Chương 306: Ngươi muốn khiêu chiến sao?
Vũ Phong
04/05/2022
- Xem ra, thời gian qua ngươi ở Linh Cổ Thôn rất tốt, ngươi tới tìm ta sao?
Nhìn thấy Tô Dật không nhanh không chậm đi tới, Hùng Chiến lên tiếng trước, trong mắt hắn âm thầm nghi hoặc, một thiếu niên ngoại lai lại cho hắn một cảm giác không thể nhìn thấu. Hùng Chiến cảm giác thiếu niên này đến tìm hắn.
- Đúng thật là không tệ lắm, cũng là tới tìm ngươi.
Tô Dật cách tọa kỵ Xích Liệt Cuồng Hùng của Hùng Chiến khoảng mấy trượng thì dừng bước, đối mặt với Xích Liệt Cuồng Hùng thân hình hắn có vẻ hơi gầy yếu nhưng thân thể thẳng tắp, trong thần sắc nhẹ nhàng khiến cho người ta cảm giác vững chắc như ngọn núi, khó có thể lay chuyển.
Khí chất như vậy cũng khiến cho lão giả cùng cường nhân âm thầm xúc động.
- Thiếu niên ngoại lai vì Hùng Chiến mà lên đài, chẳng lẽ muốn khiêu chiến với Hùng Chiến sao?
Nghe Tô Dật nói với Hùng Chiến, ánh mắt toàn trường lộ vẻ nghi hoặc.
- Ta vốn muốn tìm cơ hội đi tìm ngươi, không nghĩ đến ngươi lại tự mình đưa đến cửa.
Hùng Chiến từ trên cao nhìn xuống Tô Dật, ánh mắt cũng không có vẻ bất ngờ.
Vốn hắn muốn đi tìm người thanh niên ngoại lai này, thù của đệ đệ Hùng Liệt nhất định phải đòi lại. Hùng Chiến nhìn Tô Dật, tiếp tục nói:
- Như vậy đi, chỉ cần ngươi có thể tiếp được một chiêu của ta, mối thù này xem như xóa bỏ, nhưng nếu ngươi không tiếp được, ngươi tự gánh lấy hậu quả.
Tô Dật cười nhạt, không để ý đến Hùng Chiến, đột nhiên xoay người nhìn về phía lão nhân, cường giả của Man Hùng bộ lạc, Liệp Hổ bộ lạc, Linh Cổ Thôn.
Sau khi hành lễ, Tô Dật lên tiếng hỏi:
- Xin hỏi, có phải có quy tắc nếu một người khiêu chiến đánh bại người thắng trận, thu phục tọa kỵ Man Yêu Thú thì cũng là người thắng trận sau cùng không?
- Chuyện gì xảy ra?
Giọng nói Tô Dật truyền ra, toàn trường nhất thời kinh ngạc, rất nhiều người còn không hiểu lắm câu hỏi của hắn.
Chỉ có lão nhân cùng cường giả, trong ánh mắt liên tiếp thay đổi.
Đặc biệt cường giả lão nhân Man Hùng bộ lạc càng ngơ ngác nhìn nhau.
- Chẳng lẽ...
Lão nhân, cường giả trong Linh Cổ Thôn cũng kinh ngạc như thế, thảo nào vừa rồi Thượng Quan Thần Phong, Thượng Quan Hề Vi cùng xúm lại một chỗ, giống như thương nghị chuyện gì, chẳng lẽ vì chuyện này?
- Dịch Túc xuất thủ, muốn khiêu chiến cùng Hùng Chiến sao?
Một vài cường giả Linh Cổ Thôn như Thượng Quan Thanh Minh chẳng hạn, thần sắc kinh ngạc vô cùng, lập tức có chút hy vọng.
Đại khái bọn họ cũng biết thực lực của Tô Dật, hơn nữa đây cũng là cơ hội cuối cùng.
- Dựa theo quy tắc, nếu người cuối cùng khiêu chiến có thể đánh bại người thắng trận, thu phục được tọa kỵ Man Yêu Thú thì sẽ là người chiến thắng sau cùng.
- Đây là tổ quy, tuy nhiên chưa ai dùng qua bao giờ.
- ....
