Chương 597: Lực tẫn mà dừng
Khai Hoang
11/07/2014
Xa xa lại là kiếm quang minh hưởng, làm rối loạn suy nghĩ của Lôi Động.
Chỉ thấy tình hình trong sân lại biến đổi. Tuyệt Dục vừa lúc chặn được một lần đột kích của Sơ Tuyết.
Xích Diễm đầy trời, nhưng lần này Tuyệt Dục, lại chỉ rời khỏi mười hai trượng!
Theo hai luồng bóng kiếm kia không ngừng đan vào biến ảo, Tuyệt Dục lui ra ngày càng ít
Mười hai trượng, mười một trượng, mười trượng!
Lông mày Tô Thần cũng có chút nhảy lên:
- Xem ra đã ổn định lại.
Lôi Động cũng nhẹ gật đầu, xa xa vị kia cũng biết được. Dù kiếm thuật của hắn có Phiêu Miểu khó dò thế nào, đối với cảm giác của Sơ Tuyết cũng hoàn toàn không có hiệu quả.
Dứt khoát thay đổi phong cách lúc trước! Đơn giản trực tiếp đại khai đại hợp. Kiếm tốc về sau tăng vọt gần vài lần, mặc dù vẫn còn đau khổ ngăn cản nhưng đã có thể thong dong ứng đối. Bước chân càng ổn, kiếm triều hắc vụ kia cũng lần nữa bắt đầu khuếch trương.
Chỉ là sau khi đến mười trượng thì Tuyệt Dục lại không cách nào lui về sau một bước nào nữa.
Kiếm thuật của Sơ Tuyết lúc này đã thăng hoa. Kiếm Đầu tiên thì linh động phiêu dật tựa như Thiên Ngoại phi tiên, lúc này cũng giống như đã dung nhập vào trong kiếm thuật của nàng vậy
Vô cùng nhẹ nhàng, kiếm thức cũng không hề khô khan, huy sái tự nhiên. Cơ hồ mỗi một kiếm đánh ra đều mang theo một loại linh vận làm lòng người chấn động. Kiếm lộ cũng càng thêm khó dò, không cách nào phát giác ra quỹ tích..
Càng khiến lòng người kinh hãi là loại kiếm ý này, cùng mấy loại kiếm ý thần thú mà nàng nắm giữ dĩ nhiên toàn bộ đều không xung đột.
Nhìn qua kiếm qu ang cực kỳ nhẹ nhàng, lại sáng chói vô cùng kia, trong đầu Lôi Động liền hiện lên một câu.
Một người giỏi tấn công, khi động ở trên chín tầng trời! Vô tích vô tung, không thê tìm kiếm!
- Tốt một cái linh huyễn kiếm ý, cùng Tuyết Sơ có thể nói là ông trời tác hợp!
Lại quét nhìn đám người quan chiến bốn phía, mọi người đều có thần sắc khác nhau.
Trong đó hơn phân nửa, đều vôc ùng khó coi.
Tử địch của Thương Sinh Đạo trải rộng Vân Giới. Đối với đa số người mà nói, Thương Sinh Đạo mỗi khi nhiều thêm một anh tài như Thủy Lăng Ba Phương Văn đều là một tin tức xấu đến không thể xấu hơn.
Cái này có nghĩa là Thương Sinh Ma Tông trong suy nghĩ bọn hắn tương lai mấy ngàn năm, địa vị đều sẽ vững như Thái Sơn, không thể lay động.
- Hắc! Vận khí của nữ oa này thật đúng là tốt đến biến thái!
Đột nhiên, phụ cận có một thanh âm cảm khái truyền đến. Tô Thần và Lôi Động bị hắn nhắc nhở, nội tâm đều khẽ nhúc nhích, lần nữa nhìn kỹ về phía trong tràng. Rồi sau đó trong con ngươi cũng lộ ra vài phần kinh ngạc.
Quả nhiên như người kia nói, vận khí của Sơ Tuyết thật sự quá tốt.
