Thần Đế

Chương 116: Nguyên Hồn cảnh thất trọng!

Vũ Phong

25/06/2021

Giống như Hỏa Liệt Man Điểu, Tô Dật cho Tuyết Ngọc Man Viên một bình linh dịch.

Để Tuyết Ngọc Man Viên ở trong không gian thần bí tu luyện, Tô Dật mang theo Hỏa Liệt Man Điểu ra ngoài.

Trong lòng Tô Dật có chút kỳ quái, nhớ lúc trước sau khi đám thú Hoàng Kim Mãng tiến vào không gian thần bí, đều bị một loại ánh sáng bao phủ.

Quang mang kia như đến từ chỗ sâu trong không gian thần bí, bao phủ ở trên người đám thú Hoàng Kim Mãng.

Thậm chí hai quả trứng cũng bị ánh sáng trong không gian thần bí bao phủ, lộ ra một loại thần quang.

Về sau đám thú Hoàng Kim Mãng rõ ràng trở nên không giống, như thu hoạch được một loại chỗ tốt to lớn nào đó.

Thế nhưng lần này Hỏa Liệt Man Điểu và Tuyết Ngọc Man Viên tiến vào không gian thần bí, lại không có gây ra biến hóa như vậy.

Cái này khiến Tô Dật hơi kinh ngạc, nhưng không có suy nghĩ nhiều.

Dù sao không gian thần bí kia quá kỳ dị, Tô Dật còn có rất nhiều nơi không hiểu, cũng lười suy nghĩ nhiều, chỉ cần vô hại với mình là được.

- Ngao...

Trong rừng cây rậm rạp, Địa Minh Lang Khuyển gào thét xuyên qua.

- Khu vực phía trước Man Thú bắt đầu nhiều lên, cẩn thận một chút!

- Có biện pháp nào chứ, đội trưởng đang bão nổi, quyết tìm cho được tiểu tử kia!

- Tiểu tử kia thật chỉ là Nguyên Hồn cảnh lục trọng sao, lại giết được mấy huynh đệ của chúng ta!

- Chúng ta là một đội không sai, nhưng không phải bán mạng cho đội trưởng, dựa vào cái gì để cho chúng ta mạo hiểm đi tìm kiếm tiểu tử kia, nếu như gặp phải mấy Man Thú Nguyên Huyền cảnh, vậy thì phiền phức lớn!

- ...

Mấy thân ảnh này dẫn vài con Địa Minh Lang Khuyển tìm kiếm ở trong rừng cây, miệng thì thấp giọng nghị luận, có vẻ rất không vui.

- Đừng càu nhàu, tiểu tử kia giết người của chúng ta, chúng ta tự nhiên không thể buông tha.

Một hán tử gầy gò dẫn đầu mở miệng, trên da nổi lên một loại ánh sáng đặc biệt, đầu vai có mấy vết sẹo, làm hắn càng thêm hung hãn.

- Tam ca, ta nghe nói tiểu tử kia có khả năng là người giết Hắc Sát môn thiếu môn chủ, Hắc Sát môn đang bỏ số tiền lớn treo giải thưởng, đến cùng có phải thật hay không?

Một đại hán hỏi, ánh mắt chờ mong.

- Chín thành là thật, cho nên chúng ta nhất định phải tìm được tiểu tử kia, đến lúc đó không chỉ có thể báo thù, còn có thể giao cho Hắc Sát môn đổi lấy tiền thưởng, đủ để cho chúng ta nghỉ ngơi mười năm.

Hán tử gầy gò gật đầu nói.



- Tìm, nhất định phải tìm được tiểu tử kia!

Nghe vậy, mấy đại hán nguyên bản không vui lập tức sinh ra hứng thú, nhất thời sĩ khí đại chấn.

Thời gian chầm chậm trôi qua, Tô Dật ở trong sào huyệt của Hỏa Liệt Man Điểu tiềm tu, luyện tập vũ kỹ, tu luyện Ngự Thiên Quyết, cảm ứng tàn hồn...

Tô Dật cũng lấy trọng kiếm luyện thể, dưới tình huống không sử dụng nguyên khí, từ vừa mới bắt đầu một tay khó có thể nhấc trọng kiếm lên, đến nửa tháng sau, đã có thể huy kiếm múa vài đường.

Đặc biệt là khống chế tàn hồn, Tô Dật có tiến bộ cực lớn.

Có Hỏa Liệt Man Điểu ở bên cạnh hộ pháp, Tô Dật càng thêm yên tâm, có thể toàn tâm toàn ý tiềm tu.

Mỗi khi kiệt sức, Tô Dật sẽ tiến vào trong không gian thần bí khôi phục, như vậy tu luyện sẽ càng nhanh.

- Hô...

Không gian thần bí, ánh sáng rạng rỡ, Tô Dật ngồi xếp bằng, khí tức trên người không ngừng tăng lên.

Trong khí hải, giờ phút này nguyên khí trong cơ thể Tô Dật càng ngày càng tràn đầy, vòng xoáy nguyên khí xoay tròn, tốc độ càng lúc càng nhanh, giống như hình thành phong bạo, phát ra thanh âm ù ù.

