Chương 304: Thực lực của Hùng Chiến
Vũ Phong
04/05/2022
Chưởng quyền đụng nhau bị ánh sáng mạnh mẽ cuốn sạch.
Nhìn vào có thể thấy được, quang mang hổ ảnh bên trong quả đấm của Hổ Trì kiềm hãm trong chốc lát liền bị đánh ra.
- Xì xì xì.
Chưởng lực ánh sáng hắc ám màu đen của Hùng Chiến như từng đợt sóng lao ra, tách rời hổ ảnh.
Chỉ trong chớp mắt, Hổ Trì như cảm giác được cái gì, sắc mặt đại biến.
Cùng lúc này, cường giả lão nhân Liệp Hổ bộ lạc cùng Linh Cổ Thôn đều nhìn với ánh mắt khiếp sợ.
Chỉ có lão nhân Man Hùng bộ lạc cùng cường giả Hùng Tam đều âm thầm lộ ra ý cười.
Thực lực chân chính của Hùng Chiến đương nhiên những cường giả lão nhân Man Hùng bộ lạc sớm biết rõ.
Hùng Chiến có tu vi Nguyên Huyền cảnh thất trọng, đủ để quét ngang tất cả, nghiền ép những người cùng thế hệ. Lần này, Man Hùng bộ lạc vốn thắng chắc, nếu ở giữa không toát ra một con U Hư Man Thiên Báo, ba cục quyết đấu đều thuộc Man Hùng bộ lạc chiến thắng.
- Nguyên Huyền cảnh lục trọng đỉnh thì cũng chỉ là Nguyên Huyền cảnh lục trọng, kết thúc!
Đang lúc thần sắc Hổ Trì đại biến, một giọng điệu bá đạo từ miệng Hùng Chiến truyền ra.
- Ầm!
Chưởng ấn Hùng Chiến phóng xuất, quang mang màu đen đại tác, một cỗ cuồng bá dũng mãnh mạnh mẽ xông ra, trong nháy mắt nổ tung.
- Phốc xuy.
Sắc mặt Hổ Trì trở nên trắng bệch, đồng thời bước chân lảo đảo lùi lại phía sau, miệng phun ra một ngụm máu tươi đỏ thẫm.
Bước liên tiếp lùi về sau mấy bước, Hổ Trì mới đứng vững thân thể, một bước cuối cũng bỗng nhiên giẫm lại, mặt đất dưới chân nứt nẻ, đá vụn văng tung tóe, lúc này mới đứng vững thân hình.
Nhưng cuối cùng, thân hình Hổ Đầu cũng lay động, xuýt chút nữa ngã nhào trên mặt đất.
Nhìn thấy Hổ Trì phun ra ngụm máu tươi, toàn trường nhất thời lâm vào trong yên lặng.
Hầu hết mọi người hai mặt nhìn nhau, ngây ngẩn cả ra.
Hổ Trì đánh bại Thượng Quan Thần Phong, Nguyên Huyền cảnh lục trọng đỉnh, thanh niên trẻ tuổi đệ nhất của Liệp Hổ bộ lạc lại thất bại chỉ trong một chiêu.
- Vù vù.
Im lặng trong phút chốc, âm thanh lạnh lẽo vang lên toàn trường.
- Nguyên Huyền cảnh thất trọng.
Tô Dật nhìn Hùng Chiến ở giữa sân, ánh mắt run lên.
Giờ khắc này, trên người Hùng Chiến khí tức dao động, rõ ràng đã đến Nguyên Huyền cảnh thất trọng, vượt qua Nguyên Huyền cảnh lục trọng đỉnh của Hổ Trì.
- Hùng Chiến đã đến Nguyên Huyền cảnh thất trọng.
Dù là lão nhân hay cường giả của Liệp Hổ bộ lạc cùng Linh Cổ Thôn, lúc này ánh mắt cũng đang run lên.
- Hùng Chiến chỉ mới mười chín tuổi nhưng đã đạt đến Nguyên Huyền cảnh thất trọng, trong hai trăm năm qua chưa từng có người có tư chất thế này.
- Mười năm trước, tất cả người Man Hùng bộ lạc, trong đó Hùng Chiến còn nhỏ tuổi cũng bị qua rèn luyện, hắn so với Hổ Trì càng mạnh hơn.
