Chương 622: Gặp lại Lăng Ba
Khai Hoang
21/07/2014
Huống chi bên trong còn có thú tinh cửu giai kim hệ độ tinh khiết cực cao.
Hắn biết rõ Tông Thủ kiếm đạo cao minh, dù là Tuyệt Dục cũng bại vào tay hắn, nhưng tương đương bán cửu giai, mà dù sao cũng chỉ là "bán"Mà thôi. Tuyệt đối không thể là đối thủ của cửu giai tinh thú.
Vì thế Tông Thái Sư Thúc Tổ nhất định là ăn gian! Chỉ là thủ pháp ăn gian như thế nào thì hắn còn chưa nghĩ tới.
Tông Thủ xụ mặt xuống giả vờ hừ lạnh một tiếng. Phó Ngô bất đắc dĩ, cẩn thận tính toán một phen rồi ghi một danh sách sau đó đổi con số danh tự của Tông Thủ thành 23 vạn bảy ngàn. Tổng số công đức đã kéo giãn một nửa khoảng cách với những cái tên đằng sau.
Tông Thủ nhàn nhạt nhìn thoáng qua, bỗng nhiên kêu kinh dị một tiếng, trên bảng này có tên của một người, đúng là chữ Thủy Lăng Ba!
Hôm qua còn không thấy bóng dáng, hôm nay đã dẫn đầu, công đức mười lăm vạn, khoảng chừng sau Phương Văn cùng Tiết Hi.
Ngược lại hai người này thật không như hắn, người thứ nhất thì muốn chiếu cố học cung. Tiết Hi thì muốn bổ khuyết yếu điểm hai mươi năm qua.
Nữ nhân này trở về Thương Sinh Đạo cung rồi sao?
Trong lòng đang suy nghĩ thì bên kia Phó Ngô bỗng nhiên nghiêng tai lắng nghe, sau đó nhẹ nhàng vui vẻ nói:
- Thái Sư Thúc Tổ! Hàn trưởng lão có lệnh, lần này sự tình tiêu diệt toàn bộ giới hà. Thái Sư Thúc Tổ có thể thối lui, nói là có trách nhiệm khác muốn phó thác cho ngươi.
Trong lòng Tông Thủ hơi hỉ nhưng thần sắc trên mặt thì hờ hững, nhàn nhạt 'Ah' một tiếng, từ chối cho ý kiến. Sau đó thì híp mắt nhìn Phó Ngô chờ hắn phân phó.
Không cần tiêu diệt toàn bộ giới hà, tự nhiên là việc vui nhưng "trách nhiệm khác" kia còn phải xem tâm tình của hắn như thế nào.
Năm nay xem như hắn đã hoàn thành nhiệm vụ cưỡng chế, hoàn thành nghĩa vụ đối với Thương Sinh Đạo. Hàn Phương lão nhân kia cũng không quản được hắn.
Phó Ngô cũng không nói kỹ, chỉ đưa một ngọc giản cho Tông Thủ.
- Hàn trưởng lão nói việc này nếu Thái Sư Thúc Tổ có thể làm thì không còn gì tốt hơn. Nếu không thì thay người khác. Thái Sư Thúc Tổ tự quyết định, trong vòng một ngày phải cho ta một câu trả lời thuyết phục.
Tông Thủ kinh ngạc nhìn ngọc giản rồi đón vào trong tay, linh niệm thoáng dẫn thì một cỗ tin tức không lớn không nhỏ như nước lũ nhảy vào trong thức hải của Tông Thủ.
Cẩn thận xem xét một phen, lông mày Tông Thủ bỗng nhiên nhảy lên:
- Thì ra là thế!
Suy nghĩ một chút, Tông Thủ liền đem ngọc giản thu vào trong tay áo.
- Chuyện này Tông Thủ tiếp nhận!
Sự tình này đơn giản, không mất ba ngày hơn nữa cũng tiện đường, chuyện này nằm trong năng lực hắn có thể giải quyết.
Quan trọng nhất là một câu đằng sau, sau khi chuyện này kết thúc thì năm năm sau sẽ có thể nhẹ nhõm hơn.
