Chương 334: Trong Thiên Yêu động.
Vũ Phong
04/05/2022
Tùy theo gần đây tu vi tăng vọt, lực lượng linh hồn cũng có tiến bộ kinh người, thủ đoạn Ngự Hồn sư cũng bạo tăng không ít chiến lực.
- Quá cường hãn!
Thượng Quan Tú nhịn không được sởn cả da gà, đứa này quá cường hãn, tám người đi ra từ Thiên Yêu động, trong đó Hổ Minh còn là Yêu Linh cảnh, thế mà vẫn bị trực tiếp ném xuống núi.
- Được rồi, nhanh tiến vào Thiên Yêu động đi!
Đột nhiên, có tiếng kêu sâu kín truyền đến, thanh âm cổ lão tang thương, giống như đến từ viễn cổ.
- Có cường giả
Tô Dật chấn kinh, có cường giả một mực ẩn nấp tại phụ cận ngầm quan sát hết thảy, vậy mà mình không có chút cảm giác nào.
- Thực lực cường giả này tuyệt đối đã đến một cấp độ đáng sợ.
- Nghe nói Thiên Yêu động luôn có cường giả Linh Cổ Thôn, bộ lạc Man Hùng, bộ lạc Liệp Hổ ngầm canh giữ, thì ra là thật.
Thượng Quan Thần Phong, Thượng Quan Hề Vi rõ ràng cũng giật mình, mắt nhìn bốn phía, không thấy có ai, đành phải quay đầu hành lễ về phía Thiên Yêu động, thần sắc kính cẩn.
- Cầm chìa khoá mở ra cửa đá, tiến vào Thiên Yêu động, nửa năm sau sẽ có người gọi các ngươi đi ra.
Tiếng nói xa xưa kia lần nữa truyền ra, sau đó lập tức tan biến không thấy đâu.
- Chìa khoá.
Tô Dật bước lên, giao chìa khoá vào tay Thượng Quan Thần Phong.
Thượng Quan Thần Phong nhận lấy chìa khoá, ánh mắt khó giấu vẻ kích động, thiếu niên trước mắt này đúng là cường hãn, còn là một Ngự Hồn sư, quả thực xứng với hai chữ biến thái!
- Ầm ầm!
Thượng Quan Thần Phong tiến lên, lấy chìa khoá mở ra cửa đá.
Trong tiếng “ầm ầm” rung động, cửa đá to lớn từ từ được kéo lên.
Có ánh sáng chiếu rọi, cự hổ cự hùng hai bên cửa đá phát sáng, khí tức hung hãn tràn ngập, xông thẳng trời mây.
Tám người tiến vào, cửa đá lần nữa đóng lại, sau cùng triệt để rơi xuống.
- Năng lượng thật nồng nặc.
Tô Dật đánh giá thạch động, trước mặt là một thông đạo, bên trong tràn ngập một loại khí tức đặc biệt, khiến người tâm khoáng thần di, linh hồn rất thoải mái, nhưng năng lượng này lại không phải năng lượng thiên địa, rất đặc biệt.
- A...
Cùng lúc, vừa tiến vào hang đá Tô Dật liền lần nữa cảm giác được cỗ năng lượng kỳ quái quen thuộc kia, nhưng chỉ chớp mắt lại biến mất không thấy đâu.
- Đi thôi, bên trong có một chỗ trống trải, chúng ta sẽ bế quan nửa năm ở trong đó!
Thượng Quan Hề Vi nói với Tô Dật, nơi này mặc dù bọn họ chưa tới qua, nhưng lão nhân trong thôn sớm đã nói cho bọn hắn về tình hình bên trọng.
Thông đạo rất dài, tối tăm thâm thúy, tiến vào không biết bao nhiêu dặm, ánh sáng càng lúc càng ảm đạm, năng lượng đặc biệt quanh bốn phía lại càng lúc càng nồng nặc.
Hai bên thông đạo có khắc rất nhiều cự thú khổng lồ, đứng sừng sững trên vách đá, sinh động như thật.
