Chương 1147: Cứu Khổ Cứu Nạn.(2)
Khai Hoang
30/09/2014
- Theo Cô, bảy quốc cần phải dưỡng lại, cho bọn họ thở một chút. Hơn
nữa, hôm nay bảy nước, lòng người lo sợ. Nếu không phải các anh kiệt, ai có thể ổn định cục diện trong vòng một tháng? Loại tài năng bình
thường, chỉ biết nghe lời, mặc dù là tốt. Nhưng hôm này, tình cảnh này
là nguy cơ bốn bề --.
Biết Phong Thái Cực là người cực kỳ thông minh, nên Tông Thủ chỉ gợi ý sơ mà không có nói nhiều.
Phong Thái Cực hơi suy nghĩ một chút liền hiểu ra.
Quả thật là vậy! Những người mà Tông Thủ chọn lựa, ngoại trừ tài năng, đều có cùng một đặc điểm -- đó là trong tay cầm quyền to, mạng lưới quan hệ phong phú.
Để có thể nắm giữ đại cục, ngưng tụ lòng người, chống đở ngoại vũ.
Vậy hai thành thuế này rất có thâm ý --.
- Nhưng như vậy chỉ có thể đối phó tình hình trước mặt, sau này sẽ còn lưu lại họa ngầm. Ngày sau làm sao khống chế bảy quốc?
- Đâu cần nắm giữ, chỉ cần những người này cam tâm tình nguyện làm việc cho chúng ta là được.
Tông Thủ bật cười.
- Việc này không tới phiên bọn họ quyết định.
Phong Thái Cực nghĩ ngợi đối chút, sau đó nói. Hai thành thuế, khôi phục dân tâm bảy quốc, nhưng cũng làm các quốc chủ không thể dùng hết toàn lực.
Hôm nay thành một quốc quân, thân phận mặc dù tôn quý, nhưng cũng làm họ không còn làm gì được nữa.
Nếu là Đại Kiền rời khỏi Nguyên Liên Giới, vậy thần tử của bọn họ - bảy vị quốc quân do Hà Đạo Nhân cầm đầu, cũng tuyệt không sống được.
Dù là vì mạng sống của mình, cũng phải cực lực phối hợp với Đại Kiền.
Còn về ngày sau, nếu là Nguyên Liên Giới đã tới tay, cũng không cần lo lắng bảy người này làm gì --.
Hắn nghĩ, đấy có lẽ là chỗ khác nhau giữa hắn và Tông Thủ, người nầy tuy tự xưng khp6ng giỏi dùng trí tính kế, nhưng lại bao dung, cũng giỏi nắm đại thế, làm cho người ta vô luận tình nguyện hay không, đều phải ra sức làm việc cho hắn.
So với vị này, hắn quả thật lòng dạ nhỏ bé thật.
Khó trách người này, chỉ ngắn ngủi trong vòng mấy năm thì có cơ nghiệp như vậy.
Phong Thái Cực khẽ lắc đầu, khối lo bực trong ngực cũng vơi bớt.
Bất quá, còn có một chuyện, phải so đo cẩn thận.
- Này cũng thôi, Phong Thái Cực thật sự chẳng biết, ta Kiếm Tông sao phải khai sơn thu đồ ở Nguyên Liên Giới?
Triệu Yên Nhiên cũng hừ lạnh:
- Còn có Thương Sanh Đạo, khi nào đến phiên Quân Thượng làm chủ?
Kỳ thật, bằng thân phận của Tông Thủ là có thể làm chủ.
Nhưng việc thu dân Nguyên Liên Giới làm đồ đệ, quá mức khó hiểu.
Liền thấy Tông Thủ khó hiểu chớp mắt, ngược lại nhìn hai người một cách kinh ngạc.
- Hai người các ngươi chẳng lẻ không biết, Từ Phương tên kia đã chuẩn bị chọn lựa đầy đủ, tại Nguyên Liên Giới một lần mở mười tòa thiện viện?
Phong Thái Cực nhướng mày, việc này hắn có nghe nói, nhưng nó và việc họ thu đệ tử thì có quan hệ gì?
Tông Thủ cười hỏi:
- Vậy hỏi các ngươi, rốt cuộc đến đây làm gì? Chinh phạt dị giới, cuối cùng cướp đoạt tư nguyên, hay là làm lớn mạnh căn cơ của giáo phái? Sau khi nắm lấy thếgiới này, làm sao để bảo vệ điều khiển? Chẳng lẻ ngoài Nguyên Liên Giới, Kiếm Tông không định tiếp tục khai thác?
Số lượng dân cư của Vân Giới là có hạn. Nếu thật sự giống như Lục gia, chiếm tám trăm thế giới, cần vô số tu sĩ, vô số đại quân.
Chỉ có lực lượng của Vân Giới thì không đủ cung cấp.
Phong Thái Cực ngạc nhiên qua đi liền tỉnh ngộ.
Tiếp tục khai thác ngoại vực, việc này hắn quả thật chưa nghĩ tới.
Bất quá nếu luôn có thu hoạch như Nguyên Liên Giới vậy cũng không tệ.
Bằng lực lượng của Kiếm Tông Thất Môn lực, có thể trông coi một Nguyên Liên Giới.
Nhưng nếu trong thế giới này cũng có một ít căn cơ, sẽ giảm bớt áp lực cho tông môn.
Đệ tử trong giới, có thể chọn lựa ưu tú --.
Nói như vậy, Phật Môn cũng là như thế.
Nghĩ đến đây, hắn lại nhíu mày:
- Thể chất của người Nguyên Liên Giới khác với người Vân Giới.
- Không khác gì nhiều!
Tông Thủ lắc đầu, hắn vẫn luôn hoài nghi, người Vân Giới, có thể cũng là từ ngoại vực dời vào.
Vì sao nhân loại, tương tự nhau như vậy?
Như Lục gia, và người Vân Giới cơ hồ không có gì khác biệt.
- Bằng vào tài năng của Phong huynh, chắc cũng không bị vấn đề công pháp làm khó?
Phong Thái Cực nghe vậy chỉ cảm thấy ngứa răng, sắc mặt lúc xanh lúc trắng, cuối cùng cắn răng nói:
- Việc này ta còn phải hỏi lại Khung Cảnh và trưởng bối trong môn phái mới quyết định được.
Nếu là Vân Giới bên kia thật sự đồng ý, công pháp tu hành cũng cần các đại năng thánh cảnh thần cảnh trong môn phái đi lo.
Trong lòng lại cảm thấy không đúng, lần này theo Tông Thủ đi tới, chỉ là Kiếm Tông muốn thử thôi, xem có thể từ ngoại vực, lược đoạt một ít tư nguyên, có lợi cho tông môn không. Sao bây giờ dường như có chút thay đổi.
Tông Thủ cười, trong Kiếm Tông, trên Linh Cảnh phần lớn đã du lịch ngoại vực, kiến thức rộng hơn Phong Thái Cực nhiều lắm. Sau đó, hắn lại nhìn Triệu Yên Nhiên:
- Trong Nguyên Liên Giới, không có đạo môn nho môn. Nơi có thể tùy ý thương sanh đạo truyền giáo, cũng không nhiều lắm. Hoàn cảnh nơi đây, chẳng phải thích hợp quý giáo phát triển? Nếu là có thể hoàn toàn ở lại Nguyên Liên, cô có thể giao một châu cho Thương Sanh Đạo quản lý.
Triệu Yên Nhiên vẻ mặt phiền não, đối với giao nghĩa của Thương Sanh Đạo, nàng không có hứng thú.
Những cũng biết, nếu là các đồng mông của Thương Sanh Đạo biết được, nhất định mừng như điên, và vô cùng hưng phấn.
Thậm chí các trưởng bối, cũng sẽ vui mừng. Hơn phân nửa sẽ an tâm, cảng yêu thích Tông Thủ.
Suy nghĩ sau nửa ngày, tìm không thấy lý do phản đối, Triệu Yên Nhiên cuối cùng vẻ mặt quái dị lắc lắc đầu.
- Vừa là giảm thuế, vừa là thu đồ, còn có trao đổi linh vật. Sao ta cảm giác chúng ta lần này tới đây không phải đến thu quét Nguyên Liên thế giới, mà là tới làm chuyện tốt?
Uổng nàng một tháng trước đã chuẩn bị tốt, nếu cần thiết có thể đại khai sát giởi ở nguyên liên giới.
Nàng Triệu Yên Nhiên, chưa bao giờ thiếu các thủ đoạn Tu La.
- Nói nhảm cái gì? Ta Đại Kiền xưa nay thương dân như con, dùng nhân hiếu lập quốc. Nguyên Liên bảy quốc, đã là chư hầu, vậy người dân ở đây, cô cũng xem như con dân mình. Sao có thể thu quát chứ?
Tông Thủ nghe vậy nghiêm mặt lại, giọng nói dõng dạc, giống như tức giận vì lời nói của Triệu Yên Nhiên, vẻ mặt rất là chánh nghĩa nghiêm túc.
- Yên Nhiên ngươi phải nhớ kỹ, Đại Kiền không đành lòng nhìn người dân Nguyên Liên Giới chịu khổ, cho nên từ xa đến đây cứu người dân Nguyên Liên thoát khỏi bể khổ. Này gọi là gì nhỉ? Đúng rồi, là giải phóng! Cho dù thu hai thành thuế, lấy một ít linh thạch, đó cũng chỉ là chi phí cần thiết để khu trục tà ma.
Phong Thái Cực bậc cười:
- Cho nên Quân Thượng mới chuẩn bị mở chợ ở dưới Nguyên Tĩnh Cung.
Lần đầu cảm giác được vị Quốc Quân đại Inui quốc này thật là thú vị.
Rõ ràng là đến để lượt đoạt cướp bóc, lại nói như mình có bao nhiêu chánh nghĩa vậy.
Ước chừng hiểu được ý của Tông Thủ, tức là phải chiếm lý, chỉ phải làm như vậy.
Lúc này hắn cũng không có ý phản đối, cách làm của Cửu Tĩnh trước kia là để bảy nước triều cống theo kỳ hạn.
Biết Phong Thái Cực là người cực kỳ thông minh, nên Tông Thủ chỉ gợi ý sơ mà không có nói nhiều.
Phong Thái Cực hơi suy nghĩ một chút liền hiểu ra.
Quả thật là vậy! Những người mà Tông Thủ chọn lựa, ngoại trừ tài năng, đều có cùng một đặc điểm -- đó là trong tay cầm quyền to, mạng lưới quan hệ phong phú.
Để có thể nắm giữ đại cục, ngưng tụ lòng người, chống đở ngoại vũ.
Vậy hai thành thuế này rất có thâm ý --.
- Nhưng như vậy chỉ có thể đối phó tình hình trước mặt, sau này sẽ còn lưu lại họa ngầm. Ngày sau làm sao khống chế bảy quốc?
- Đâu cần nắm giữ, chỉ cần những người này cam tâm tình nguyện làm việc cho chúng ta là được.
Tông Thủ bật cười.
- Việc này không tới phiên bọn họ quyết định.
Phong Thái Cực nghĩ ngợi đối chút, sau đó nói. Hai thành thuế, khôi phục dân tâm bảy quốc, nhưng cũng làm các quốc chủ không thể dùng hết toàn lực.
Hôm nay thành một quốc quân, thân phận mặc dù tôn quý, nhưng cũng làm họ không còn làm gì được nữa.
Nếu là Đại Kiền rời khỏi Nguyên Liên Giới, vậy thần tử của bọn họ - bảy vị quốc quân do Hà Đạo Nhân cầm đầu, cũng tuyệt không sống được.
Dù là vì mạng sống của mình, cũng phải cực lực phối hợp với Đại Kiền.
Còn về ngày sau, nếu là Nguyên Liên Giới đã tới tay, cũng không cần lo lắng bảy người này làm gì --.
Hắn nghĩ, đấy có lẽ là chỗ khác nhau giữa hắn và Tông Thủ, người nầy tuy tự xưng khp6ng giỏi dùng trí tính kế, nhưng lại bao dung, cũng giỏi nắm đại thế, làm cho người ta vô luận tình nguyện hay không, đều phải ra sức làm việc cho hắn.
So với vị này, hắn quả thật lòng dạ nhỏ bé thật.
Khó trách người này, chỉ ngắn ngủi trong vòng mấy năm thì có cơ nghiệp như vậy.
Phong Thái Cực khẽ lắc đầu, khối lo bực trong ngực cũng vơi bớt.
Bất quá, còn có một chuyện, phải so đo cẩn thận.
- Này cũng thôi, Phong Thái Cực thật sự chẳng biết, ta Kiếm Tông sao phải khai sơn thu đồ ở Nguyên Liên Giới?
Triệu Yên Nhiên cũng hừ lạnh:
- Còn có Thương Sanh Đạo, khi nào đến phiên Quân Thượng làm chủ?
Kỳ thật, bằng thân phận của Tông Thủ là có thể làm chủ.
Nhưng việc thu dân Nguyên Liên Giới làm đồ đệ, quá mức khó hiểu.
Liền thấy Tông Thủ khó hiểu chớp mắt, ngược lại nhìn hai người một cách kinh ngạc.
- Hai người các ngươi chẳng lẻ không biết, Từ Phương tên kia đã chuẩn bị chọn lựa đầy đủ, tại Nguyên Liên Giới một lần mở mười tòa thiện viện?
Phong Thái Cực nhướng mày, việc này hắn có nghe nói, nhưng nó và việc họ thu đệ tử thì có quan hệ gì?
Tông Thủ cười hỏi:
- Vậy hỏi các ngươi, rốt cuộc đến đây làm gì? Chinh phạt dị giới, cuối cùng cướp đoạt tư nguyên, hay là làm lớn mạnh căn cơ của giáo phái? Sau khi nắm lấy thếgiới này, làm sao để bảo vệ điều khiển? Chẳng lẻ ngoài Nguyên Liên Giới, Kiếm Tông không định tiếp tục khai thác?
Số lượng dân cư của Vân Giới là có hạn. Nếu thật sự giống như Lục gia, chiếm tám trăm thế giới, cần vô số tu sĩ, vô số đại quân.
Chỉ có lực lượng của Vân Giới thì không đủ cung cấp.
Phong Thái Cực ngạc nhiên qua đi liền tỉnh ngộ.
Tiếp tục khai thác ngoại vực, việc này hắn quả thật chưa nghĩ tới.
Bất quá nếu luôn có thu hoạch như Nguyên Liên Giới vậy cũng không tệ.
Bằng lực lượng của Kiếm Tông Thất Môn lực, có thể trông coi một Nguyên Liên Giới.
Nhưng nếu trong thế giới này cũng có một ít căn cơ, sẽ giảm bớt áp lực cho tông môn.
Đệ tử trong giới, có thể chọn lựa ưu tú --.
Nói như vậy, Phật Môn cũng là như thế.
Nghĩ đến đây, hắn lại nhíu mày:
- Thể chất của người Nguyên Liên Giới khác với người Vân Giới.
- Không khác gì nhiều!
Tông Thủ lắc đầu, hắn vẫn luôn hoài nghi, người Vân Giới, có thể cũng là từ ngoại vực dời vào.
Vì sao nhân loại, tương tự nhau như vậy?
Như Lục gia, và người Vân Giới cơ hồ không có gì khác biệt.
- Bằng vào tài năng của Phong huynh, chắc cũng không bị vấn đề công pháp làm khó?
Phong Thái Cực nghe vậy chỉ cảm thấy ngứa răng, sắc mặt lúc xanh lúc trắng, cuối cùng cắn răng nói:
- Việc này ta còn phải hỏi lại Khung Cảnh và trưởng bối trong môn phái mới quyết định được.
Nếu là Vân Giới bên kia thật sự đồng ý, công pháp tu hành cũng cần các đại năng thánh cảnh thần cảnh trong môn phái đi lo.
Trong lòng lại cảm thấy không đúng, lần này theo Tông Thủ đi tới, chỉ là Kiếm Tông muốn thử thôi, xem có thể từ ngoại vực, lược đoạt một ít tư nguyên, có lợi cho tông môn không. Sao bây giờ dường như có chút thay đổi.
Tông Thủ cười, trong Kiếm Tông, trên Linh Cảnh phần lớn đã du lịch ngoại vực, kiến thức rộng hơn Phong Thái Cực nhiều lắm. Sau đó, hắn lại nhìn Triệu Yên Nhiên:
- Trong Nguyên Liên Giới, không có đạo môn nho môn. Nơi có thể tùy ý thương sanh đạo truyền giáo, cũng không nhiều lắm. Hoàn cảnh nơi đây, chẳng phải thích hợp quý giáo phát triển? Nếu là có thể hoàn toàn ở lại Nguyên Liên, cô có thể giao một châu cho Thương Sanh Đạo quản lý.
Triệu Yên Nhiên vẻ mặt phiền não, đối với giao nghĩa của Thương Sanh Đạo, nàng không có hứng thú.
Những cũng biết, nếu là các đồng mông của Thương Sanh Đạo biết được, nhất định mừng như điên, và vô cùng hưng phấn.
Thậm chí các trưởng bối, cũng sẽ vui mừng. Hơn phân nửa sẽ an tâm, cảng yêu thích Tông Thủ.
Suy nghĩ sau nửa ngày, tìm không thấy lý do phản đối, Triệu Yên Nhiên cuối cùng vẻ mặt quái dị lắc lắc đầu.
- Vừa là giảm thuế, vừa là thu đồ, còn có trao đổi linh vật. Sao ta cảm giác chúng ta lần này tới đây không phải đến thu quét Nguyên Liên thế giới, mà là tới làm chuyện tốt?
Uổng nàng một tháng trước đã chuẩn bị tốt, nếu cần thiết có thể đại khai sát giởi ở nguyên liên giới.
Nàng Triệu Yên Nhiên, chưa bao giờ thiếu các thủ đoạn Tu La.
- Nói nhảm cái gì? Ta Đại Kiền xưa nay thương dân như con, dùng nhân hiếu lập quốc. Nguyên Liên bảy quốc, đã là chư hầu, vậy người dân ở đây, cô cũng xem như con dân mình. Sao có thể thu quát chứ?
Tông Thủ nghe vậy nghiêm mặt lại, giọng nói dõng dạc, giống như tức giận vì lời nói của Triệu Yên Nhiên, vẻ mặt rất là chánh nghĩa nghiêm túc.
- Yên Nhiên ngươi phải nhớ kỹ, Đại Kiền không đành lòng nhìn người dân Nguyên Liên Giới chịu khổ, cho nên từ xa đến đây cứu người dân Nguyên Liên thoát khỏi bể khổ. Này gọi là gì nhỉ? Đúng rồi, là giải phóng! Cho dù thu hai thành thuế, lấy một ít linh thạch, đó cũng chỉ là chi phí cần thiết để khu trục tà ma.
Phong Thái Cực bậc cười:
- Cho nên Quân Thượng mới chuẩn bị mở chợ ở dưới Nguyên Tĩnh Cung.
Lần đầu cảm giác được vị Quốc Quân đại Inui quốc này thật là thú vị.
Rõ ràng là đến để lượt đoạt cướp bóc, lại nói như mình có bao nhiêu chánh nghĩa vậy.
Ước chừng hiểu được ý của Tông Thủ, tức là phải chiếm lý, chỉ phải làm như vậy.
Lúc này hắn cũng không có ý phản đối, cách làm của Cửu Tĩnh trước kia là để bảy nước triều cống theo kỳ hạn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.