Người xung quanh bắt đầu xì xào bàn tán, có người lên tiếng giải thích nghi hoặc cho những người xung quanh, thông báo còn có tổ quy thế này.
Tuy nhiên những năm gần đây Linh Cổ Thôn, Liệp Hổ bộ lạc, Man Hùng bộ lạc chưa có ai dùng qua, cho nên rất nhiều người còn chưa biết đến.
- Còn có tổ quy thế này, như vậy hiện tại Dịch Túc muốn khiêu chiến cùng Hùng Chiến sao?
Có người hiểu ra rất kinh ngạc, lẽ nào thiếu niên ngoại lai dáng người nhỏ bé này lại có thực lực đồng thời khiêu chiến cùng Hùng Chiến và Xích Liệt Cuồng Hùng sao?
- Chàng trai trẻ, ngươi muốn khiêu chiến sao?
Vị lão nhân Man Hùng bộ lạc tuyên tố quy tắc, thần sắc âm thầm nghi hoặc, sau đó lại khôi phục như thường.
- Không sai.
Tô Dật gật đầu.
- Ngươi muốn đại diện cho Liệp Hổ bộ lạc hay Linh Cổ Thôn khiêu chiếu?
Mặc dù trong lòng lão nhân Man Hùng bộ lạc hiểu rõ, thiếu niên này chỉ ở trong Linh Cổ Thôn, chắc chắn vì Linh Cổ Thôn khiêu chiến, tuy nhiên vẫn nhìn Tô Dật hỏi.
- Linh Cổ Thôn.
Tô Dật trả lời.
- Dịch Túc muốn khiêu chiến cho Linh Cổ Thôn chúng ta!
- Chúng ta còn có cơ hội!
Nghe vậy mọi người trong Linh Cổ Thôn kích động không thôi, vốn đã mất đi hy vọng, nhất thời trong mắt tỏa ra ánh sáng.
- Quên mất Dịch Túc, với thực lực của hắn, hoàn toàn vẫn còn cơ hội.
Cường giả lão nhân Linh Cổ Thôn cũng không nhịn được âm thầm kích động, bọn họ đều biết chiến tích của Tô Dật trên Yêu La sơn.
Cho nên, tuy Hùng Chiến cùng Xích Liệt Cuồng Hùng rất mạnh nhưng nếu là Tô Dật xuất thủ, đúng thật vẫn còn có thêm một cơ hội.
Cường giả, lão nhân Man Hùng bộ lạc hai mặt nhìn nhau, sau đó châu đầu ghé tai, tựa như đang nhỏ giọng bàn bạc gì đó.
- Quy tắc này đúng thật là có, tuy nhiên ngươi là người ngoài cũng không thể thay thế cho Linh Cổ Thôn khiêu chiến được.
Sau đó, một lão nhân Man Hùng bộ lạc đứng lên, dáng dấp trên tám mươi, đầu tóc bạc trắng, khuôn mặt tang thương, lộ ra một cỗ uy áp vô hình, mắt nhìn Tô Dật lên tiếng.
- Là cường giả, rất mạnh!
Cách một khoảng xa, Tô Dật đối mặt với ánh mắt của lão già tóc trắng, cũng có thể cảm nhận được uy áp to lớn, âm thầm sợ hãi, nhưng đem uy áp này áp chế trong lòng.
- Như vậy...
Tô Dật nhìn về phía Thượng Quan Thần Phong, Thượng Quan Hề Vi cùng mọi người, người bên ngoài không thể khiêu chiến, không biết điều này có đúng hay không?
- Linh Cổ Thôn không có người sao? Lại muốn cho một người bên ngoài đến khiêu chiến.
Hùng Tam lên tiếng, mắt nhìn một đám cường giả Linh Cổ Thôn nói, thần sắc cười nhạo không chút che giấu.
- Việc này...
Thượng Quan Hề Vi, Thượng Quan Thần Phong, Thượng Quan Nham cùng mọi người đưa mắt nhìn nhau, lại nhìn về phía lão nhân Linh Cổ Thôn.
Thượng Quan Hề Vi, Thượng Quan Thần Phong đối với tổ quy này có hiểu một chút, tuy nhiên lại không biết đến toàn bộ. Ngay từ đầu cũng không biết người bên ngoài không thể thay thế khiêu chiến.