Có lượn vòng dữ tợn, có giương nanh múa vuốt, như là vật sống, toát ra khí tức cổ xưa, giống như có thể bò ra từ vách đá bất cứ lúc nào.
- Ngao ô...
Thông đạo rất dài, tượng đá thú ảnh rất nhiều, ẩn ẩn còn có tiếng thú gào từ sâu trong truyền ra.
Tô Dật rất cả kinh, từ tượng đá thì thấy, nguyên hình của những cự thú này tựa hồ đều là một số đại thú Yêu tộc, có Giao Long, có rắn, có cổ báo, có mãnh hổ, có thiên cầm, biết rõ chỉ là tượng đá, lại vẫn khiến người nhìn mà da đầu tê rần.
- Nơi này thật không đơn giản.
Tô Dật âm thầm tự nhủ, từ các dấu hiệu đều cho thấy, Thiên Yêu động này tuyệt đối không đơn giản, đây rốt cuộc là một nơi thế nào?.
- Đáng sợ thật.
Thượng Quan Nham mở miệng, đầu đầy mồ hôi, lông tơ dựng thẳng, sắc mặt trắng bệch, như vừa trải qua một trường đại chiến.
- Khí tức này thật đáng sợ.
Sắc mặt đám người Thượng Quan Diệp chẳng khá hơn Thượng Quan Nham là bao, thân mình đều không cách nào đứng thẳng.
Trong vô hình có một cỗ khí tức cường đại lan tràn ra từ trên thân đám tượng đá hung hãn, ép cho bọn họ không cách nào chống lại.
Nhìn Tô Dật căn bản không bị ảnh hưởng gì, mấy người Thượng Quan Nham không khỏi kỳ quái, chỉ có thể cười khổ, tên này đúng là biến thái.
Khí tức càng lúc càng nồng nặc, chúng nhân rốt cục đi đến cuối đường, ở đó hiện ra một không gian sơn động to lớn.
Không gian này rộng chừng trăm trượng, bốn phía tràn ngập ánh sáng, vách đá bóng loáng như ngọc, được khắc một ít phù văn cổ xưa, chính đang phát sáng lấp lánh, toát ra một loại khí tức thần thánh, so với khí tức khiếp người vừa nãy thì hoàn toàn tương phản!
Vào trong sơn động, khí tức trên tượng đá đều tan biến, lúc này tám người mới khôi phục bình thường.
Sơn động lặng ngắt như tờ, dường như không khí cũng ngừng lại, hết thảy yên lặng, thời gian như đóng băng.
- Năng lượng thật nồng nặc, thoải mái quá. Khó trách tu luyện trong này có thể tiến bộ kinh người!
Thượng Quan Hề Vi chấn kinh thốt lên, cảm nhận năng lượng thiên địa nồng đậm khiến linh hồn được gột rửa, chỉ cần tu luyện ở đây, lợi ích thu được sẽ cực kinh người.
Tô Dật không ngạc nhiên, vừa vào cửa hắn đã cảm giác được năng lượng nơi đây càng nồng đậm, hơn nữa không biết do đâu mà linh hồn cũng cảm thấy rất thoải mái.
- Có mấy chiếc bồ đoàn, đó là nơi năng lượng nồng nặc nhất, thời gian nửa năm này mọi người có thể giành được bao nhiêu lợi ích, liền phải xem chính chúng ta.
Thượng Quan Thần Phong mở miệng, trong không gian sơn động có mấy chiếc bồ đoàn phân tán quanh bốn phía, nơi đó tràn ngập ánh sáng nhàn nhạt, cổ lão mà tang thương.
Vừa nói xong, Thượng Quan Thần Phong liền đi đến bên bồ đoàn, tám chiếc chuẩn bị cho tám người, cho nên mỗi lần Thiên Yêu động chỉ cho tám người tiến vào.
- Dịch Túc huynh đệ, bế quan đi!
