phát hiện không ít người quen, mấy bóng người trên phi thuyền là Bích Linh, Dịch Vân, Chu Đạt, Ngô Thanh Phong, Quách Diễm…
Bích Linh, Dịch Vân, Chu Đạt, Ngô Thanh Phong cũng nhận ra Tô Dật. Oan gia ngõ hẹp, nhất thời làm Ngô Thanh Phong, Chu Đạt, Quách Diễm đỏ mắt, hung hăng trừng hắn.
Bỗng dưng Tô Dật cảm giác được có ánh mắt sắc bén rơi vào trên người mình.
Theo ánh mắt, Tô Dật nhìn lại, liền nhìn thấy hai thân ảnh quen thuộc, không phải người khác, chính là Hắc Sát môn Bạch trưởng lão và Ngu trưởng lão, cũng coi như oan gia ngõ hẹp.
Nhìn Tô Dật, ánh mắt của Bạch trưởng lão và Ngu trưởng lão lạnh lẽo, vội vàng ở bên tai Hắc Minh nói cái gì đó.
- Tìm, Bích Huyết Linh Tham kia tuyệt đối ở phụ cận!
Lão giả ngũ tuần cưỡi hung thú mở miệng, muốn tìm kiếm Bích Huyết Linh Tham.
Huyết Thủ, Bích Trường cũng dự định rời đi, Bích Huyết Linh Tham hẳn còn ở phụ cận.
- Tiểu tử, thật sự là đi mòn gót sắt tìm chẳng thấy, đến khi gặp được chẳng tốn chút công phu, nguyên lai lại chạy vào Man Yêu Đại Hạp Cốc, theo ta đi thôi!
Ánh mắt Hắc Minh nhìn Tô Dật, trong mắt toát ra lãnh ý.
Kém chút liền bỏ lỡ, đạp phá thiết hài vô mịch xử, không nghĩ tới ở chỗ này gặp được đối phương, Hắc Minh đang kỳ quái một tiểu tử như vậy, sao lại xuất hiện ở trong Man Yêu Đại Hạp Cốc, nguyên lai là tiểu tử này.
Nghe Hắc Minh nói, Huyết Thủ, Bích Trường Khiêm… đang muốn ly khai nhất thời đình trệ.
- Hắc Minh, tiểu tử này ta đã điều tra, ngươi là không tin ta?
Huyết Thủ lạnh lùng nói, hắn đã lục soát, nhưng Hắc Minh lại không muốn buông tha, đây không thể nghi ngờ là đánh mặt của hắn.
- Huyết Thủ, việc này không liên quan gì đến ngươi, tiểu tử này giết thiếu môn chủ của Hắc Sát môn ta!
Thanh âm của Hắc Minh lạnh lẽo, ánh mắt hữu ý vô ý đảo qua bốn phía, giống như nhắc nhở mọi người:
- Ngày hôm nay ta muốn dẫn tiểu tử này về, ai dám nhúng tay, là đối địch Hắc Sát môn ta!
Quá mạnh!
Tô Dật muốn lui ra phía sau, nhưng giờ khắc này ở dưới khí tức kia giam cầm, không gian xung quanh giống như đọng lại, nguyên khí trong thân thể đình trệ, toàn thân căn bản không có cách động đậy.
- Đây chính là lực lượng của Nguyên Hoàng cảnh sao!
Nội tâm Tô Dật rung động, trong lúc giơ tay nhấc chân giam cầm mình, Nguyên Hoàng cảnh cường đại như vậy, để cho mình ngay cả sức phản kháng cũng không có.
- Hắc Minh, Hắc Sát môn không khỏi quá bá đạo đi, đừng thương tổn tiểu tử này, chúng ta còn muốn tra hỏi một chút.
Nhưng đồng thời, có thanh âm bình thản vang lên ở bên tai Tô Dật.
Xùy...
Một bóng người xuất hiện ở sau lưng hắn, dưới ánh trăng bao phủ, làm cho quanh người Tô Dật nhất thời tràn ngập một loại vụ khí đặc biệt, hiện ra từng sợi huyết sắc.
