Chương 642: Lại gặp ngọc tủy. (1)
Khai Hoang
21/07/2014
Lại khôi phục như lúc trước, trong cánh đồng hoang vu bốn bề vắng
lặng, nhìn qua bầu trời thì nhìn thấy chim đại bằng cực lớn, sau đó lại
từ trên cao tấn công xuống.
Lúc trước vẫn còn cách vạn trượng, qua nửa hô hâp đã tới trước mặt.
Long tộc truyền thừa chi địa, bổn ý chính là khảo nghiệm hậu bối long tộc và truyền thừa huyết mạch.
Mà thần thú Kim Sí Đại Bằng chính là tử địch của long tộc.
Trời sinh vạn vật đều có sinh khắc. Mà Kim Sí Đại Bằng trời sinh khắc tất cả long, có lực lượng áp chế!
Mà lôi đình cự long giấu trong cánh tay phải của hắn cũng ẩn ẩn hiện ra ý sợ hãi.
Tông Thủ không chút nghĩ ngợi, chém ra một kiếm. Bạch quang và tử quang quấn nhau bay lên cao.
Cửu Cửu vô ảnh!
Bạch quang chém ra thì có lôi đình vạn trượng, đem hai cự trảo kia chém nát vụn.
Kiếm quang không tắt, trực tiếp phá vỡ bụng của Kim Sí Đại Bằng, đem con thần thú này triệt để xé thành mảnh nhỏ!
Mà Tông Thủ lập tức kêu một tiếng, hơi có vẻ kinh dị. Mạnh mẽ đưa tay lên cao hấp một cái, rồi sau đó chỉ thấy một trái tim đẫm máu rơi vào trong tay của Tông Thủ.
Kim Sí Đại Bằng biến mất, chỉ còn có trái tim được bảo tồn.
- Chẳng lẽ là trái tim của Kim Sí Điểu?
Trên đời này Đại Bằng Kim Sí điểu đã tuyệt tích, chỉ có ở nước ngoài còn một ít. Trong tay hắn tự nhiên không thể nào là thực, chỉ là á loại chứ không phải chân chính.
Thời điểm Tông Thủ kinh ngạc thì lôi đình dực long tiềm phục trong cánh tay của hắn bỗng nhiên thò đầu ra cắn một cái. Đem trái tim này nuốt vào bụng của mình.
Truyền thuyết đại bàng Kim Sí điểu có thể hút tinh hoa của long tộc mà thu hoạch lực lượng. Đặc biệt là gan rồng là thứ nó thích ăn nhất.
Trái lại long tộc lại thích ăn trái tim của đại bằng kim sí điểu, cũng có được ích lợi không nhỏ.
Chẳng những có thể tăng thần thông chi lực, thân thể cũng có thể tăng lên.
Mà lôi đình dực long vào lúc này ăn lấy trái tim này nuốt vào bụng. Tông Thủ có thể cảm giác cánh chim của linh thú hộ giá này biến hóa
Mặc dù không nhìn ra nhưng mà cánh này nhất định càng sáng chói mắt, cũng có thể thu nạp nhiều viêm lực hon nữa.
Lúc này trước mặt có mười mấy bóng người hiện ra, trang phục màu đen, bọn họ đang cầm một xiềng xích màu nâu.
- Tuyệt Long Thành?
Một trong chốc lát Tông Thủ nhận ra người xuất hiện trước mặt Là Tuyệt Long Thành, trả thù mà đến.
Sau một lát mới có chút hiểu được, biết được ở trước mặt chỉ là ảo ảnh.
Một cái Tuyệt Long Thành chưa hẳn tồn tại một vạn bốn ngàn năm, nhưng mà người bắt giết rồng nhất định hơn một vạn bốn ngàn năm trước đã tồn tại.
Tông Thủ khẽ giật mình, sau đó khóe môi nhếch lên.