Thượng Quan Nham, Thượng Quan Diệp mở miệng, lúc này trong mắt bọn họ tràn ngập mong đợi, đặc biệt là sau khi nhìn thấy sự tiến bộ của đám người Hổ Minh Hổ Khâu, đối với Thiên Yêu động lại càng chờ mong, nửa năm sau, không biết mình sẽ đạt tới trình độ nào?.
- Được.
Tô Dật cũng rất mong chờ, tới đây rồi, hy vọng có thể ở tu luyện được Thiên Nguyên Yêu Hồn.
Tám người chia nhau ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, tám chiếc bồ đoàn phân tán ở các nơi trong sơn động, như là đều có phương vị riêng.
Tô Dật vừa ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, lập tức cảm giác được bốn phía có năng lượng nồng đậm quay chung quanh, bao bọc hắn ở chính giữa.
- Năng lượng thật nồng nặc.
Tô Dật chấn kinh, hắn biết mình đã đến đúng nơi rồi.
Trong năng lượng này có một cỗ khí tức kỳ lạ, dường như có thể luồn tiến vào trong đầu, có thể lớn mạnh linh hồn.
- Thời gian nửa năm, bế quan!
Tô Dật bình tĩnh trở lại, cố nén kích động trong lòng, chuẩn bị bế quan nửa năm, phải nhân cơ hội này tu luyện thật tốt, đặc biệt là Thiên Nguyên Yêu Hồn.
Từ bắt đầu đến hiện tại, Tô Dật rất rõ ràng, 《 Hỗn Nguyên Chí Tôn Công 》 mới là chỗ dựa lớn nhất của mình, lần này Thiên Nguyên Yêu Hồn nhất định phải có tiến bộ.
- Oanh!
Vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, Tô Dật bắt đầu tu luyện, hắn muốn thử xem có thể dùng năng lượng trong không gian Thiên Yêu động này để tu luyện Thiên Nguyên Yêu Hồn hay không.
- Soạt
Tùy theo Hỗn Nguyên Chí Tôn Công vận chuyển, trên bồ đoàn Tô Dật đang ngồi lập tức có ánh sáng giao xoa lấp lánh, năng lượng kỳ lạ bốn phía tựa hồ được dẫn dắt, bắt đầu tụ lại.
- Quá cường hãn!
Thượng Quan Tú nhịn không được sởn cả da gà, đứa này quá cường hãn, tám người đi ra từ Thiên Yêu động, trong đó Hổ Minh còn là Yêu Linh cảnh, thế mà vẫn bị trực tiếp ném xuống núi.
- Được rồi, nhanh tiến vào Thiên Yêu động đi!
Đột nhiên, có tiếng kêu sâu kín truyền đến, thanh âm cổ lão tang thương, giống như đến từ viễn cổ.
- Có cường giả
Tô Dật chấn kinh, có cường giả một mực ẩn nấp tại phụ cận ngầm quan sát hết thảy, vậy mà mình không có chút cảm giác nào.
- Thực lực cường giả này tuyệt đối đã đến một cấp độ đáng sợ.
- Nghe nói Thiên Yêu động luôn có cường giả Linh Cổ Thôn, bộ lạc Man Hùng, bộ lạc Liệp Hổ ngầm canh giữ, thì ra là thật.
Thượng Quan Thần Phong, Thượng Quan Hề Vi rõ ràng cũng giật mình, mắt nhìn bốn phía, không thấy có ai, đành phải quay đầu hành lễ về phía Thiên Yêu động, thần sắc kính cẩn.
- Cầm chìa khoá mở ra cửa đá, tiến vào Thiên Yêu động, nửa năm sau sẽ có người gọi các ngươi đi ra.
Tiếng nói xa xưa kia lần nữa truyền ra, sau đó lập tức tan biến không thấy đâu.
- Chìa khoá.
Tô Dật bước lên, giao chìa khoá vào tay Thượng Quan Thần Phong.
Thượng Quan Thần Phong nhận lấy chìa khoá, ánh mắt khó giấu vẻ kích động, thiếu niên trước mắt này đúng là cường hãn, còn là một Ngự Hồn sư, quả thực xứng với hai chữ biến thái!
- Ầm ầm!
Thượng Quan Thần Phong tiến lên, lấy chìa khoá mở ra cửa đá.
Trong tiếng “ầm ầm” rung động, cửa đá to lớn từ từ được kéo lên.
Có ánh sáng chiếu rọi, cự hổ cự hùng hai bên cửa đá phát sáng, khí tức hung hãn tràn ngập, xông thẳng trời mây.
Tám người tiến vào, cửa đá lần nữa đóng lại, sau cùng triệt để rơi xuống.
- Năng lượng thật nồng nặc.
Tô Dật đánh giá thạch động, trước mặt là một thông đạo, bên trong tràn ngập một loại khí tức đặc biệt, khiến người tâm khoáng thần di, linh hồn rất thoải mái, nhưng năng lượng này lại không phải năng lượng thiên địa, rất đặc biệt.
- A...
Cùng lúc, vừa tiến vào hang đá Tô Dật liền lần nữa cảm giác được cỗ năng lượng kỳ quái quen thuộc kia, nhưng chỉ chớp mắt lại biến mất không thấy đâu.
- Đi thôi, bên trong có một chỗ trống trải, chúng ta sẽ bế quan nửa năm ở trong đó!
Thượng Quan Hề Vi nói với Tô Dật, nơi này mặc dù bọn họ chưa tới qua, nhưng lão nhân trong thôn sớm đã nói cho bọn hắn về tình hình bên trọng.
Thông đạo rất dài, tối tăm thâm thúy, tiến vào không biết bao nhiêu dặm, ánh sáng càng lúc càng ảm đạm, năng lượng đặc biệt quanh bốn phía lại càng lúc càng nồng nặc.
Hai bên thông đạo có khắc rất nhiều cự thú khổng lồ, đứng sừng sững trên vách đá, sinh động như thật.
Có lượn vòng dữ tợn, có giương nanh múa vuốt, như là vật sống, toát ra khí tức cổ xưa, giống như có thể bò ra từ vách đá bất cứ lúc nào.
- Ngao ô...
Thông đạo rất dài, tượng đá thú ảnh rất nhiều, ẩn ẩn còn có tiếng thú gào từ sâu trong truyền ra.
Tô Dật rất cả kinh, từ tượng đá thì thấy, nguyên hình của những cự thú này tựa hồ đều là một số đại thú Yêu tộc, có Giao Long, có rắn, có cổ báo, có mãnh hổ, có thiên cầm, biết rõ chỉ là tượng đá, lại vẫn khiến người nhìn mà da đầu tê rần.
- Nơi này thật không đơn giản.
Tô Dật âm thầm tự nhủ, từ các dấu hiệu đều cho thấy, Thiên Yêu động này tuyệt đối không đơn giản, đây rốt cuộc là một nơi thế nào?.
- Đáng sợ thật.
Thượng Quan Nham mở miệng, đầu đầy mồ hôi, lông tơ dựng thẳng, sắc mặt trắng bệch, như vừa trải qua một trường đại chiến.
- Khí tức này thật đáng sợ.
Sắc mặt đám người Thượng Quan Diệp chẳng khá hơn Thượng Quan Nham là bao, thân mình đều không cách nào đứng thẳng.
Trong vô hình có một cỗ khí tức cường đại lan tràn ra từ trên thân đám tượng đá hung hãn, ép cho bọn họ không cách nào chống lại.
Nhìn Tô Dật căn bản không bị ảnh hưởng gì, mấy người Thượng Quan Nham không khỏi kỳ quái, chỉ có thể cười khổ, tên này đúng là biến thái.
Khí tức càng lúc càng nồng nặc, chúng nhân rốt cục đi đến cuối đường, ở đó hiện ra một không gian sơn động to lớn.
Không gian này rộng chừng trăm trượng, bốn phía tràn ngập ánh sáng, vách đá bóng loáng như ngọc, được khắc một ít phù văn cổ xưa, chính đang phát sáng lấp lánh, toát ra một loại khí tức thần thánh, so với khí tức khiếp người vừa nãy thì hoàn toàn tương phản!
