Chương 263: Phá Kiếm phát uy (1)
Vũ Phong
04/05/2022
Dịch nhờn phát quang, ánh sáng lục sắc khiếp người đang từ từ ăn mòn tất cả.
- Lẽ nào lần này phải chết thật sao?
Rất nhiều lần đối mặt với hiểm cảnh, đối mặt với nguy cơ sinh tử, rất nhiều lần thậm chí đã bước một chân vào Quỷ Môn quan rồi, nhưng Tô Dật đều không hề từ bỏ, có thể chuyển nguy thành an.
Lần này cũng làm Tô Dật có cảm giác không thể nào giãy giụa được. Bản thân mình sẽ phải táng thân trong bụng của con Thiết Giáp Yêu Tê này sao?
- Tiểu nghiệt súc, ngươi muốn chết!
Tiếng hét lớn thanh thúy truyền vào tai Tô Dật, giọng nói đó quá quen thuộc.
Gào!
Rầm rầm rầm!
Tiếng gầm gừ, tiếng năng lượng van chạm lập tức không ngừng truyền tới.
-Tô Thiên Tước!
Tô Dật kinh ngạc, đó là giọng của Tô Thiên Tước, là Tô Thiên Tước đuổi theo.
Bên ngoài không ngừng run rẩy giống như núi lở đất tan, rít gào kinh thiên, dường như đang chiến đấu kịch liệt.
Trong bọc dịch nhờn, Tô Dật như một cây gỗ nổi trên sóng biển, bị dật tới đầu váng mắt hoa.
- Ngươi muốn chết!
Thiết Giáp Yêu Tê gào thét điếc tai, Tô Dật bị bọc trong dịch nhờn cũng bị chấn tới đau đớn cả tai.
- Tô Thiên Tước dường bị bị áp chế ở hạ phong!
Nghe động tĩnh bên ngoài, Tô Dật cảm thấy dường như Tô Thiên Tước không địch lại, không làm gì được Thiết Giáp Yêu Tê.
- Không được, ta còn không muốn chết, muốn giúp Tô Thiên Tước một tay!
Trong ánh mắt của Tô Dật có ánh sáng tỏa ra, trong lòng chưa hề từ bỏ.
- Phá Kiếm!
Lúc này, Nguyên Binh đã rơi mất, thứ có thể dùng trên người cũng chỉ có một thanh Phá Kiếm nghìn cân thôi.
Trong bọc dịch nhờn, Tô Dật gian nan giơ tay lên, vất vả lắm mới nắm chặt được Phá Kiếm nghìn cân trong tay.
Lúc này, dưới sự ăn mòn của dịch nhờn, nguyên khí của Tô Dật đã không đủ nữa, quần áo trên người cũng đã đang bị ăn mòn.
Xoẹt...
Gian nan phất tay, Tô Dật muốn lấy Phá Kiếm đâm thủng bao dịch nhờn.
Dịch nhờn quá mạnh mẽ, dường như cũng cảm thấy động tác của Tô Dật, dịch nhờn như có thêm linh trí, không ngừng quấn quanh hai cánh tay Tô Dật và Phá Kiếm nghìn cân, gắt gao trói buộc.
Cho dù Tô Dật giãy giụa thế nào đều không cóc tác dụng gì, trói buộc càng ngày càng gấp, đồng thời ăn mòn tất cả, khống chế nguyên khí.
Trong lòng Tô Dật gầm nhẹ một tiếng, hôm nay nếu không có cách nào chạy trốn, vậy mình xui xẻo rồi. Vận Hỗn Nguyên Chí Tôn Công toàn lực, vòng xoáy nguyên khí trong đan điền có một tia nguyên khí cuối cùng tuôn ra, vung kiếm lên.
Vù
Bỗng dưng ngay lúc này không biết vì sao trên Phá Kiếm nghìn cân đột nhiên lóe lên ánh sngs, một luồng kiếm khí ngập trời trong nháy mắt tuôn ra.
Trong nháy mắt, từ trên Phá Kiếm có một luồng lực mênh mông cũng lập tức tràn vào trong cơ thể Tô Dật, làm cho Tô Dật đã uể oải trong nháy mắt như khôi phục lại lúc sung mãn, sức mạnh đó dâng trào cảm giác trước đó chưa từng có.
Đồng thời, Tô Dật thấy hoa mắt, cảm thấy một luồng sát ý ngập trời mang theo sức mạnh mênh mông đánh thẳng tới, thế như máu chảy thành sông, thi cốt chồng chất.
Loại sát khí này thật là đáng sợ, giống như muốn phá hủy tất cả.
Lấy cường độ của thân thể Tô Dật lúc này, dưới sự kích động của sát khí bậc này thân thể cũng run lên, giống nhưu sắp bị nát bấy dưới sát khí đó.
Phụt...
Tô Dật không nhịn được mà máu tươi trong cơ thể trực tiếp phun ra, không có cách nào chịu đựng được.
Cũng ngay lúc này, mới rồi Tô Dật còn không có cách nào sử dụng không gian thần bí, trong đầu lóe lên ánh sáng, một luồng khí tức uy nghiêm tỏa ra, sát khí kia cũng lập tức tiêu tan dần.
- Lẽ nào lần này phải chết thật sao?
Rất nhiều lần đối mặt với hiểm cảnh, đối mặt với nguy cơ sinh tử, rất nhiều lần thậm chí đã bước một chân vào Quỷ Môn quan rồi, nhưng Tô Dật đều không hề từ bỏ, có thể chuyển nguy thành an.
Lần này cũng làm Tô Dật có cảm giác không thể nào giãy giụa được. Bản thân mình sẽ phải táng thân trong bụng của con Thiết Giáp Yêu Tê này sao?
- Tiểu nghiệt súc, ngươi muốn chết!
Tiếng hét lớn thanh thúy truyền vào tai Tô Dật, giọng nói đó quá quen thuộc.
Gào!
Rầm rầm rầm!
Tiếng gầm gừ, tiếng năng lượng van chạm lập tức không ngừng truyền tới.
-Tô Thiên Tước!
Tô Dật kinh ngạc, đó là giọng của Tô Thiên Tước, là Tô Thiên Tước đuổi theo.
Bên ngoài không ngừng run rẩy giống như núi lở đất tan, rít gào kinh thiên, dường như đang chiến đấu kịch liệt.
Trong bọc dịch nhờn, Tô Dật như một cây gỗ nổi trên sóng biển, bị dật tới đầu váng mắt hoa.
- Ngươi muốn chết!
Thiết Giáp Yêu Tê gào thét điếc tai, Tô Dật bị bọc trong dịch nhờn cũng bị chấn tới đau đớn cả tai.
- Tô Thiên Tước dường bị bị áp chế ở hạ phong!
Nghe động tĩnh bên ngoài, Tô Dật cảm thấy dường như Tô Thiên Tước không địch lại, không làm gì được Thiết Giáp Yêu Tê.
- Không được, ta còn không muốn chết, muốn giúp Tô Thiên Tước một tay!
Trong ánh mắt của Tô Dật có ánh sáng tỏa ra, trong lòng chưa hề từ bỏ.
- Phá Kiếm!
Lúc này, Nguyên Binh đã rơi mất, thứ có thể dùng trên người cũng chỉ có một thanh Phá Kiếm nghìn cân thôi.
Trong bọc dịch nhờn, Tô Dật gian nan giơ tay lên, vất vả lắm mới nắm chặt được Phá Kiếm nghìn cân trong tay.
Lúc này, dưới sự ăn mòn của dịch nhờn, nguyên khí của Tô Dật đã không đủ nữa, quần áo trên người cũng đã đang bị ăn mòn.
Xoẹt...
Gian nan phất tay, Tô Dật muốn lấy Phá Kiếm đâm thủng bao dịch nhờn.
Dịch nhờn quá mạnh mẽ, dường như cũng cảm thấy động tác của Tô Dật, dịch nhờn như có thêm linh trí, không ngừng quấn quanh hai cánh tay Tô Dật và Phá Kiếm nghìn cân, gắt gao trói buộc.
Cho dù Tô Dật giãy giụa thế nào đều không cóc tác dụng gì, trói buộc càng ngày càng gấp, đồng thời ăn mòn tất cả, khống chế nguyên khí.
Trong lòng Tô Dật gầm nhẹ một tiếng, hôm nay nếu không có cách nào chạy trốn, vậy mình xui xẻo rồi. Vận Hỗn Nguyên Chí Tôn Công toàn lực, vòng xoáy nguyên khí trong đan điền có một tia nguyên khí cuối cùng tuôn ra, vung kiếm lên.
Vù
Bỗng dưng ngay lúc này không biết vì sao trên Phá Kiếm nghìn cân đột nhiên lóe lên ánh sngs, một luồng kiếm khí ngập trời trong nháy mắt tuôn ra.
Trong nháy mắt, từ trên Phá Kiếm có một luồng lực mênh mông cũng lập tức tràn vào trong cơ thể Tô Dật, làm cho Tô Dật đã uể oải trong nháy mắt như khôi phục lại lúc sung mãn, sức mạnh đó dâng trào cảm giác trước đó chưa từng có.
Đồng thời, Tô Dật thấy hoa mắt, cảm thấy một luồng sát ý ngập trời mang theo sức mạnh mênh mông đánh thẳng tới, thế như máu chảy thành sông, thi cốt chồng chất.
Loại sát khí này thật là đáng sợ, giống như muốn phá hủy tất cả.
Lấy cường độ của thân thể Tô Dật lúc này, dưới sự kích động của sát khí bậc này thân thể cũng run lên, giống nhưu sắp bị nát bấy dưới sát khí đó.
Phụt...
Tô Dật không nhịn được mà máu tươi trong cơ thể trực tiếp phun ra, không có cách nào chịu đựng được.
Cũng ngay lúc này, mới rồi Tô Dật còn không có cách nào sử dụng không gian thần bí, trong đầu lóe lên ánh sáng, một luồng khí tức uy nghiêm tỏa ra, sát khí kia cũng lập tức tiêu tan dần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.