Chương 302: Thượng Quan Thần Phong thất bại
Vũ Phong
04/05/2022
Thượng Quan Thần Phong xuất đầu lộ diện, hình như có chút gấp gáp.
Nhìn thần sắc của Hổ Trì, dường như hắn cũng không bị ảnh hưởng nhiều, đồng thời hậu quả cũng có chút tồi tệ.
Đối với trận quyết đấu ngày hôm nay, đương nhiên Tô Dật hy vọng Linh Cổ Thôn chiến thắng, đầu tiên là vì có cảm tình với Linh Cổ Thôn.
Huống chi nếu là Thượng Quan Thần Phong bị thua, Tô Dật cũng biết bản thân sẽ không chiếm được sức mạnh linh hồn như đã hứa hẹn.
Cho nên lúc này Tô Dật cũng có chút lo lắng.
- Băng Ảnh sát!
Thời khắc phóng xuất khí tức, ánh mắt Thượng Quan Thần Phong cũng lướt đi một đạo bạch mang, bàn tay nắm chặt bảo kiếm, kiếm mang thẳng chọn, trong nháy mắt từng đạo từng đạo kiếm mang nổ bắn ra mà ra.
- Vù vù.
Kiếm mang hội tụ như thể hóa thành một đóa hoa nở rộ, mang theo khí tức băng hàn, bao phủ về phía Hổ Trì.
Đồng thời vào lúc này, hai mắt Hổ Trì nhìn chăm chú, lộ ra một phần hung hãn cùng nụ cười nhạt. Trường côn trong tay lao ra, thế đi như một con giao long, nhìn Thượng Quan Thần Phong cười lạnh một tiếng, giọng nói thăm thẳm:
- Nguyên Huyền cảnh lục trọng, mới vừa đặt chân mà thôi, còn ta, mười tháng trước đã lên rồi.
Khi giọng điệu này vừa dứt, khí tức trên người Hổ Trì mạnh mẽ bạo phát.
- Ầm!
Khí tức nóng bỏng bùng nổ giống như một cơn lốc nhỏ xuất hiện, trong nháy mắt khí tức bị Nguyên Huyền cảnh lục trọng đỉnh Hổ Trì cuộn sạch không còn lại chút nào.
Lần thứ hai đột biến cũng thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh, không ít ánh mắt nhất thời trở nên kinh ngạc.
Lông mày Tô Dật cũng nhíu chặt, lúc này khí tức trên người Hổ Trì bất ngờ tăng vọt, trở nên mạnh mẽ không gì sánh được, ước chừng như mạnh mẽ lên gấp đôi.
- Quả nhiên là còn giữ lại, chờ tập trung một một kích vừa rồi.
Tô Dật nói nhỏ, vẻ mặt nghiêm túc, tên Hổ Trì này cũng không phải là người lỗ mãng, cố nén chờ cơ hội, đợi Thượng Quan Thần Phong không còn nhẫn nại.
- Phá!
Hổ Trì gào to một tiếng, trường côn trong tay tỏa ra khí tức nóng rực bạo phát, từng tia năng lượng nóng cháy kèm theo ánh lửa du tẩu trên người và trường côn bất định, giống như từng con hỏa xà nhỏ bé. Hắn nở nụ cười mạnh mẽ, trường côn mang theo kình phong nóng cháy khủng bố, hung hăng đụng vào người phía trước.
- Bang bang.
Biến hóa bất chợt trong thời gian cực nhanh, thậm chí giữa sân người xem thực lực tu vi không đủ còn chưa lấy lại tinh thần.
- Đinh đinh đang đang.
Tiếng lưỡi mác giao hưởng, tia lửa văng khắp nơi.
Trường côn cùng kiếm quang không ngừng chạm vào nhau, bàn chân Thượng Quan Thần Phong lùi về sau, khiến mặt đất dưới chân cũng bị rạn nứt.
- Đạp đạp...
Lùi về phía sau liên tục mười ba bước, Thượng Quan Thần Phong mạnh mẽ ngừng lại, mặt đất dưới lòng bàn chân đã hoàn toàn tan vỡ, bảo kiếm trong tay quang mang ảm đạm, miệng đầy máu tươi cũng lập tức phun ra.
- Phốc xuy.
Vết máu đỏ thẫm, thời khắc máu tươi phun ra, lần nữa thân thể Thượng Quan Thần Phong lảo đảo lùi liên tiếp ba bước mới đứng vững.
Lúc này, bảo kiếm trong tay Thượng Quan Thần Phong cũng có vẻ vô lực, một chút máu tươi từ miệng hổ tràn ra, màu đỏ tươi không gì sánh được.
Một màn này xuất hiện, ánh mắt cường giả lão giả bên trong Linh Cổ Thôn nhất thời run lên, trong ánh mắt đều mất đi vẻ rực rỡ, có người ngồi trên ghế vì bất ngờ mà phải bật đứng lên.
Linh Cổ Thôn vẫn thất bại như cũ.
- Thất bại.
Ánh mắt Tô Dật trở nên tối đi, thế tấn công của Hổ Trì cực kỳ mạnh mẽ khiến Tô Dật cũng phải khiếp sợ.
Tô Dật cũng đã từng gặp người có tu vi Nguyên Huyền cảnh bát trọng, cửu trọng, nhưng lúc này lại cảm giác thế tiến công của Hổ Trì quá mạnh, nhịn không được trong lòng run lên.
Thế tiến công này của Hổ Trì đủ để so sánh cùng một người có ti vu Nguyên Huyền cảnh thất trọng.
Trong sân, Hổ Trì thu trường côn lại, trên người khí tức dâng trào, mắt nhìn Thượng Quan Thần Phong, từ tốn nói:
- Thượng Quan Thần Phong, ngươi đã bại rồi.
- Nếu cho ta thêm ba tháng, ngươi không phá được Băng Ảnh sát của ta.
Thượng Quan Thần Phong ngước mắt nhìn, sắc mặt đã hoàn toàn trắng bệch, mắt nhìn Hổ Trì nói, trong ánh mắt có chút ngỡ ngàng.
- Nhưng thất bại là thất bại, ngươi đã không còn sức để tái chiến.
Hổ Trì lên tiếng, sắc mặt cũng lộ ra thần sắc tái nhợt, hắn không phản đối lời nói của Thượng Quan Thần Phong, giống như trong lòng ngầm thừa nhận Thượng Quan Thần Phong có thực lực, nếu cho anh ta ba tháng thì không còn cách nào đánh bại anh ta nữa.
- Không sai, thất bại chính là thất bại.
Lời nói của Thượng Quan Thần Phong vừa dứt, liền xoay người rời đi.
- Thần Phong ca bại rồi.
Trong Linh Cổ Thôn, người trẻ tuổi có chút ngỡ ngàng.
- Hổ Trì ca vô địch!
- Hổ Trì ca thật lợi hại!
Còn Liệp Hổ bộ lạc, lúc này người trẻ tuổi đều nhiệt huyết sôi trào, hưng phấn không gì sánh được.
Trong toàn trường, rất nhiều ánh mắt vấn còn đang kinh ngạc.
- Không nghĩ tới Hổ Trì đã đến Nguyên Huyền cảnh lục trọng đỉnh rồi.
- Không tầm thường chút nào.
- Hổ Trì từ nhỏ đã bị rèn luyện qua, nên chiếm được chỗ tốt, còn Thượng Quan Thần Phong thì không, tuổi bọn họ sấp xỉ nhau, nếu Thượng Quan Thần Phong cũng được rèn luyện như vậy, kết quả có thể không giống như bây giờ.
Mấy vị cường giả lão nhân nghị luận, khen ngợi Hổ Trì mạnh mẽ nhưng không có ai cho rằng Thượng Quan Thần Phong yếu đuối.
Dù sao trẻ tuổi mà đạt đến trình độ này cũng đã khó có được.
- Xin lỗi, ta thua rồi.
Thượng Quan Thần Phong xuống đài, từ từ đến trước đội hình Linh Cổ Thôn, khom người hành lễ đối với cường giả trưởng lão cùng mọi người, hai mắt ánh sáng ảm đạm.
- Chuyện này cũng không thể trách ngươi, ngươi đã cố gắng hết sức rồi.
Thượng Quan Thanh Minh lên tiếng, trong tay cầm đan dược chữa thương đưa tới cho Thượng Quan Thần Phong, nói:
- Nhanh chữa thương đi thôi.