Mỗi khi hai kiếm giao kích, kẽ nứt thời không sinh ra phương hướng đều không phải là bên phía Sơ Tuyết, phảng phất như nó có ý thức của mình, đều tận lực tránh đi thân hình Sơ Tuyết, càng s không ảnh hưởng đến kiếm lộ của nàng.
Mà mỗi một lần xuất kiếm thì thành phần tỉ lệ Thiên Địa chi linh ở chung quanh chung quy đều vừa đúng.
Khiến Sơ Tuyết có thể nhẹ nhõm điều khiển, có thể tụ tập đến đầy đủ Ngũ Hành chi linh, khiến mỗi kiếm của nàng đều có thể đạt đến trạng thái tốt nhất, mười thành kiếm thế lại có thể có mười hai thành uy năng!
Nếu thật là vận khí cũng thôi đi, chỉ có thể nói số phận của nha đầu kia cũng quá tốt.
Nhưng nếu là nàng tận lực điều khiển, vậy thì không khỏi có chút đáng sợ rồi!
Mà Sơ Tuyết lúc này, cũng tựa hồ lâm vào một loại trạng thái vô cùng huyền dị, giống như là đốn ngộ, lại như bay lên..
Hai mắt mờ mịt, không có tiêu cự. Nhưng mỗi một kiếm đâm ra, đều càng thêm có linh vận, góc độ cũng càng xảo trá.
Nửa đường biến hóa, càng khó có thể suy đoán, đánh thẳng chỗ hiểm, càng thêm hiểm độc..
Một kiếm hơn một kiếm, căn bản không cách nào chống cự!
Tô Thần thấy thế trên trán mồ hôi lạnh đầm đìa, cũng may đối thủ của Sơ Tuyết lúc này là Kiếm Công Tử Tuyệt Dục.
Đổi lại là hắn, chỉ sợ nhiều nhất chỉ có thể ngăn cản cô bé này năm kiếm thôi.
Cũng dần dần nhập thần, một trận chiến này đặc sắc khiến người phải kinh hỉ. Hắn thu hoạch rất nhiều, đã vượt qua tất cả kinh nghiệm hắn quan sát Tuyệt Dục khiêu chiến thánh địa tông môn top 5.
Lần này trở về, nếu có thể tĩnh tâm tìm hiểu, tất có thể khiến tạo nghệ kiếm thuật tăng vọt.
Trong nội tâm đếm thầm, lúc khó khăn lắm đến số 145 thì Tô Thần bỗng dưng tỉnh lại.
Nghe được thanh âm kiếm mình hoàn toàn khác trước, càng thêm bén nhọn thê lương. Vô luận Ngũ Hành Linh Kiếm hay là kiếm bản rộng màu đen trong tay Tuyệt Dục đều đang thê minh.
- Một trăm bốn mươi lăm kiếm, lui 1600 trượng!
Một người vừa đến thất giai lại buộc Kiếm Công Tử danh chấn Vân Giới, cơ hồ không đâu địch nổi lùi lại gần mười trượng!
Mà lúc này tất cả mọi người đều im lặng. Ngoại trừ thanh âm hai kiếm giao kích ra cũng không còn tiếng nào nữa, cây kim rơi xuống cũng có thể nghe được.
Trong tràng dù là người tu vị thấp nhất giờ phút này cũng là ý thức được, thời điểm mấu chốt nhất đã đến
Tuyệt Dục ngừng chân tại chỗ, đứng thẳng bất động. Kiếm quang màu đen kia cũng trong chớp mắt này bỗng dưng bộc phát, trăm ngàn bóng kiếm như nước thủy triều ép cho không gian vốn ổn định trong phạm vi trăm trượng gần như bạo liệt, ke hở khắp nơi. Một mảnh kẽ nứt màu đen dài hẹp như cự mãng lan khắp bốn phía.
Hắc triều vòng lại, bóng kiếm ngàn trượng, triệt để nuốt lấy Sơ Tuyết ở bên ngoài mấy trượng.
Lúc này Sơ Tuyết cũng bị bóng kiếm kia kích thích, tiêu cự trong mắt dần dần khôi phục, tựa hồ phảng phất thanh tỉnh lại từ trạng thái đốn ngộ vậy.
Bất quá trong giây lát tiếp theo, cặp đồng tử kia lần nữa dựng thẳng lên, trạng thái phảng phất như khi vừa bắt đầu một kiếm đầu tiên vậy.
Năm đầu linh thú hộ giá sau lưng khí tức cũng bỗng nhiên biến ảo. Đều thoáng thu vào, vừa quay lại trạng thái cân đối, rồi sau đó lại phảng phất như dung làm một thể, từng đạo phù văn cùng đường cong màu vàng thoáng hiện giữa năm đầu linh thú.
Khiến toàn thân Sơ Tuyết đều bao phủ trong một tầng ánh xanh rực rỡ. Vũ dực tụ thành sau lưng cũng hiện ra ngũ sắc linh quang, cực kỳ huyễn lệ
Mà kiếm của Sơ Tuyết cũng vào lúc này, lần nữa chém ra!
Ngũ Linh Kiếm - Thú Hợp!
Tông Thủ dạy thì một kiếm này là khó nắm giữ nhất trong Ngũ Linh Kiếm, Sơ Tuyết cũng chưa bao giờ chính thức nắm giữ một kiếm này, giờ phút này lại có thể thi triển ra dễ dàng.
Mà một kiếm này đánh xuống lại có xu thể như Ngân Hà áp xuống, mang theo ngũ sắc linh quang đầy trơi, sáng ngời chói mắt, tựa hồ cưỡng ép mở ra cả phiến Thiên Địa!
Kiếm triều như sóng lớn lúc trước cũng bị phân thành hai mảnh.
Rồi sau đó một tiếng trầm đục vang lên, thời gian bích chướng vốn vững chắc kia đều đang vỡ vụn.
Mà Tuyệt Dục cũng lảo đảo trở ra, lúc này lại phảng phất như lực tẫn, không thể khống chế bước chân.
Mãi cho đến khi ra ngoài trăm trượng mới lần nữa dừng lại. Thần sắc khó coi, mà kiếm bản rộng trong tay cũng bị chém ra một cái lổ hổng.
Chỉ thấy tình hình trong sân lại biến đổi. Tuyệt Dục vừa lúc chặn được một lần đột kích của Sơ Tuyết.
Xích Diễm đầy trời, nhưng lần này Tuyệt Dục, lại chỉ rời khỏi mười hai trượng!
Theo hai luồng bóng kiếm kia không ngừng đan vào biến ảo, Tuyệt Dục lui ra ngày càng ít
Mười hai trượng, mười một trượng, mười trượng!
Lông mày Tô Thần cũng có chút nhảy lên:
- Xem ra đã ổn định lại.
Lôi Động cũng nhẹ gật đầu, xa xa vị kia cũng biết được. Dù kiếm thuật của hắn có Phiêu Miểu khó dò thế nào, đối với cảm giác của Sơ Tuyết cũng hoàn toàn không có hiệu quả.
Dứt khoát thay đổi phong cách lúc trước! Đơn giản trực tiếp đại khai đại hợp. Kiếm tốc về sau tăng vọt gần vài lần, mặc dù vẫn còn đau khổ ngăn cản nhưng đã có thể thong dong ứng đối. Bước chân càng ổn, kiếm triều hắc vụ kia cũng lần nữa bắt đầu khuếch trương.
Chỉ là sau khi đến mười trượng thì Tuyệt Dục lại không cách nào lui về sau một bước nào nữa.
Kiếm thuật của Sơ Tuyết lúc này đã thăng hoa. Kiếm Đầu tiên thì linh động phiêu dật tựa như Thiên Ngoại phi tiên, lúc này cũng giống như đã dung nhập vào trong kiếm thuật của nàng vậy
Vô cùng nhẹ nhàng, kiếm thức cũng không hề khô khan, huy sái tự nhiên. Cơ hồ mỗi một kiếm đánh ra đều mang theo một loại linh vận làm lòng người chấn động. Kiếm lộ cũng càng thêm khó dò, không cách nào phát giác ra quỹ tích..
Càng khiến lòng người kinh hãi là loại kiếm ý này, cùng mấy loại kiếm ý thần thú mà nàng nắm giữ dĩ nhiên toàn bộ đều không xung đột.
Nhìn qua kiếm qu ang cực kỳ nhẹ nhàng, lại sáng chói vô cùng kia, trong đầu Lôi Động liền hiện lên một câu.
Một người giỏi tấn công, khi động ở trên chín tầng trời! Vô tích vô tung, không thê tìm kiếm!
- Tốt một cái linh huyễn kiếm ý, cùng Tuyết Sơ có thể nói là ông trời tác hợp!
Lại quét nhìn đám người quan chiến bốn phía, mọi người đều có thần sắc khác nhau.
Trong đó hơn phân nửa, đều vôc ùng khó coi.
Tử địch của Thương Sinh Đạo trải rộng Vân Giới. Đối với đa số người mà nói, Thương Sinh Đạo mỗi khi nhiều thêm một anh tài như Thủy Lăng Ba Phương Văn đều là một tin tức xấu đến không thể xấu hơn.
Cái này có nghĩa là Thương Sinh Ma Tông trong suy nghĩ bọn hắn tương lai mấy ngàn năm, địa vị đều sẽ vững như Thái Sơn, không thể lay động.
- Hắc! Vận khí của nữ oa này thật đúng là tốt đến biến thái!
Đột nhiên, phụ cận có một thanh âm cảm khái truyền đến. Tô Thần và Lôi Động bị hắn nhắc nhở, nội tâm đều khẽ nhúc nhích, lần nữa nhìn kỹ về phía trong tràng. Rồi sau đó trong con ngươi cũng lộ ra vài phần kinh ngạc.
Quả nhiên như người kia nói, vận khí của Sơ Tuyết thật sự quá tốt.
Mỗi khi hai kiếm giao kích, kẽ nứt thời không sinh ra phương hướng đều không phải là bên phía Sơ Tuyết, phảng phất như nó có ý thức của mình, đều tận lực tránh đi thân hình Sơ Tuyết, càng s không ảnh hưởng đến kiếm lộ của nàng.
Mà mỗi một lần xuất kiếm thì thành phần tỉ lệ Thiên Địa chi linh ở chung quanh chung quy đều vừa đúng.
Khiến Sơ Tuyết có thể nhẹ nhõm điều khiển, có thể tụ tập đến đầy đủ Ngũ Hành chi linh, khiến mỗi kiếm của nàng đều có thể đạt đến trạng thái tốt nhất, mười thành kiếm thế lại có thể có mười hai thành uy năng!
Nếu thật là vận khí cũng thôi đi, chỉ có thể nói số phận của nha đầu kia cũng quá tốt.
Nhưng nếu là nàng tận lực điều khiển, vậy thì không khỏi có chút đáng sợ rồi!
Mà Sơ Tuyết lúc này, cũng tựa hồ lâm vào một loại trạng thái vô cùng huyền dị, giống như là đốn ngộ, lại như bay lên..
Hai mắt mờ mịt, không có tiêu cự. Nhưng mỗi một kiếm đâm ra, đều càng thêm có linh vận, góc độ cũng càng xảo trá.
Nửa đường biến hóa, càng khó có thể suy đoán, đánh thẳng chỗ hiểm, càng thêm hiểm độc..
Một kiếm hơn một kiếm, căn bản không cách nào chống cự!
Tô Thần thấy thế trên trán mồ hôi lạnh đầm đìa, cũng may đối thủ của Sơ Tuyết lúc này là Kiếm Công Tử Tuyệt Dục.
Đổi lại là hắn, chỉ sợ nhiều nhất chỉ có thể ngăn cản cô bé này năm kiếm thôi.
Cũng dần dần nhập thần, một trận chiến này đặc sắc khiến người phải kinh hỉ. Hắn thu hoạch rất nhiều, đã vượt qua tất cả kinh nghiệm hắn quan sát Tuyệt Dục khiêu chiến thánh địa tông môn top 5.
Lần này trở về, nếu có thể tĩnh tâm tìm hiểu, tất có thể khiến tạo nghệ kiếm thuật tăng vọt.
Trong nội tâm đếm thầm, lúc khó khăn lắm đến số 145 thì Tô Thần bỗng dưng tỉnh lại.
Nghe được thanh âm kiếm mình hoàn toàn khác trước, càng thêm bén nhọn thê lương. Vô luận Ngũ Hành Linh Kiếm hay là kiếm bản rộng màu đen trong tay Tuyệt Dục đều đang thê minh.
- Một trăm bốn mươi lăm kiếm, lui 1600 trượng!
Một người vừa đến thất giai lại buộc Kiếm Công Tử danh chấn Vân Giới, cơ hồ không đâu địch nổi lùi lại gần mười trượng!
Mà lúc này tất cả mọi người đều im lặng. Ngoại trừ thanh âm hai kiếm giao kích ra cũng không còn tiếng nào nữa, cây kim rơi xuống cũng có thể nghe được.
Trong tràng dù là người tu vị thấp nhất giờ phút này cũng là ý thức được, thời điểm mấu chốt nhất đã đến
Tuyệt Dục ngừng chân tại chỗ, đứng thẳng bất động. Kiếm quang màu đen kia cũng trong chớp mắt này bỗng dưng bộc phát, trăm ngàn bóng kiếm như nước thủy triều ép cho không gian vốn ổn định trong phạm vi trăm trượng gần như bạo liệt, ke hở khắp nơi. Một mảnh kẽ nứt màu đen dài hẹp như cự mãng lan khắp bốn phía.
Hắc triều vòng lại, bóng kiếm ngàn trượng, triệt để nuốt lấy Sơ Tuyết ở bên ngoài mấy trượng.
Lúc này Sơ Tuyết cũng bị bóng kiếm kia kích thích, tiêu cự trong mắt dần dần khôi phục, tựa hồ phảng phất thanh tỉnh lại từ trạng thái đốn ngộ vậy.
Bất quá trong giây lát tiếp theo, cặp đồng tử kia lần nữa dựng thẳng lên, trạng thái phảng phất như khi vừa bắt đầu một kiếm đầu tiên vậy.
Năm đầu linh thú hộ giá sau lưng khí tức cũng bỗng nhiên biến ảo. Đều thoáng thu vào, vừa quay lại trạng thái cân đối, rồi sau đó lại phảng phất như dung làm một thể, từng đạo phù văn cùng đường cong màu vàng thoáng hiện giữa năm đầu linh thú.
Khiến toàn thân Sơ Tuyết đều bao phủ trong một tầng ánh xanh rực rỡ. Vũ dực tụ thành sau lưng cũng hiện ra ngũ sắc linh quang, cực kỳ huyễn lệ
Mà kiếm của Sơ Tuyết cũng vào lúc này, lần nữa chém ra!
Ngũ Linh Kiếm - Thú Hợp!
Tông Thủ dạy thì một kiếm này là khó nắm giữ nhất trong Ngũ Linh Kiếm, Sơ Tuyết cũng chưa bao giờ chính thức nắm giữ một kiếm này, giờ phút này lại có thể thi triển ra dễ dàng.
Mà một kiếm này đánh xuống lại có xu thể như Ngân Hà áp xuống, mang theo ngũ sắc linh quang đầy trơi, sáng ngời chói mắt, tựa hồ cưỡng ép mở ra cả phiến Thiên Địa!
Kiếm triều như sóng lớn lúc trước cũng bị phân thành hai mảnh.
Rồi sau đó một tiếng trầm đục vang lên, thời gian bích chướng vốn vững chắc kia đều đang vỡ vụn.
Mà Tuyệt Dục cũng lảo đảo trở ra, lúc này lại phảng phất như lực tẫn, không thể khống chế bước chân.
Mãi cho đến khi ra ngoài trăm trượng mới lần nữa dừng lại. Thần sắc khó coi, mà kiếm bản rộng trong tay cũng bị chém ra một cái lổ hổng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.