Chương 864: Có thể chém chúng tướng
Khai Hoang
19/08/2014
Lúc này nghe được những lời nói đó của Tông Thủ ngược lại cũng không cảm thấy có gì ngoài ý muốn.
Tả Hữu Đình Trụ Đại Tương chính là thiết lập từ thời Tông Vị Nhiên để quản lý chư quân.
Trước đây Kiền Thiên nước nhỏ dân ít còn có thể, hiện tại đã nhất thống Đông Lâm rồi.
Hai chức vị này khó tránh khỏi là quyền trọng nhất thời, cũng đồng nghĩa với sự vụ nặng nề.
Tông Thủ tại vị còn tốt. Nhưng nếu đổi lại một vị quân vương khác, cũng không cần Tông Lam Khâu Vi đảm nhiệm Đình Trụ đại tướng quân. Một khi có dị tâm gì, nhất định có thể lay động căn cơ quốc gia.
Cùng với quan văn lục bộ lúc này, bãi bỏ hai chức này, thiết lập lại chức vụ của võ quan, mọi người đã chờ đợi từ lâu rồi.
Ngay cả bản thân Tông Lam cũng đã sớm có chuẩn bị, biết Hữu Đình Trụ Đại Tướng Hữu Đình Trụ Đại Tướng không thể lâu dài.
Lúc này nghe vậy, không những không cảm giác kinh hãi, ngược lại còn vui vẻ ở lại. Mấy ngày nay đã sớm bị những quân vụ rườm rà kia, làm không tốt sẽ rất phiền phức.
Tiếp đó mọi người nghe vậy chính là hơi ngây ngốc. Khâu Vi làm Xu Mật Chính Sử, đây là điều mọi người đều muốn. Kiền Thiên Sơn cũng chỉ có một mình hắn mới có tư cách này. Trấn quốc, Khâu Đình Trụ này thật sự có khả năng trấn quốc!
Nhưng Tông Lam nhậm mện, lại khiến người ta ngoài ý muốn. Đã có hữu, vậy nhất định phải có tả. Điện Tiền Ngũ Quân Kiểm Điểm Ti này nhất định là trong tả hữu trước sau biên chế. Hẳn là lấy trung quân làm trọng.
Tông Lam cũng không phải là có tài đại tướng gì cả, nhậm hữu quân Đô Kiểm. Là bởi vì tư lịch và quân công của hắn, còn có trung thành và tận tâm.
Nhưng trung quân Đô Kiểm này đến cùng lại để ai làm? Hổ Thiên Thu hay là Sài Nguyên? Tông Nguyên đúng là cũng có tư cách, tại Kiền Thiên Sơn danh vọng cực lớn, nhưng vẫn là tư lịch kém một chút.
Bản thân Tông Lam ngược lại không tính toán ra sao, chức vị cao thấp chỉ cần có thể thống quân là được rồi. Dù vậy cũng có hiếu kỳ, người có thể ép lên hắn một đầu này, rốt cuộc là ai?
Có lẽ tả, trung nhị quân Đô Kiểm này là không thiết lập?
Nhưng sau đó mọi người cảm thấy ánh mắt của Tông Thủ có chút không đúng, đang khẽ mỉm cười, nhìn cặp ngọc thủ kia của Khổng Dao.
Vị quốc quân này quả nhiên là háo sắc! Một đôi tay có cái gì đẹp mà nhìn?
Trong lòng mọi người đều là khinh bỉ một trận, nhưng lập tức lại khẽ động tậm. Cũng đem đường nhìn theo ánh mắt của Tông Thủ nhìn qua.
Bản thân Khổng Dao lại là thần tình thay đổi, không dám tin tưởng, nhìn trong tay của mình.
Nhíu chặt mày lại, Khổng Dao mở hộp nhỏ hồng mộc này.
Chỉ thấy bên trong chứa đựng hai loại đồ vật. Một là một cuộn chiếu thư, cái còn lại là một khối Tử Kim đại ấn.