Thượng Quan Thần Phong không nói gì, nhận lấy đan dược bỏ vào trong miệng.
Tô Dật nhìn thấy Thượng Quan Thần Phong cầm đan dược khá dùng sức, giờ khắc này Linh Cổ Thôn bị thua, e rằng người thất vọng bất đắc dĩ nhất chính là hắn.
- Thần Phong ca, không có chuyện gì.
Thượng Quan Nham, Thượng Quan Tú cũng tiến lên thấp giọng an ủi Thượng Quan Thần Phong.
- Xin lỗi, chuyện đã đồng ý với ngươi sợ là không có cách nào làm được, đến lúc đó ta sẽ bảo bà nội bồi thường cho ngươi một ít.
Thượng Quan Hề Vi thấp giọng nói với Tô Dật.
- Không sao.
Tô Dật lắc đầu, mặc dù trong lòng có chút thất vọng nhưng kỳ quái ở chỗ là Tô Dật cảm thấy thất vọng không phải vì bản thân không thể đạt được chỗ tốt của linh hồn, mà vì Linh Cổ Thôn không thể chiến thắng.
Tuy chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi nhưng Tô Dât đối với Linh Cổ Thôn ấn tượng khá tốt, giống như bản thân hắn là một thành viên của nơi này.
Nhìn qua khuôn mặt Tô Dật, Thượng Quan Hề Vi không nói gì thêm, đưa mắt nhìn giữa sân, nói:
- Không nghĩ tới Hổ Trì đã đến Nguyên Huyền cảnh lục trọng đỉnh.
- Thật sự rất mạnh.
Tô Dật gật đầu, sức mạnh của Hổ Trì thật sự không thể phủ nhận.
- Nếu là ngươi, ngươi có thể chiến thắng được Hổ Trì hay không?
Thượng Quan Hề Vi nhìn Tô Dật hỏi.
- Cái này...
Trong lòng Tô Dật đang suy nghĩ, hiện tại hắn cũng đã có tu vi Nguyên Huyền cảnh lục trọng, Hổ Trì thì Nguyên Huyền cảnh lục trọng đỉnh. Tuy nhiên hắn có thể đánh giết Man Yêu Thú Yêu Huyền cảnh cửu trọng đỉnh, cảm thấy cũng có thể đánh một trận.
Nhìn thần sắc của Hổ Trì, dường như hắn cũng không bị ảnh hưởng nhiều, đồng thời hậu quả cũng có chút tồi tệ.
Đối với trận quyết đấu ngày hôm nay, đương nhiên Tô Dật hy vọng Linh Cổ Thôn chiến thắng, đầu tiên là vì có cảm tình với Linh Cổ Thôn.
Huống chi nếu là Thượng Quan Thần Phong bị thua, Tô Dật cũng biết bản thân sẽ không chiếm được sức mạnh linh hồn như đã hứa hẹn.
Cho nên lúc này Tô Dật cũng có chút lo lắng.
- Băng Ảnh sát!
Thời khắc phóng xuất khí tức, ánh mắt Thượng Quan Thần Phong cũng lướt đi một đạo bạch mang, bàn tay nắm chặt bảo kiếm, kiếm mang thẳng chọn, trong nháy mắt từng đạo từng đạo kiếm mang nổ bắn ra mà ra.
- Vù vù.
Kiếm mang hội tụ như thể hóa thành một đóa hoa nở rộ, mang theo khí tức băng hàn, bao phủ về phía Hổ Trì.
Đồng thời vào lúc này, hai mắt Hổ Trì nhìn chăm chú, lộ ra một phần hung hãn cùng nụ cười nhạt. Trường côn trong tay lao ra, thế đi như một con giao long, nhìn Thượng Quan Thần Phong cười lạnh một tiếng, giọng nói thăm thẳm:
- Nguyên Huyền cảnh lục trọng, mới vừa đặt chân mà thôi, còn ta, mười tháng trước đã lên rồi.
Khi giọng điệu này vừa dứt, khí tức trên người Hổ Trì mạnh mẽ bạo phát.
- Ầm!
Khí tức nóng bỏng bùng nổ giống như một cơn lốc nhỏ xuất hiện, trong nháy mắt khí tức bị Nguyên Huyền cảnh lục trọng đỉnh Hổ Trì cuộn sạch không còn lại chút nào.
