Chương 153: Một mình rèn luyện!
Vũ Phong
04/05/2022
Hạp cốc, nham thạch.
Một con sói đen dài gần ba trượng, răng nanh trong vắt, hung dữ nhìn chằm chằm Tô Dật, miệng rộng phát ra mùi huyết tinh.
- Ngao...
Sói đen gào thét, toàn thân rung động, hung hãn không khỏi!
- Tránh xa một chút, nếu không ta không ngại động thủ!
Tô Dật nhìn sói đen, đây là một con U Huyền Lang tu vi Yêu Huyền cảnh.
Yêu Huyền cảnh nhất trọng, đối với Tô Dật mà nói, cũng không phải uy hiếp quá lớn.
- Ngươi hiểu thú ngữ!
U Huyền Lang kinh ngạc nhìn Tô Dật, rất giật mình, nhân loại kỳ quái lại có thể nghe hiểu lời nó nói.
- Đi đi.
Tô Dật mở miệng, từ khi tu luyện Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, như có một loại ảnh hưởng kỳ lạ nào đó, trong lúc vô hình cảm giác mình và những Man Yêu Thú kia, giống như có loại liên quan nào đó, rất là thân cận.
- Hiểu thú ngữ lại thế nào, là nhân loại thì phải chết!
U Huyền Lang gầm nhẹ, trong mắt hung quang không giảm, nhìn Tô Dật, giống như đối mặt với con mồi, khẽ giậm chân, chuẩn bị săn giết.
- Chính ngươi muốn chết, vậy thành toàn ngươi!
Trong mắt Tô Dật có hàn quang lấp lóe.
U Huyền Lang này đã muốn động thủ, vậy thì không giống, vừa vặn có thể rèn luyện bản thân.
- Ngao!
U Huyền Lang gào thét, rốt cuộc tìm được cơ hội, thân hình khổng lồ, tốc độ lại cực nhanh, lao thẳng tới đối thủ.
Oanh!
U Huyền Lang lao qua, khí tức phun trào, như mang theo gió xoáy cuồng bạo, hắc quang thâm thúy loá mắt, mang theo khí tức hung hãn, nó là Man Thú Thổ thuộc tính.
Xùy...
Dưới chân thi triển Phù Diêu Bách Biến Bộ, Tô Dật lướt qua bên cạnh, nhìn như hung hiểm, lại vừa vặn tránh thoát.
Cùng lúc, tay phải của Tô Dật nắm chặt, nguyên khí dâng trào, trực tiếp oanh về phía U Huyền Lang.
Tô Dật động thủ, nhưng không có vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, thu liễm khí tức, muốn chính diện rèn luyện.
Ngao!
U Huyền Lang một kích không trúng, ánh mắt càng hừng hực, trầm thấp gào thét, đưa tay trảo một cái, trực tiếp chộp tới Tô Dật.
Ánh mắt Tô Dật âm trầm, U Huyền Lang này móng vuốt sắc bén, quả đấm của mình dù sao cũng là thân thể máu thịt, khó có thể đối kháng, nhất thời nắm đấm trầm xuống, thi triển Phù Diêu Bách Biến Bộ, thân thể lao về phía U Huyền Lang, một quyền nện tới.
Ầm!
U Huyền Lang không nghĩ tới tốc độ của người này lại nhanh như vậy, căn bản không có cách tránh đi, hắc quang vội vàng ngưng tụ ở dưới bụng, thanh âm trầm đục từ dưới đó truyền ra.
Tô Dật ra quyền, lực lượng khổng lồ trùng kích, để thân thể của U Huyền Lang kém chút lật tung, lảo đảo lùi lại mấy bước, lúc này mới miễn cưỡng ổn định thân hình.
- Ngao...
U Huyền Lang bị đau gào thét, dưới bụng đau nhức kịch liệt.
- Thật đúng là da dày thịt béo.
Thần sắc của Tô Dật bình tĩnh, phòng ngự của U Huyền Lang còn mạnh hơn hắn tưởng tượng.