Như thế kéo dài mấy canh giờ, khí tức trên người Tô Dật nhảy lên tới một đỉnh phong mới, sau đó bắt đầu đình trệ, áp súc, giống như núi lửa sắp phun trào.

- Phanh...

Đột nhiên, trong đan điền Tô Dật truyền ra một tiếng vang, nương theo lực lượng thiên địa ở bốn phía điên cuồng vọt tới, chấn động đến sợi tóc bay múa, quần áo phần phật.

Sau một hồi lâu, hết thảy từ từ lắng lại, cuối cùng triệt để bình tĩnh.

- Xuy xuy...

Mà khi khí tức trên người triệt để bình tĩnh lại, Tô Dật bỗng nhiên mở ra, từ trong hai mắt, có tia sáng chói mắt như thực chất bắn ra.

- Nguyên Hồn cảnh thất trọng!

Sau khi hết thảy lắng lại, Tô Dật mỉm cười lẩm bẩm.

Cảm giác khí tức và biến hóa trong thân thể, Tô Dật rất hài lòng, dù dùng tới hơn một tháng, mới đột phá đến Nguyên Hồn cảnh thất trọng.

Mà giờ khắc này, nếu có người biết ý nghĩ của Tô Dật, không biết sẽ có cảm tưởng thế nào.

Từ Nguyên Hồn cảnh lục trọng đến Nguyên Hồn cảnh thất trọng, Tô Dật hết thảy chỉ dùng chừng một tháng, nhưng giống như còn có chút không vừa ý, đây quả thực là không để cho người khác sống.

- Ngao...



Lúc này, cách đó không xa, thú hống như sấm, một con Đại Viên gào thét, thân thể đứng thẳng, toàn thân ánh sáng loá mắt, khí tức chấn động không gian thần bí.

- Đột phá, Yêu Linh cảnh nhất trọng!

Tô Dật nhìn nó, trong mắt lại nổi lên ý cười, sau khi Tuyết Ngọc Man Viên dùng một bình linh dịch, như mình dự đoán, thành công đột phá đến Yêu Linh cảnh nhất trọng.

Hoàng hôn, trời bắt đầu mơ hồ, ánh tà dương cũng dần dần bình thản.

Trước sơn động, trên mặt đất rộng lớn, Tô Dật ngưng kết thủ ấn, quanh người có khí lưu ba động, giống như có ánh sáng muốn bay ra.

- Không thể vội vàng xao động, tàn hồn cũng là linh hồn, lấy thuộc tính của mình đi thân cận dẫn dắt tàn hồn cần triệu hoán, không thể cưỡng ép...

Ở sâu trong nội tâm, Tô Dật nhớ kỹ lời dạy của người thần bí, trầm hơi tĩnh khí, phóng thích lực lượng linh hồn, cảm ứng những tàn hồn du đãng ở trong không trung.

Dần dần, lấy Tô Dật làm trung tâm, trong hư không bốn phía, không biết khi nào xuất hiện một chút năng lượng màu đỏ thắm.

Những năng lượng này giống như từng tia lửa, sau đó ngưng tụ, càng ngày càng nóng, cuối cùng hóa thành một hỏa cầu.

- Rống...

Theo Tô Dật ngưng kết đạo thủ ấn cuối cùng, sắc mặt trở nên tái nhợt, trong hỏa cầu năng lượng, có một tiếng Sư Hống trầm thấp truyền ra.

Sau đó trên hỏa cầu như có liệt diễm phun trào, một hư ảnh Hỏa Sư dài hơn một trượng xông ra.

Sư Hống như sấm, song đồng bốc hỏa, bộ dáng uy nghiêm mà hung hãn, giống như vật sống.

Hư ảnh Hỏa Sư xuất hiện, Hỏa Liệt Man Điểu và Tuyết Ngọc Man Viên ở nơi xa một mực chờ đợi, trong mắt đều lộ ra vẻ chấn động.

- Rống!

Hỏa Sư gào thét, uy nghiêm hung hãn, vây quanh người Tô Dật gào thét, khí tức cường đại bao phủ, để bốn phía giống như hóa thành biển lửa, nhiệt độ kéo lên thật cao.

Theo thủ ấn thu liễm, hư ảnh Hỏa Sư lập tức tiêu tán, hóa thành vô số hỏa diễm nhạt nhòa, cho đến khi hết thảy lắng lại.

- Hô...

Tô Dật thở phì phò, sắc mặt trắng bệch, nhưng trong mắt lại lộ ra ý cười.

- Chuẩn bị một chút, sáng mai sẽ xuất quan!

Nhìn Hỏa Liệt Man Điểu và Tuyết Ngọc Man Viên, ánh mắt Tô Dật có chút chờ mong, thực lực của mình lại tiến bộ không ít, xem như gặp lại Nguyên Huyền cảnh nhị trọng lần trước, mình toàn lực ứng phó, cũng có thể chính diện chống lại.

Trọng yếu nhất là, có hai Man Thú Yêu Linh cảnh nhất trọng, đây chính là tồn tại tương đương với hai cường giả Nguyên Linh cảnh.

Trong tiểu đội mạo hiểm kia, sợ là không khả năng còn có người mạnh hơn nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook