Thần Đế

Chương 332: Nguyên khí ngoại ngưng!

Vũ Phong

04/05/2022

Xích Viêm Chưởng!

Tô Dật nhướng mắt lên, chưởng ấn trực tiếp đánh ra, từng đợt từng đợt khí tức nóng bỏng như sóng lửa trực tiếp tuôn ra.

Thấy Tô Dật vẫn không lùi mà tiến, chúng nhân tại trường đều ồ lên.

Người tu vi Nguyên Huyền cảnh bát trọng biết rõ đang đối mặt với đối thủ tu vi Nguyên Linh cảnh, lại vẫn dám làm như thế, quả thật không được mấy ai.

Tô Dật chủ động lấy cứng đối cứng, không gì sợ sệt.

Dù biết trước mặt là Nguyên Linh cảnh nhất trọng, nhưng ngay từ lúc bắt đầu quyết đấu, Tô Dật đã hiểu rõ phần nào về chiến lực đối thủ, đối với bản thân cũng có tự tin nhất định.

Huống hồ đây tuyệt đối là một đối thủ không sai, tu vi cao lại đã làm sao, thân mang Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, chiến lực mới là thực lực chân chính!

- Phanh phanh!

Hai bên va vào nhau, Xích Viêm Chưởng nổ tung, sóng lửa bao trùm.

Tô Dật bị đẩy ngược ra sau, lúc này Hổ Minh xuất ra toàn lực, chính diện cứng đối cứng không khỏi chịu chút thiệt nhỏ.

Hổ Minh càng thêm giật mình, vốn tưởng một chiêu là đủ để giải quyết tiểu tử kia, lại không ngờ chẳng được như nguyện, thậm chí tiểu tử kia còn không bị thương, điều này khiến hắn rất cả kinh.

Nguyên Linh cảnh nhất trọng, đúng là rất mạnh!

Tô Dật chấn kinh, Nguyên Linh cảnh nhất trọng quả thực cách Nguyên Huyền cảnh một khoảng không nhỏ. Hắn rõ ràng cảm giác được, Hổ Mạch này so với Xích Liệt Cuồng Hùng sau khi cuồng hóa lúc trước thì còn mạnh hơn nhiều.

- Xoẹt

Hổ Minh xòe năm ngón ra, hóa trảo thành chưởng, nguyên khí màu xanh lục phun trào trên tay, ngưng tụ ra một lớp biểu bì màu xanh lá, trong suốt óng ánh, khí tức liên miên hung hãn.

- Nguyên khí ngoại ngưng!

Ánh mắt mấy người Thượng Quan Thần Phong, Thượng Quan Hề Vi khẽ chớp động.

Nguyên khí ngoại lộ là đặc trưng của người tu vi Nguyên Huyền cảnh.

Còn nguyên khí ngoại ngưng, đó chính là đặc trưng của tu vi Nguyên Linh cảnh.

Nguyên khí ngoại lộ và nguyên khí ngoại ngưng là hai khái niệm hoàn toàn khác biệt.

Chỉ có người tu vi Nguyên Linh cảnh, mới có thể khiến nguyên khí ngưng tụ bên ngoài!

- Ngươi càng lúc càng khiến ta giật mình, nhưng không quản thế nào, hôm nay ngươi tất bại!



Bàn tay được che phủ bởi ánh sáng xanh lá, trong suốt óng ánh, ẩn ẩn tràn ra khí tức xa xưa, lực lượng ngưng tụ trên đó khiến khóe môi Hổ Minh nhếch lên ý cười tự tin.

Đây là lần đầu tiên hắn ra tay từ khi đột phá Nguyên Linh cảnh, không chút chần chờ, tay lắc một cái, nương theo đó bước chân đạp ra, thân ảnh khoái tốc chụp về phía Tô Dật.

- Tới đi!

Dưới ánh nhìn của đám đông, Tô Dật không hề lùi ra sau, trong thân thể ẩn ẩn truyền ra tiếng sấm sét vang vọng, trong hai mắt, một vầng sáng đỏ thẫm tuôn ra, giống như liệt diễm đang bốc cháy.

- Xoẹt

Bóng người như một vệt tàn ảnh, thật thật giả giả, hư hư thực thực, biến hóa đa đoan, Tô Dật chính diện giao phong cùng Hổ Minh.

Một người là Nguyên Huyền cảnh bát trọng, một người là Nguyên Linh cảnh nhất trọng, nháy mắt lao vào quyết đấu kịch liệt, thân ảnh giao thoa, thỉnh thoảng lại truyền ra tiếng năng lượng trầm đục.

Đám người bộ lạc Liệp Hổ còn lại đều há hốc mồm, vốn tưởng rằng có thể dễ dàng thu thập nhóm người Linh Cổ Thôn.

Lại không ngờ đột nhiên bật ra một tiểu tử biến thái cường hãn đến vậy, vốn cho rằng Hổ Minh xuất thủ là đủ để đối phó, lại không nghĩ tới, giờ phút này tên tiểu tử tuổi tác nhìn không lớn lắm kia lại giao thủ với Hổ Minh đến mức độ này.

Lấy Nguyên Huyền cảnh bát trọng chống lại Yêu Linh cảnh nhất trọng, điều này quả thực quá khó để tưởng tượng.