Phòng ngự mạnh, cũng là một loại tính chất đặc biệt của Man Thú Thổ thuộc tính.
Giống như võ giả Thổ thuộc tính, ở trên phòng ngự bình thường đều rất xuất chúng.
Ở công pháp vũ kỹ phòng ngự, công pháp vũ kỹ phòng ngự của Thổ thuộc tính cũng nhiều nhất.
Các loại thuộc tính nguyên khí, đều có tính chất đặc biệt, như võ giả Thổ thuộc tính, ở trên phòng ngự xuất chúng nhất.
Võ giả Kim thuộc tính, lấy sắc bén xưng danh, võ giả Phong thuộc tính thì ở phương diện tốc độ có ưu thế hơn người.
Nghe nói võ giả Lôi thuộc tính càng thêm thưa thớt, lực công kích bá đạo hủy diệt, rất là cường hãn.
- Ngao...
U Huyền Lang tiếp tục đánh giết, càng điên cuồng hung hãn.
Nhưng chỉ chốc lát, U Huyền Lang đã nằm trên mặt đất, trên người máu chảy dạt dào, bị Tô Dật oanh sát.
- Con thứ ba mươi tám!
Nhìn U Huyền Lang nằm trên mặt đất, Tô Dật đã rất bình tĩnh.
Trong năm ngày này, Tô Dật đã oanh sát con Man Thú thứ năm mươi tám.
Ở trong Man Yêu Đại Hạp Cốc, quả nhiên khắp nơi đều là Man Thú, Tô Dật gặp được mạnh nhất đã đến Yêu Huyền cảnh tứ trọng, dùng hết toàn lực lúc này mới chém giết được.
Mà trong năm ngày này Tô Dật gặp được Man Thú nhiều nhất là mười ba con Hưng Man Thử, tuy số lượng nhiều, nhưng tu vi không cao, có điều chúng rất xảo trá, phải rất phí sức mới oanh sát được.
Năm ngày qua, Tô Dật đối mặt Man Thú, toàn bộ hành trình không có sử dụng Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, để tránh ảnh hưởng những Man Thú kia.
Hiện tại bản thân đã đến Nguyên Hồn cảnh bát trọng đỉnh phong, Tô Dật muốn rèn luyện một phen, tranh thủ mau chóng đột phá đến Nguyên Hồn cảnh cửu trọng, sau đó trùng kích Nguyên Huyền cảnh.
Mà lần này tiến vào Man Yêu Đại Hạp Cốc, Tô Dật vốn là vì rèn luyện.
Trong mấy ngày nay, Tô Dật cũng gặp mấy nhóm nhân loại, có nam có nữ, chỉ là xa xa nhìn thấy những nhân loại kia, Tô Dật liền tránh đi.
Người dám đi vào Man Yêu Đại Hạp Cốc, thực lực đều không yếu.
Huống chi sự tình Bích Huyết Linh Tham, sợ là cũng có không ít người biết, có khả năng vì Bích Huyết Linh Tham mà đến.
Tô Dật tự biết thực lực của mình, còn kém rất nhiều, tuy cũng muốn lấy Bích Huyết Linh Tham cho gia gia trị thương, nhưng tình huống trước mắt, mình tốt nhất đừng đi tham gia náo nhiệt.
Hạp cốc rậm rạp, vách đá dốc đứng.
- Ngao rống...
Tiếng gào thét điếc tai nhức óc, mấy chục con Man Thú đứng vững, ánh mắt nhìn chằm chằm tầm hai mươi người trong một sơn cốc.
Mấy chục con Man Thú, đều hung hãn cường đại.
Có rắn quấn quanh, có hung thú chân đạp cự thạch.
Thậm chí giữa không trung còn có mấy hung cầm vỗ cánh, nhìn chằm chằm sơn cốc.
Trong hai mươi người kia, có nam có nữ.
Mấy nam nữ trên dưới ba mươi tuổi dẫn đầu, nhưng nhiều nhất lại là thiếu niên thiếu nữ, khí chất ăn mặc đều cực kỳ bất phàm, tuổi tác tương tự, đều tầm mười sáu mười bảy tuổi.
Giờ phút này nếu Tô Dật ở đây, sẽ nhìn thấy không ít người quen.
Chính là Thái Hành Tông Bích Linh, Dịch Vân, Quách Diễm, Chu Đạt...
Chỉ là giờ phút này, sắc mặt những thiếu niên thiếu nữ kia đều rất ngưng trọng, thần sắc khẩn trương.
Những thiếu niên thiếu nữ này, tay đều nắm chặt binh khí, chăm chú hình thành vòng tròn quay chung quanh một chỗ.
Trên váy hoa của Dịch Vân dính vết máu nhàn nhạt, mái tóc rối tung lộn xộn, chỉ là trên gương mặt khẩn trương kia, đôi mắt đẹp y nguyên tỏa ra ánh sáng lung linh.
Bích Linh đứng bên Dịch Vân, con ngươi linh động, tự có một cỗ ý vị rung động lòng người.
- Chấp sự, lúc nào trưởng lão mới đến, nhiều Man Thú như vậy, chúng ta không cách nào chống lại.
- Man Thú quá nhiều, bây giờ chúng ta nên làm gì.
Không ít thiếu niên thiếu nữ, giờ phút này đều không cách nào trấn định, những Man Thú kia không ít là Yêu Linh cảnh, hai con dẫn đầu tựa hồ đã đến Yêu Chân cảnh.
- Đã thông báo trưởng lão, mọi người trước hành sự tùy theo hoàn cảnh, trưởng lão sẽ lập tức tới ngay.
Một nữ tử tầm ba mươi tuổi nói, váy dài bó sát người, bao vây lấy tư thái lồi lõm, không tính quá xinh đẹp, nhưng rất thanh tú ôn nhu.
Chỉ là giờ phút này nàng cũng rất ngưng trọng, mở miệng an ủi những đệ tử kia.
Một con sói đen dài gần ba trượng, răng nanh trong vắt, hung dữ nhìn chằm chằm Tô Dật, miệng rộng phát ra mùi huyết tinh.
- Ngao...
Sói đen gào thét, toàn thân rung động, hung hãn không khỏi!
- Tránh xa một chút, nếu không ta không ngại động thủ!
Tô Dật nhìn sói đen, đây là một con U Huyền Lang tu vi Yêu Huyền cảnh.
Yêu Huyền cảnh nhất trọng, đối với Tô Dật mà nói, cũng không phải uy hiếp quá lớn.
- Ngươi hiểu thú ngữ!
U Huyền Lang kinh ngạc nhìn Tô Dật, rất giật mình, nhân loại kỳ quái lại có thể nghe hiểu lời nó nói.
- Đi đi.
Tô Dật mở miệng, từ khi tu luyện Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, như có một loại ảnh hưởng kỳ lạ nào đó, trong lúc vô hình cảm giác mình và những Man Yêu Thú kia, giống như có loại liên quan nào đó, rất là thân cận.
- Hiểu thú ngữ lại thế nào, là nhân loại thì phải chết!
U Huyền Lang gầm nhẹ, trong mắt hung quang không giảm, nhìn Tô Dật, giống như đối mặt với con mồi, khẽ giậm chân, chuẩn bị săn giết.
- Chính ngươi muốn chết, vậy thành toàn ngươi!
Trong mắt Tô Dật có hàn quang lấp lóe.
U Huyền Lang này đã muốn động thủ, vậy thì không giống, vừa vặn có thể rèn luyện bản thân.
- Ngao!
U Huyền Lang gào thét, rốt cuộc tìm được cơ hội, thân hình khổng lồ, tốc độ lại cực nhanh, lao thẳng tới đối thủ.
Oanh!