Cường giả lão nhân Linh Cổ Thôn hơi có chút xấu hổ.
Hoàn toàn chính xác, người bên ngoài đương nhiên không thể thay thế Linh Cổ Thôn khiêu chiến.
- Ai nói Dịch Túc là người ngoài, hiện tại hắn đã là người của Linh Cổ Thôn chúng ta.
Nhưng vào lúc này, lại có một âm thanh truyền đến, từ trên hư không, ánh sáng lấp lóe, một chữ cuối cùng vừa dứt, một đạo thân ảnh lặng yên xuất hiện trên sân rộng.
Người tới là một lão thái thái trên sáu mươi, lưng có chút còng, mái tóc màu đen có pha lẫn màu xám bạc, khuôn mặt không có nếp nhăn, sắc mặt hồng nhuận, ánh mắt bình tĩnh.
Chẳng qua khi lão thái thái này xuất hiện, toàn bộ bốn phía sân rộng không khí khẽ run lên.
- Thôn trưởng!
- Là bà nội thôn trưởng.
Khi nhìn thấy lão thái thái này, trong Linh Cổ Thôn có người kích động hô lớn, không phải ai khác mà chính là thôn trưởng Thượng Quan Trình Nhã.
- Lão thôn trưởng.
Đồng thời, ánh mắt lão nhân cường giả Liệp Hổ bộ lạc, Man Hùng bộ lạc kinh ngạc vô cùng, nhất thời đứng lên chào hỏi.
- Bà nội Thượng Quan.
Tô Dật cũng vô cùng kinh ngạc, không nghĩ đến bà nội thôn trưởng lại tới.
Thượng Quan Trình Nhã nhìn Tô Dật mỉm cười, vẻ mặt hiền lành đôn hậu.
- Trình Nhã, ngươi nên biết, mặc dù tổ quy không có nói rõ quy định nhưng tuyệt không có lý để người ngoài thay thế khiêu chiến. Còn chưa nói đến chuyện Linh Cổ Thôn các ngươi tiếp nhận người ngoài vào thôn, như vậy đã không hợp rồi.
Nhìn thấy Tô Dật không nhanh không chậm đi tới, Hùng Chiến lên tiếng trước, trong mắt hắn âm thầm nghi hoặc, một thiếu niên ngoại lai lại cho hắn một cảm giác không thể nhìn thấu. Hùng Chiến cảm giác thiếu niên này đến tìm hắn.
- Đúng thật là không tệ lắm, cũng là tới tìm ngươi.
Tô Dật cách tọa kỵ Xích Liệt Cuồng Hùng của Hùng Chiến khoảng mấy trượng thì dừng bước, đối mặt với Xích Liệt Cuồng Hùng thân hình hắn có vẻ hơi gầy yếu nhưng thân thể thẳng tắp, trong thần sắc nhẹ nhàng khiến cho người ta cảm giác vững chắc như ngọn núi, khó có thể lay chuyển.
Khí chất như vậy cũng khiến cho lão giả cùng cường nhân âm thầm xúc động.
- Thiếu niên ngoại lai vì Hùng Chiến mà lên đài, chẳng lẽ muốn khiêu chiến với Hùng Chiến sao?
Nghe Tô Dật nói với Hùng Chiến, ánh mắt toàn trường lộ vẻ nghi hoặc.
- Ta vốn muốn tìm cơ hội đi tìm ngươi, không nghĩ đến ngươi lại tự mình đưa đến cửa.
Hùng Chiến từ trên cao nhìn xuống Tô Dật, ánh mắt cũng không có vẻ bất ngờ.
Vốn hắn muốn đi tìm người thanh niên ngoại lai này, thù của đệ đệ Hùng Liệt nhất định phải đòi lại. Hùng Chiến nhìn Tô Dật, tiếp tục nói:
- Như vậy đi, chỉ cần ngươi có thể tiếp được một chiêu của ta, mối thù này xem như xóa bỏ, nhưng nếu ngươi không tiếp được, ngươi tự gánh lấy hậu quả.
Tô Dật cười nhạt, không để ý đến Hùng Chiến, đột nhiên xoay người nhìn về phía lão nhân, cường giả của Man Hùng bộ lạc, Liệp Hổ bộ lạc, Linh Cổ Thôn.
Sau khi hành lễ, Tô Dật lên tiếng hỏi:
- Xin hỏi, có phải có quy tắc nếu một người khiêu chiến đánh bại người thắng trận, thu phục tọa kỵ Man Yêu Thú thì cũng là người thắng trận sau cùng không?
- Chuyện gì xảy ra?
Giọng nói Tô Dật truyền ra, toàn trường nhất thời kinh ngạc, rất nhiều người còn không hiểu lắm câu hỏi của hắn.
Chỉ có lão nhân cùng cường giả, trong ánh mắt liên tiếp thay đổi.
Đặc biệt cường giả lão nhân Man Hùng bộ lạc càng ngơ ngác nhìn nhau.
- Chẳng lẽ...
Lão nhân, cường giả trong Linh Cổ Thôn cũng kinh ngạc như thế, thảo nào vừa rồi Thượng Quan Thần Phong, Thượng Quan Hề Vi cùng xúm lại một chỗ, giống như thương nghị chuyện gì, chẳng lẽ vì chuyện này?
- Dịch Túc xuất thủ, muốn khiêu chiến cùng Hùng Chiến sao?
Một vài cường giả Linh Cổ Thôn như Thượng Quan Thanh Minh chẳng hạn, thần sắc kinh ngạc vô cùng, lập tức có chút hy vọng.
Đại khái bọn họ cũng biết thực lực của Tô Dật, hơn nữa đây cũng là cơ hội cuối cùng.
- Dựa theo quy tắc, nếu người cuối cùng khiêu chiến có thể đánh bại người thắng trận, thu phục được tọa kỵ Man Yêu Thú thì sẽ là người chiến thắng sau cùng.
- Đây là tổ quy, tuy nhiên chưa ai dùng qua bao giờ.
- ....
Người xung quanh bắt đầu xì xào bàn tán, có người lên tiếng giải thích nghi hoặc cho những người xung quanh, thông báo còn có tổ quy thế này.
Tuy nhiên những năm gần đây Linh Cổ Thôn, Liệp Hổ bộ lạc, Man Hùng bộ lạc chưa có ai dùng qua, cho nên rất nhiều người còn chưa biết đến.
- Còn có tổ quy thế này, như vậy hiện tại Dịch Túc muốn khiêu chiến cùng Hùng Chiến sao?
Có người hiểu ra rất kinh ngạc, lẽ nào thiếu niên ngoại lai dáng người nhỏ bé này lại có thực lực đồng thời khiêu chiến cùng Hùng Chiến và Xích Liệt Cuồng Hùng sao?
- Chàng trai trẻ, ngươi muốn khiêu chiến sao?
Vị lão nhân Man Hùng bộ lạc tuyên tố quy tắc, thần sắc âm thầm nghi hoặc, sau đó lại khôi phục như thường.
- Không sai.
Tô Dật gật đầu.
- Ngươi muốn đại diện cho Liệp Hổ bộ lạc hay Linh Cổ Thôn khiêu chiếu?
Mặc dù trong lòng lão nhân Man Hùng bộ lạc hiểu rõ, thiếu niên này chỉ ở trong Linh Cổ Thôn, chắc chắn vì Linh Cổ Thôn khiêu chiến, tuy nhiên vẫn nhìn Tô Dật hỏi.
- Linh Cổ Thôn.
Tô Dật trả lời.
- Dịch Túc muốn khiêu chiến cho Linh Cổ Thôn chúng ta!
- Chúng ta còn có cơ hội!
Nghe vậy mọi người trong Linh Cổ Thôn kích động không thôi, vốn đã mất đi hy vọng, nhất thời trong mắt tỏa ra ánh sáng.
- Quên mất Dịch Túc, với thực lực của hắn, hoàn toàn vẫn còn cơ hội.
Cường giả lão nhân Linh Cổ Thôn cũng không nhịn được âm thầm kích động, bọn họ đều biết chiến tích của Tô Dật trên Yêu La sơn.