- Tư chất kinh người như vậy, người trẻ tuổi trong thế hệ này mạnh nhất là Hùng Chiến.
- Nếu Thần Phong lúc còn nhỏ cũng đưa vào rèn luyện, có thể sẽ không thua bọn họ.
Cường giả Linh Cổ Thôn lên tiếng, trong lời nói có chút tiếc nuối, Thượng Quan Thần Phong mất đi một ít cơ duyên, bởi vì như vậy cho nên lần này Linh Cổ Thôn mới muốn chiến thắng, không thể thất bại nữa.
Đáng tiếc không được như mong muốn, lúc này Linh Cổ Thôn vẫn bị thua.
- Nguyên Huyền cảnh thất trọng.
Trong Liệp Hổ bộ lạc, một mảnh yên lặng, rất nhiều ánh mắt không thể tin được.
Những cường giả lão nhân càng thêm chấn động, không nghĩ đến Hùng Chiến lại ẩn núp lợi hại như vậy, chưa bao giờ thấy biểu lộ tu vi cùng thực lực chân chính.
Hôm nay, vào thời khắc mấu chốt, Hùng Chiến một bước lên mây, khiếp sợ toàn trường.
- Thắng, chúng ta thắng!
- Hùng Chiến ca vô địch!
- Hùng Chiến ca uy vũ!
Trong Man Hùng bộ lạc bốn phía truyền ra tiếng hoan hô nhiệt liệt, trở nên vô cùng sôi động, một ít người lớn tuổi cũng lộ ra ý cười vui vẻ.
Khuôn mặt Hùng Chiến cũng hiện lên ý cười, ngước mắt nhìn Hổ Trì trước mặt nói:
- Ngươi thất bại rồi, Nguyên Huyền cảnh lục trọng đỉnh đấu cùng Nguyên Huyền cảnh thất trọng, chênh lệch quá lớn, ngươi không có cách nào vượt qua được.
Vết máu đỏ thẫm trên khóe miệng Hổ Trì, hai mắt có chút vô thần, sắc mặt trắng bệch, hắn vẫn cảm giác Hùng Chiến là đấu thủ mạnh mẽ, tuy nhiên nếu Hùng Chiến cũng là Nguyên Huyền cảnh lục trọng đỉnh, dù hắn đã tiêu hao nhiều sức lực rồi cũng nắm chắc thắng một trận.
Nhưng hiện tại, trước mặt Hổ Trì lại có Nguyên Huyền cảnh thất trọng, đối thủ Hùng Chiến này hắn tự biết chính mình không có cách nào giành thắng lợi.
- Không sai, ta thua rồi, nhưng nếu ngươi ngang hàng tu vi với ta, ngươi không thắng được ta.
Hổ Trì lên tiếng, lau chùi vết máu ở khóe miệng.
- Ta không cảm thấy, dù ngươi có tu vi Nguyên Huyền cảnh thất trọng thì đã sao chứ? Luôn hoan nghênh ngươi khiêu chiến.
Hùng Chiến nói một cách lơ đễnh, dù cho tu vi có ngang nhau hắn cũng tự tin bản thân chiến thắng.
- Ta biết rồi.
Hổ Trì nói ba chữ liền xoay người đi xuống dưới sân.
- Không nghĩ đến Hùng Chiến lại mạnh như vậy, lần này Man Hùng bộ lạc chiến thắng!
Âm thanh Thượng Quan Hề Vi truyền vào trong tai Tô Dật.
- Hùng Chiến thật sự rất mạnh.
Tô Dật gật đầu, thật tâm khen ngợi Hùng Chiến, một người có thực lực như vậy không tầm thường chút nào.
- Dịch Túc.
Một âm thanh nhàn nhạt vang lên, theo đó là một thân ảnh cao ngất đi tới, phong thái hơn người, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, lúc này sắc mặt trắng bệch nhưng con ngươi lộ ra phong mang.
Tô Dật ngước mắt nhìn lên, hơi kinh ngạc, vẫn không nói gì, đó là lãnh khốc Thượng Quan Thần Phong.
- Ta nghe chuyện ở Yêu La sơn, hai tọa kỵ Ma Yêu Thú có phải ngươi giết chết hay không?
Thượng Quan Thần Phong nhìn Tô Dật, sau khi hắn xuất quan liền nghe nói đến chuyện ở Yêu La sơn.