Trong chốc lát, lực lượng giam cầm quanh người hắn nhất thời biến mất không thấy gì nữa.
Đồng thời, một thủ ấn rơi vào trên vai Tô Dật, lực lượng vô hình kéo thân hình hắn lui về phía sau.
Lão giả áo đen ra tay thất bại, nhất thời ngước mắt, thần sắc lập tức âm trầm, bóng người đình trệ, thanh âm thăm thẳm nói:
- Huyết Thủ, Huyết Thần tông ngươi có ý gì!
- Không có ý gì, sợ ngươi thương tổn tiểu tử này, chúng ta còn muốn từ trong miệng hắn hỏi ra tung tích của Bích Huyết Linh Tham.
Thanh âm ở bên tai Tô Dật vang lên:
- Tiểu tử, ngươi thật không nhìn thấy Bích Huyết Linh Tham?
Tô Dật đã tỉnh hồn, vội vàng quay đầu, trước mắt xuất hiện một trung niên mặc trường bào màu đỏ.
- Hắc Sát môn, Huyết Thần tông!
Cùng lúc, nội tâm Tô Dật rung động, ông lão mặc áo đen kia là cường giả Hắc Sát môn, mà người này thì đến từ Huyết Thần tông, đều là một trong ba thế lực đỉnh phong của Man Yêu Sâm Lâm.
- Ta nói đều là lời thật, chưa từng nhìn thấy Bích Huyết Linh Tham.
Tô Dật lắc đầu, thần sắc không lộ ra dấu vết, ánh mắt kiên định.
Bích Huyết Linh Tham chỉ là việc nhỏ, nếu bởi vậy lộ ra không gian thần bí, đó mới là đại họa, không gian thần bí tuyệt đối không thể bại lộ.
- Huyết Thủ, ngươi lục soát tiểu tử kia một chút, xem trên người hắn có Bích Huyết Linh Tham không.
Trên hư không, lão giả ngũ tuần ngồi trên lưng hung thú kia nhàn nhạt nói.
Lão giả thần bí cầm hồ lô rượu vẫn đứng ở đằng xa, nhàn nhạt nhìn bên này, trong mắt không có chút ba động, bất quá hắn lại làm cho đám người Hắc Minh âm thầm cảnh giác.
Bích Trường Khiêm cũng không có phản ứng, thản nhiên nhìn hết thảy, giống như muốn nhìn ra manh mối gì.
- Tiểu tử, ngươi không chịu nói, vậy ta chỉ có thể lục soát.
Trung niên tên Huyết Thủ mở miệng, trong hai con ngươi hiện ra ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt nhìn Tô Dật, ánh mắt giống như muốn nhìn thấu hắn.
Không đợi Tô Dật mở miệng, Huyết Thủ trực tiếp tìm tòi, Tô Dật không dám phản kháng, cũng không cách nào phản kháng.
Ở trước mặt những cường giả như vậy, mình chỉ là một con kiến trước mặt con voi.
- Ta phải cường đại!
Giờ khắc này, huyết dịch trong lòng Tô Dật đang cuộn trào, nếu mình cường đại, những cái gọi là cường giả kia, làm sao dám tùy ý ở trước mặt mình như vậy.
Nhưng bây giờ mình nhỏ yếu, ở trước mặt bọn họ, chỉ là con kiến hôi mà thôi. Đừng nói không cần để ở trong lòng, mà căn bản không cần để ở trong mắt.
Giờ khắc này, nội tâm Tô Dật muốn trở thành cường giả đã đến đỉnh phong.
- Không có.
Rất nhanh, Huyết Thủ lắc đầu, ở trên người Tô Dật không thu hoạch được gì. Lấy tu vi của Huyết Thủ, trên người Tô Dật không cách nào giấu diếm được đồ vật.
Huyết Thủ cũng không có phát hiện Túi Không Gian, vì Túi Không Gian trên người Tô Dật đều bị thiếu nữ kia cướp sạch rồi.
Nhìn thấy Huyết Thủ lắc đầu, mọi người cũng không có bao nhiêu thất vọng.
Mọi người đều nhìn ra được, đây chẳng qua là một tiểu tử, xem như gặp được Bích Huyết Linh Tham, cũng không có tư cách lấy được.
