Chương 432: Lĩnh ngộ kiếm phách. (1)
Khai Hoang
12/06/2014
Trong vạn năm nay, tu vi Long ảnh vẫn như cũ trì trệ không tiến dừng ở thành cảnh thì không có thành tựu kiếm thuật của hắn, sư tôn này bái
cũng không đáng.
Ai sẽ thích vô duyên vô cớ tìm một hiếu đạo ngày ngày hiếu đạo đây?
Bất quá Long ảnh trầm mặc hồi lâu, lúc Tông Thủ âm thầm kỳ quái dùng võ đạo Thánh giả của người này đoán chừng đã tức giậ tới mức bỏ cuộc thì thanh âm già nua truyền đến lần nữa:
- Ôi chao! Tiểu gia hỏa ngươi quá chuẩn! Rõ ràng còn là nhất thành nhất quốc chi chủ Càn Thiên Sơn Yêu Vương. Kế thừa phụ nghiệp về sau ngắn ngủn mấy tháng thời gian chiếm đoạt mấy tỉnh, chiếm cứ tiếp cận một phần ba Đông Lâm Vân Giới. Bất quá cùng Đông Lâm chư tông, đặc biệt là Thượng Tiêu Tông còn có Long Nhược, kết thù kết oán không nhỏ.
Tông Thủ lập tức trợn trắng mắt, nguyên lai lão nhân này đi điều tra gốc gác của mình.
- Ái chà! 160 tức phá vỡ minh kiếm đài, rõ ràng cũng vẽ được ký tự Vận! Ngay cả người như ngươi cũng bỏ qua, không công tiện nghi Thương Sinh Đạo. Người của Lăng Vân tông nên nói là có vận khí không tốt hay la vô cùng ngu xuẩn?
Lời nói đến chỗ này, Long Ảnh lão nhân lại cười cười, bất quá lúc này đây lại có vẻ dỗ dành:
- Tiểu gia hỏa, Thương Sinh Đạo tuy là thế lớn, bất quá từ khi Hi Tử qua đời hôm nay chỉ là đau khổ giãy dụa mà thôi. Ngươi hôm nay còn thiếu một kẻ dựa vào đúng không? Nếu Càn Thiên Sơn xảy ra chuyện gì, Thương Sinh Đạo sẽ không tiện ra mặt...
Hô hấp của Tông Thủ cứng lại, Long Ảnh lão nhân nói mấy câu này thực ra là uy hiếp hắn.
Căn cơ của Càn Thiên Sơn còn yếu, thế lực chưa thành, Thương Sinh Đạo đúng là không quá thuận tiện xuất thủ, cố kỵ rất nhiều. Có Long ảnh trợ giúp, mình cùng Càn Thiên Sơn đều được lợi.
Bất quá chợt Tông Thủ kiềm chế tâm thần, trong lúc vô ý hắn đã có linh cảm phá cỡ vết kiếm cuối cùng của thạch bích.
Long ảnh cũng phát giác dị trạng của mọi người Tông Thủ, hắn cười nói:
- Còn không có bỏ cuộc sao? Không phải ta xem nhẹ ngươi, phía trước không nói nhưng câu cuối cùng này, cho dù là nhân vật tiên cảnh chưa hẳn có thể cởi bỏ. Không có đủ tích lũy kiếm đạo sẽ gây tổn thương cho bản thân.
Tông Thủ không phản bác, hắn lặng yên cầm kiếm, mặc kệ thời gian trôi qua. Cũng không biết trải qua bao lâu, tinh mang trong mắt hắn bỗng dưng tăng vọt.
- Yếu quyết của một kiếm này chính là chữ Điệp đúng không? Vạn năm trước đó, Long ảnh sư tôn ngươi căn bản là chưa từng đem chín loại chân long kiếm quyết chính thức hợp lại duy nhất. Mà chỉ là nhiều loại kiếm ý điệp gia.
Long Ảnh lão nhân lập tức sợ hãi cả kinh nói:
- Ngươi đã giải khai được?
Tiếng nói của hắn vừa dứt, ý niệm càng gần như điên cuồng quán chú đến giống như phát điên đuổi tất cả mọi người ra ngoài quật thất.
Sau đó chỉ một lát sau, Long Ảnh lão nhân rốt cục ý thức được xưng hô của Tông Thủ bất đồng, trong lời nói của hắn tràn ngập vẻ không dám tin:
- Ngươi gọi ta là sư tôn? Long ảnh sư tôn?
Tông Thủ im lặng, Long ảnh thì cười ha ha khoái ý điên cuồng. Sau đó lại 'Hắc' một tiếng, mở miệng răn dạy:
- Thủ nhi, ngươi không hiểu sự tình, áo quyết chí cao của kiếm đạo này há có thể đơn giản như thế. May mắn chính là vi sư phản ứng nhanh chờ ngươi phá vỡ câu đố kia thì quá thiệt rồi. Bất quá câu kia của ngươi mới nói cũng đúng cũng không đúng. Vạn năm trước đó Long ảnh ta xác thực không cách nào làm được nhưng vạn năm sau thì chưa chắc.
Lông mày Tông Thủ nhíu lại, cũng không đi hỏi lại càng không phân tâm tại lúc này. Suy nghĩ của hắn cực tốc vận chuyển một cách điên cuồng. Vô số đoạn ngắn kiếm quyết, vô số kiếm thuật Áo Nghĩa hiện lên trong đầu của hắn.
Mãi tới khi những đoạn ngắn những hình ảnh dừng lại toàn bộ tụ kết xuất một tuyến ngân. Tông Thủ mới đâm ra một kiếm cuối cùng, trong động quật lại truyền ra một tiếng rồng ngâm cực lớn.
Bất quá lúc này đây cũng không phát ra từ phù điêu chân long mà là sau lưng của Tông Thủ, cửu đầu long ảnh tức giận rít gào, phảng phất muốn chấn thiên liệt địa.
Kiếm quang màu tím kia đâm ra chín cái vào long nhãn, liên tiếp không dứt, dường như là một kiếm!
Đây chính là ảo diệu cuối cùng của cửu cửu long ảnh kiếm, chín loại kiếm quyết, trọng điệp làm một!
Vẽ rồng điểm mắt, cự long trên bức tường đại phóng linh quang, sau đó cả bức tường bỗng nhiên sụp đổ.
Một đoàn quang hoa bỗng nhiên dâng lên nhảy vào Long ảnh không trọn vẹn.
Tiếp theo long thân hư ảo không thật đột nhiên trở nên ngưng thực vô cùng. Trong đôi mắt nó cũng thoáng hiện linh quang, đầu rồng cực lớn hạ xuống phía Tông Thủ dò xét.
Thanh âm của Long Ảnh lão nhân vang lên lần hai:
- Tiểu tử ngươi không ngờ lĩnh ngộ ảo diệu của kiếm phách. Chỉ một bước đã có cảnh giới như thế.
Tâm niệm của Tông Thủ cũng trôi chảy, hắn ở kiếp trước đã nhờ trò chơi Thần Hoàng nắm giữ kiếm phách không sai biệt lắm. Thậm chí cấp độ kiếm hồn còn có chút tạo nghệ.
Chỉ là trong hiện thực có rất nhiều khác biệt, thật nhiều quy tắc, rất nhiều hiện tượng đều không thể hiện ra trong hoàn cảnh giả thuyết, mà hắn chỉ thiếu những thứ đó mà thôi.
Bức tường này có tác dụng y hệt một kiếm vẽ rồng điểm mắt với hắn khiến cho Kiếm phách trước kia hắn nắm giữ không trọn vẹn rốt cục nguyên vẹn, ngày hôm nay phá Vách tường bay ra.
...
Bên ngoài Tụ Long Sơn, mấy vị bát giai cường giả lơ lửng giữa không trung, sắc mặt khác nhau.
- Ta nhận ra kẻ này, chính là Yêu Vương kế nhiệm Càn Thiên Sơn tên gọi Tông Thủ. Có người nói hắn là phế vật không cách nào tu hành, cũng có người nói hắn là kiếm đạo kỳ tài vạn năm khó gặp thật sự khó phân biệt thiệt giả. Nghe nói một năm trước đó, kẻ này từng tiến về Đan Linh Sơn muốn bái nhập làm môn hạ Lăng Vân tông.
Người nói chuyện chính là một vị bát giai cường giả Đạo Danh Tông. Vừa nói dứt lời, một bên hơi hàm dị sắc nhìn Linh Liệt chân nhân.
Không chỉ người này, những cường giả khác biết được cũng có thần sắc khác thường.
Trong mắt Linh Liệt chân nhân hơi lộ vẻ tức giận, tâm tình hắn giờ khắc này cũng phức tạp đến cực điểm.
Tông Thủ từng tiến tới Lăng Vân tông bái sư, kết quả lại là bất đắc dĩ rời đi. Không sai biệt lắm toàn bộ Đông Lâm Vân Giới mọi người đều biết.
Đám người Lăng Vân tông lần này, quả thật có chút đuối lý. Tông Vị Nhiên năm đó từng viện thủ đệ tử Lăng Vân ai cũng rõ, trong Vân Giới không phải là chuyện bí mật gì.
Bất quá nếu chỉ là như thế, đám người Lăng Vân tông tối đa cũng thì là bị người ta cười nhạo vài tiếng mà thôi.
Nhưng hết lần này tới lần khác Tông Thủ tại một tháng trước đó đại bại liên quân thành bỗng nhiên nổi tiếng.
Giờ phút này phá giải câu đố cửu cửu long ảnh kiếm của Long Ảnh lão nhân lưu lại, chuyện này càng khiến người ngoài nhìn vào.
Linh Liệt chân nhân thậm chí đoán được, nếu Tông Thủ thực sự có được truyền thừa của Long Ảnh lão nhân thì tình cảnh của đám người Lăng Vân tông như thế nào.
Nhi tử của ân nhân đệ tử trong tông môn tới bái sư lại bị đám người Lăng Vân tông vô lý trục xuất.
Ai sẽ thích vô duyên vô cớ tìm một hiếu đạo ngày ngày hiếu đạo đây?
Bất quá Long ảnh trầm mặc hồi lâu, lúc Tông Thủ âm thầm kỳ quái dùng võ đạo Thánh giả của người này đoán chừng đã tức giậ tới mức bỏ cuộc thì thanh âm già nua truyền đến lần nữa:
- Ôi chao! Tiểu gia hỏa ngươi quá chuẩn! Rõ ràng còn là nhất thành nhất quốc chi chủ Càn Thiên Sơn Yêu Vương. Kế thừa phụ nghiệp về sau ngắn ngủn mấy tháng thời gian chiếm đoạt mấy tỉnh, chiếm cứ tiếp cận một phần ba Đông Lâm Vân Giới. Bất quá cùng Đông Lâm chư tông, đặc biệt là Thượng Tiêu Tông còn có Long Nhược, kết thù kết oán không nhỏ.
Tông Thủ lập tức trợn trắng mắt, nguyên lai lão nhân này đi điều tra gốc gác của mình.
- Ái chà! 160 tức phá vỡ minh kiếm đài, rõ ràng cũng vẽ được ký tự Vận! Ngay cả người như ngươi cũng bỏ qua, không công tiện nghi Thương Sinh Đạo. Người của Lăng Vân tông nên nói là có vận khí không tốt hay la vô cùng ngu xuẩn?
Lời nói đến chỗ này, Long Ảnh lão nhân lại cười cười, bất quá lúc này đây lại có vẻ dỗ dành:
- Tiểu gia hỏa, Thương Sinh Đạo tuy là thế lớn, bất quá từ khi Hi Tử qua đời hôm nay chỉ là đau khổ giãy dụa mà thôi. Ngươi hôm nay còn thiếu một kẻ dựa vào đúng không? Nếu Càn Thiên Sơn xảy ra chuyện gì, Thương Sinh Đạo sẽ không tiện ra mặt...