U Huyền Lang lao qua, khí tức phun trào, như mang theo gió xoáy cuồng bạo, hắc quang thâm thúy loá mắt, mang theo khí tức hung hãn, nó là Man Thú Thổ thuộc tính.
Xùy...
Dưới chân thi triển Phù Diêu Bách Biến Bộ, Tô Dật lướt qua bên cạnh, nhìn như hung hiểm, lại vừa vặn tránh thoát.
Cùng lúc, tay phải của Tô Dật nắm chặt, nguyên khí dâng trào, trực tiếp oanh về phía U Huyền Lang.
Tô Dật động thủ, nhưng không có vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, thu liễm khí tức, muốn chính diện rèn luyện.
Ngao!
U Huyền Lang một kích không trúng, ánh mắt càng hừng hực, trầm thấp gào thét, đưa tay trảo một cái, trực tiếp chộp tới Tô Dật.
Ánh mắt Tô Dật âm trầm, U Huyền Lang này móng vuốt sắc bén, quả đấm của mình dù sao cũng là thân thể máu thịt, khó có thể đối kháng, nhất thời nắm đấm trầm xuống, thi triển Phù Diêu Bách Biến Bộ, thân thể lao về phía U Huyền Lang, một quyền nện tới.
Ầm!
U Huyền Lang không nghĩ tới tốc độ của người này lại nhanh như vậy, căn bản không có cách tránh đi, hắc quang vội vàng ngưng tụ ở dưới bụng, thanh âm trầm đục từ dưới đó truyền ra.
Tô Dật ra quyền, lực lượng khổng lồ trùng kích, để thân thể của U Huyền Lang kém chút lật tung, lảo đảo lùi lại mấy bước, lúc này mới miễn cưỡng ổn định thân hình.
- Ngao...
U Huyền Lang bị đau gào thét, dưới bụng đau nhức kịch liệt.
- Thật đúng là da dày thịt béo.
Thần sắc của Tô Dật bình tĩnh, phòng ngự của U Huyền Lang còn mạnh hơn hắn tưởng tượng.
Phòng ngự mạnh, cũng là một loại tính chất đặc biệt của Man Thú Thổ thuộc tính.
Giống như võ giả Thổ thuộc tính, ở trên phòng ngự bình thường đều rất xuất chúng.
Ở công pháp vũ kỹ phòng ngự, công pháp vũ kỹ phòng ngự của Thổ thuộc tính cũng nhiều nhất.
Các loại thuộc tính nguyên khí, đều có tính chất đặc biệt, như võ giả Thổ thuộc tính, ở trên phòng ngự xuất chúng nhất.
Võ giả Kim thuộc tính, lấy sắc bén xưng danh, võ giả Phong thuộc tính thì ở phương diện tốc độ có ưu thế hơn người.
Nghe nói võ giả Lôi thuộc tính càng thêm thưa thớt, lực công kích bá đạo hủy diệt, rất là cường hãn.
- Ngao...
U Huyền Lang tiếp tục đánh giết, càng điên cuồng hung hãn.
Nhưng chỉ chốc lát, U Huyền Lang đã nằm trên mặt đất, trên người máu chảy dạt dào, bị Tô Dật oanh sát.
- Con thứ ba mươi tám!
Nhìn U Huyền Lang nằm trên mặt đất, Tô Dật đã rất bình tĩnh.
Trong năm ngày này, Tô Dật đã oanh sát con Man Thú thứ năm mươi tám.
Ở trong Man Yêu Đại Hạp Cốc, quả nhiên khắp nơi đều là Man Thú, Tô Dật gặp được mạnh nhất đã đến Yêu Huyền cảnh tứ trọng, dùng hết toàn lực lúc này mới chém giết được.
Mà trong năm ngày này Tô Dật gặp được Man Thú nhiều nhất là mười ba con Hưng Man Thử, tuy số lượng nhiều, nhưng tu vi không cao, có điều chúng rất xảo trá, phải rất phí sức mới oanh sát được.
Năm ngày qua, Tô Dật đối mặt Man Thú, toàn bộ hành trình không có sử dụng Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, để tránh ảnh hưởng những Man Thú kia.
Hiện tại bản thân đã đến Nguyên Hồn cảnh bát trọng đỉnh phong, Tô Dật muốn rèn luyện một phen, tranh thủ mau chóng đột phá đến Nguyên Hồn cảnh cửu trọng, sau đó trùng kích Nguyên Huyền cảnh.
Mà lần này tiến vào Man Yêu Đại Hạp Cốc, Tô Dật vốn là vì rèn luyện.
Trong mấy ngày nay, Tô Dật cũng gặp mấy nhóm nhân loại, có nam có nữ, chỉ là xa xa nhìn thấy những nhân loại kia, Tô Dật liền tránh đi.
Người dám đi vào Man Yêu Đại Hạp Cốc, thực lực đều không yếu.
Huống chi sự tình Bích Huyết Linh Tham, sợ là cũng có không ít người biết, có khả năng vì Bích Huyết Linh Tham mà đến.
Tô Dật tự biết thực lực của mình, còn kém rất nhiều, tuy cũng muốn lấy Bích Huyết Linh Tham cho gia gia trị thương, nhưng tình huống trước mắt, mình tốt nhất đừng đi tham gia náo nhiệt.
Hạp cốc rậm rạp, vách đá dốc đứng.
- Ngao rống...
Tiếng gào thét điếc tai nhức óc, mấy chục con Man Thú đứng vững, ánh mắt nhìn chằm chằm tầm hai mươi người trong một sơn cốc.
Mấy chục con Man Thú, đều hung hãn cường đại.
Có rắn quấn quanh, có hung thú chân đạp cự thạch.
Thậm chí giữa không trung còn có mấy hung cầm vỗ cánh, nhìn chằm chằm sơn cốc.
Trong hai mươi người kia, có nam có nữ.
Mấy nam nữ trên dưới ba mươi tuổi dẫn đầu, nhưng nhiều nhất lại là thiếu niên thiếu nữ, khí chất ăn mặc đều cực kỳ bất phàm, tuổi tác tương tự, đều tầm mười sáu mười bảy tuổi.
Giờ phút này nếu Tô Dật ở đây, sẽ nhìn thấy không ít người quen.
Chính là Thái Hành Tông Bích Linh, Dịch Vân, Quách Diễm, Chu Đạt...
Chỉ là giờ phút này, sắc mặt những thiếu niên thiếu nữ kia đều rất ngưng trọng, thần sắc khẩn trương.
Những thiếu niên thiếu nữ này, tay đều nắm chặt binh khí, chăm chú hình thành vòng tròn quay chung quanh một chỗ.
Trên váy hoa của Dịch Vân dính vết máu nhàn nhạt, mái tóc rối tung lộn xộn, chỉ là trên gương mặt khẩn trương kia, đôi mắt đẹp y nguyên tỏa ra ánh sáng lung linh.
Bích Linh đứng bên Dịch Vân, con ngươi linh động, tự có một cỗ ý vị rung động lòng người.
- Chấp sự, lúc nào trưởng lão mới đến, nhiều Man Thú như vậy, chúng ta không cách nào chống lại.
- Man Thú quá nhiều, bây giờ chúng ta nên làm gì.
Không ít thiếu niên thiếu nữ, giờ phút này đều không cách nào trấn định, những Man Thú kia không ít là Yêu Linh cảnh, hai con dẫn đầu tựa hồ đã đến Yêu Chân cảnh.
- Đã thông báo trưởng lão, mọi người trước hành sự tùy theo hoàn cảnh, trưởng lão sẽ lập tức tới ngay.
Một nữ tử tầm ba mươi tuổi nói, váy dài bó sát người, bao vây lấy tư thái lồi lõm, không tính quá xinh đẹp, nhưng rất thanh tú ôn nhu.
Chỉ là giờ phút này nàng cũng rất ngưng trọng, mở miệng an ủi những đệ tử kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.