Đi ra khỏi Công Đức Lâu, Tông Thủ liếc xéo nhìn thấy một thân ảnh màu đỏ lóe lên, sau đó thì chẳng biết đi đâu.
- Không phải là Lăng Ba tiên tử sư thúc ngươi sao? Ta dọa người như vậy à?
Triệu Yên Nhiên trông thấy thì sắc mặt nhất thời cổ quái vô cùng. Muốn cười lại không dám, biết được linh giác của Thủy Lăng Ba nhạy cảm, cũng vô cùng nhỏ nhen, nàng chỉ có thể hàm hồ đáp:
- Đệ tử không biết! Có thể là Thái Sư Thúc Tổ nhìn lầm rồi.
Trong lòng Tông Thủ cười thầm bất quá cũng có lòng kiêng kị, không dám mười phần chọc giận Lăng Ba tiên tử bạo lực, khóe môi hắn giật giật rồi nghênh ngang rời đi.
Tách mấy người Triệu Yên Nhiên và Tông Nguyên ra, Tông Thủ đi thẳng tới truyền công cùng truyền pháp lầu hai. Nửa tháng thời gian này, chỉ cần là hơi ảnh rỗi, hắn đều chạy tới nơi này, dùng 300 vạn công đức đổi toàn bộ kiếm thuật bí bản, cùng võ đạo công quyết lọt vào mắt hắn.
Không phải cấp bậc càng cao càng tốt, trái lại Tông Thủ là bắt đầu quan sát từ võ học cấp nhập môn, từ thấp tiến dần lên cao và đào sâu.
Kiếp trước hắn coi trọng nhất chính là trụ cột. Hết lần này tới lần khác bởi vì xuất thân tán tu trụ cột không quá mạnh.
Lúc này bên trong điển tịch Thương Sinh bí cảnh đối với Tông Thủ mà nói, có thể coi là một cái bảo tàng cự đại.
Dĩ vãng đều là xem hiểu lĩnh ngộ thấu triệt một quyển sách mới thay quyển khác.
Nhưng hôm nay hắn chỉ đọc qua loa, nhớ kỹ mọi văn tự đồ án là xong.
Ba ngày sau, gần ngàn võ đạo bí pháp thấy những điều chưa hề thấy ở kiếp trước đã nằm sâu trong ký ức tại thức hải.
Ba trăm hai mấy vạn công đức bị Tông Thủ dùng mất một phần tư.
Linh kiếm còn có hai hộp đen bằng mã não được đưa vào Giáp tự nhất viện,
Kiếm tên Đoạn thu cửu giai linh kiếm, Tông Thủ dùng mười vạn công đức từ trong tông môn lấy ra, do luyện khí sư đạt trình độ cao nhất trong môn phụ trách chế tạo.
Chất liệu và phẩm giai hơn hỏa âm kiếm hai giai, bất quá bởi vì thời gian thực sự quá vội vàng không thể cao hơn nữa.
Bất quá nếu thật tạo ra binh khí cấp pháp bảo đoán chừng lúc này hắn cũng chỉ có thể nhìn mà không sử dụng được.
Toàn bộ thân kiếm hiện lên hắc bạch nhị sắc, có chút quái dị. Đồng dạng bao kiếm tổng cộng có hai cáo. Hóa thân Đàm Thu chính là Đoạn Thu kiếm hiện lên màu xanh da trời. Nếu là Tông Thủ chính là thân kiếm màu trắng, hình dáng không khác hỏa âm kiếm trước đó.
Về phần hai cái hộp đen bằng mã não là một bộ phi đao và châm, Tông Thủ cũng dùng điểm công đức đổi lấy.
Hộp thứ nhất có 365 miếng kim châm, tất cả đều là lục giai. Bản thân không phải quá mạnh mẽ, cũng không có chỗ nào kỳ dị, chỉ cứng cỏi chịu lửa và rất khó hòa tan.
Bản thân nó cũng có thể tạo thành một linh trận, chẳng những có thể làm công cụ tụ lửa hệ cùng điện hệ Linh Năng còn có thể chiến lực của hắn trên diện rộng.
Đúng là công cụ Tông Thủ dùng để thi triển Lôi Liệt Thiên Hoa.
Ba ngày trước hắn diệt sát thú triều đã tạm thời gom góp tam giai phi châm toàn bộ tổn hại không có một cái nào thoát khỏi.
Kiên cố nhất cũng không qua nổi bốn tức đã hòa tan, nếu không phải như thế thì lực sát thương và lực bền bỉ của Lôi Liệt Thiên Hoa có lẽ còn có thể mạnh hơn nữa không ít.
Chuyển dùng bộ phi châm này giết người phóng hỏa, cảm giác nhất định không tệ.
Về phần phi đao kia thì cũng tên là vân diễm, là bản cường hóa của Vân Diễm Phi Đao. Tổng cộng sáu mươi bốn cái lục giai.
Mất hết điểm công đức nhưng lại được gấp mấy lần chiến lực.
Ngay cả hộp ngọc mã não cũng được đặc chế, mỗi khi uẩn hàm một phi đao đến cực hạn thì đều giấu vào trong hộp, bảo trì trạng thái trong vòng mười năm vẫn thuộc đỉnh phong nhất.
Nói cách khác hắn có thể động dụng số lượng phi đao nhiều hơn nữa.
Màn đêm buông xuống, thoáng tế luyện Đoạn Thu kiếm một phen. Ngày hôm sau, Tông Thủ đã rời đi Thương Sinh bí cảnh nhờ truyền tống ngọc giản về Càn Thiên Sơn thành.
Nhâm Bác quả nhiên không tệ, quản lý chư thành trực thuộc Càn Thiên ngay ngắn rõ ràng. Mạch nước ngầm Vân Giới rất mãnh liệt, đại chiến sắp tới nhưng trong nước vẫn rất bình tĩnh.
Mấy người Khâu Vi cùng Hổ Thiên Thu là lão tướng quân vị, soái tài sa trường, hơn mười vị Đại tướng thời đại Tông Vị Nhiên đồng dạng kinh nghiệm phong phú, năng lực bất phàm.
Hắn biết rõ Tông Thủ kiếm đạo cao minh, dù là Tuyệt Dục cũng bại vào tay hắn, nhưng tương đương bán cửu giai, mà dù sao cũng chỉ là "bán"Mà thôi. Tuyệt đối không thể là đối thủ của cửu giai tinh thú.
Vì thế Tông Thái Sư Thúc Tổ nhất định là ăn gian! Chỉ là thủ pháp ăn gian như thế nào thì hắn còn chưa nghĩ tới.
Tông Thủ xụ mặt xuống giả vờ hừ lạnh một tiếng. Phó Ngô bất đắc dĩ, cẩn thận tính toán một phen rồi ghi một danh sách sau đó đổi con số danh tự của Tông Thủ thành 23 vạn bảy ngàn. Tổng số công đức đã kéo giãn một nửa khoảng cách với những cái tên đằng sau.
Tông Thủ nhàn nhạt nhìn thoáng qua, bỗng nhiên kêu kinh dị một tiếng, trên bảng này có tên của một người, đúng là chữ Thủy Lăng Ba!
Hôm qua còn không thấy bóng dáng, hôm nay đã dẫn đầu, công đức mười lăm vạn, khoảng chừng sau Phương Văn cùng Tiết Hi.
Ngược lại hai người này thật không như hắn, người thứ nhất thì muốn chiếu cố học cung. Tiết Hi thì muốn bổ khuyết yếu điểm hai mươi năm qua.
Nữ nhân này trở về Thương Sinh Đạo cung rồi sao?
Trong lòng đang suy nghĩ thì bên kia Phó Ngô bỗng nhiên nghiêng tai lắng nghe, sau đó nhẹ nhàng vui vẻ nói:
- Thái Sư Thúc Tổ! Hàn trưởng lão có lệnh, lần này sự tình tiêu diệt toàn bộ giới hà. Thái Sư Thúc Tổ có thể thối lui, nói là có trách nhiệm khác muốn phó thác cho ngươi.
Trong lòng Tông Thủ hơi hỉ nhưng thần sắc trên mặt thì hờ hững, nhàn nhạt 'Ah' một tiếng, từ chối cho ý kiến. Sau đó thì híp mắt nhìn Phó Ngô chờ hắn phân phó.
Không cần tiêu diệt toàn bộ giới hà, tự nhiên là việc vui nhưng "trách nhiệm khác" kia còn phải xem tâm tình của hắn như thế nào.
Năm nay xem như hắn đã hoàn thành nhiệm vụ cưỡng chế, hoàn thành nghĩa vụ đối với Thương Sinh Đạo. Hàn Phương lão nhân kia cũng không quản được hắn.
Phó Ngô cũng không nói kỹ, chỉ đưa một ngọc giản cho Tông Thủ.
- Hàn trưởng lão nói việc này nếu Thái Sư Thúc Tổ có thể làm thì không còn gì tốt hơn. Nếu không thì thay người khác. Thái Sư Thúc Tổ tự quyết định, trong vòng một ngày phải cho ta một câu trả lời thuyết phục.
Tông Thủ kinh ngạc nhìn ngọc giản rồi đón vào trong tay, linh niệm thoáng dẫn thì một cỗ tin tức không lớn không nhỏ như nước lũ nhảy vào trong thức hải của Tông Thủ.
Cẩn thận xem xét một phen, lông mày Tông Thủ bỗng nhiên nhảy lên:
- Thì ra là thế!
Suy nghĩ một chút, Tông Thủ liền đem ngọc giản thu vào trong tay áo.
- Chuyện này Tông Thủ tiếp nhận!
Sự tình này đơn giản, không mất ba ngày hơn nữa cũng tiện đường, chuyện này nằm trong năng lực hắn có thể giải quyết.
Quan trọng nhất là một câu đằng sau, sau khi chuyện này kết thúc thì năm năm sau sẽ có thể nhẹ nhõm hơn.
Đi ra khỏi Công Đức Lâu, Tông Thủ liếc xéo nhìn thấy một thân ảnh màu đỏ lóe lên, sau đó thì chẳng biết đi đâu.
- Không phải là Lăng Ba tiên tử sư thúc ngươi sao? Ta dọa người như vậy à?
Triệu Yên Nhiên trông thấy thì sắc mặt nhất thời cổ quái vô cùng. Muốn cười lại không dám, biết được linh giác của Thủy Lăng Ba nhạy cảm, cũng vô cùng nhỏ nhen, nàng chỉ có thể hàm hồ đáp:
- Đệ tử không biết! Có thể là Thái Sư Thúc Tổ nhìn lầm rồi.
Trong lòng Tông Thủ cười thầm bất quá cũng có lòng kiêng kị, không dám mười phần chọc giận Lăng Ba tiên tử bạo lực, khóe môi hắn giật giật rồi nghênh ngang rời đi.
Tách mấy người Triệu Yên Nhiên và Tông Nguyên ra, Tông Thủ đi thẳng tới truyền công cùng truyền pháp lầu hai. Nửa tháng thời gian này, chỉ cần là hơi ảnh rỗi, hắn đều chạy tới nơi này, dùng 300 vạn công đức đổi toàn bộ kiếm thuật bí bản, cùng võ đạo công quyết lọt vào mắt hắn.
Không phải cấp bậc càng cao càng tốt, trái lại Tông Thủ là bắt đầu quan sát từ võ học cấp nhập môn, từ thấp tiến dần lên cao và đào sâu.
Kiếp trước hắn coi trọng nhất chính là trụ cột. Hết lần này tới lần khác bởi vì xuất thân tán tu trụ cột không quá mạnh.
Lúc này bên trong điển tịch Thương Sinh bí cảnh đối với Tông Thủ mà nói, có thể coi là một cái bảo tàng cự đại.
Dĩ vãng đều là xem hiểu lĩnh ngộ thấu triệt một quyển sách mới thay quyển khác.
Nhưng hôm nay hắn chỉ đọc qua loa, nhớ kỹ mọi văn tự đồ án là xong.
Ba ngày sau, gần ngàn võ đạo bí pháp thấy những điều chưa hề thấy ở kiếp trước đã nằm sâu trong ký ức tại thức hải.
Ba trăm hai mấy vạn công đức bị Tông Thủ dùng mất một phần tư.
Linh kiếm còn có hai hộp đen bằng mã não được đưa vào Giáp tự nhất viện,
Kiếm tên Đoạn thu cửu giai linh kiếm, Tông Thủ dùng mười vạn công đức từ trong tông môn lấy ra, do luyện khí sư đạt trình độ cao nhất trong môn phụ trách chế tạo.
Chất liệu và phẩm giai hơn hỏa âm kiếm hai giai, bất quá bởi vì thời gian thực sự quá vội vàng không thể cao hơn nữa.
Bất quá nếu thật tạo ra binh khí cấp pháp bảo đoán chừng lúc này hắn cũng chỉ có thể nhìn mà không sử dụng được.
Toàn bộ thân kiếm hiện lên hắc bạch nhị sắc, có chút quái dị. Đồng dạng bao kiếm tổng cộng có hai cáo. Hóa thân Đàm Thu chính là Đoạn Thu kiếm hiện lên màu xanh da trời. Nếu là Tông Thủ chính là thân kiếm màu trắng, hình dáng không khác hỏa âm kiếm trước đó.
Về phần hai cái hộp đen bằng mã não là một bộ phi đao và châm, Tông Thủ cũng dùng điểm công đức đổi lấy.
Hộp thứ nhất có 365 miếng kim châm, tất cả đều là lục giai. Bản thân không phải quá mạnh mẽ, cũng không có chỗ nào kỳ dị, chỉ cứng cỏi chịu lửa và rất khó hòa tan.
Bản thân nó cũng có thể tạo thành một linh trận, chẳng những có thể làm công cụ tụ lửa hệ cùng điện hệ Linh Năng còn có thể chiến lực của hắn trên diện rộng.
Đúng là công cụ Tông Thủ dùng để thi triển Lôi Liệt Thiên Hoa.
Ba ngày trước hắn diệt sát thú triều đã tạm thời gom góp tam giai phi châm toàn bộ tổn hại không có một cái nào thoát khỏi.
Kiên cố nhất cũng không qua nổi bốn tức đã hòa tan, nếu không phải như thế thì lực sát thương và lực bền bỉ của Lôi Liệt Thiên Hoa có lẽ còn có thể mạnh hơn nữa không ít.
Chuyển dùng bộ phi châm này giết người phóng hỏa, cảm giác nhất định không tệ.
Về phần phi đao kia thì cũng tên là vân diễm, là bản cường hóa của Vân Diễm Phi Đao. Tổng cộng sáu mươi bốn cái lục giai.
Mất hết điểm công đức nhưng lại được gấp mấy lần chiến lực.
Ngay cả hộp ngọc mã não cũng được đặc chế, mỗi khi uẩn hàm một phi đao đến cực hạn thì đều giấu vào trong hộp, bảo trì trạng thái trong vòng mười năm vẫn thuộc đỉnh phong nhất.
Nói cách khác hắn có thể động dụng số lượng phi đao nhiều hơn nữa.
Màn đêm buông xuống, thoáng tế luyện Đoạn Thu kiếm một phen. Ngày hôm sau, Tông Thủ đã rời đi Thương Sinh bí cảnh nhờ truyền tống ngọc giản về Càn Thiên Sơn thành.
Nhâm Bác quả nhiên không tệ, quản lý chư thành trực thuộc Càn Thiên ngay ngắn rõ ràng. Mạch nước ngầm Vân Giới rất mãnh liệt, đại chiến sắp tới nhưng trong nước vẫn rất bình tĩnh.
Mấy người Khâu Vi cùng Hổ Thiên Thu là lão tướng quân vị, soái tài sa trường, hơn mười vị Đại tướng thời đại Tông Vị Nhiên đồng dạng kinh nghiệm phong phú, năng lực bất phàm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.