Hô hấp của Tông Thủ cứng lại, Long Ảnh lão nhân nói mấy câu này thực ra là uy hiếp hắn.
Căn cơ của Càn Thiên Sơn còn yếu, thế lực chưa thành, Thương Sinh Đạo đúng là không quá thuận tiện xuất thủ, cố kỵ rất nhiều. Có Long ảnh trợ giúp, mình cùng Càn Thiên Sơn đều được lợi.
Bất quá chợt Tông Thủ kiềm chế tâm thần, trong lúc vô ý hắn đã có linh cảm phá cỡ vết kiếm cuối cùng của thạch bích.
Long ảnh cũng phát giác dị trạng của mọi người Tông Thủ, hắn cười nói:
- Còn không có bỏ cuộc sao? Không phải ta xem nhẹ ngươi, phía trước không nói nhưng câu cuối cùng này, cho dù là nhân vật tiên cảnh chưa hẳn có thể cởi bỏ. Không có đủ tích lũy kiếm đạo sẽ gây tổn thương cho bản thân.
Tông Thủ không phản bác, hắn lặng yên cầm kiếm, mặc kệ thời gian trôi qua. Cũng không biết trải qua bao lâu, tinh mang trong mắt hắn bỗng dưng tăng vọt.
- Yếu quyết của một kiếm này chính là chữ Điệp đúng không? Vạn năm trước đó, Long ảnh sư tôn ngươi căn bản là chưa từng đem chín loại chân long kiếm quyết chính thức hợp lại duy nhất. Mà chỉ là nhiều loại kiếm ý điệp gia.
Long Ảnh lão nhân lập tức sợ hãi cả kinh nói:
- Ngươi đã giải khai được?
Tiếng nói của hắn vừa dứt, ý niệm càng gần như điên cuồng quán chú đến giống như phát điên đuổi tất cả mọi người ra ngoài quật thất.
Sau đó chỉ một lát sau, Long Ảnh lão nhân rốt cục ý thức được xưng hô của Tông Thủ bất đồng, trong lời nói của hắn tràn ngập vẻ không dám tin:
- Ngươi gọi ta là sư tôn? Long ảnh sư tôn?
Tông Thủ im lặng, Long ảnh thì cười ha ha khoái ý điên cuồng. Sau đó lại 'Hắc' một tiếng, mở miệng răn dạy:
- Thủ nhi, ngươi không hiểu sự tình, áo quyết chí cao của kiếm đạo này há có thể đơn giản như thế. May mắn chính là vi sư phản ứng nhanh chờ ngươi phá vỡ câu đố kia thì quá thiệt rồi. Bất quá câu kia của ngươi mới nói cũng đúng cũng không đúng. Vạn năm trước đó Long ảnh ta xác thực không cách nào làm được nhưng vạn năm sau thì chưa chắc.
Lông mày Tông Thủ nhíu lại, cũng không đi hỏi lại càng không phân tâm tại lúc này. Suy nghĩ của hắn cực tốc vận chuyển một cách điên cuồng. Vô số đoạn ngắn kiếm quyết, vô số kiếm thuật Áo Nghĩa hiện lên trong đầu của hắn.
Mãi tới khi những đoạn ngắn những hình ảnh dừng lại toàn bộ tụ kết xuất một tuyến ngân. Tông Thủ mới đâm ra một kiếm cuối cùng, trong động quật lại truyền ra một tiếng rồng ngâm cực lớn.
Bất quá lúc này đây cũng không phát ra từ phù điêu chân long mà là sau lưng của Tông Thủ, cửu đầu long ảnh tức giận rít gào, phảng phất muốn chấn thiên liệt địa.
Kiếm quang màu tím kia đâm ra chín cái vào long nhãn, liên tiếp không dứt, dường như là một kiếm!
Đây chính là ảo diệu cuối cùng của cửu cửu long ảnh kiếm, chín loại kiếm quyết, trọng điệp làm một!
Vẽ rồng điểm mắt, cự long trên bức tường đại phóng linh quang, sau đó cả bức tường bỗng nhiên sụp đổ.
Một đoàn quang hoa bỗng nhiên dâng lên nhảy vào Long ảnh không trọn vẹn.
Tiếp theo long thân hư ảo không thật đột nhiên trở nên ngưng thực vô cùng. Trong đôi mắt nó cũng thoáng hiện linh quang, đầu rồng cực lớn hạ xuống phía Tông Thủ dò xét.
Thanh âm của Long Ảnh lão nhân vang lên lần hai:
- Tiểu tử ngươi không ngờ lĩnh ngộ ảo diệu của kiếm phách. Chỉ một bước đã có cảnh giới như thế.
Tâm niệm của Tông Thủ cũng trôi chảy, hắn ở kiếp trước đã nhờ trò chơi Thần Hoàng nắm giữ kiếm phách không sai biệt lắm. Thậm chí cấp độ kiếm hồn còn có chút tạo nghệ.
Chỉ là trong hiện thực có rất nhiều khác biệt, thật nhiều quy tắc, rất nhiều hiện tượng đều không thể hiện ra trong hoàn cảnh giả thuyết, mà hắn chỉ thiếu những thứ đó mà thôi.
Bức tường này có tác dụng y hệt một kiếm vẽ rồng điểm mắt với hắn khiến cho Kiếm phách trước kia hắn nắm giữ không trọn vẹn rốt cục nguyên vẹn, ngày hôm nay phá Vách tường bay ra.
...
Bên ngoài Tụ Long Sơn, mấy vị bát giai cường giả lơ lửng giữa không trung, sắc mặt khác nhau.
- Ta nhận ra kẻ này, chính là Yêu Vương kế nhiệm Càn Thiên Sơn tên gọi Tông Thủ. Có người nói hắn là phế vật không cách nào tu hành, cũng có người nói hắn là kiếm đạo kỳ tài vạn năm khó gặp thật sự khó phân biệt thiệt giả. Nghe nói một năm trước đó, kẻ này từng tiến về Đan Linh Sơn muốn bái nhập làm môn hạ Lăng Vân tông.
Người nói chuyện chính là một vị bát giai cường giả Đạo Danh Tông. Vừa nói dứt lời, một bên hơi hàm dị sắc nhìn Linh Liệt chân nhân.
Không chỉ người này, những cường giả khác biết được cũng có thần sắc khác thường.
Trong mắt Linh Liệt chân nhân hơi lộ vẻ tức giận, tâm tình hắn giờ khắc này cũng phức tạp đến cực điểm.
Tông Thủ từng tiến tới Lăng Vân tông bái sư, kết quả lại là bất đắc dĩ rời đi. Không sai biệt lắm toàn bộ Đông Lâm Vân Giới mọi người đều biết.
Đám người Lăng Vân tông lần này, quả thật có chút đuối lý. Tông Vị Nhiên năm đó từng viện thủ đệ tử Lăng Vân ai cũng rõ, trong Vân Giới không phải là chuyện bí mật gì.
Bất quá nếu chỉ là như thế, đám người Lăng Vân tông tối đa cũng thì là bị người ta cười nhạo vài tiếng mà thôi.
Nhưng hết lần này tới lần khác Tông Thủ tại một tháng trước đó đại bại liên quân thành bỗng nhiên nổi tiếng.
Giờ phút này phá giải câu đố cửu cửu long ảnh kiếm của Long Ảnh lão nhân lưu lại, chuyện này càng khiến người ngoài nhìn vào.
Linh Liệt chân nhân thậm chí đoán được, nếu Tông Thủ thực sự có được truyền thừa của Long Ảnh lão nhân thì tình cảnh của đám người Lăng Vân tông như thế nào.
Nhi tử của ân nhân đệ tử trong tông môn tới bái sư lại bị đám người Lăng Vân tông vô lý trục xuất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.