Hổ Độc của Liệp Hổ bộ lạc cùng Hùng Liệt của Man Hùng bộ lạc mang tọa kỵ Man Yêu Thú đi Yêu La sơn, kết quả đều bị Tô Dật giết chết.
Tu vi của Địa Cương Man Hùng cùng Liệt Nham Yêu Hổ có thể nói là rất cường hãn.
- Không sai.
Tô Dật gật đầu, vẫn không nói thêm lời nào, đối với khí chất lãnh khốc của Thượng Quan Thần Phong tồn tại một loại hảo cảm.
Đặc biệt Thượng Quan Thần Phong vừa mới thua trận, Tô Dật có thể cảm giác được người thật sự tiếc nuối nhất là Thượng Quan Thần Phong.
Có điều hắn không biểu lộ ra, kiềm nén trong lòng, một mình cảm nhận.
- Linh Cổ Thôn nhận ân huệ của ngươi không ít, nhưng ta cũng muốn cầu ngươi một chuyện, nếu ngươi bằng lòng, cả cuộc đời này của Thượng Quan Thần Phong ta dù có làm trâu làm ngựa cũng cam lòng.
Thượng Quan Thần Phong nhìn Tô Dật, nghiến răng nói những lời này, phong mang trong mắt hiển lộ, mang theo vẻ khẩn cầu nhưng khí chất vẫn cao ngạo như cũ.
Nghe lời nói của Thượng Quan Thần Phong, Thượng Quan Hề Vi, Thượng Quan Nham cùng những thanh niên khác đều bất ngờ. Cường giả lão nhân Linh Cổ Thôn cách đó không xa cũng chú ý tới, ánh mắt nhìn qua.
- Nghiêm trọng lắm à, nếu có thể làm được ta nhất định dốc toàn lực
Tô Dật gật đầu, một người đàn ông kiêu ngạo có thể nói ra những lời ấy, sợ là có chuyện gì khẩn cấp.
- Ta muốn ngươi đại diện cho Linh Cổ Thôn khiêu chiến Hùng Chiến, nếu ngươi có thể thắng lợi, Linh Cổ Thôn có thể nắm được một lần thắng.
Thượng Quan Thần Phong nói.
Nhìn vào có thể thấy được, quang mang hổ ảnh bên trong quả đấm của Hổ Trì kiềm hãm trong chốc lát liền bị đánh ra.
- Xì xì xì.
Chưởng lực ánh sáng hắc ám màu đen của Hùng Chiến như từng đợt sóng lao ra, tách rời hổ ảnh.
Chỉ trong chớp mắt, Hổ Trì như cảm giác được cái gì, sắc mặt đại biến.
Cùng lúc này, cường giả lão nhân Liệp Hổ bộ lạc cùng Linh Cổ Thôn đều nhìn với ánh mắt khiếp sợ.
Chỉ có lão nhân Man Hùng bộ lạc cùng cường giả Hùng Tam đều âm thầm lộ ra ý cười.
Thực lực chân chính của Hùng Chiến đương nhiên những cường giả lão nhân Man Hùng bộ lạc sớm biết rõ.
Hùng Chiến có tu vi Nguyên Huyền cảnh thất trọng, đủ để quét ngang tất cả, nghiền ép những người cùng thế hệ. Lần này, Man Hùng bộ lạc vốn thắng chắc, nếu ở giữa không toát ra một con U Hư Man Thiên Báo, ba cục quyết đấu đều thuộc Man Hùng bộ lạc chiến thắng.
- Nguyên Huyền cảnh lục trọng đỉnh thì cũng chỉ là Nguyên Huyền cảnh lục trọng, kết thúc!
Đang lúc thần sắc Hổ Trì đại biến, một giọng điệu bá đạo từ miệng Hùng Chiến truyền ra.
- Ầm!
Chưởng ấn Hùng Chiến phóng xuất, quang mang màu đen đại tác, một cỗ cuồng bá dũng mãnh mạnh mẽ xông ra, trong nháy mắt nổ tung.
- Phốc xuy.
Sắc mặt Hổ Trì trở nên trắng bệch, đồng thời bước chân lảo đảo lùi lại phía sau, miệng phun ra một ngụm máu tươi đỏ thẫm.