Lúc này thần tình của mọi người đều là hơi chút dị dạng. Bàn tay Khổng Dao khẽ run rẩy, đem mặt kim ấn kia cầm lấy.
Mở ra xem một cái, chỉ thấy phía dưới không ngờ có khắc bảy chữ lớn nạm vàng "Điện Tiền Tả Quân Đô Kiểm Điểm".
Đối với nàng có rất nhiều tán thưởng. Những điều này, Khổng Dao cũng chưa từng lưu ý. Công thức hóa câu nói này không hề đơn giản, cũng đảm đương không nổi.
Chân chính khiến nàng chú mục thất thần chỉ có hai câu cuối cùng.
Nay bái Khổng Dao làm chưởng Điện Tiền Tả Quân Đô Kiểm Điểm...
Chỗ ngày lạc khoản kia lại là vào hơn mười ngày trước. Hẳn là Tông Thủ ngay từ trước khi lần đầu tiên đến Liên Vân Đảo này, cũng đã chuẩn bị thỏa đáng rồi.
Nói như vậy, khi đó Tông Thủ cũng đã chuẩn bị để nàng làm Điện Tiền Tả Quân?
Kiền Thiên Sơn hôm nay có bốn trăm quân trấn giữ, nếu là chia làm ngũ bộ, chính là chưởng khống đội quân tám mươi vạn, hơn nữa tất cả đều là tinh nhuệ!
Tâm thần hoảng hốt chỉ trong chốc lát, sau đó Khổng Dao không dám tin tưởng nhìn Tông Thủ.
Hôm nay đủ loại chuyện giống như đang nằm mơ vậy. Trăm triệu lần nghĩ không ra, chính mình còn có cơ hội xuất chưởng một chi đại quân.
Bất chợt nhớ tới không lâu trước, tại Kiền Thiên Sơn, những lời Hiên Viên Y Nhân đã nói với nàng..."phu quân từng nói với ta rằng, Khổng muội muội khả năng lĩnh quân có lẽ không bằng Tông Nguyên với Khâu Đình Trụ, lại cũng là thống soái có tài, có thể một mình đảm đương một phía. Tông Nguyên có thể đem binh, Khổng muội muội lại có thể đem tướng. Bản lĩnh của Khổng Dao nàng cần phải thống suất thiên quân vạn mã mới có thể hiện ra được.
Người lấy quốc sĩ đối đãi, ta tất lấy quốc sĩ để báo đáp!
Nhưng chớp mắt sau, trong lòng Khổng Dao lại lạnh lẽo xuống. Nhớ tới lúc trước, Tông Thủ đối với bản thân thi triển đủ loại thủ đoạn...
Thì ra là thế, không phải coi trọng mỹ sắc của mình. Từ đầu đến cuối, đều là đem hắn đào đến Kiền Thiên Sơn.
Lẽ ra có người coi trọng tài hoa của mình như vậy, phải lấy làm vinh hạnh mới đúng. Nhưng vì sao nàng lại cảm giác người này đáng hận như vậy, khiến kẻ khác nghiến răng nghiến lợi?
Đám người Linh Huyền kia thấy trên kim ấn có khắc, không phải là Trung Quân Kiểm Điểm, mà là hai chữ "Tả Quân", nhất thời tâm thần cũng khẽ thả lỏng. Nhưng tùy thời lại trái tim căng thẳng. Tả vi tôn, chức vị này vẫn là ở trên Hữu Quân Đô Kiểm Điểm của Tông Lam.
Không khỏi đều lấy ánh mắt dị dạng, nhìn chăm chú vào Khổng Dao.
Khổng Dao lại hoàn toàn không thèm để ý, thản nhiên đứng tại chỗ. Cầm trong tay kim ấn chiếu thư, toàn bộ thu vào hộp gỗ, lạnh lùng hướng phía Tông Thủ hỏi:
- Nghe ý của quân thượng đó là muốn mệnh cho thần đến chỉ huy trận chiến này?
Tông Thủ vui vẻ, lúc này cuối cùng cũng không nói hai từ "thiếp" và "phu quân". Quay đầu đi, lại có hứng thú nhìn Khổng Dao, cùng với ánh mắt băng lãnh kia, lại chỉ cảm thấy trong lồng ngực không hiểu có chút nghi kỵ!
- Đúng vậy! Hôm nay lấy ngươi làm soái...
Đang nói tới đây, Tông Thủ chợt nghe ở bên cạnh vang lên một tiếng hét lớn:
- Thần không phục!
Nghe tiếng quay đầu lại, quả nhiên là Hổ Trung Nguyên, lúc này đang ưỡn cổ, đỏ mặt nói:
- Nữ nhân này không có công lao với Kiền Thiên ta, có thể nào làm Tả Quân Đô Kiểm Điểm. Việc này quá mức hoang đường, Hổ Trung Nguyên vì chúng tướng của Kiền Thiên ta mà bất bình!
Tông Thủ quét mắt nhìn mọi người một cái, mặc dù không nói lời nào, lại cũng đều là chau mày. Tình hình này đã sớm ngờ tới...
- Khổng Dao là phi tần của cô!
Hổ Trung Nguyên nghe vậy kinh ngạc, đang không hiểu lời này có ý gì, chợt nghe Tông Thủ cười:
- Thay cô thống quân có gì không thích hợp? Ngươi nói hoang đường, vậy liền hoang đường một hồi đi. Cô càng muốn như vậy. Ngươi có thể làm sao....?
Hổ Trung Nguyên khí tức đông cứng, thầm nghĩ cư nhiên còn có thể như vậy? Lại biết điều ngậm miệng, biết được Tông Thủ này một khi trở nên ngang ngược, mười con ngựa cũng đều không kéo trở lại được.
Khổng Dao cũng không để ý tới lời nói của Hổ Trung Nguyên, vẫn bình tĩnh nhìn chăm chú vào Tông Thủ.
- Nếu do thần đến thống quân, quân thượng sẽ không cần lại nhúng tay nhiều lời, bàng quan là được...
- Không sao cả!
Tông Thủ không chút do dự đáp lời, hắn là thích nhìn như thế.
Tả Hữu Đình Trụ Đại Tương chính là thiết lập từ thời Tông Vị Nhiên để quản lý chư quân.
Trước đây Kiền Thiên nước nhỏ dân ít còn có thể, hiện tại đã nhất thống Đông Lâm rồi.
Hai chức vị này khó tránh khỏi là quyền trọng nhất thời, cũng đồng nghĩa với sự vụ nặng nề.
Tông Thủ tại vị còn tốt. Nhưng nếu đổi lại một vị quân vương khác, cũng không cần Tông Lam Khâu Vi đảm nhiệm Đình Trụ đại tướng quân. Một khi có dị tâm gì, nhất định có thể lay động căn cơ quốc gia.
Cùng với quan văn lục bộ lúc này, bãi bỏ hai chức này, thiết lập lại chức vụ của võ quan, mọi người đã chờ đợi từ lâu rồi.
Ngay cả bản thân Tông Lam cũng đã sớm có chuẩn bị, biết Hữu Đình Trụ Đại Tướng Hữu Đình Trụ Đại Tướng không thể lâu dài.
Lúc này nghe vậy, không những không cảm giác kinh hãi, ngược lại còn vui vẻ ở lại. Mấy ngày nay đã sớm bị những quân vụ rườm rà kia, làm không tốt sẽ rất phiền phức.
Tiếp đó mọi người nghe vậy chính là hơi ngây ngốc. Khâu Vi làm Xu Mật Chính Sử, đây là điều mọi người đều muốn. Kiền Thiên Sơn cũng chỉ có một mình hắn mới có tư cách này. Trấn quốc, Khâu Đình Trụ này thật sự có khả năng trấn quốc!
Nhưng Tông Lam nhậm mện, lại khiến người ta ngoài ý muốn. Đã có hữu, vậy nhất định phải có tả. Điện Tiền Ngũ Quân Kiểm Điểm Ti này nhất định là trong tả hữu trước sau biên chế. Hẳn là lấy trung quân làm trọng.
Tông Lam cũng không phải là có tài đại tướng gì cả, nhậm hữu quân Đô Kiểm. Là bởi vì tư lịch và quân công của hắn, còn có trung thành và tận tâm.
Nhưng trung quân Đô Kiểm này đến cùng lại để ai làm? Hổ Thiên Thu hay là Sài Nguyên? Tông Nguyên đúng là cũng có tư cách, tại Kiền Thiên Sơn danh vọng cực lớn, nhưng vẫn là tư lịch kém một chút.
Bản thân Tông Lam ngược lại không tính toán ra sao, chức vị cao thấp chỉ cần có thể thống quân là được rồi. Dù vậy cũng có hiếu kỳ, người có thể ép lên hắn một đầu này, rốt cuộc là ai?
Có lẽ tả, trung nhị quân Đô Kiểm này là không thiết lập?
Nhưng sau đó mọi người cảm thấy ánh mắt của Tông Thủ có chút không đúng, đang khẽ mỉm cười, nhìn cặp ngọc thủ kia của Khổng Dao.
Vị quốc quân này quả nhiên là háo sắc! Một đôi tay có cái gì đẹp mà nhìn?
Trong lòng mọi người đều là khinh bỉ một trận, nhưng lập tức lại khẽ động tậm. Cũng đem đường nhìn theo ánh mắt của Tông Thủ nhìn qua.
Bản thân Khổng Dao lại là thần tình thay đổi, không dám tin tưởng, nhìn trong tay của mình.
Nhíu chặt mày lại, Khổng Dao mở hộp nhỏ hồng mộc này.
Chỉ thấy bên trong chứa đựng hai loại đồ vật. Một là một cuộn chiếu thư, cái còn lại là một khối Tử Kim đại ấn.
Lúc này thần tình của mọi người đều là hơi chút dị dạng. Bàn tay Khổng Dao khẽ run rẩy, đem mặt kim ấn kia cầm lấy.
Mở ra xem một cái, chỉ thấy phía dưới không ngờ có khắc bảy chữ lớn nạm vàng "Điện Tiền Tả Quân Đô Kiểm Điểm".
Đối với nàng có rất nhiều tán thưởng. Những điều này, Khổng Dao cũng chưa từng lưu ý. Công thức hóa câu nói này không hề đơn giản, cũng đảm đương không nổi.
Chân chính khiến nàng chú mục thất thần chỉ có hai câu cuối cùng.
Nay bái Khổng Dao làm chưởng Điện Tiền Tả Quân Đô Kiểm Điểm...
Chỗ ngày lạc khoản kia lại là vào hơn mười ngày trước. Hẳn là Tông Thủ ngay từ trước khi lần đầu tiên đến Liên Vân Đảo này, cũng đã chuẩn bị thỏa đáng rồi.
Nói như vậy, khi đó Tông Thủ cũng đã chuẩn bị để nàng làm Điện Tiền Tả Quân?
Kiền Thiên Sơn hôm nay có bốn trăm quân trấn giữ, nếu là chia làm ngũ bộ, chính là chưởng khống đội quân tám mươi vạn, hơn nữa tất cả đều là tinh nhuệ!
Tâm thần hoảng hốt chỉ trong chốc lát, sau đó Khổng Dao không dám tin tưởng nhìn Tông Thủ.
Hôm nay đủ loại chuyện giống như đang nằm mơ vậy. Trăm triệu lần nghĩ không ra, chính mình còn có cơ hội xuất chưởng một chi đại quân.
Bất chợt nhớ tới không lâu trước, tại Kiền Thiên Sơn, những lời Hiên Viên Y Nhân đã nói với nàng..."phu quân từng nói với ta rằng, Khổng muội muội khả năng lĩnh quân có lẽ không bằng Tông Nguyên với Khâu Đình Trụ, lại cũng là thống soái có tài, có thể một mình đảm đương một phía. Tông Nguyên có thể đem binh, Khổng muội muội lại có thể đem tướng. Bản lĩnh của Khổng Dao nàng cần phải thống suất thiên quân vạn mã mới có thể hiện ra được.
Người lấy quốc sĩ đối đãi, ta tất lấy quốc sĩ để báo đáp!
Nhưng chớp mắt sau, trong lòng Khổng Dao lại lạnh lẽo xuống. Nhớ tới lúc trước, Tông Thủ đối với bản thân thi triển đủ loại thủ đoạn...
Thì ra là thế, không phải coi trọng mỹ sắc của mình. Từ đầu đến cuối, đều là đem hắn đào đến Kiền Thiên Sơn.
Lẽ ra có người coi trọng tài hoa của mình như vậy, phải lấy làm vinh hạnh mới đúng. Nhưng vì sao nàng lại cảm giác người này đáng hận như vậy, khiến kẻ khác nghiến răng nghiến lợi?
Đám người Linh Huyền kia thấy trên kim ấn có khắc, không phải là Trung Quân Kiểm Điểm, mà là hai chữ "Tả Quân", nhất thời tâm thần cũng khẽ thả lỏng. Nhưng tùy thời lại trái tim căng thẳng. Tả vi tôn, chức vị này vẫn là ở trên Hữu Quân Đô Kiểm Điểm của Tông Lam.
Không khỏi đều lấy ánh mắt dị dạng, nhìn chăm chú vào Khổng Dao.
Khổng Dao lại hoàn toàn không thèm để ý, thản nhiên đứng tại chỗ. Cầm trong tay kim ấn chiếu thư, toàn bộ thu vào hộp gỗ, lạnh lùng hướng phía Tông Thủ hỏi:
- Nghe ý của quân thượng đó là muốn mệnh cho thần đến chỉ huy trận chiến này?
Tông Thủ vui vẻ, lúc này cuối cùng cũng không nói hai từ "thiếp" và "phu quân". Quay đầu đi, lại có hứng thú nhìn Khổng Dao, cùng với ánh mắt băng lãnh kia, lại chỉ cảm thấy trong lồng ngực không hiểu có chút nghi kỵ!
- Đúng vậy! Hôm nay lấy ngươi làm soái...
Đang nói tới đây, Tông Thủ chợt nghe ở bên cạnh vang lên một tiếng hét lớn:
- Thần không phục!
Nghe tiếng quay đầu lại, quả nhiên là Hổ Trung Nguyên, lúc này đang ưỡn cổ, đỏ mặt nói:
- Nữ nhân này không có công lao với Kiền Thiên ta, có thể nào làm Tả Quân Đô Kiểm Điểm. Việc này quá mức hoang đường, Hổ Trung Nguyên vì chúng tướng của Kiền Thiên ta mà bất bình!
Tông Thủ quét mắt nhìn mọi người một cái, mặc dù không nói lời nào, lại cũng đều là chau mày. Tình hình này đã sớm ngờ tới...
- Khổng Dao là phi tần của cô!
Hổ Trung Nguyên nghe vậy kinh ngạc, đang không hiểu lời này có ý gì, chợt nghe Tông Thủ cười:
- Thay cô thống quân có gì không thích hợp? Ngươi nói hoang đường, vậy liền hoang đường một hồi đi. Cô càng muốn như vậy. Ngươi có thể làm sao....?
Hổ Trung Nguyên khí tức đông cứng, thầm nghĩ cư nhiên còn có thể như vậy? Lại biết điều ngậm miệng, biết được Tông Thủ này một khi trở nên ngang ngược, mười con ngựa cũng đều không kéo trở lại được.
Khổng Dao cũng không để ý tới lời nói của Hổ Trung Nguyên, vẫn bình tĩnh nhìn chăm chú vào Tông Thủ.
- Nếu do thần đến thống quân, quân thượng sẽ không cần lại nhúng tay nhiều lời, bàng quan là được...
- Không sao cả!
Tông Thủ không chút do dự đáp lời, hắn là thích nhìn như thế.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.