Chương 370: Yêu Hoàng Xích Kình! (1)
Vũ Phong
04/05/2022
Trong chớp mắt này, bóng người cao lớn ở trong bóng tối tự nhiên biến sắc, ánh mắt nhìn chăm chú vào Tô Dật, giống như là muốn nhìn ra được điều gì.
Ngay lập tức, bóng người cao lớn dường như cảm giác được điều gì, ánh mắt syên sang nhìn Tô Thiên Tước.
- Ngươi chính là Yêu Hoàng ở đây sao?
Tô Thiên Tước mở miệng và nhìn thẳng người phía trước, dường như dù đối mặt với một vị Yêu Hoàng, nó vẫn không hề bị bất kỳ áp lực nào vậy.
- Các ngươi tới đâu tới?
Người cao lớn nhìn Tô Thiên Tước và mở miệng hỏi, vẻ mặt kinh ngạc đã lặng lẽ biến mất, chỉ còn lại sự bình thản.
- Nói ra thì ngươi cũng không biết đâu. Ngươi là ai, ngươi bảo những Man Yêu thú kia đi tìm chúng ta có chuyện gì?
Tô Thiên Tước làm ra vẻ đại nhân, hai cánh thịt trụi lông áp sát hai bên, dáng như như đang đứng chắp tay, cái đầu nhỏ ngẩng cao, nhìn chằm chằm vào bóng người cao lớn kia và hỏi.
- Người khác đều gọi ta là Xích Kình.
Ánh mắt người cao lớn không ngừng đảo qua hai người Tô Thiên Tước và Tô Dật quan sát.
- Ngươi...
- Tô Thiên Tước, không thể làm càn!
Tô Thiên Tước còn muốn lên tiếng đã bị Tô Dật ngắt lời, nhìn người trung tuổi trước mắt tự xưng là Xích Kình, ôm quyền thi lễ, nói:
- Ra mắt Yêu Hoàng!
- Yêu Hoàng thì có gì đặc biệt hơn người đâu...
Tô Thiên Tước lẩm bẩm nhưng giọng nói cực nhỏ.
- Ngươi chính là nhân loại đã cứu Xích Nô – con trai ta sao?
Ánh mắt Xích Kình nhìn Tô Dật, Tô Dật lúc này đã không thấp hơn những người cùng lứa tuổi, nhưng người to lớn trước mặt này vẫn cao hơn hai cái đầu.
- Đúng vậy, chẳng qua cũng chỉ là có cơ duyên mới giúp đỡ thôi, không đáng để nhắc đến!
Tô Dật mở miệng, tuy trong cơ thể đã loại bỏ áp lực vô hình từ người cao lớn trước mặt, nhưng áp lực đến từ không gian xung quanh vẫn tồn tại làm hắn có cảm giác khó thở. Hắn vẫn cố chịu đựng áp lực, cơ thể thẳng tắp, không hề dao động.
- Xích Nô đã nói cho ta biết rồi, nhìn dáng vẻ của ngươi nói chung không khác với lời nó nói, sẽ không giả được!
Xích Kình mở miệng. Chẳng biết tại sao, trong đôi mắt có đồng tử màu đỏ nhìn Tô Dật thoáng hiện vẻ tán thưởng, sau đó lẳng lặng nhìn Tô Dật và tiếp tục nói:
- Nói vậy, nửa tháng trước, ngoài nơi đây có một trận đại chiến động trời, có Yêu tộc nhìn thấy có nhân loại chạy trốn chắc hẳn là chính là các ngươi đúng không?
-...
Khi Xích Kình hạ giọng xuống, trong lòng Tô Dật lập tức căng thẳng. Tròng mắt Tô Thiên Tước đảo quanh cũng lóe sáng.
- Bị lộ rồi sao?
Trong lòng Tô Dật chấn động. Lẽ nào bị lộ rồi sao? Không trách được Yêu Hoàng này tìm người của Thiên Yêu tông, quả nhiên là cố ý gây ra.
Trước đây đệ tử của Thiên Yêu tông bị tiêu diệt hàng loạt, nhiều cường giả siêu cấp như vậy, Yêu tôn và đám người Thánh Sơn đại chiến gây ra chấn động ngập trời, giống như ngày thế giới diệt vong đã tới. Giống như Tô Thiên Tước suy đoán, điều đó đã làm cho cường giả Yêu tộc chú ý, cho nên Yêu Hoàng này mới lệnh cho Man Yêu thú đi xung quanh tìm kiếm nhân loại.
Tô Dật trầm ngâm suy nghĩ, không biết Xích Kình tìm kiếm người của Thiên Yêu tông là có mục đích gì.
Vẻ mặt Tô Dật, Tô Thiên Tước âm thầm biến hóa lại bị Xích Kình nhìn thấy hết nhưng không tỏ thái độ, bình tĩnh nói:
- Xem ra, trận đại chiến kia thật sự có liên quan đến các ngươi!
Tô Dật âm thầm hít sâu một hơi, ngước mắt nhìn Xích Kình, nói:
Ngay lập tức, bóng người cao lớn dường như cảm giác được điều gì, ánh mắt syên sang nhìn Tô Thiên Tước.
- Ngươi chính là Yêu Hoàng ở đây sao?
Tô Thiên Tước mở miệng và nhìn thẳng người phía trước, dường như dù đối mặt với một vị Yêu Hoàng, nó vẫn không hề bị bất kỳ áp lực nào vậy.
- Các ngươi tới đâu tới?
Người cao lớn nhìn Tô Thiên Tước và mở miệng hỏi, vẻ mặt kinh ngạc đã lặng lẽ biến mất, chỉ còn lại sự bình thản.
- Nói ra thì ngươi cũng không biết đâu. Ngươi là ai, ngươi bảo những Man Yêu thú kia đi tìm chúng ta có chuyện gì?
Tô Thiên Tước làm ra vẻ đại nhân, hai cánh thịt trụi lông áp sát hai bên, dáng như như đang đứng chắp tay, cái đầu nhỏ ngẩng cao, nhìn chằm chằm vào bóng người cao lớn kia và hỏi.
- Người khác đều gọi ta là Xích Kình.
Ánh mắt người cao lớn không ngừng đảo qua hai người Tô Thiên Tước và Tô Dật quan sát.
- Ngươi...
- Tô Thiên Tước, không thể làm càn!
Tô Thiên Tước còn muốn lên tiếng đã bị Tô Dật ngắt lời, nhìn người trung tuổi trước mắt tự xưng là Xích Kình, ôm quyền thi lễ, nói:
- Ra mắt Yêu Hoàng!
- Yêu Hoàng thì có gì đặc biệt hơn người đâu...
Tô Thiên Tước lẩm bẩm nhưng giọng nói cực nhỏ.
- Ngươi chính là nhân loại đã cứu Xích Nô – con trai ta sao?
Ánh mắt Xích Kình nhìn Tô Dật, Tô Dật lúc này đã không thấp hơn những người cùng lứa tuổi, nhưng người to lớn trước mặt này vẫn cao hơn hai cái đầu.
- Đúng vậy, chẳng qua cũng chỉ là có cơ duyên mới giúp đỡ thôi, không đáng để nhắc đến!
Tô Dật mở miệng, tuy trong cơ thể đã loại bỏ áp lực vô hình từ người cao lớn trước mặt, nhưng áp lực đến từ không gian xung quanh vẫn tồn tại làm hắn có cảm giác khó thở. Hắn vẫn cố chịu đựng áp lực, cơ thể thẳng tắp, không hề dao động.
- Xích Nô đã nói cho ta biết rồi, nhìn dáng vẻ của ngươi nói chung không khác với lời nó nói, sẽ không giả được!
Xích Kình mở miệng. Chẳng biết tại sao, trong đôi mắt có đồng tử màu đỏ nhìn Tô Dật thoáng hiện vẻ tán thưởng, sau đó lẳng lặng nhìn Tô Dật và tiếp tục nói:
- Nói vậy, nửa tháng trước, ngoài nơi đây có một trận đại chiến động trời, có Yêu tộc nhìn thấy có nhân loại chạy trốn chắc hẳn là chính là các ngươi đúng không?
-...
Khi Xích Kình hạ giọng xuống, trong lòng Tô Dật lập tức căng thẳng. Tròng mắt Tô Thiên Tước đảo quanh cũng lóe sáng.
- Bị lộ rồi sao?
Trong lòng Tô Dật chấn động. Lẽ nào bị lộ rồi sao? Không trách được Yêu Hoàng này tìm người của Thiên Yêu tông, quả nhiên là cố ý gây ra.
Trước đây đệ tử của Thiên Yêu tông bị tiêu diệt hàng loạt, nhiều cường giả siêu cấp như vậy, Yêu tôn và đám người Thánh Sơn đại chiến gây ra chấn động ngập trời, giống như ngày thế giới diệt vong đã tới. Giống như Tô Thiên Tước suy đoán, điều đó đã làm cho cường giả Yêu tộc chú ý, cho nên Yêu Hoàng này mới lệnh cho Man Yêu thú đi xung quanh tìm kiếm nhân loại.
Tô Dật trầm ngâm suy nghĩ, không biết Xích Kình tìm kiếm người của Thiên Yêu tông là có mục đích gì.
Vẻ mặt Tô Dật, Tô Thiên Tước âm thầm biến hóa lại bị Xích Kình nhìn thấy hết nhưng không tỏ thái độ, bình tĩnh nói:
- Xem ra, trận đại chiến kia thật sự có liên quan đến các ngươi!
Tô Dật âm thầm hít sâu một hơi, ngước mắt nhìn Xích Kình, nói:
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.