Thần Hoàng

Chương 929: Bất loại sinh nhân

Khai Hoang

27/08/2014

- Khó tránh khỏi là chuyện bé xé ra to. Lúc này mới biết, vị Kiền Thiên Yêu Vương này thực không thể không trừ! Càng cần vạn phần cẩn thận, toàn lực ứng phó mới được...

Tử Quy Tử kia lại là yên lặng, hắn cũng đồng tình với ý kiến này.

Lúc đầu cũng đồng dạng khinh thường, mà sau khi trở về, mới biết hôm nay Đạo Linh Khung Cảnh thực sự là chọc phải một cường địch không thể không trừ.

- Dân phú quốc an, hơn nữa lại võ phong đỉnh thịnh. Đại đạo bốn phương thông suốt, thương nhân không ngừng qua lại. Nơi này phồn hoa, thậm chí đã vượt lên trước Trung Nguyên. Điều này Tử Quy Tử đã trăm năm rồi không thấy qua.

Tử Quy Tử thầm thở một hơi, ngữ âm tạm dừng, lúc này mới mở miệng nói tiếp.

- Chỉ là ta cũng có nghe nói, đây là công lao trị quốc của Nhâm Bác kia.

Lời nói vừa dứt, Tình Danh lại hỏi ngược một câu:

- Những lời này, ngươi thực sự tin tưởng?

Tử Quy Tử nhất thời yên lặng, những lời này, hắn cũng không tin.

- Buồn cười Trung Thổ đám Nho gia kia nghe lời đồn đại. Hơi có chút khong hợp ý cúng, đã coi là ly kinh bạn đạo, dùng ngòi bút làm vũ khí. Cư nhiên vẫn như trước đem Đông Lâm này coi là hoang dã chi địa...

Tình Danh vừa nói, vừa cười nhạt:

- Ta mặc dù không hiểu trì chính chi đạo. Nhưng vị kia có thể vào tuổi hai mươi, đã hùng cứ lục châu chi địa. Dưới trướng cường quân trăm vạn, quốc thái dân an. Người như vậy há có thể là dong quân?

- Những lời này, ai có thể để đám phu tử Nho gia kia nghe được.

Tử Quy Tử nghe mà yên lặng thở dài. Kỳ thực chỉ nhìn Kiền Thiên Sơn thành này, khả năng của vị quốc chủ kia đã tuyệt không thể coi thường được.

Dạ Ma mạnh mẽ, hắn cũng là rõ ràng không sai sót. Dù cho chỉ là một chỉ tàn quân, cũng đã có thể hủy diệt một Tiểu Thiên Thế Giới.

Kiền Thiên Sơn có thể cùng chúng chống lại mấy tháng, càng đem chúng đánh tan toàn bộ, xác thực khiến người kinh dị.

- Cùng với Kiền Thiên Sơn này thế như nước lửa, Vô Khư Tử là khó trốn trách nhiệm! Hiệp oán trả thù, ánh mắt thiển cận, không xứng làm người đứng đầu Khung Cảnh...

Hừ lạnh một tiếng mang theo vài phần bất mãn, Tử Quy Tử tiếp đó lại nhíu chặt lông mày một cái, nhìn về phía xa xa.



Chỉ thấy chỗ góc đường kia, một bóng người hùng tráng cũng đang hướng phía bên này nhìn qua.

Thân cao hai trượng, eo gấu lưng hổ, giống như núi cao, bình tĩnh đứng sừng sững ở nơi đó.

Trong Kiền Thiên thành, đa phần là võ tu cơ nhục cầu kết, thân cao sừng sững. Trước mắt vị này xen lẫn trong đám người, kỳ thực cũng không có gì đặc biệt.

Tử Quy Tử lại trước tiên đã chú ý tới người này. Đầu tiên là sát ý khẽ hiện, sau đó liền có kiềm chế.

- Là vị Hải Thương Quân của Nguyên Thủy Ma Tông kia, Tình Minh vị lão đối thủ này của ngươi xem ra cũng đã trở lại.

Tử Quy Tử nói đến đây, khóe môi lại là khẽ nhếch lên:

- Nghe nói Nguyên Thủy Ma Tông mấy năm trước có hai vị đệ tử, thân vẫn ở phụ cận đệ tam long điện, vẫn luôn hoài nghi là do Tông Thủ gây nên. Xem ra vị Hải Thương Quân này, chỉ sợ hơn phân nửa cũng là vì thiên chướng chi kiếp của vị Yêu Vương kia mà đến.

Xa xa đại hán cao lớn, tựa hồ cũng không chú ý lâu. Lạnh lùng nhìn bọn hắn, liền xoay người rời đi. Nét mặt đồng thời hiện lên một tia cười, ý vị thâm trường, lại cực kỳ tàn nhẫn.

- Phỏng chừng là như vậy! Hai trăm năm không gặp, tu vi của người này càng trở nên sâu cạn khó dò.