Bước liên tiếp lùi về sau mấy bước, Hổ Trì mới đứng vững thân thể, một bước cuối cũng bỗng nhiên giẫm lại, mặt đất dưới chân nứt nẻ, đá vụn văng tung tóe, lúc này mới đứng vững thân hình.
Nhưng cuối cùng, thân hình Hổ Đầu cũng lay động, xuýt chút nữa ngã nhào trên mặt đất.
Nhìn thấy Hổ Trì phun ra ngụm máu tươi, toàn trường nhất thời lâm vào trong yên lặng.
Hầu hết mọi người hai mặt nhìn nhau, ngây ngẩn cả ra.
Hổ Trì đánh bại Thượng Quan Thần Phong, Nguyên Huyền cảnh lục trọng đỉnh, thanh niên trẻ tuổi đệ nhất của Liệp Hổ bộ lạc lại thất bại chỉ trong một chiêu.
- Vù vù.
Im lặng trong phút chốc, âm thanh lạnh lẽo vang lên toàn trường.
- Nguyên Huyền cảnh thất trọng.
Tô Dật nhìn Hùng Chiến ở giữa sân, ánh mắt run lên.
Giờ khắc này, trên người Hùng Chiến khí tức dao động, rõ ràng đã đến Nguyên Huyền cảnh thất trọng, vượt qua Nguyên Huyền cảnh lục trọng đỉnh của Hổ Trì.
- Hùng Chiến đã đến Nguyên Huyền cảnh thất trọng.
Dù là lão nhân hay cường giả của Liệp Hổ bộ lạc cùng Linh Cổ Thôn, lúc này ánh mắt cũng đang run lên.
- Hùng Chiến chỉ mới mười chín tuổi nhưng đã đạt đến Nguyên Huyền cảnh thất trọng, trong hai trăm năm qua chưa từng có người có tư chất thế này.
- Mười năm trước, tất cả người Man Hùng bộ lạc, trong đó Hùng Chiến còn nhỏ tuổi cũng bị qua rèn luyện, hắn so với Hổ Trì càng mạnh hơn.
- Tư chất kinh người như vậy, người trẻ tuổi trong thế hệ này mạnh nhất là Hùng Chiến.
- Nếu Thần Phong lúc còn nhỏ cũng đưa vào rèn luyện, có thể sẽ không thua bọn họ.
Cường giả Linh Cổ Thôn lên tiếng, trong lời nói có chút tiếc nuối, Thượng Quan Thần Phong mất đi một ít cơ duyên, bởi vì như vậy cho nên lần này Linh Cổ Thôn mới muốn chiến thắng, không thể thất bại nữa.
Đáng tiếc không được như mong muốn, lúc này Linh Cổ Thôn vẫn bị thua.
- Nguyên Huyền cảnh thất trọng.
Trong Liệp Hổ bộ lạc, một mảnh yên lặng, rất nhiều ánh mắt không thể tin được.
Những cường giả lão nhân càng thêm chấn động, không nghĩ đến Hùng Chiến lại ẩn núp lợi hại như vậy, chưa bao giờ thấy biểu lộ tu vi cùng thực lực chân chính.
Hôm nay, vào thời khắc mấu chốt, Hùng Chiến một bước lên mây, khiếp sợ toàn trường.
- Thắng, chúng ta thắng!
- Hùng Chiến ca vô địch!
- Hùng Chiến ca uy vũ!
Trong Man Hùng bộ lạc bốn phía truyền ra tiếng hoan hô nhiệt liệt, trở nên vô cùng sôi động, một ít người lớn tuổi cũng lộ ra ý cười vui vẻ.
Khuôn mặt Hùng Chiến cũng hiện lên ý cười, ngước mắt nhìn Hổ Trì trước mặt nói:
- Ngươi thất bại rồi, Nguyên Huyền cảnh lục trọng đỉnh đấu cùng Nguyên Huyền cảnh thất trọng, chênh lệch quá lớn, ngươi không có cách nào vượt qua được.
Vết máu đỏ thẫm trên khóe miệng Hổ Trì, hai mắt có chút vô thần, sắc mặt trắng bệch, hắn vẫn cảm giác Hùng Chiến là đấu thủ mạnh mẽ, tuy nhiên nếu Hùng Chiến cũng là Nguyên Huyền cảnh lục trọng đỉnh, dù hắn đã tiêu hao nhiều sức lực rồi cũng nắm chắc thắng một trận.