Cho nên, tuy Hùng Chiến cùng Xích Liệt Cuồng Hùng rất mạnh nhưng nếu là Tô Dật xuất thủ, đúng thật vẫn còn có thêm một cơ hội.
Cường giả, lão nhân Man Hùng bộ lạc hai mặt nhìn nhau, sau đó châu đầu ghé tai, tựa như đang nhỏ giọng bàn bạc gì đó.
- Quy tắc này đúng thật là có, tuy nhiên ngươi là người ngoài cũng không thể thay thế cho Linh Cổ Thôn khiêu chiến được.
Sau đó, một lão nhân Man Hùng bộ lạc đứng lên, dáng dấp trên tám mươi, đầu tóc bạc trắng, khuôn mặt tang thương, lộ ra một cỗ uy áp vô hình, mắt nhìn Tô Dật lên tiếng.
- Là cường giả, rất mạnh!
Cách một khoảng xa, Tô Dật đối mặt với ánh mắt của lão già tóc trắng, cũng có thể cảm nhận được uy áp to lớn, âm thầm sợ hãi, nhưng đem uy áp này áp chế trong lòng.
- Như vậy...
Tô Dật nhìn về phía Thượng Quan Thần Phong, Thượng Quan Hề Vi cùng mọi người, người bên ngoài không thể khiêu chiến, không biết điều này có đúng hay không?
- Linh Cổ Thôn không có người sao? Lại muốn cho một người bên ngoài đến khiêu chiến.
Hùng Tam lên tiếng, mắt nhìn một đám cường giả Linh Cổ Thôn nói, thần sắc cười nhạo không chút che giấu.
- Việc này...
Thượng Quan Hề Vi, Thượng Quan Thần Phong, Thượng Quan Nham cùng mọi người đưa mắt nhìn nhau, lại nhìn về phía lão nhân Linh Cổ Thôn.
Thượng Quan Hề Vi, Thượng Quan Thần Phong đối với tổ quy này có hiểu một chút, tuy nhiên lại không biết đến toàn bộ. Ngay từ đầu cũng không biết người bên ngoài không thể thay thế khiêu chiến.
Cường giả lão nhân Linh Cổ Thôn hơi có chút xấu hổ.
Hoàn toàn chính xác, người bên ngoài đương nhiên không thể thay thế Linh Cổ Thôn khiêu chiến.
- Ai nói Dịch Túc là người ngoài, hiện tại hắn đã là người của Linh Cổ Thôn chúng ta.
Nhưng vào lúc này, lại có một âm thanh truyền đến, từ trên hư không, ánh sáng lấp lóe, một chữ cuối cùng vừa dứt, một đạo thân ảnh lặng yên xuất hiện trên sân rộng.
Người tới là một lão thái thái trên sáu mươi, lưng có chút còng, mái tóc màu đen có pha lẫn màu xám bạc, khuôn mặt không có nếp nhăn, sắc mặt hồng nhuận, ánh mắt bình tĩnh.
Chẳng qua khi lão thái thái này xuất hiện, toàn bộ bốn phía sân rộng không khí khẽ run lên.
- Thôn trưởng!
- Là bà nội thôn trưởng.
Khi nhìn thấy lão thái thái này, trong Linh Cổ Thôn có người kích động hô lớn, không phải ai khác mà chính là thôn trưởng Thượng Quan Trình Nhã.
- Lão thôn trưởng.
Đồng thời, ánh mắt lão nhân cường giả Liệp Hổ bộ lạc, Man Hùng bộ lạc kinh ngạc vô cùng, nhất thời đứng lên chào hỏi.
- Bà nội Thượng Quan.
Tô Dật cũng vô cùng kinh ngạc, không nghĩ đến bà nội thôn trưởng lại tới.
Thượng Quan Trình Nhã nhìn Tô Dật mỉm cười, vẻ mặt hiền lành đôn hậu.
- Trình Nhã, ngươi nên biết, mặc dù tổ quy không có nói rõ quy định nhưng tuyệt không có lý để người ngoài thay thế khiêu chiến. Còn chưa nói đến chuyện Linh Cổ Thôn các ngươi tiếp nhận người ngoài vào thôn, như vậy đã không hợp rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.