Mình nên nói cái gì cho phải? Long tộc này đúng là chú trọng giáo dục.
Đây là linh trận hạch tâm của truyền thừa. Hẳn là nhận sai hắn là một con lôi long a.
Trận chiến đầu tiên an bài một lôi đình cự long bát giai, có thể trợ hắn hắn tìm hiểu lực lượng.
Trận chiến thứ hai là an bài tử địch cho hắn.
Trận đấu thứ ba là đám người này, từ bốn phương tám hướng nhao nhao lao tới. Mũi nhọn có móc câu, bề mặt có lưới.
Mười hai tên cường giả bát giai, nếu như là chân linh thất giai bình thường thì hơn phân nửa đầu tiên sẽ bị móc câu xuyên qua, hình thần câu diệt.
Đối với Tông Thủ mà nói so với hai trận đấu trước thì lần này không khó khăn gì. Thân hình lui lại, một một tàn ảnh né tránh móc câu đánh tới. Tay áo của hắn phát lên, có ba trăm sáu mươi lăm kim châm bắn ra ngoài.
Tông Thủ lại nhiệm động chân viêm.
Trong tay của hắn có hỏa diễm hiện ra, rồi sau đó lôi đình màu tím quán chú vào đó.
Thời điểm trận đấu sắp nổ ra thì Tông Thủ ném ra ngoài.
Sau đó tiếng nổ vang vang lên, chỉ thấy hỏa diễm màu đen này đem trọn phạm vi vạn trượng bao phủ lại.
Lôi điện màu tím hiện ra, ba trăm sáu mươi lăm kim châm lóng lánh.
Khắp địa vực truyền ra âm thanh thét lên kinh hãi. Cho dù biết rõ không phải chân thật, nghe vào trong tai cũng làm cho người ta nổi gai ốc.
Hỏa diễm tán đi, cuối cùng một tia điện quang cũng biến mất vô tung. Mà mười hai bóng người bát giai kia hóa thành bụi phấn, tiêu tán trong hư không.
Nhưng mà trong tro cốt lại hiện ra một viên đan dược. Tổng cộng mười hai viên, có màu xanh da trời trơn bóng.
Giống như châu mà không phải châu, giống như ngọc mà không phải ngọc.
Tông Thủ nhíu mày lại, đem chúng thu vào trong tay của mình.
Trong đầu không ngừng sưu tầm trí nhớ.
- Đây là long cốt xá lợi?
Trong truyền thuyết khi thiêu đốt xương rồng đẳng cấp cao, do hắn long cốt biến thành. Đây chính là vật tinh hoa nhất của long tộc.
Nghe nói hơn vạn năm qua Tuyệt Long Thành bắt giết long tộc chính là điên cuồng thu thập vật này.
Xem phẩm giai xá lợi thì ít nhất là long cốt của long tộc dưới tiên đạo.
Diệp Phi Sương nói quả nhiên không sai, nơi truyền thừa này mặt dù bại cũng không sao, nhưng mà thu hoạch chỗ tốt không nhỏ.
Nếu như thắng lợi thì thu được đồ vật càng khả quan.
Lúc này đang sưu tư, lôi đình dực long, lôi long ló đầu ra ánh mắt khát vọng nhìn qua Tông Thủ.
Tông Thủ bật cười, tiện tay đem mười hai viên long cốt xá lợi toàn bộ ném vào trong miệng lôi đình dực long.
Thứ này tuy hắn có chút ít tác dụng. Nhưng mà không sánh được với đầu hộ giá này, cơ hồ mỗi một quả long cốt xá lợi đều có thể làm thân thể của nó càng mạnh hơn nữa.
Tiếp tục đi về phía trước, mới đi ra ba bước Tông Thủ lại sinh ra biến hóa.
- Là lần cuối cùng sao?
Tông Thủ nỉ non một tiếng, nhìn qua trước mắt. Truyền thừa chi địa khảo nghiệm nghe nói có chín lần. Nhưng mà chỉ có bốn lần trước là trong ảo cảnh.
Biến hóa này là lần cuối cùng của ảo cảnh.
Đây là một mảnh tinh không, thình lình có vô số cự long đang chém giết địch nhân. Phía chân trời hiện ra vô số cự nhân, vô số hoàng điểu, vô số dị thú, còn có tu sĩ nhân tộc. Còn có không ít dị tộc, thân có hắc dực dạ ma, hồn thân tràn ngập hỏa diễm, các chủng tộc thiên kỳ bách quái đang chiến đấu trong hư không.
Chỉ nhìn qua thì thấy chung quanh ầm ầm dậy sóng.
- Là thượng cổ đại chiến!
Tông Thủ nhíu mày, kiềm chế tâm thần. Cảnh huyết chiến hùng vĩ bao la này trong thời đại trung kỳ Thần Hoàng cũng phát sinh qua hơn mười lần, tử thương vô số. Từ khi chủng tộc cổ xưa ở Vân Hoang biến mất, lần nữa trở lại Vân Giới. Các chủng tộc lục tục đi ra nước ngoài, .
Cơ hồ mỗi cách một năm đều có quy mô to lớn, thiên địa huyết chiến chấn động.
Trong trò chơi cơ hồ có thể mô phỏng hoàn mỹ.
Tông Thủ nhìn thấy cũng không có quá mức kinh dị. Nhíu mày suy ngẫm, cửa ải này hiển nhiên không phải trợ giúp long tộc chiến thắng đại chiến, chuyện này vượt xa năng lực của hắn rồi.
Nhưng mà đáp án trong cuộc đại chiến này hẳn là sinh tồn qua đại chiến.
Suy nghĩ nhất định, Tông Thủ bắt đầu đi lên phía trước. Nhìn thấy cương phong bốn phía quét qua.
Tu vi của hắn quá thấp, cũng chỉ có kiếm hồn là cường hãn.
Chỉ cần chung quanh không có cấp tiên đạo giao thủ, đều có thể sớm phán đoán mà vượt qua.
Lúc trước vẫn còn cách vạn trượng, qua nửa hô hâp đã tới trước mặt.
Long tộc truyền thừa chi địa, bổn ý chính là khảo nghiệm hậu bối long tộc và truyền thừa huyết mạch.
Mà thần thú Kim Sí Đại Bằng chính là tử địch của long tộc.
Trời sinh vạn vật đều có sinh khắc. Mà Kim Sí Đại Bằng trời sinh khắc tất cả long, có lực lượng áp chế!
Mà lôi đình cự long giấu trong cánh tay phải của hắn cũng ẩn ẩn hiện ra ý sợ hãi.
Tông Thủ không chút nghĩ ngợi, chém ra một kiếm. Bạch quang và tử quang quấn nhau bay lên cao.
Cửu Cửu vô ảnh!
Bạch quang chém ra thì có lôi đình vạn trượng, đem hai cự trảo kia chém nát vụn.
Kiếm quang không tắt, trực tiếp phá vỡ bụng của Kim Sí Đại Bằng, đem con thần thú này triệt để xé thành mảnh nhỏ!
Mà Tông Thủ lập tức kêu một tiếng, hơi có vẻ kinh dị. Mạnh mẽ đưa tay lên cao hấp một cái, rồi sau đó chỉ thấy một trái tim đẫm máu rơi vào trong tay của Tông Thủ.
Kim Sí Đại Bằng biến mất, chỉ còn có trái tim được bảo tồn.
- Chẳng lẽ là trái tim của Kim Sí Điểu?
Trên đời này Đại Bằng Kim Sí điểu đã tuyệt tích, chỉ có ở nước ngoài còn một ít. Trong tay hắn tự nhiên không thể nào là thực, chỉ là á loại chứ không phải chân chính.
Thời điểm Tông Thủ kinh ngạc thì lôi đình dực long tiềm phục trong cánh tay của hắn bỗng nhiên thò đầu ra cắn một cái. Đem trái tim này nuốt vào bụng của mình.
Truyền thuyết đại bàng Kim Sí điểu có thể hút tinh hoa của long tộc mà thu hoạch lực lượng. Đặc biệt là gan rồng là thứ nó thích ăn nhất.
Trái lại long tộc lại thích ăn trái tim của đại bằng kim sí điểu, cũng có được ích lợi không nhỏ.
Chẳng những có thể tăng thần thông chi lực, thân thể cũng có thể tăng lên.
Mà lôi đình dực long vào lúc này ăn lấy trái tim này nuốt vào bụng. Tông Thủ có thể cảm giác cánh chim của linh thú hộ giá này biến hóa
Mặc dù không nhìn ra nhưng mà cánh này nhất định càng sáng chói mắt, cũng có thể thu nạp nhiều viêm lực hon nữa.
Lúc này trước mặt có mười mấy bóng người hiện ra, trang phục màu đen, bọn họ đang cầm một xiềng xích màu nâu.
- Tuyệt Long Thành?
Một trong chốc lát Tông Thủ nhận ra người xuất hiện trước mặt Là Tuyệt Long Thành, trả thù mà đến.
Sau một lát mới có chút hiểu được, biết được ở trước mặt chỉ là ảo ảnh.
Một cái Tuyệt Long Thành chưa hẳn tồn tại một vạn bốn ngàn năm, nhưng mà người bắt giết rồng nhất định hơn một vạn bốn ngàn năm trước đã tồn tại.
Tông Thủ khẽ giật mình, sau đó khóe môi nhếch lên.
Mình nên nói cái gì cho phải? Long tộc này đúng là chú trọng giáo dục.
Đây là linh trận hạch tâm của truyền thừa. Hẳn là nhận sai hắn là một con lôi long a.
Trận chiến đầu tiên an bài một lôi đình cự long bát giai, có thể trợ hắn hắn tìm hiểu lực lượng.
Trận chiến thứ hai là an bài tử địch cho hắn.
Trận đấu thứ ba là đám người này, từ bốn phương tám hướng nhao nhao lao tới. Mũi nhọn có móc câu, bề mặt có lưới.
Mười hai tên cường giả bát giai, nếu như là chân linh thất giai bình thường thì hơn phân nửa đầu tiên sẽ bị móc câu xuyên qua, hình thần câu diệt.
Đối với Tông Thủ mà nói so với hai trận đấu trước thì lần này không khó khăn gì. Thân hình lui lại, một một tàn ảnh né tránh móc câu đánh tới. Tay áo của hắn phát lên, có ba trăm sáu mươi lăm kim châm bắn ra ngoài.
Tông Thủ lại nhiệm động chân viêm.
Trong tay của hắn có hỏa diễm hiện ra, rồi sau đó lôi đình màu tím quán chú vào đó.
Thời điểm trận đấu sắp nổ ra thì Tông Thủ ném ra ngoài.
Sau đó tiếng nổ vang vang lên, chỉ thấy hỏa diễm màu đen này đem trọn phạm vi vạn trượng bao phủ lại.
Lôi điện màu tím hiện ra, ba trăm sáu mươi lăm kim châm lóng lánh.
Khắp địa vực truyền ra âm thanh thét lên kinh hãi. Cho dù biết rõ không phải chân thật, nghe vào trong tai cũng làm cho người ta nổi gai ốc.
Hỏa diễm tán đi, cuối cùng một tia điện quang cũng biến mất vô tung. Mà mười hai bóng người bát giai kia hóa thành bụi phấn, tiêu tán trong hư không.
Nhưng mà trong tro cốt lại hiện ra một viên đan dược. Tổng cộng mười hai viên, có màu xanh da trời trơn bóng.
Giống như châu mà không phải châu, giống như ngọc mà không phải ngọc.
Tông Thủ nhíu mày lại, đem chúng thu vào trong tay của mình.
Trong đầu không ngừng sưu tầm trí nhớ.
- Đây là long cốt xá lợi?
Trong truyền thuyết khi thiêu đốt xương rồng đẳng cấp cao, do hắn long cốt biến thành. Đây chính là vật tinh hoa nhất của long tộc.
Nghe nói hơn vạn năm qua Tuyệt Long Thành bắt giết long tộc chính là điên cuồng thu thập vật này.
Xem phẩm giai xá lợi thì ít nhất là long cốt của long tộc dưới tiên đạo.
Diệp Phi Sương nói quả nhiên không sai, nơi truyền thừa này mặt dù bại cũng không sao, nhưng mà thu hoạch chỗ tốt không nhỏ.
Nếu như thắng lợi thì thu được đồ vật càng khả quan.
Lúc này đang sưu tư, lôi đình dực long, lôi long ló đầu ra ánh mắt khát vọng nhìn qua Tông Thủ.
Tông Thủ bật cười, tiện tay đem mười hai viên long cốt xá lợi toàn bộ ném vào trong miệng lôi đình dực long.
Thứ này tuy hắn có chút ít tác dụng. Nhưng mà không sánh được với đầu hộ giá này, cơ hồ mỗi một quả long cốt xá lợi đều có thể làm thân thể của nó càng mạnh hơn nữa.
Tiếp tục đi về phía trước, mới đi ra ba bước Tông Thủ lại sinh ra biến hóa.
- Là lần cuối cùng sao?
Tông Thủ nỉ non một tiếng, nhìn qua trước mắt. Truyền thừa chi địa khảo nghiệm nghe nói có chín lần. Nhưng mà chỉ có bốn lần trước là trong ảo cảnh.
Biến hóa này là lần cuối cùng của ảo cảnh.
Đây là một mảnh tinh không, thình lình có vô số cự long đang chém giết địch nhân. Phía chân trời hiện ra vô số cự nhân, vô số hoàng điểu, vô số dị thú, còn có tu sĩ nhân tộc. Còn có không ít dị tộc, thân có hắc dực dạ ma, hồn thân tràn ngập hỏa diễm, các chủng tộc thiên kỳ bách quái đang chiến đấu trong hư không.
Chỉ nhìn qua thì thấy chung quanh ầm ầm dậy sóng.
- Là thượng cổ đại chiến!
Tông Thủ nhíu mày, kiềm chế tâm thần. Cảnh huyết chiến hùng vĩ bao la này trong thời đại trung kỳ Thần Hoàng cũng phát sinh qua hơn mười lần, tử thương vô số. Từ khi chủng tộc cổ xưa ở Vân Hoang biến mất, lần nữa trở lại Vân Giới. Các chủng tộc lục tục đi ra nước ngoài, .
Cơ hồ mỗi cách một năm đều có quy mô to lớn, thiên địa huyết chiến chấn động.
Trong trò chơi cơ hồ có thể mô phỏng hoàn mỹ.
Tông Thủ nhìn thấy cũng không có quá mức kinh dị. Nhíu mày suy ngẫm, cửa ải này hiển nhiên không phải trợ giúp long tộc chiến thắng đại chiến, chuyện này vượt xa năng lực của hắn rồi.
Nhưng mà đáp án trong cuộc đại chiến này hẳn là sinh tồn qua đại chiến.
Suy nghĩ nhất định, Tông Thủ bắt đầu đi lên phía trước. Nhìn thấy cương phong bốn phía quét qua.
Tu vi của hắn quá thấp, cũng chỉ có kiếm hồn là cường hãn.
Chỉ cần chung quanh không có cấp tiên đạo giao thủ, đều có thể sớm phán đoán mà vượt qua.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.