Tình Minh hơi gật đầu, ánh mắt lóe ra:

- Chỉ là cùng với Ma Tông liên thủ, thực thỏa đáng sao?

- Sao nói là liên thủ chứ? Cùng đánh mà thôi.

Tử Quy Tử không cho là đúng lắc đầu. Tiếp đó lại hơi hiếu kỳ:

- Đương đại kiếm đạo đệ nhất Yêu Vương, ba trăm năm trước phù đạo đệ nhất nhân, còn có vị ma đạo đệ tam ngày xưa này, cũng không biết ba người của ngươi rốt cục ai mạnh ai yếu? Tông Thủ có thể ứng phó được mấy người chúng ta liên thủ hay không?

- Tình Minh sao dám cùng hắn so sánh?

Tình Minh bật cười, mang theo vài phần tự giễu:

- Ta năm xưa khi tại Vân Giới, có thể thanh thế xa xa không bằng hắn vậy. Lực áp quần hùng, vô địch hậu thế. Tình Minh tự vấn kém xa. Tứ thành linh võ hợp nhất, Tình Minh càng cho tới bây giờ vẫn không thể làm được. Cũng chỉ có Ngoại Vực ba trăm năm khổ tu ma luyện này có thể hơi chút dựa vào. Nhưng cho dù so với Tông Thủ này, lại thêm hơn ba trăm tuổi, cũng không có quá nhiều nắm chặt. Người này tại Đông Lâm, thực lực đã truy thẳng Tiên Cảnh. Mà ngươi ta, lại vẫn chịu hạn chế của Vân Giới này, không thể thi triển...

- Nguyên nhân chính là như vậy, mới cần ta và ngươi trở lại! Đổi lại là sư huynh đệ khác, ở trước mặt vị kia, chỉ sợ đều không có thực lực chống lại. Kỳ thực cũng không cần quá lo lắng. Lần này Đạo Linh Khung Cảnh ta tuy không phải là tận hết thực lực chư tông, nhưng lúc này Vân Giới có thể điều động thực lực đều đã dốc ra toàn bộ...

Đang lúc nói như vậy, hai người bỗng nhiên nhất tề nhìn về phía mặt Đông, vùng xung quanh lông mày đều là nhíu chặt một cái:



- Là Minh Triều?

Liếc nhau một cái, Tử Quy Tử thoạt nhìn có chút hả hê cười lạnh:

- Minh Tử Môn mở ra, hẳn là vị Cửu Âm Minh Nữ kia đã hàng thế. Nếu không thể ngăn trở chính là huyết quang tràn đầy nghìn dặm. Lúc này Thiên Địa phong ấn lại thiếu một góc. Linh triều nổi lên chính tại ngày gần đây. Đây là trời giúp đạo môn ta!

Sau đó là tâm thần khẽ động. Chỉ thấy xa xa, đang có vô số giáp sĩ dũng mãnh xông đến.

Hơn mười cổ ý niệm xem như mạnh mẽ liên tục hoành quán qua đây.

- Nguyên lai thế gian này còn có người biết được Tử Quy Tử ta?

Cười to mấy tiếng, Tử Quy Tử bước một bước đã biến mất tại chỗ.

Tình Minh còn lại là khẽ lắc đầu, lúc trước hắn đã cảm giác được, lại vẫn không dùng tên thật mới tốt nhất. xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m

Cũng được! Đả thảo kinh xà, kỳ thực cũng không nhất định là chuyện xấu.

Có thể kinh động Tông Thủ đó là hay nhất. Nếu là không thể, khiến quân tướng canh giữ nơi này nghi thần nghi quỷ cũng đã rất không tệ rồi.

Người cho dù có anh minh đi nữa, chỉ cần cảm giác được nguy hiểm, cảm giác được áp lực, chỉ cần cấp bách sẽ có khả năng phạm phải sai lầm...

Trong đôi mắt lệ mang chợt hiện, Tình Minh tiếp đó cũng chợt lóe thân hình, theo sát ở phía sau Tử Quy, rời khỏi nơi đây.

Khi mấy nghìn giáp sĩ kia đã tìm đến, mấy người nơi đây đều đã biến mất không thấy tung tích.

Khống chế Ích Ma Thần Toa, Tông Thủ chỉ dùng ba ngày, cũng đã bay đến bầu trời Ma Thi Sơn kia.

Âm vụ nơi này đã là tràn đầy bên ngoài Huyết Cốc, bao phủ địa vực nghìn dặm.

Còn âm minh tử khí kia cũng đồng dạng không chút nào thua kém. Nửa cái sơn mạch đều bị bao trùm ở dưới.

Tông Thủ tuy là đã sớm có phòng bị, tại Vân Thánh Thành bày trọng binh, lại căn bản là không tới gần được.

Mắt nhìn xuống phía dưới, từ mấy năm trước, Tông Thủ nhất thời hơi có chút thổn thức

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Hoàng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook