Chương 483: Đại Nhật Như Lai. (2)
Khai Hoang
22/06/2014
Hiện nay hắn cũng không rầu rĩ về công hiệu của pháp tướng, chỉ cần
có thể thành công bước qua một cửa ải khó khăn nhất này mà thôi.
Theo Hàn Phương chỉ điểm, đem ‘Chư Thiên Pháp Tướng Chân Giải’, ‘Nguyên Thông Vô Tướng’ và một vài điển tịch về pháp tướng, toàn bộ lấy ra. Phát hiện mấy bản này, cũng không phải tất cả đều là Phật môn, cũng có một số bản của đạo gia, tỷ như ‘Nguyên Thông Vô Tướng’, đúng là pháp môn của đạo gia.
Lại càng không biết là của vị tiên đạo cường giả nào, sau khi mở ra, chỉ cảm thấy là thâm ảo khó lường, khó tìm huyền diệu.
Chỉ còn cách là trước tiên để vào trong túi càn khôn của mình, chuẩn bị cho việc nghiên cứu sau này. Ngược lại là mấy vị Phật môn cao tăng, lưu lại sách vở, dùng những từ ngữ mặc dù cũng khiến cho người ta mơ hồ, nhưng lại càng dễ hiểu hơn chút ít.
Lại tìm kiếm bốn phương một phen, nhìn xem ở trong này, còn có được kinh thư kinh điển giúp mình một tay hay không.
Chợt trái tim đập mạnh lên, ánh mắt tập trung vào một chỗ đối diện, ở trên giá sách, tầng thứ sáu, một quyển điện tịch màu vàng, là đột ngột vô cùng, nhảy vào trong mắt của hắn.
- ‘Bì Lô Già Na Mạn Đồ La’? Bì Lô Già Na, chính là ở trong nhà Phật, Đại Nhật Như Lai chi ý, chính là một trong mấy vị thánh Phật có địa vị tối cao của Phật gia. Mạn Đồ la chính là một thánh hiền, một người có công đức nổi tiếng. Bản kinh thư này, đã được phiên dịch, hẳn gọi là Đại Nhật Thánh Đức Kinh? Cũng không biết là người nào lấy được, ngược lại là hiếm thấy.
Nhưng trong lòng Tông Thủ lại cảm giác quái vô cùng, chính mình tu pháp môn là Thôn Thiên Nguyên Hóa, tổn hại thiên địa có thừa mà bổ sung không đủ, nhưng mà tổn hại chưa đủ mà dâng tặng lại có thừa, chính là thôn thiên phệ địa, so với ma đạo thì còn phải ma đạo hơn, nhưng cùng với Đại Nhật Như Lai này không có một chút quan hệ nào.
Chẳng lẽ mình, còn có thể tu luyện cái Đại Nhật pháp tướng này?
Nhưng cảm xúc dũng động, lại là hàng thật giá thật, phảng phất là phát ra ở chỗ sâu trong thần hồn của mình, là bổn nguyên đạo tâm, linh hồn nguyên hạch ở cảnh kỳ, tuyệt không phải là không có nguyên nhân.
Mình nhất định là đã xem nhẹ cái gì, Đại Nhật Như Lai, chính là chiếu sáng hết thảy thế gian, khu trục hết thảy hắc ám. Thôn Thiên Nguyên Hóa của chính mình, nhưng lại là thôn phệ tất cả, khiến cho tất cả hóa thành hư vô. Nếu có thể tu thành, sẽ trở thành cái gì đây? Ám Nhật Như Lai?
Ám Nhật?
Tâm thần khẽ động, Tông Thủ đem quyển ‘Bì Lô Già Na Mạn Đồ La’ này cầm vào trong tay. Lờ mờ cảm giác được, cuốn sách này thật có khả năng có thể trợ giúp chính mình.
Sau đó lại tìm kiếm ở mọi nơi, lại không tìm được điển tịch khiến hắn động tâm.
Mà đến lúc hắn đi xuống lầu, quả thấy ở trên mặt Hàn Phương, ẩn ẩn có vài phần lo lắng, Tông Thủ âm thầm thở dài, nghĩ đến quả là như thế, những lời của vị sư huynh này trước đó, hơn phân nửa đều chỉ là an ủi mà thôi.
Bất quá tâm lý, cũng không để ở trong lòng. Nếu không, xin trưởng bối tông môn ra tay, vì hắn cải tạo lại thần hồn là được, cái này là phúc lợi của đại tông môn.
Có cái tháp chín tầng kia trấn áp, lỗ thủng trong nguyên hồn hắn, cũng bắt đầu khép lại, đối với cái Thôn Thiên Nguyên Hóa Pháp này ỷ lại, cũng không giống như ngày thường.
Cáo biệt Hàn Phương, ly khai cái tàng kinh ất lầu này, Tông Thủ như trước hướng phía nam Thương Sinh cung bước đi.
Cảnh nội của Thương Sinh Đạo, có truyền pháp truyền công ở lầu hai, ở trong này, mới chứa các pháp quyết bí truyền chính thức của tông môn.
Giống như là tàng kinh thập nhị lâu kia, tuy là có biển sách mênh mông, ngàn vạn kinh điển. Bất quá phần lớn đều là một ít tư liệu, ghi lại tiền bối tu luyện, đối với thiên địa đại đạo lĩnh ngộ, cùng với cường giả chư giáo từ trước đến này, đối với công quyết có chút chú thích, lại có những tạp loại như luyện đan luyện khí.
Muốn học bí thuật Linh pháp chính thức, vẫn là phải đi vào lầu hai truyền công truyền pháp này.
Chỗ truyền pháp này có năm tầng, Tông Thủ vẫn là lần đầu tiên đến đây.
Bất quá công pháp ở đây, cũng không phải là có thể tự do học được, phải cần ‘công đức’ nhất định.
Đổi lại trong trò chơi Thần Hoàng ở đời sau mà nói, cái gọi là ‘công đức’ này chính là điểm cống hiến tông môn, cùng với việc ở Càn Thiên Sơn định ra điểm công lao, cũng là đồng tính chất.
Tông Thủ chưa từng tới đây bao giờ, tự nhiên cũng không kiếm qua được cái ‘công đức’ gì, bất qus thời điểm nhập môn, Ngụy Húc cũng đã đem 3000 công đức ‘chuyển tặng’ cho hắn. Dựa theo lời nói của vị sư huynh kia, cái này đã là cực hạn do tông môn quy định, ngày sau muốn có, cần phải tự bản thân đi kiếm mới được.
Giờ phút này cảm thấy, cũng là có chút ít tâm thần bất định bất an, cũng không biết là ‘công đức’ của chính mình có đủ dùng hay không.
Bước vào trong nhà, Tông Thủ cảm giác an tâm, đây là tầng thứ nhất, trên giá sách cũng dán nhãn hiệu, phần lớn là tả hữu 50 điểm.
Một đường nhìn lại, rõ ràng tất cả đều là công pháp cấp ngũ đẳng linh diệu. Lại đến tầng thứ hai, đệ lục đẳng tuyệt học nhất cấp, cũng không quá 300 điểm, mà có thân phận đệ tử đích truyền, chính là có được 30% ưu đãi.
Hàn Phương xem xét một vài bí pháp Phật gia có quan hệ đến pháp tướng, đều là ở thất giai. Bất quá là bởi vì thuộc Phật gia, ở trong Thương Sinh Đạo có rất ít người tu hành, ngược lại là được tiện nghi không ít.
Tông Thủ đem mấy bản này đều lấy đi, cũng không dùng đến một nửa ‘công đức’. Lại vẫn chưa thỏa mãn, đi đến tầng phía trên cùng, nơi này có một tầng chắn vô hình, Tông Thủ lại cầm lệnh bài quét một cái, liền đem tầng chắn này mở ra, rồi sau đó lại nhìn xem giá sách ở trước mặt, đồng tử hắn lập tức co rụt lại.
Quả nhiên!
Tầng thứ ba, là đệ thất đẳng, tầng thứ tư là bát đẳng. Mà cái tầng cuối cùng này, thì là đệ cửu đẳng, công quyết bí thuật Hám Thiên cấp.
Ngụy Húc truyền cho hắn ‘Đại Dịch La Thiên Không Minh Pháp’, đều ở trong này.
Tông Thủ nhìn xem nhãn hiệu ở phía dưới, trong miệng ngược lại là lập tức hít một ngụm hơi lạnh, công đức mười vạn!
Hắn không biết là cái công đức này, rốt cuộc là như thế nào kiếm được. Lại biết cái này nhất định là một con số to lớn, đệ tử Thương Sinh Đạo bình thường, chỉ sợ cả đời cũng khó mà gom góp được.
Mặc dù là mạnh như Thương Sinh Đạo, Linh pháp bí điển ở đây, cũng chỉ có hai trăm bản mà thôi.
Khiến cho người ta bất ngờ là, Tông Nguyên cư nhiên cũng ở chỗ này, cũng định thần kinh ngạc nhìn xem ở một chỗ.
Tông Thủ nhất thời cũng không đi qua hỏi, nhìn ra xa, rồi sau đó trong giây lát, ánh mắt đặt trên một quyển kinh Phật màu vàng, ‘Kim Cương Giới Đại Nhật Như Lai tâm chú’.
Cầm vào tay, thoáng qua một phen, cái kinh văn này có Linh pháp hạn chế, không có cách nào mở ra, bất quá lại có thể xem thử một chút.
Chỉ thấy vừa mở quyển sách, chính là ‘Bì Lô Già Na, khu trừ hết thảy hắc ám của vạn vật trong vũ trụ, có thể nuôi dưỡng hết thảy sinh vật trên thế gian, Đại Nhạt Chi Quang là bất sinh bất diệt, chiếu đến thập phương thế giới’.
Theo Hàn Phương chỉ điểm, đem ‘Chư Thiên Pháp Tướng Chân Giải’, ‘Nguyên Thông Vô Tướng’ và một vài điển tịch về pháp tướng, toàn bộ lấy ra. Phát hiện mấy bản này, cũng không phải tất cả đều là Phật môn, cũng có một số bản của đạo gia, tỷ như ‘Nguyên Thông Vô Tướng’, đúng là pháp môn của đạo gia.
Lại càng không biết là của vị tiên đạo cường giả nào, sau khi mở ra, chỉ cảm thấy là thâm ảo khó lường, khó tìm huyền diệu.
Chỉ còn cách là trước tiên để vào trong túi càn khôn của mình, chuẩn bị cho việc nghiên cứu sau này. Ngược lại là mấy vị Phật môn cao tăng, lưu lại sách vở, dùng những từ ngữ mặc dù cũng khiến cho người ta mơ hồ, nhưng lại càng dễ hiểu hơn chút ít.
Lại tìm kiếm bốn phương một phen, nhìn xem ở trong này, còn có được kinh thư kinh điển giúp mình một tay hay không.
Chợt trái tim đập mạnh lên, ánh mắt tập trung vào một chỗ đối diện, ở trên giá sách, tầng thứ sáu, một quyển điện tịch màu vàng, là đột ngột vô cùng, nhảy vào trong mắt của hắn.
- ‘Bì Lô Già Na Mạn Đồ La’? Bì Lô Già Na, chính là ở trong nhà Phật, Đại Nhật Như Lai chi ý, chính là một trong mấy vị thánh Phật có địa vị tối cao của Phật gia. Mạn Đồ la chính là một thánh hiền, một người có công đức nổi tiếng. Bản kinh thư này, đã được phiên dịch, hẳn gọi là Đại Nhật Thánh Đức Kinh? Cũng không biết là người nào lấy được, ngược lại là hiếm thấy.
Nhưng trong lòng Tông Thủ lại cảm giác quái vô cùng, chính mình tu pháp môn là Thôn Thiên Nguyên Hóa, tổn hại thiên địa có thừa mà bổ sung không đủ, nhưng mà tổn hại chưa đủ mà dâng tặng lại có thừa, chính là thôn thiên phệ địa, so với ma đạo thì còn phải ma đạo hơn, nhưng cùng với Đại Nhật Như Lai này không có một chút quan hệ nào.
Chẳng lẽ mình, còn có thể tu luyện cái Đại Nhật pháp tướng này?
Nhưng cảm xúc dũng động, lại là hàng thật giá thật, phảng phất là phát ra ở chỗ sâu trong thần hồn của mình, là bổn nguyên đạo tâm, linh hồn nguyên hạch ở cảnh kỳ, tuyệt không phải là không có nguyên nhân.
Mình nhất định là đã xem nhẹ cái gì, Đại Nhật Như Lai, chính là chiếu sáng hết thảy thế gian, khu trục hết thảy hắc ám. Thôn Thiên Nguyên Hóa của chính mình, nhưng lại là thôn phệ tất cả, khiến cho tất cả hóa thành hư vô. Nếu có thể tu thành, sẽ trở thành cái gì đây? Ám Nhật Như Lai?
Ám Nhật?
Tâm thần khẽ động, Tông Thủ đem quyển ‘Bì Lô Già Na Mạn Đồ La’ này cầm vào trong tay. Lờ mờ cảm giác được, cuốn sách này thật có khả năng có thể trợ giúp chính mình.
Sau đó lại tìm kiếm ở mọi nơi, lại không tìm được điển tịch khiến hắn động tâm.
Mà đến lúc hắn đi xuống lầu, quả thấy ở trên mặt Hàn Phương, ẩn ẩn có vài phần lo lắng, Tông Thủ âm thầm thở dài, nghĩ đến quả là như thế, những lời của vị sư huynh này trước đó, hơn phân nửa đều chỉ là an ủi mà thôi.
Bất quá tâm lý, cũng không để ở trong lòng. Nếu không, xin trưởng bối tông môn ra tay, vì hắn cải tạo lại thần hồn là được, cái này là phúc lợi của đại tông môn.
Có cái tháp chín tầng kia trấn áp, lỗ thủng trong nguyên hồn hắn, cũng bắt đầu khép lại, đối với cái Thôn Thiên Nguyên Hóa Pháp này ỷ lại, cũng không giống như ngày thường.
Cáo biệt Hàn Phương, ly khai cái tàng kinh ất lầu này, Tông Thủ như trước hướng phía nam Thương Sinh cung bước đi.
Cảnh nội của Thương Sinh Đạo, có truyền pháp truyền công ở lầu hai, ở trong này, mới chứa các pháp quyết bí truyền chính thức của tông môn.
Giống như là tàng kinh thập nhị lâu kia, tuy là có biển sách mênh mông, ngàn vạn kinh điển. Bất quá phần lớn đều là một ít tư liệu, ghi lại tiền bối tu luyện, đối với thiên địa đại đạo lĩnh ngộ, cùng với cường giả chư giáo từ trước đến này, đối với công quyết có chút chú thích, lại có những tạp loại như luyện đan luyện khí.
Muốn học bí thuật Linh pháp chính thức, vẫn là phải đi vào lầu hai truyền công truyền pháp này.
Chỗ truyền pháp này có năm tầng, Tông Thủ vẫn là lần đầu tiên đến đây.
Bất quá công pháp ở đây, cũng không phải là có thể tự do học được, phải cần ‘công đức’ nhất định.
Đổi lại trong trò chơi Thần Hoàng ở đời sau mà nói, cái gọi là ‘công đức’ này chính là điểm cống hiến tông môn, cùng với việc ở Càn Thiên Sơn định ra điểm công lao, cũng là đồng tính chất.
Tông Thủ chưa từng tới đây bao giờ, tự nhiên cũng không kiếm qua được cái ‘công đức’ gì, bất qus thời điểm nhập môn, Ngụy Húc cũng đã đem 3000 công đức ‘chuyển tặng’ cho hắn. Dựa theo lời nói của vị sư huynh kia, cái này đã là cực hạn do tông môn quy định, ngày sau muốn có, cần phải tự bản thân đi kiếm mới được.
Giờ phút này cảm thấy, cũng là có chút ít tâm thần bất định bất an, cũng không biết là ‘công đức’ của chính mình có đủ dùng hay không.
Bước vào trong nhà, Tông Thủ cảm giác an tâm, đây là tầng thứ nhất, trên giá sách cũng dán nhãn hiệu, phần lớn là tả hữu 50 điểm.
Một đường nhìn lại, rõ ràng tất cả đều là công pháp cấp ngũ đẳng linh diệu. Lại đến tầng thứ hai, đệ lục đẳng tuyệt học nhất cấp, cũng không quá 300 điểm, mà có thân phận đệ tử đích truyền, chính là có được 30% ưu đãi.
Hàn Phương xem xét một vài bí pháp Phật gia có quan hệ đến pháp tướng, đều là ở thất giai. Bất quá là bởi vì thuộc Phật gia, ở trong Thương Sinh Đạo có rất ít người tu hành, ngược lại là được tiện nghi không ít.
Tông Thủ đem mấy bản này đều lấy đi, cũng không dùng đến một nửa ‘công đức’. Lại vẫn chưa thỏa mãn, đi đến tầng phía trên cùng, nơi này có một tầng chắn vô hình, Tông Thủ lại cầm lệnh bài quét một cái, liền đem tầng chắn này mở ra, rồi sau đó lại nhìn xem giá sách ở trước mặt, đồng tử hắn lập tức co rụt lại.
Quả nhiên!
Tầng thứ ba, là đệ thất đẳng, tầng thứ tư là bát đẳng. Mà cái tầng cuối cùng này, thì là đệ cửu đẳng, công quyết bí thuật Hám Thiên cấp.
Ngụy Húc truyền cho hắn ‘Đại Dịch La Thiên Không Minh Pháp’, đều ở trong này.
Tông Thủ nhìn xem nhãn hiệu ở phía dưới, trong miệng ngược lại là lập tức hít một ngụm hơi lạnh, công đức mười vạn!
Hắn không biết là cái công đức này, rốt cuộc là như thế nào kiếm được. Lại biết cái này nhất định là một con số to lớn, đệ tử Thương Sinh Đạo bình thường, chỉ sợ cả đời cũng khó mà gom góp được.
Mặc dù là mạnh như Thương Sinh Đạo, Linh pháp bí điển ở đây, cũng chỉ có hai trăm bản mà thôi.
Khiến cho người ta bất ngờ là, Tông Nguyên cư nhiên cũng ở chỗ này, cũng định thần kinh ngạc nhìn xem ở một chỗ.
Tông Thủ nhất thời cũng không đi qua hỏi, nhìn ra xa, rồi sau đó trong giây lát, ánh mắt đặt trên một quyển kinh Phật màu vàng, ‘Kim Cương Giới Đại Nhật Như Lai tâm chú’.
Cầm vào tay, thoáng qua một phen, cái kinh văn này có Linh pháp hạn chế, không có cách nào mở ra, bất quá lại có thể xem thử một chút.
Chỉ thấy vừa mở quyển sách, chính là ‘Bì Lô Già Na, khu trừ hết thảy hắc ám của vạn vật trong vũ trụ, có thể nuôi dưỡng hết thảy sinh vật trên thế gian, Đại Nhạt Chi Quang là bất sinh bất diệt, chiếu đến thập phương thế giới’.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.