Hai bên không ngừng va vào nhau, đảo mắt đã giao thủ hơn mười chiêu, thân ảnh cả hai đều nhanh như thiểm điện, nhanh đến mức tại trường không ai thấy được rõ ràng, chỉ mơ hồ nhìn thấy dường như là Tô Dật rơi xuống hạ phong.

- Thủy Linh Cổ Ba quyền!

Hét lớn một tiếng, sắc mặt Hổ Minh càng lúc càng tối sầm.

Ở trong tưởng tượng của hắn, tiểu tử trước mắt này tuyệt đối không cách nào chống lại được mình, nhưng đến khi giao thủ mới biết, vô luận hắn thi triển thủ đoạn nào, tên tiểu tử tu vị Nguyên Huyền cảnh bát trọng trước mắt vẫn trực tiếp lấy cứng đối cứng chống lại, nhìn như hắn chiếm không ít tiện nghi, song thực tế không hề dễ thở như bề ngoài.

- Ầm!

Tiếng vang trầm đục, Tô Dật và Hổ Minh đụng nhau.

Từ nơi hai bên va chạm, năng lượng nguyên khí nổ tung, mặt đất bốn phía chấn động, đất đá bị chấn thành phấn vụn, từng vết nứt nhỏ bé lan tràn như mạng nhện.

- Ầm ầm

Tô Dật bị đẩy lui, sắc mặt tái nhợt, tóc tai bù xù.

Hổ Minh cũng giật lui, tuy khá chật vật, nhưng so với Tô Dật thì đỡ hơn không ít.

Toàn trường không lời, thần sắc ai nấy đều cả kinh, không ai ngờ rằng sau cùng Tô Dật và Hổ Minh lại đánh đến mức khó phân cao thấp.

Hổ Minh dừng bước, thân hình thẳng tắp, khí chất bất phàm, hai mắt lấp lánh lục quang.



Tô Dật ổn định thế lui, dáng người gầy gò, tuổi không lớn lắm, da thịt lại tràn ngập quang huy, óng ánh như ngọc, hai mắt tuôn ra ánh sáng đỏ thẫm, một cỗ khí tức bá đạo uy nghiêm tán phát ra khiến người âm thầm run sợ.

Ánh mắt Hổ Minh khẽ chớp động, khí thế lại vẫn rất bình tĩnh.

Thần sắc Tô Dật cũng dần bình đạm, lặng lẽ đứng đó.

Nhưng người tại trường đều rõ ràng, hai bọn họ không phải đã thực sự bình tĩnh, mà là đang ấp ủ, đang chờ bạo phát, tiếp sau hai người hẳn sẽ phân ra thắng thua.

- Kết thúc đi!

Tiếng hét truyền đến, Hổ Minh lần nữa ra tay, khí tức bạo phát, nhào về phía Tô Dật, tay áo bay múa, trên người sáng bừng lục quang, như là mang theo hơi nước.

Hơi nước càng lúc càng nồng nặc, cuối cùng hình thành nên phong bạo, đất đá tung bay, mưa rào vung vẫy che phủ bốn phía, cuồng phong ô ô gào thét.

- Đây chính là thực lực của Nguyên Linh cảnh ư?!

Khí thế đó khiến mấy người Thượng Quan Thần Phong, Thượng Quan Hề Vi không khỏi run sợ.

Tô Dật cũng xuất thủ, hai mắt đột nhiên bùng lên tia sáng lấp lóe như lôi điện, áo bào phần phật, mái tóc đen phồng lên bay múa ra sau, khí thế bất giác mang theo lôi đình chi nộ, thuộc tính nguyên khí trên thân đột nhiên chuyển đổi, nguyên khí lưu thoáng trong kinh mạch, sau cùng hội tụ lại nơi chân phải.

- Bát Hoang Nộ, nhất cước trấn sơn hà!

Tô Dật bước ra chân phải, dưới chân có lốc xoáy nguyên khí bao phủ, trực tiếp đạp mạnh xuống đất!

- Oanh

Một cước rơi xuống, bốn phía chấn động, không khí nổ vang!

- Ù ù

Từ nơi Tô Dật đặt chân, mặt đất rạn nứt, từng vệt nứt thô tế cỡ cánh tay chậm rãi lan tràn như mạng nhện.

Từng vòng từng vòng năng lượng nguyên khí thuộc tính Thổ màu đen cuốn thốc ra như gợn sóng, hung hăng xung kích về phía Hổ Minh.

- Bành bành bành

Một tràng tiếng ầm vang trầm đục, hơi nước đầy trời nổ tung, một cỗ kình phong cường hãn bao phủ tới Tô Dật.

- Ầm ầm

Liên tục lùi ra sau chừng mười bước, lúc này Tô Dật mới ổn định thế lui, nhưng nơi ngực khí huyết lật chồm, cổ họng ngòn ngọt, nhịn không được phun ra một búng máu tươi.

Hổ Minh cũng bị đẩy lui, nhưng tình hình đỡ hơn Tô Dật nhiều, cổ họng truyền ra một tiếng rên rỉ, cường hành nuốt ngược máu tươi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook