Chương 454: Lôi Đình Dực Giao. (2)
Khai Hoang
15/06/2014
Hắn cũng không cầu mỹ quan, chỉ cần dùng tốt là được. Mỗi căn hương
dây này đều được bôi đầy dược bùn kịch độc này, bên ngoài bôi một tầng
dược bùn màu xanh này lại dùng linh pháp đốt lên, chỉ cần lấy giọt sương còn sót lại thì xem như Bách Lý Thanh Tịnh Hương đã luyện thành.
Thời điểm Tông Thủ luyện dược thì dùng dược phải nói là mười phần, đều lựa chọn những tài liệu tốt nhất. Mà giờ khắc này chế hương thì càng hận hương này càng mạnh càng tốt. Bởi vậy thời điểm chế thành hương dây thì phẩm chất to chừng ngón tay, bề ngoài cũng khó coi một chút. Phía trên bỏ một chút kim phấn, cũng là vật độc môn của Đan Linh Tông, là giáp xác bò cạp vàng cực độc mài nhỏ mà thành. Nghe nói chỉ cần không phải độc vật thuộc tính hàn, dược lực độc vật khác sẽ tăng thêm ba thành.
Mà khó khăn lắm Tông Thủ mới sử dụng hết dược bùn, chế thành mười bốn cây Bách Lý Thanh Tịnh Hương.
Linh giác của Tông Thủ cảm ứng được một cổ kình phong từ dưới núi phóng lên. Chỉ qua một lát đã tới trước mặt hắn.
Sau đó thân ảnh này hiện ra, đúng là Tông Nguyên, giờ phút này hắn nhíu mày lại, mang theo vài phần ngưng trọng nói:
- Quân thượng, đạo nhân kia sợ rằng không nhịn được.
Tông Thủ nhíu mày, ánh mắt nhìn qua phía dưới. Chỉ thấy một khu đất trống không có gì đáng thu hút.
Nhưng nếu cẩn thận dùng linh thức điều tra lại có thể cảm giác được ở trên tầng đất đó đang có ngàn vạn con kiến âm thần ẩn nấp.
Chỉ bởi vì cố kỵ Long Ảnh lão nhân cho nên giờ phút này chưa từng hiện thân công kích mà thôi.
Nhưng mà giờ phút này trong khu vực này lại an tĩnh dị thường, an tĩnh tới mức làm cho người ta bất an.
Chôn ở dưới đất chính là ngàn vạn con kiến, nói hắn ẩn nấp không bằng nói là tụ lực chờ phát động.
Nghĩ chân nhân sao? Quả nhiên là không chịu nổi rồi.
Tông Thủ lạnh giọng cười cười, ngược lại cũng không có để ý. Bởi chuyện này nằm trong dự liệu của hắn, ở bên ngoài đầm lầy chắc Củi Nguyên đã nhận được tin tức nên tụ tập binh mã.
Xem ra Nghĩ chân nhân mấy ngày trước không động thủ thì đoán chừng sẽ không làm được gì nữa.
- Không sao!
Mặc dù là lúc trước hắn cũng có biện pháp thoát thân đấy.
Có Ngụy Húc tặng cho miếng lệnh bài tông môn, một xuyên qua không gian và thời gian là có thể xuyên qua đi tới Thương Sinh Cảnh.
Huống chi giờ phút này hắn lại có Bách Lý Thanh Tịnh Hương, thời điểm luyện thành không cần tránh lui.
Từ trong túi càn khôn đem cái pháp đàn kia ra ngoài, Tông Thủ miệng niệm chân ngôn, lại bấm linh giác, từ trong tay có một đoàn linh quang hiện ra ngoài, cái pháp đàn nho nhỏ trong chốc lát thể tích tăng gấp trăm lần, hóa thành mười trượng lớn nhỏ.
Vẫn như trước kia, co lại thành phạm vi trăm trượng hiện ra cái tháp màu vàng.
Nhưng mà lúc này lại có phạm vi mười trượng cao năm trượng. Mộc án nến hương trên đó biến thành chân thật.
Mà trên tế đàn có một đồ án thất tinh. Chung quanh có vô số ngôi sao làm nền, có xu thế chúng tính củng nguyệt.
Tông Thủ thu hồi lô đỉnh lại, leo lên pháp đàn nhìn qua bốn phía sau đó nhíu mày lại.
Không chỉ phía dưới có đồ án thất tinh mà thôi. Chung quanh phía trên thạch lam lại có đồ án lấy kim hệ làm chủ, ngũ hành làm phụ.
Bắc đẩu chủ sát, Long Nhược xem ra chuẩn bị đi lên con đường kiếm tu chi đạo.
Trong lòng của hắn hiện ra thần sắc quái dị, trước kia hắn từng thắng không ít Linh Sư, trong đó có mấy người thân gia hào phú chuẩn bị pháp đàn.
Nhưng mà với thân phận Linh Sư thì chỉ mượn lực của pháp đàn đấu pháp với người ta vẫn có uy lực khai thiên ích địa.
Pháp đàn này lúc trước tế luyện không ai biệt lắm, giờ phút này cũng không cần tốn nhiều công phu. Chỉ thấy bảy cán cờ cắm ở bốn phía pháp đàn.
Trong đó kim thủy hỏa lôi bốn chữ chân phù, trong túi càn khôn của Long Nhược đã có rồi. Mà ba phù ‘ tịnh ’, ‘ thôn ’, ‘ vận ’ là do Tông Thủ tạm thời chế thành nên vô cùng thô ráp, tối đa chỉ có thể sử dụng năm sáu lần mà thôi. Nhưng mà ứng phó trận chiến ngày hôm nay đã đủ rồi.
Rồi sau đó Tông Thủ lại vỗ nhẹ lên cánh tay của mình. Chỉ thấy một đầu long ảnh bỗng nhiên từ cánh tay trái bay vút ra ngoài.
Đứng đầu là Lôi Đình Dực Giao, ba ngày trước rốt cục tỉnh táo lại, nó đã triệt để dung hợp máu huyết của Lôi Đình Cự Long. Mà hai giọt máu của thần cảnh Chân Long cũng không phải dễ dàng luyện hóa hấp thu, chỉ có thể tạm thời cất giữ.
Giờ phút này thân hình của hắn đã hóa thành nửa cánh tay lớn nhỏ, hóa thành hiện tại, dài ngắn chừng mười trượng.
Có lân có giác, có râu dài theo gió bồng bềnh. Trên người có lôi đình lập lòe lộ ra thần sắc vô cùng uy nghiêm. Đã cực giống những cự long kia.
Trong lòng Tông Thủ biết rõ cho dù thân hình như thế nào thì Lôi Đình Dực Giao vẫn chỉ là thuồng luồng mà thôi, cho dù đã gần tới vô hạn thì khả năng chỉ cần tiến vào giai vị tiếp theo mới có long thể. Mà chiên lực thần thông của nó vẫn kém thần long chính thức một đoạn.
Lôi Đình Dực Giao hiện thân thì thần hồn vẫn khuếch tán ra ngoài bao phủ phạm vi trăm trượng. Đầu long to lớn nhìn qua Tông Thủ một cái, rồi sau đó tựu quay quanh lại nhìn qua pháp đàn. Lại nhìn qua phía dưới với thần sắc đề phòng.
Sau khi phân phó cho nó xong Tông Thủ lại liên tục đánh ra mấy đạo linh phù, gia trì lên người của Lôi Đình Dực Giao, khiến cho điện mang lóng lánh không ít.
Trong ánh mắt Tông Thủ hiện ra tinh quang óng ánh, ẩn lộ ra thần sắc chờ mong.
Vì giữ bí mật cho nên đầu Lôi Đình Dực Giao này sau khi thức tỉnh hắn còn chưa từng tận mắt nhìn thấy thực lực của nó rốt cuộc là như thế nào.
Cải tạo thân hình lại tiến cấp thất giai, từ xà hóa giao. Kỳ thật thực lực mạnh hẳn không kém hơn Hắc Giao của Long Nhược đâu, cho dù chỉ có thực lực tương đương thì hôm nay cũng đủ giúp hắn vượt qua ngày hôm nay.
Lại vung tay lên, một con gấu bạc hiện ra ngoài, bỗng nhiên hiện thân đứng trang nghiêm bên ngoài tế đàn.
Mà đầu Yêu Nhãn Ngân Hùng này tuy thân là thú hồn nhưng sau khi biến dị thì chiến lực cũng có thể so được với cường giả Huyền Vũ tông đỉnh phong.
Đồng dạng đánh ra mấy đạo linh phù dán lên người gấu bạc. Tông Thủ lúc này lại nhìn qua Tông Nguyên cười cười.
- Ở bên kia làm cái gì? Còn không lên đàn hộ pháp cho ta?
Trong mắt Tông Nguyên hiện ra vẻ kinh ngạc rồi biến mất, cũng không chần chờ, trực tiếp bay vút lên lên, leo lên Thất Tinh Pháp Đàn.
Mà Tông Thủ cũng cầm kiếm gỗ đào ngàn năm lên, hắn vỗ nhẹ một cái sao đó quát một chữ "Khởi".
Tòa tế đàn này quả nhiên bay vút lên, bay lên cao chừng mười trượng.
Phía tây Tụ Long Sơn gần biển, khoảng cách chỉ chừng hai trăm lý (100 km). Cố nhiên cách Kiền Thiên Sơn quốc vực xa hơn một ít. Nhưng mà trong mây tất cả đều là không vực, những con kiên kia dù có bổn sự lớn cũng không thể bay a.
Trong mây mù trải rộng và hơi nước nồng đậm, cũng chính là vật khắc chế những con kiến này.
Quả nhiên qua nửa canh giờ thì hai người Tông Thủ đã nhìn thấy biển ở xa xa.
Thời điểm Tông Thủ luyện dược thì dùng dược phải nói là mười phần, đều lựa chọn những tài liệu tốt nhất. Mà giờ khắc này chế hương thì càng hận hương này càng mạnh càng tốt. Bởi vậy thời điểm chế thành hương dây thì phẩm chất to chừng ngón tay, bề ngoài cũng khó coi một chút. Phía trên bỏ một chút kim phấn, cũng là vật độc môn của Đan Linh Tông, là giáp xác bò cạp vàng cực độc mài nhỏ mà thành. Nghe nói chỉ cần không phải độc vật thuộc tính hàn, dược lực độc vật khác sẽ tăng thêm ba thành.
Mà khó khăn lắm Tông Thủ mới sử dụng hết dược bùn, chế thành mười bốn cây Bách Lý Thanh Tịnh Hương.
Linh giác của Tông Thủ cảm ứng được một cổ kình phong từ dưới núi phóng lên. Chỉ qua một lát đã tới trước mặt hắn.
Sau đó thân ảnh này hiện ra, đúng là Tông Nguyên, giờ phút này hắn nhíu mày lại, mang theo vài phần ngưng trọng nói:
- Quân thượng, đạo nhân kia sợ rằng không nhịn được.
Tông Thủ nhíu mày, ánh mắt nhìn qua phía dưới. Chỉ thấy một khu đất trống không có gì đáng thu hút.
Nhưng nếu cẩn thận dùng linh thức điều tra lại có thể cảm giác được ở trên tầng đất đó đang có ngàn vạn con kiến âm thần ẩn nấp.
Chỉ bởi vì cố kỵ Long Ảnh lão nhân cho nên giờ phút này chưa từng hiện thân công kích mà thôi.
Nhưng mà giờ phút này trong khu vực này lại an tĩnh dị thường, an tĩnh tới mức làm cho người ta bất an.
Chôn ở dưới đất chính là ngàn vạn con kiến, nói hắn ẩn nấp không bằng nói là tụ lực chờ phát động.
Nghĩ chân nhân sao? Quả nhiên là không chịu nổi rồi.
Tông Thủ lạnh giọng cười cười, ngược lại cũng không có để ý. Bởi chuyện này nằm trong dự liệu của hắn, ở bên ngoài đầm lầy chắc Củi Nguyên đã nhận được tin tức nên tụ tập binh mã.
Xem ra Nghĩ chân nhân mấy ngày trước không động thủ thì đoán chừng sẽ không làm được gì nữa.
- Không sao!
Mặc dù là lúc trước hắn cũng có biện pháp thoát thân đấy.
Có Ngụy Húc tặng cho miếng lệnh bài tông môn, một xuyên qua không gian và thời gian là có thể xuyên qua đi tới Thương Sinh Cảnh.
Huống chi giờ phút này hắn lại có Bách Lý Thanh Tịnh Hương, thời điểm luyện thành không cần tránh lui.
Từ trong túi càn khôn đem cái pháp đàn kia ra ngoài, Tông Thủ miệng niệm chân ngôn, lại bấm linh giác, từ trong tay có một đoàn linh quang hiện ra ngoài, cái pháp đàn nho nhỏ trong chốc lát thể tích tăng gấp trăm lần, hóa thành mười trượng lớn nhỏ.
Vẫn như trước kia, co lại thành phạm vi trăm trượng hiện ra cái tháp màu vàng.
Nhưng mà lúc này lại có phạm vi mười trượng cao năm trượng. Mộc án nến hương trên đó biến thành chân thật.
Mà trên tế đàn có một đồ án thất tinh. Chung quanh có vô số ngôi sao làm nền, có xu thế chúng tính củng nguyệt.
Tông Thủ thu hồi lô đỉnh lại, leo lên pháp đàn nhìn qua bốn phía sau đó nhíu mày lại.
Không chỉ phía dưới có đồ án thất tinh mà thôi. Chung quanh phía trên thạch lam lại có đồ án lấy kim hệ làm chủ, ngũ hành làm phụ.
Bắc đẩu chủ sát, Long Nhược xem ra chuẩn bị đi lên con đường kiếm tu chi đạo.
Trong lòng của hắn hiện ra thần sắc quái dị, trước kia hắn từng thắng không ít Linh Sư, trong đó có mấy người thân gia hào phú chuẩn bị pháp đàn.
Nhưng mà với thân phận Linh Sư thì chỉ mượn lực của pháp đàn đấu pháp với người ta vẫn có uy lực khai thiên ích địa.
Pháp đàn này lúc trước tế luyện không ai biệt lắm, giờ phút này cũng không cần tốn nhiều công phu. Chỉ thấy bảy cán cờ cắm ở bốn phía pháp đàn.
Trong đó kim thủy hỏa lôi bốn chữ chân phù, trong túi càn khôn của Long Nhược đã có rồi. Mà ba phù ‘ tịnh ’, ‘ thôn ’, ‘ vận ’ là do Tông Thủ tạm thời chế thành nên vô cùng thô ráp, tối đa chỉ có thể sử dụng năm sáu lần mà thôi. Nhưng mà ứng phó trận chiến ngày hôm nay đã đủ rồi.
Rồi sau đó Tông Thủ lại vỗ nhẹ lên cánh tay của mình. Chỉ thấy một đầu long ảnh bỗng nhiên từ cánh tay trái bay vút ra ngoài.
Đứng đầu là Lôi Đình Dực Giao, ba ngày trước rốt cục tỉnh táo lại, nó đã triệt để dung hợp máu huyết của Lôi Đình Cự Long. Mà hai giọt máu của thần cảnh Chân Long cũng không phải dễ dàng luyện hóa hấp thu, chỉ có thể tạm thời cất giữ.
Giờ phút này thân hình của hắn đã hóa thành nửa cánh tay lớn nhỏ, hóa thành hiện tại, dài ngắn chừng mười trượng.
Có lân có giác, có râu dài theo gió bồng bềnh. Trên người có lôi đình lập lòe lộ ra thần sắc vô cùng uy nghiêm. Đã cực giống những cự long kia.
Trong lòng Tông Thủ biết rõ cho dù thân hình như thế nào thì Lôi Đình Dực Giao vẫn chỉ là thuồng luồng mà thôi, cho dù đã gần tới vô hạn thì khả năng chỉ cần tiến vào giai vị tiếp theo mới có long thể. Mà chiên lực thần thông của nó vẫn kém thần long chính thức một đoạn.
Lôi Đình Dực Giao hiện thân thì thần hồn vẫn khuếch tán ra ngoài bao phủ phạm vi trăm trượng. Đầu long to lớn nhìn qua Tông Thủ một cái, rồi sau đó tựu quay quanh lại nhìn qua pháp đàn. Lại nhìn qua phía dưới với thần sắc đề phòng.
Sau khi phân phó cho nó xong Tông Thủ lại liên tục đánh ra mấy đạo linh phù, gia trì lên người của Lôi Đình Dực Giao, khiến cho điện mang lóng lánh không ít.
Trong ánh mắt Tông Thủ hiện ra tinh quang óng ánh, ẩn lộ ra thần sắc chờ mong.
Vì giữ bí mật cho nên đầu Lôi Đình Dực Giao này sau khi thức tỉnh hắn còn chưa từng tận mắt nhìn thấy thực lực của nó rốt cuộc là như thế nào.
Cải tạo thân hình lại tiến cấp thất giai, từ xà hóa giao. Kỳ thật thực lực mạnh hẳn không kém hơn Hắc Giao của Long Nhược đâu, cho dù chỉ có thực lực tương đương thì hôm nay cũng đủ giúp hắn vượt qua ngày hôm nay.
Lại vung tay lên, một con gấu bạc hiện ra ngoài, bỗng nhiên hiện thân đứng trang nghiêm bên ngoài tế đàn.
Mà đầu Yêu Nhãn Ngân Hùng này tuy thân là thú hồn nhưng sau khi biến dị thì chiến lực cũng có thể so được với cường giả Huyền Vũ tông đỉnh phong.
Đồng dạng đánh ra mấy đạo linh phù dán lên người gấu bạc. Tông Thủ lúc này lại nhìn qua Tông Nguyên cười cười.
- Ở bên kia làm cái gì? Còn không lên đàn hộ pháp cho ta?
Trong mắt Tông Nguyên hiện ra vẻ kinh ngạc rồi biến mất, cũng không chần chờ, trực tiếp bay vút lên lên, leo lên Thất Tinh Pháp Đàn.
Mà Tông Thủ cũng cầm kiếm gỗ đào ngàn năm lên, hắn vỗ nhẹ một cái sao đó quát một chữ "Khởi".
Tòa tế đàn này quả nhiên bay vút lên, bay lên cao chừng mười trượng.
Phía tây Tụ Long Sơn gần biển, khoảng cách chỉ chừng hai trăm lý (100 km). Cố nhiên cách Kiền Thiên Sơn quốc vực xa hơn một ít. Nhưng mà trong mây tất cả đều là không vực, những con kiên kia dù có bổn sự lớn cũng không thể bay a.
Trong mây mù trải rộng và hơi nước nồng đậm, cũng chính là vật khắc chế những con kiến này.
Quả nhiên qua nửa canh giờ thì hai người Tông Thủ đã nhìn thấy biển ở xa xa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.