Lần thứ hai đột biến cũng thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh, không ít ánh mắt nhất thời trở nên kinh ngạc.
Lông mày Tô Dật cũng nhíu chặt, lúc này khí tức trên người Hổ Trì bất ngờ tăng vọt, trở nên mạnh mẽ không gì sánh được, ước chừng như mạnh mẽ lên gấp đôi.
- Quả nhiên là còn giữ lại, chờ tập trung một một kích vừa rồi.
Tô Dật nói nhỏ, vẻ mặt nghiêm túc, tên Hổ Trì này cũng không phải là người lỗ mãng, cố nén chờ cơ hội, đợi Thượng Quan Thần Phong không còn nhẫn nại.
- Phá!
Hổ Trì gào to một tiếng, trường côn trong tay tỏa ra khí tức nóng rực bạo phát, từng tia năng lượng nóng cháy kèm theo ánh lửa du tẩu trên người và trường côn bất định, giống như từng con hỏa xà nhỏ bé. Hắn nở nụ cười mạnh mẽ, trường côn mang theo kình phong nóng cháy khủng bố, hung hăng đụng vào người phía trước.
- Bang bang.
Biến hóa bất chợt trong thời gian cực nhanh, thậm chí giữa sân người xem thực lực tu vi không đủ còn chưa lấy lại tinh thần.
- Đinh đinh đang đang.
Tiếng lưỡi mác giao hưởng, tia lửa văng khắp nơi.
Trường côn cùng kiếm quang không ngừng chạm vào nhau, bàn chân Thượng Quan Thần Phong lùi về sau, khiến mặt đất dưới chân cũng bị rạn nứt.
- Đạp đạp...
Lùi về phía sau liên tục mười ba bước, Thượng Quan Thần Phong mạnh mẽ ngừng lại, mặt đất dưới lòng bàn chân đã hoàn toàn tan vỡ, bảo kiếm trong tay quang mang ảm đạm, miệng đầy máu tươi cũng lập tức phun ra.
- Phốc xuy.
Vết máu đỏ thẫm, thời khắc máu tươi phun ra, lần nữa thân thể Thượng Quan Thần Phong lảo đảo lùi liên tiếp ba bước mới đứng vững.
Lúc này, bảo kiếm trong tay Thượng Quan Thần Phong cũng có vẻ vô lực, một chút máu tươi từ miệng hổ tràn ra, màu đỏ tươi không gì sánh được.
Một màn này xuất hiện, ánh mắt cường giả lão giả bên trong Linh Cổ Thôn nhất thời run lên, trong ánh mắt đều mất đi vẻ rực rỡ, có người ngồi trên ghế vì bất ngờ mà phải bật đứng lên.
Linh Cổ Thôn vẫn thất bại như cũ.
- Thất bại.
Ánh mắt Tô Dật trở nên tối đi, thế tấn công của Hổ Trì cực kỳ mạnh mẽ khiến Tô Dật cũng phải khiếp sợ.
Tô Dật cũng đã từng gặp người có tu vi Nguyên Huyền cảnh bát trọng, cửu trọng, nhưng lúc này lại cảm giác thế tiến công của Hổ Trì quá mạnh, nhịn không được trong lòng run lên.
Thế tiến công này của Hổ Trì đủ để so sánh cùng một người có ti vu Nguyên Huyền cảnh thất trọng.
Trong sân, Hổ Trì thu trường côn lại, trên người khí tức dâng trào, mắt nhìn Thượng Quan Thần Phong, từ tốn nói:
- Thượng Quan Thần Phong, ngươi đã bại rồi.
- Nếu cho ta thêm ba tháng, ngươi không phá được Băng Ảnh sát của ta.
Thượng Quan Thần Phong ngước mắt nhìn, sắc mặt đã hoàn toàn trắng bệch, mắt nhìn Hổ Trì nói, trong ánh mắt có chút ngỡ ngàng.
- Nhưng thất bại là thất bại, ngươi đã không còn sức để tái chiến.
Hổ Trì lên tiếng, sắc mặt cũng lộ ra thần sắc tái nhợt, hắn không phản đối lời nói của Thượng Quan Thần Phong, giống như trong lòng ngầm thừa nhận Thượng Quan Thần Phong có thực lực, nếu cho anh ta ba tháng thì không còn cách nào đánh bại anh ta nữa.