Nhưng hiện tại, trước mặt Hổ Trì lại có Nguyên Huyền cảnh thất trọng, đối thủ Hùng Chiến này hắn tự biết chính mình không có cách nào giành thắng lợi.
- Không sai, ta thua rồi, nhưng nếu ngươi ngang hàng tu vi với ta, ngươi không thắng được ta.
Hổ Trì lên tiếng, lau chùi vết máu ở khóe miệng.
- Ta không cảm thấy, dù ngươi có tu vi Nguyên Huyền cảnh thất trọng thì đã sao chứ? Luôn hoan nghênh ngươi khiêu chiến.
Hùng Chiến nói một cách lơ đễnh, dù cho tu vi có ngang nhau hắn cũng tự tin bản thân chiến thắng.
- Ta biết rồi.
Hổ Trì nói ba chữ liền xoay người đi xuống dưới sân.
- Không nghĩ đến Hùng Chiến lại mạnh như vậy, lần này Man Hùng bộ lạc chiến thắng!
Âm thanh Thượng Quan Hề Vi truyền vào trong tai Tô Dật.
- Hùng Chiến thật sự rất mạnh.
Tô Dật gật đầu, thật tâm khen ngợi Hùng Chiến, một người có thực lực như vậy không tầm thường chút nào.
- Dịch Túc.
Một âm thanh nhàn nhạt vang lên, theo đó là một thân ảnh cao ngất đi tới, phong thái hơn người, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, lúc này sắc mặt trắng bệch nhưng con ngươi lộ ra phong mang.
Tô Dật ngước mắt nhìn lên, hơi kinh ngạc, vẫn không nói gì, đó là lãnh khốc Thượng Quan Thần Phong.
- Ta nghe chuyện ở Yêu La sơn, hai tọa kỵ Ma Yêu Thú có phải ngươi giết chết hay không?
Thượng Quan Thần Phong nhìn Tô Dật, sau khi hắn xuất quan liền nghe nói đến chuyện ở Yêu La sơn.
Hổ Độc của Liệp Hổ bộ lạc cùng Hùng Liệt của Man Hùng bộ lạc mang tọa kỵ Man Yêu Thú đi Yêu La sơn, kết quả đều bị Tô Dật giết chết.
Tu vi của Địa Cương Man Hùng cùng Liệt Nham Yêu Hổ có thể nói là rất cường hãn.
- Không sai.
Tô Dật gật đầu, vẫn không nói thêm lời nào, đối với khí chất lãnh khốc của Thượng Quan Thần Phong tồn tại một loại hảo cảm.
Đặc biệt Thượng Quan Thần Phong vừa mới thua trận, Tô Dật có thể cảm giác được người thật sự tiếc nuối nhất là Thượng Quan Thần Phong.
Có điều hắn không biểu lộ ra, kiềm nén trong lòng, một mình cảm nhận.
- Linh Cổ Thôn nhận ân huệ của ngươi không ít, nhưng ta cũng muốn cầu ngươi một chuyện, nếu ngươi bằng lòng, cả cuộc đời này của Thượng Quan Thần Phong ta dù có làm trâu làm ngựa cũng cam lòng.
Thượng Quan Thần Phong nhìn Tô Dật, nghiến răng nói những lời này, phong mang trong mắt hiển lộ, mang theo vẻ khẩn cầu nhưng khí chất vẫn cao ngạo như cũ.
Nghe lời nói của Thượng Quan Thần Phong, Thượng Quan Hề Vi, Thượng Quan Nham cùng những thanh niên khác đều bất ngờ. Cường giả lão nhân Linh Cổ Thôn cách đó không xa cũng chú ý tới, ánh mắt nhìn qua.
- Nghiêm trọng lắm à, nếu có thể làm được ta nhất định dốc toàn lực
Tô Dật gật đầu, một người đàn ông kiêu ngạo có thể nói ra những lời ấy, sợ là có chuyện gì khẩn cấp.
- Ta muốn ngươi đại diện cho Linh Cổ Thôn khiêu chiến Hùng Chiến, nếu ngươi có thể thắng lợi, Linh Cổ Thôn có thể nắm được một lần thắng.
Thượng Quan Thần Phong nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.