Vào trong sơn động, khí tức trên tượng đá đều tan biến, lúc này tám người mới khôi phục bình thường.
Sơn động lặng ngắt như tờ, dường như không khí cũng ngừng lại, hết thảy yên lặng, thời gian như đóng băng.
- Năng lượng thật nồng nặc, thoải mái quá. Khó trách tu luyện trong này có thể tiến bộ kinh người!
Thượng Quan Hề Vi chấn kinh thốt lên, cảm nhận năng lượng thiên địa nồng đậm khiến linh hồn được gột rửa, chỉ cần tu luyện ở đây, lợi ích thu được sẽ cực kinh người.
Tô Dật không ngạc nhiên, vừa vào cửa hắn đã cảm giác được năng lượng nơi đây càng nồng đậm, hơn nữa không biết do đâu mà linh hồn cũng cảm thấy rất thoải mái.
- Có mấy chiếc bồ đoàn, đó là nơi năng lượng nồng nặc nhất, thời gian nửa năm này mọi người có thể giành được bao nhiêu lợi ích, liền phải xem chính chúng ta.
Thượng Quan Thần Phong mở miệng, trong không gian sơn động có mấy chiếc bồ đoàn phân tán quanh bốn phía, nơi đó tràn ngập ánh sáng nhàn nhạt, cổ lão mà tang thương.
Vừa nói xong, Thượng Quan Thần Phong liền đi đến bên bồ đoàn, tám chiếc chuẩn bị cho tám người, cho nên mỗi lần Thiên Yêu động chỉ cho tám người tiến vào.
- Dịch Túc huynh đệ, bế quan đi!
Thượng Quan Nham, Thượng Quan Diệp mở miệng, lúc này trong mắt bọn họ tràn ngập mong đợi, đặc biệt là sau khi nhìn thấy sự tiến bộ của đám người Hổ Minh Hổ Khâu, đối với Thiên Yêu động lại càng chờ mong, nửa năm sau, không biết mình sẽ đạt tới trình độ nào?.
- Được.
Tô Dật cũng rất mong chờ, tới đây rồi, hy vọng có thể ở tu luyện được Thiên Nguyên Yêu Hồn.
Tám người chia nhau ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, tám chiếc bồ đoàn phân tán ở các nơi trong sơn động, như là đều có phương vị riêng.
Tô Dật vừa ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, lập tức cảm giác được bốn phía có năng lượng nồng đậm quay chung quanh, bao bọc hắn ở chính giữa.
- Năng lượng thật nồng nặc.
Tô Dật chấn kinh, hắn biết mình đã đến đúng nơi rồi.
Trong năng lượng này có một cỗ khí tức kỳ lạ, dường như có thể luồn tiến vào trong đầu, có thể lớn mạnh linh hồn.
- Thời gian nửa năm, bế quan!
Tô Dật bình tĩnh trở lại, cố nén kích động trong lòng, chuẩn bị bế quan nửa năm, phải nhân cơ hội này tu luyện thật tốt, đặc biệt là Thiên Nguyên Yêu Hồn.
Từ bắt đầu đến hiện tại, Tô Dật rất rõ ràng, 《 Hỗn Nguyên Chí Tôn Công 》 mới là chỗ dựa lớn nhất của mình, lần này Thiên Nguyên Yêu Hồn nhất định phải có tiến bộ.
- Oanh!
Vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, Tô Dật bắt đầu tu luyện, hắn muốn thử xem có thể dùng năng lượng trong không gian Thiên Yêu động này để tu luyện Thiên Nguyên Yêu Hồn hay không.
- Soạt
Tùy theo Hỗn Nguyên Chí Tôn Công vận chuyển, trên bồ đoàn Tô Dật đang ngồi lập tức có ánh sáng giao xoa lấp lánh, năng lượng kỳ lạ bốn phía tựa hồ được dẫn dắt, bắt đầu tụ lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.