- Không sai, thất bại chính là thất bại.
Lời nói của Thượng Quan Thần Phong vừa dứt, liền xoay người rời đi.
- Thần Phong ca bại rồi.
Trong Linh Cổ Thôn, người trẻ tuổi có chút ngỡ ngàng.
- Hổ Trì ca vô địch!
- Hổ Trì ca thật lợi hại!
Còn Liệp Hổ bộ lạc, lúc này người trẻ tuổi đều nhiệt huyết sôi trào, hưng phấn không gì sánh được.
Trong toàn trường, rất nhiều ánh mắt vấn còn đang kinh ngạc.
- Không nghĩ tới Hổ Trì đã đến Nguyên Huyền cảnh lục trọng đỉnh rồi.
- Không tầm thường chút nào.
- Hổ Trì từ nhỏ đã bị rèn luyện qua, nên chiếm được chỗ tốt, còn Thượng Quan Thần Phong thì không, tuổi bọn họ sấp xỉ nhau, nếu Thượng Quan Thần Phong cũng được rèn luyện như vậy, kết quả có thể không giống như bây giờ.
Mấy vị cường giả lão nhân nghị luận, khen ngợi Hổ Trì mạnh mẽ nhưng không có ai cho rằng Thượng Quan Thần Phong yếu đuối.
Dù sao trẻ tuổi mà đạt đến trình độ này cũng đã khó có được.
- Xin lỗi, ta thua rồi.
Thượng Quan Thần Phong xuống đài, từ từ đến trước đội hình Linh Cổ Thôn, khom người hành lễ đối với cường giả trưởng lão cùng mọi người, hai mắt ánh sáng ảm đạm.
- Chuyện này cũng không thể trách ngươi, ngươi đã cố gắng hết sức rồi.
Thượng Quan Thanh Minh lên tiếng, trong tay cầm đan dược chữa thương đưa tới cho Thượng Quan Thần Phong, nói:
- Nhanh chữa thương đi thôi.
Thượng Quan Thần Phong không nói gì, nhận lấy đan dược bỏ vào trong miệng.
Tô Dật nhìn thấy Thượng Quan Thần Phong cầm đan dược khá dùng sức, giờ khắc này Linh Cổ Thôn bị thua, e rằng người thất vọng bất đắc dĩ nhất chính là hắn.
- Thần Phong ca, không có chuyện gì.
Thượng Quan Nham, Thượng Quan Tú cũng tiến lên thấp giọng an ủi Thượng Quan Thần Phong.
- Xin lỗi, chuyện đã đồng ý với ngươi sợ là không có cách nào làm được, đến lúc đó ta sẽ bảo bà nội bồi thường cho ngươi một ít.
Thượng Quan Hề Vi thấp giọng nói với Tô Dật.
- Không sao.
Tô Dật lắc đầu, mặc dù trong lòng có chút thất vọng nhưng kỳ quái ở chỗ là Tô Dật cảm thấy thất vọng không phải vì bản thân không thể đạt được chỗ tốt của linh hồn, mà vì Linh Cổ Thôn không thể chiến thắng.
Tuy chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi nhưng Tô Dât đối với Linh Cổ Thôn ấn tượng khá tốt, giống như bản thân hắn là một thành viên của nơi này.
Nhìn qua khuôn mặt Tô Dật, Thượng Quan Hề Vi không nói gì thêm, đưa mắt nhìn giữa sân, nói:
- Không nghĩ tới Hổ Trì đã đến Nguyên Huyền cảnh lục trọng đỉnh.
- Thật sự rất mạnh.
Tô Dật gật đầu, sức mạnh của Hổ Trì thật sự không thể phủ nhận.
- Nếu là ngươi, ngươi có thể chiến thắng được Hổ Trì hay không?
Thượng Quan Hề Vi nhìn Tô Dật hỏi.
- Cái này...
Trong lòng Tô Dật đang suy nghĩ, hiện tại hắn cũng đã có tu vi Nguyên Huyền cảnh lục trọng, Hổ Trì thì Nguyên Huyền cảnh lục trọng đỉnh. Tuy nhiên hắn có thể đánh giết Man Yêu Thú Yêu Huyền cảnh cửu trọng đỉnh, cảm thấy cũng có thể đánh một trận.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.