Sợ là như hắn nói, chỉ trùng hợp ở gần đây, bị Sơ Kiếp của Bích Huyết Linh Tham ảnh hưởng, nhìn bộ dáng chật vật kia, xác thực giống như trải qua cửu tử nhất sinh may mắn không chết, cũng coi như vận khí không tệ.
- Sưu sưu...
- Ngao ô!
Hư không xa xa, có không ít bóng người lần nữa lướt đến.
Có người dưới chân ngưng tụ phi cầm, có thì trực tiếp lăng không, còn có người cưỡi hung cầm bay đến.
Bên trong có một đội hình cưỡi một đại thuyền cao mấy trượng, dài mấy chục trượng, thân thuyền phát sáng, khắc họa bí văn, vượt qua hư không, không ít đệ tử trẻ tuổi đứng ở trên thuyền, đang tò mò nhìn xung quanh.
Không ít đội hình phân biệt rơi vào sau lưng đám người Huyết Thủ, Hắc Minh...
Mà khi những bóng người kia đến, ánh mắt Tô Dật đảo qua, nhất thời lại biến sắc.
Tô Dật phát hiện không ít người quen, mấy bóng người trên phi thuyền là Bích Linh, Dịch Vân, Chu Đạt, Ngô Thanh Phong, Quách Diễm…
Bích Linh, Dịch Vân, Chu Đạt, Ngô Thanh Phong cũng nhận ra Tô Dật. Oan gia ngõ hẹp, nhất thời làm Ngô Thanh Phong, Chu Đạt, Quách Diễm đỏ mắt, hung hăng trừng hắn.
Bỗng dưng Tô Dật cảm giác được có ánh mắt sắc bén rơi vào trên người mình.
Theo ánh mắt, Tô Dật nhìn lại, liền nhìn thấy hai thân ảnh quen thuộc, không phải người khác, chính là Hắc Sát môn Bạch trưởng lão và Ngu trưởng lão, cũng coi như oan gia ngõ hẹp.
Nhìn Tô Dật, ánh mắt của Bạch trưởng lão và Ngu trưởng lão lạnh lẽo, vội vàng ở bên tai Hắc Minh nói cái gì đó.
- Tìm, Bích Huyết Linh Tham kia tuyệt đối ở phụ cận!
Lão giả ngũ tuần cưỡi hung thú mở miệng, muốn tìm kiếm Bích Huyết Linh Tham.
Huyết Thủ, Bích Trường cũng dự định rời đi, Bích Huyết Linh Tham hẳn còn ở phụ cận.
- Tiểu tử, thật sự là đi mòn gót sắt tìm chẳng thấy, đến khi gặp được chẳng tốn chút công phu, nguyên lai lại chạy vào Man Yêu Đại Hạp Cốc, theo ta đi thôi!
Ánh mắt Hắc Minh nhìn Tô Dật, trong mắt toát ra lãnh ý.
Kém chút liền bỏ lỡ, đạp phá thiết hài vô mịch xử, không nghĩ tới ở chỗ này gặp được đối phương, Hắc Minh đang kỳ quái một tiểu tử như vậy, sao lại xuất hiện ở trong Man Yêu Đại Hạp Cốc, nguyên lai là tiểu tử này.
Nghe Hắc Minh nói, Huyết Thủ, Bích Trường Khiêm… đang muốn ly khai nhất thời đình trệ.
- Hắc Minh, tiểu tử này ta đã điều tra, ngươi là không tin ta?
Huyết Thủ lạnh lùng nói, hắn đã lục soát, nhưng Hắc Minh lại không muốn buông tha, đây không thể nghi ngờ là đánh mặt của hắn.
- Huyết Thủ, việc này không liên quan gì đến ngươi, tiểu tử này giết thiếu môn chủ của Hắc Sát môn ta!
Thanh âm của Hắc Minh lạnh lẽo, ánh mắt hữu ý vô ý đảo qua bốn phía, giống như nhắc nhở mọi người:
- Ngày hôm nay ta muốn dẫn tiểu tử này về, ai dám nhúng tay, là đối địch Hắc Sát môn ta!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.