Thần Hoàng Đế Tôn Bạo Sủng Tuyệt Thế Luyện Đan Sư

Chương 21: Lý Gia

Không Tâm

18/06/2023

Bên trong Thiên Cơ lầu, trận pháp được nạm khắc trên cột đá ngăn cách sự ồn ào và oi bức ở bên ngoài.

Phòng khách trên lầu hai, một nhóm bốn người Diệp Khuynh Tiên ngồi ở một chỗ, tuấn nam mỹ nữ làm cho cả căn phòng rực rỡ cả lên.

Tinh Nguyệt công chúa Quân Thiên Hoàn xinh đẹp mỹ lệ hơi nhíu chiếc mũi ngọc tinh xảo lại, không hiểu nói: “Chuyện này đúng thật là kỳ lạ, năm vừa rồi Thiên Cơ lầu cũng không phải là không tổ chức buổi đấu giá, vì sao chỉ riêng năm nay lại thu hút người Phượng quốc đến?”

Ánh mắt của Quân Thiên Hoàn lướt qua lầu hai, đối diện với ánh mắt của hai chủ tớ người Phượng quốc ở trong bao sương.

Tố Ngữ Nhu – nữ nhi của Đại tướng quân, tên dịu dàng như nước, nhưng tính cách thì lại quyết đoán mãnh liệt giống như phụ thân Chiến thần của nàng ta: “Không chỉ có người Phượng quốc, còn có Hàn quốc, Triệu quốc, Sở quốc…”

Một tiếng “leng keng” vang lên, âm thanh chuông đồng lanh lảnh truyền vào bên trong Thiên Cơ lầu.

Diệp Khuynh Tiên hơi sững sờ: “Trên trụ đá của Thiên Cơ lầu có khắc trận pháp, bây giờ buổi đấu giá sắp bắt đầu, Thiên Cơ lầu được khởi động để có thể vây khốn kẻ xấu ở bên trong, phòng ngự tập kích ở bên ngoài, theo lý thuyết thì âm thanh ở bên ngoài không thể truyền vào trong này được.”

Tố Ngữ Nhu hùng hồn nói: “Bởi vì buổi đấu giá lần này thu hút người Lý gia – một trong thập đại gia tộc, mà dựa vào tình hình của Lý gia thì cái này chỉ là một trận pháp nho nhỏ mà thôi. Chỉ cần bọn họ muốn thì bất cứ lúc nào cũng có thể phá tan trận pháp của Thiên Cơ lầu.”

Diệp Khuynh Tiên kinh hãi: “Lý gia? Là Lý gia một trong thập đại gia tộc kia?”

Quân Vô Trần và Quân Thiên Hoàn ở một bên cũng nghiêm nghị lại.

Phân chia cấp độ của các thế lực ở đại lục Linh Võ cũng rất dễ hiểu, tầng cao nhất là thế lực Thiên Hoàng Cung, Thiên Cơ Các, tam tông Kiếm Tông. Tầng thứ hai là thập đại gia tộc bên dưới tam tông và những môn phái khác, sau đó mới là các quốc gia to nhỏ ở đại lục Linh Võ.

Lý gia – một trong thập đại gia tộc đến kinh thành Ngụy quốc, việc này có thể nói là lớn cũng có thể nói là nhỏ.

Hai người Quân Vô Trần và Quân Thiên Hoàn đứng dậy đi ra ngoài phòng, vừa lúc nhìn thấy một thiếu nữ mặc áo trắng mang theo khăn lụa trên mặt ở dưới lầu.

Thiếu nữ mặc bạch y như hoa sen mới nở, mỗi một hành động đều thánh khiết thanh thuần, phía sau có một lão bộc đầy mặt tang thương đi theo, khí tức lão bộc kinh người, vượt xa cả một Đại Linh Sư giả.

Người cường đại nhất Ngụy quốc là lão tổ tông hoàng thất bế quan không ra ngoài, tu vi đạt Linh Thánh giả nhất phẩm. Quân Vô Trần và Quân Thiên Hoàn đã từng được cảm nhận khí thế của lão tổ từ xa xa, cũng chỉ chênh lệch một chút với người này mà thôi.



Quân Vô Trần nhẹ giọng nói: “Không thể trở thành địch, nhất định phải xây dựng quan hệ tốt.”

Quân Thiên Toàn bất đắc dĩ ừ một tiếng, tuy rằng nàng ta kiêu căng, nhưng không phải là không có đầu óc.

Hai người đi xuống lầu hai, cung kính chào hỏi với thiếu nữ áo trắng.

Thiếu nữ áo trắng lại không thèm nhìn bọn họ, hơi điểm nhẹ dưới chân, phù dung diễm lệ nở rộ ở dưới chân nàng ta, đi vào trong bao sương lầu hai.

Sắc mặt của Quân Vô Trần và Quân Thiên Toàn trở nên rét lạnh, khéo môi cứng ngắc, sau đó bước nhanh chân trở lại bao sương của bọn họ.

“Vô Trần ca ca, uống chén trà hạ nhiệt đi.”

Diệp Khuynh Tiên săn sóc bưng chén trà cho Quân Vô Trần. Quân Vô Trần uống một hớp mới đánh tan được hơn nửa hỏa khí.

Từ lúc thiếu nữ áo trắng tiến vào trong Thiên Cơ lầu, Thiên Cơ lầu ồn ào thoáng chốc trở nên yên tĩnh, e sợ quấy nhiễu đến thiếu nữ áo trắng.

Khoảng chừng nửa khắc đồng hồ sau, buổi đấu giá được cử hành đúng hạn.

“Bịch” một tiếng, nữ nhân xinh đẹp chủ trì buổi đấu giá đi lên đài, theo sau là hai thiếu niên.

Chỉ thấy hai thiếu niên kia nâng cự kiếm nặng trĩu lên, cái trán đã lấm tấm mồ hôi.

“Kiếm này tên là Hổ Ban, nặng đến ba ngàn sáu trăm cân, mũi kiếm không nhọn. Nhưng kiếm Hổ Ban lại tỏa ra khí thế mạnh mẽ, gió táp như điện, mãnh liệt sắc bén, lưỡi kiếm không có gì không phá được, giá khởi điểm một ngàn kim tệ.”

Nữ nhân xinh đẹp cất tiếng, thiếu nữ mặc áo trắng ở bao sương truyền ra bốn chữ “một ngàn kim tệ”.

“Một ngàn kim tệ, khách nhân ở bao sương số sáu ra giá một ngàn kim tệ.” Nữ nhân xinh đẹp đợi một lúc rồi cười hỏi: “Còn có vị khách nhân nào ra giá không?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Hoàng Đế Tôn Bạo Sủng Tuyệt Thế Luyện Đan Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook