Chương 566: Cánh chim đã phong. (1)
Khai Hoang
05/07/2014
- Việc này Cô sẽ nghĩ kỹ.
Bốn mươi trấn, chẳng những cần bốn mươi vạn Võ sư tinh nhuệ, càng cần trang bị tương ứng hao phí không dưới ức vạn.
Tông Thủ không có đáp ứng, cũng không bác bỏ. Mắt nhìn nơi ẩn phục của Huyết Vân Kỵ cách đó không xa. Bỗng nhiên trước mắt xuất hiện một bóng người vừa vặn ngăn đón phía trước.
- Kiều Hàn?
Tông Thủ khẽ giật mình dùng ánh mắt hỏi thăm nhìn về phía Nhâm Bác. Chỉ thấy kẻ này bất đắc dĩ cười cười:
- Càn Thiên Sơn ta âm thầm mua tất cả linh binh linh giáp, có gần ba thành đều là mua hàng từ Không Khí Tông. Chúng ta có việc cầu người, tự nhiên cũng không cách nào ngăn hắn tiến vào nơi đây. Chỉ có thể tận lực không để hắn tiếp xúc nơi quan trọng.
Nơi quan trọng đương nhiên là chỗ trú ẩn của Huyết Vân Kỵ, Tông Thủ gật nhẹ đầu, bất quá đợi hắn vừa mới giục ngựa tới gần, chợt nghe Kiều Hàn cười lạnh nói:
- Quân thượng tới đây, phải chăng là muốn nhìn Huyết Vân Kỵ?
- Huyết Vân Kỵ?
Tông Thủ cả kinh trong lòng, trên mặt lại bất động thanh sắc, âm thầm nhìn mọi người bên cạnh, trong lòng hắn thầm nghĩ chẳng lẽ là có người để lộ bí mật?
Nhưng thần sắc Khâu Vi cùng Nhâm Bác đều rất bình thản, không nhìn ra sơ hở gì, hắn cười ha ha nói:
- Kiều trưởng lão đã muốn học theo Vũ Liệt Quốc - nói với ta Huyết Vân Kỵ đã biến mất vạn năm sao? Trưởng lão đang nói đùa với ta? Càn Thiên Sơn làm gì có tinh kỵ bực này?
Hắn biết được hai năm qua Kiều Hàn ở Không Khí Tông quan hệ rất tốt, từ ngoại môn chấp sự đến nội môn chấp sự, cuối cùng vọt tới địa vị trưởng lão trong môn.
Hôm nay non nửa sinh ý Không Khí Tông chấp chưởng trong tay hắn, ngày sau còn phải dựa vào nhiều. Vì thế cho dù là quân vương một nước, hắn cũng không thể xem nhẹ kẻ này được.
- Giả vờ đi! Quân thượng ngươi cứ tiếp tục giả bộ nữa đi.
Kiều Hàn vẫn cười lạnh, trong mắt hắn lộ ra một tia tinh mang:
- Việc này dấu diếm được người khác, nhưng không dấu diếm được Kiều Hàn ta. 3500 bộ đồ Huyết Vân Kỵ Giáp cùng Huyết Vân Kích là Kiều Hàn ta tự tay bán cho điện hạ. Gần đây tăng thêm Không Khí Tông ta cung cấp 60 vạn linh binh linh giáp, hai năm qua Càn Thiên Sơn các ngươi lấy được nhất giai linh binh cùng nhất giai linh giáp đạt tới 240 vạn! Hơn phân nửa đều đến từ trung ương Vân Giới.
Tông Thủ tức cười, hắn cũng không biết nên nói cái gì cho phải. Biết được việc này tuy là che giấu, có thể tưởng tượng muốn giấu diếm được Không Khí Tông địa vị siêu nhiên phương diện luyện khí cực kỳ khó khăn. Đặc biệt là dưới tình hình đối phương cố ý giám sát thì khó càng thêm khó.
- Điều này đúng là có. Chỉ là Kiều trưởng lão à, những vũ khí này có quan hệ gì với Huyết Vân Kỵ? Càn Thiên Sơn ta chỉ muốn tự bảo vệ mình mà thôi. Về phần 3500 bộ Huyết Vân Kỵ cũng đã chịu thiệt thòi, những kỵ giáp đó bị thiếu hụt không phải trưởng lão không biết? Lại nói mặc dù có trang bị, công pháp không có trong tay, ta tìm ở đâu?
Kiều Hàn khẽ giật mình, tiếp theo cười cười lắc đầu:
- Trang bị Huyết Vân Kỵ này do Kiều Hàn ta tự tay bán ra, cho nên mới đặc biệt chú ý. Ước chừng một năm rưỡi trước đó, điện hạ bắt đầu sai người thu thập tu bổ chỗ thiếu hụt của Huyết Vân Kỵ Giáp. Trong hai năm này, Càn Thiên Sơn có không ít cường giả tiên thiên đỉnh phong vô duyên vô cớ mất tích. Gần đây cũng có không ít linh dược bị Càn Thiên Sơn các ngươi càn quét. Kiều Hàn từng cố ý mời người phân tích qua đan phương, hẳn là một loại linh đan có thể giúp người ta đột phá bình cảnh, tăng lên giai vị. Chỉ là không biết chủ dược là gì thôi, trừ chuyện đó ra, Nhâm thừa tướng cũng xin bốn mươi vị ngũ giai luyện khí sư, từ đó về sau cũng không thấy bóng dáng. Kết hợp đủ loại dấu vết để lại này, Kiều Hàn kết luận, điện hạ đã trùng kiến Huyết Vân Kỵ.
Cuối cùng hắn thở dài:
- Điện hạ tin được người khác, chẳng lẽ không tin Kiều Hàn ta? Hôm nay, ta đã sớm cột vào một chỗ cùng quân thượng! Sinh tử suy quang vinh đều giống nhau, dã tâm của Quân thượng rất lớn, 300 vạn tinh nhuệ hơn Trung Ương vương triều một bậc, ta suy đoán không lâu cũng có thể đem linh binh linh giáp gom góp. Thực lực này kỳ thật sớm nhưng quét ngang Đông Lâm. Quân thượng lại cứ ẩn mà không phát, đơn giản là cố kỵ đề phòng Lăng Vân Thượng Tiêu hai tông, muốn bày thế yếu dụ địch xuất thủ. Lần này Kiều Hàn ta mạo muội tới hỏi quân thượng, chỉ là muốn nhìn xem Càn Thiên Sơn hôm nay đã có thực lực như thế nào thôi. Miễn cho quân thượng đối địch Đông Lâm chư tông, Không Khí Tông ta đứng sai đội. Đơn đặt hàng những năm này của Càn Thiên Sơn chiếu cố Không Khí Tông ta rất nhiều. Ước chừng quân thượng cũng sẽ không nguyện thấy tông ta đảo hướng Lăng Vân Thượng Tiêu đúng không?
Tông Thủ lâm vào trầm tư, chuyện này thật là để cho người ta đau đầu, Kiều Hàn bình thường trung thực chất phác, vậy mà lần này thông minh đột xuất.
Thoáng cân nhắc một chút, Tông Thủ cười nói:
- Thôi! Trưởng lão ngươi đã đoán được, như vậy cũng không cần dấu diếm nữa, lần này theo Cô đi xem cũng được. Bất quá trưởng lão nên biết việc này đối với Càn Thiên Sơn ta mà nói vẫn là cơ mật.
Kiều Hàn lập tức vui vẻ, cúi đầu thi lễ, xem như tạ ơn. Trong mắt hắn chớp lên một tia rung động rồi biến mất.
Đoán được là một chuyện, chứng minh lại là một chuyện khác.
Càn Thiên Sơn này không ngờ đã đem Huyết Vân Kỵ xuất hiện ở hậu thế.
Một đoàn người tiếp tục đi về phía trước chui vào trong núi lớn phải hơn ba mươi trượng mới xuất hiện một cái thung lũng rộng lớn.
Nơi đây là một bình doanh, giờ khắc này 2800 kỵ sĩ mặc huyết sắc chiến giáp chiến khôi, tay cầm huyết sắc đại kích xếp thành hàng chỉnh tề bên ngoài doanh môn.
Dưới thân họ là tứ giai đỉnh phong Long Giác Dực Mã, đồng dạng bao trùm lấy khắp toàn thân huyết sắc áo giáp.
Huyết sắc khí mang trùng thiên xông lên khiến mọi người ở xa hơn năm mươi dặm cũng thấy.
Cho dù là không hề có động tĩnh gì, ở bên trong cũng lộ ra một cỗ sát khí hung lệ.
Đôi mắt Tông Thủ sáng ngời lộ vẻ hưng phấn. 2800 kỵ sĩ, quả nhiên là số lượng Nhâm Bác cùng Doãn Dương báo cáo cho hắn.
Cố nhiên trong đó không thiếu cố tình mưu đồ khó lường hoặc là chần chừ, ý đồ lừa gạt linh nguyên huyết tinh đan. Nhưng chỉ cần những người này tu tập huyết kỵ sát môn phụ trợ tâm quyết sẽ không lo trong lòng đối phương có ý phản bội.
Đây chính là 2800 cường giả ngũ giai, sau khi chuyển tu phân phối đền bù chỗ thiếu hụt triệt để chữa trị đã đạt tới lục giai Huyết Vân Kỵ Giáp cùng Huyết Vân Kích. Thực lực kỵ quân này mạnh hơn cả chín trăm Thương Sinh huyền Long sĩ một năm rưỡi trước đó mấy phần.
Về phần Hán vương điện hạ Định Tây thiết kỵ cố nhiên đều là lục giai cảnh giới nhưng hoàn toàn không có tâm quyết kỵ chiến phù hợp và không có nguyên bộ áo giáp trang bị, trên chiến trường, kỳ thật không đáng giá nhắc tới.
Trước mặt Huyết Vân Kỵ nhất định sẽ bị nghiền nát.
Kiều Hàn đồng dạng là ngơ ngẩn, nhìn chằm chằm trước mắt, hắn vẫn có chút không tin vào hai mắt của mình.
Bốn mươi trấn, chẳng những cần bốn mươi vạn Võ sư tinh nhuệ, càng cần trang bị tương ứng hao phí không dưới ức vạn.
Tông Thủ không có đáp ứng, cũng không bác bỏ. Mắt nhìn nơi ẩn phục của Huyết Vân Kỵ cách đó không xa. Bỗng nhiên trước mắt xuất hiện một bóng người vừa vặn ngăn đón phía trước.
- Kiều Hàn?
Tông Thủ khẽ giật mình dùng ánh mắt hỏi thăm nhìn về phía Nhâm Bác. Chỉ thấy kẻ này bất đắc dĩ cười cười:
- Càn Thiên Sơn ta âm thầm mua tất cả linh binh linh giáp, có gần ba thành đều là mua hàng từ Không Khí Tông. Chúng ta có việc cầu người, tự nhiên cũng không cách nào ngăn hắn tiến vào nơi đây. Chỉ có thể tận lực không để hắn tiếp xúc nơi quan trọng.
Nơi quan trọng đương nhiên là chỗ trú ẩn của Huyết Vân Kỵ, Tông Thủ gật nhẹ đầu, bất quá đợi hắn vừa mới giục ngựa tới gần, chợt nghe Kiều Hàn cười lạnh nói:
- Quân thượng tới đây, phải chăng là muốn nhìn Huyết Vân Kỵ?
- Huyết Vân Kỵ?
Tông Thủ cả kinh trong lòng, trên mặt lại bất động thanh sắc, âm thầm nhìn mọi người bên cạnh, trong lòng hắn thầm nghĩ chẳng lẽ là có người để lộ bí mật?
Nhưng thần sắc Khâu Vi cùng Nhâm Bác đều rất bình thản, không nhìn ra sơ hở gì, hắn cười ha ha nói:
- Kiều trưởng lão đã muốn học theo Vũ Liệt Quốc - nói với ta Huyết Vân Kỵ đã biến mất vạn năm sao? Trưởng lão đang nói đùa với ta? Càn Thiên Sơn làm gì có tinh kỵ bực này?
Hắn biết được hai năm qua Kiều Hàn ở Không Khí Tông quan hệ rất tốt, từ ngoại môn chấp sự đến nội môn chấp sự, cuối cùng vọt tới địa vị trưởng lão trong môn.
Hôm nay non nửa sinh ý Không Khí Tông chấp chưởng trong tay hắn, ngày sau còn phải dựa vào nhiều. Vì thế cho dù là quân vương một nước, hắn cũng không thể xem nhẹ kẻ này được.
- Giả vờ đi! Quân thượng ngươi cứ tiếp tục giả bộ nữa đi.
Kiều Hàn vẫn cười lạnh, trong mắt hắn lộ ra một tia tinh mang:
- Việc này dấu diếm được người khác, nhưng không dấu diếm được Kiều Hàn ta. 3500 bộ đồ Huyết Vân Kỵ Giáp cùng Huyết Vân Kích là Kiều Hàn ta tự tay bán cho điện hạ. Gần đây tăng thêm Không Khí Tông ta cung cấp 60 vạn linh binh linh giáp, hai năm qua Càn Thiên Sơn các ngươi lấy được nhất giai linh binh cùng nhất giai linh giáp đạt tới 240 vạn! Hơn phân nửa đều đến từ trung ương Vân Giới.
Tông Thủ tức cười, hắn cũng không biết nên nói cái gì cho phải. Biết được việc này tuy là che giấu, có thể tưởng tượng muốn giấu diếm được Không Khí Tông địa vị siêu nhiên phương diện luyện khí cực kỳ khó khăn. Đặc biệt là dưới tình hình đối phương cố ý giám sát thì khó càng thêm khó.
- Điều này đúng là có. Chỉ là Kiều trưởng lão à, những vũ khí này có quan hệ gì với Huyết Vân Kỵ? Càn Thiên Sơn ta chỉ muốn tự bảo vệ mình mà thôi. Về phần 3500 bộ Huyết Vân Kỵ cũng đã chịu thiệt thòi, những kỵ giáp đó bị thiếu hụt không phải trưởng lão không biết? Lại nói mặc dù có trang bị, công pháp không có trong tay, ta tìm ở đâu?
Kiều Hàn khẽ giật mình, tiếp theo cười cười lắc đầu:
- Trang bị Huyết Vân Kỵ này do Kiều Hàn ta tự tay bán ra, cho nên mới đặc biệt chú ý. Ước chừng một năm rưỡi trước đó, điện hạ bắt đầu sai người thu thập tu bổ chỗ thiếu hụt của Huyết Vân Kỵ Giáp. Trong hai năm này, Càn Thiên Sơn có không ít cường giả tiên thiên đỉnh phong vô duyên vô cớ mất tích. Gần đây cũng có không ít linh dược bị Càn Thiên Sơn các ngươi càn quét. Kiều Hàn từng cố ý mời người phân tích qua đan phương, hẳn là một loại linh đan có thể giúp người ta đột phá bình cảnh, tăng lên giai vị. Chỉ là không biết chủ dược là gì thôi, trừ chuyện đó ra, Nhâm thừa tướng cũng xin bốn mươi vị ngũ giai luyện khí sư, từ đó về sau cũng không thấy bóng dáng. Kết hợp đủ loại dấu vết để lại này, Kiều Hàn kết luận, điện hạ đã trùng kiến Huyết Vân Kỵ.
Cuối cùng hắn thở dài:
- Điện hạ tin được người khác, chẳng lẽ không tin Kiều Hàn ta? Hôm nay, ta đã sớm cột vào một chỗ cùng quân thượng! Sinh tử suy quang vinh đều giống nhau, dã tâm của Quân thượng rất lớn, 300 vạn tinh nhuệ hơn Trung Ương vương triều một bậc, ta suy đoán không lâu cũng có thể đem linh binh linh giáp gom góp. Thực lực này kỳ thật sớm nhưng quét ngang Đông Lâm. Quân thượng lại cứ ẩn mà không phát, đơn giản là cố kỵ đề phòng Lăng Vân Thượng Tiêu hai tông, muốn bày thế yếu dụ địch xuất thủ. Lần này Kiều Hàn ta mạo muội tới hỏi quân thượng, chỉ là muốn nhìn xem Càn Thiên Sơn hôm nay đã có thực lực như thế nào thôi. Miễn cho quân thượng đối địch Đông Lâm chư tông, Không Khí Tông ta đứng sai đội. Đơn đặt hàng những năm này của Càn Thiên Sơn chiếu cố Không Khí Tông ta rất nhiều. Ước chừng quân thượng cũng sẽ không nguyện thấy tông ta đảo hướng Lăng Vân Thượng Tiêu đúng không?
Tông Thủ lâm vào trầm tư, chuyện này thật là để cho người ta đau đầu, Kiều Hàn bình thường trung thực chất phác, vậy mà lần này thông minh đột xuất.
Thoáng cân nhắc một chút, Tông Thủ cười nói:
- Thôi! Trưởng lão ngươi đã đoán được, như vậy cũng không cần dấu diếm nữa, lần này theo Cô đi xem cũng được. Bất quá trưởng lão nên biết việc này đối với Càn Thiên Sơn ta mà nói vẫn là cơ mật.
Kiều Hàn lập tức vui vẻ, cúi đầu thi lễ, xem như tạ ơn. Trong mắt hắn chớp lên một tia rung động rồi biến mất.
Đoán được là một chuyện, chứng minh lại là một chuyện khác.
Càn Thiên Sơn này không ngờ đã đem Huyết Vân Kỵ xuất hiện ở hậu thế.
Một đoàn người tiếp tục đi về phía trước chui vào trong núi lớn phải hơn ba mươi trượng mới xuất hiện một cái thung lũng rộng lớn.
Nơi đây là một bình doanh, giờ khắc này 2800 kỵ sĩ mặc huyết sắc chiến giáp chiến khôi, tay cầm huyết sắc đại kích xếp thành hàng chỉnh tề bên ngoài doanh môn.
Dưới thân họ là tứ giai đỉnh phong Long Giác Dực Mã, đồng dạng bao trùm lấy khắp toàn thân huyết sắc áo giáp.
Huyết sắc khí mang trùng thiên xông lên khiến mọi người ở xa hơn năm mươi dặm cũng thấy.
Cho dù là không hề có động tĩnh gì, ở bên trong cũng lộ ra một cỗ sát khí hung lệ.
Đôi mắt Tông Thủ sáng ngời lộ vẻ hưng phấn. 2800 kỵ sĩ, quả nhiên là số lượng Nhâm Bác cùng Doãn Dương báo cáo cho hắn.
Cố nhiên trong đó không thiếu cố tình mưu đồ khó lường hoặc là chần chừ, ý đồ lừa gạt linh nguyên huyết tinh đan. Nhưng chỉ cần những người này tu tập huyết kỵ sát môn phụ trợ tâm quyết sẽ không lo trong lòng đối phương có ý phản bội.
Đây chính là 2800 cường giả ngũ giai, sau khi chuyển tu phân phối đền bù chỗ thiếu hụt triệt để chữa trị đã đạt tới lục giai Huyết Vân Kỵ Giáp cùng Huyết Vân Kích. Thực lực kỵ quân này mạnh hơn cả chín trăm Thương Sinh huyền Long sĩ một năm rưỡi trước đó mấy phần.
Về phần Hán vương điện hạ Định Tây thiết kỵ cố nhiên đều là lục giai cảnh giới nhưng hoàn toàn không có tâm quyết kỵ chiến phù hợp và không có nguyên bộ áo giáp trang bị, trên chiến trường, kỳ thật không đáng giá nhắc tới.
Trước mặt Huyết Vân Kỵ nhất định sẽ bị nghiền nát.
Kiều Hàn đồng dạng là ngơ ngẩn, nhìn chằm chằm trước mắt, hắn vẫn có chút không tin vào hai mắt của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.