Chương 732: Muốn cầu hoà
Khai Hoang
01/08/2014
Mà càng về sau thì Tông Thủ càng có cảm giác vui vẻ.
Có thể là ở cùng với Tông Thủ từ lúc bắt đầu tập võ nên trong lúc kích chiến tiểu gia hỏa này lại có thể vận dụng vài phần mô phỏng từ kiếm ý của hắn.
Kích đấu chỉ giằng co một khắc đã chấm dứt.
Một kim một ngân hai quang ảnh đồng loạt lơ lửng giữa không trung.
Chỉ thấy một cái cánh tay đao của chỉ thẳng mi tâm của Hàm Hi, chỗ chạm vào giáp xác xuyên thấu qua nhưng chưa làm đối phương bị thương. Khí tức của Hàm Hi dị thường lạnh lẽo, thần sắc như khối băng.
Tiểu Kim không quan tâm, mắt bày ra khinh miệt và vài phần uy hiếp mới thu hồi đao.
Sau đó vẫy bay về phía Tông Thủ, nó hóa thành một khối mềm nhũn rơi vào tay hắn rồi không ngừng cọ xát như đang nịnh nọt kể công: Khen ta một cái đi!
Tông Thủ nhịn không được cười to, hắn biết Tiểu Kim xuất chiến là xuất đầu cho mình, có lẽ nó giống Lôi Đình Dực Long rất bất mãn với Thánh Hỏa Ngân Nghĩ.
Lôi Đình Dực Long ngưng tụ long thân, sau khi tấn chức thì trước tiên chính là uy hiếp Hàm Hi. Mà Tiểu Kim cũng giống như thế, trực tiếp khiêu chiến chính diện đánh bại chèn ép ngạo khí của Hàm Hi.
Kỳ thật hắn tự có có biện pháp hàng phục Hàm Hi, không cần chúng tương trợ.
Bất quá tâm ý này, không hổ là được chủ nhân nuôi từ nhỏ tới lớn. Không tệ, không tệ
Tâm niệm vừa động, Tông Thủ nhớ tới vài tia Kiếm ý Tiểu Kim mô phỏng, tuy rất thô thiển nhưng trong số tinh thú chỉ sợ là độc nhất.
Không biết ngày sau nào có thể mô phỏng ra nhân hình.
Vạn vật thiên biến vạn hóa có thể mô phỏng hết thảy sinh linh trên thế giới, ngoại trừ nhân loại siêu việt chủng tộc khác thì thân hình cũng tương tự tinh thú cấp thấp.
Dùng năng lực của Vạn vật tự nhiên có thể nhẹ nhõm làm được.
Bất quá Tông Thủ lúc này muốn Tiểu Kim tập theo võ đạo của hắn thì sẽ như thế nào.
Đợi lúc Tông Thủ từ thất thần bừng tỉnh thì Tiểu Kim đã hóa thành một tầng màng mỏng bao trùm trên cánh tay của hắn.
Mà Hàm Hi cũng một lần nữa về trong tay áo Tông Thủ, chỉ là cao ngạo ngày xưa giảm đi mấy phần, dị thường trầm mặc, thần niệm cũng ảm đạm vô cùng.
Tông Thủ cười cười chẳng muốn đi quản. Hắn ngự kiếm bay lên trời tiếp tục đi về phía tây, bay được mấy trăm dặm hắn đột nhiên chau mày nhìn về phía nam.
Chỉ thấy bên kia có một đạo âm khí bàng bạc như trụ cột bay thẳng đến chân trời.
Hắn nhớ chỗ đó là nơi chôn thi thể của Củng Hân Nhiên, nhìn lại thì thấy trong vòng trăm dặm lực hút cơ hồ hóa thành thực chất dẫn tới vô số Tà Linh tử vật.
- Âm mạch này hình như lại tăng nhiều hơn chút ít?
Tông Thủ nhíu mày hơi suy nghĩ liền biết chuyện này hơn phân nửa là bởi vì linh triều tương khởi mà có.
Âm mạch dưới mặt đất bị dẫn đến tận đây mới hình thành. Cho dù hắn không thông trừ tà tích ma thuật cũng biết tình hình này sợ là có chút không ổn.
Theo như thuyết pháp của Kim Bất Hối, thời điểm Củng Hân Nhiên xuất thế là vài năm sau nhưng hôm nay sao có cảm giác sắp phá quan thế?
Trước kia đây là phiền toái của Lăng Vân tông khi đó hắn nhìn có chút hả hê. Lúc này toàn bộ Đông Lâm Vân Lục đều do hắn quản hạt.
Củng Hân Nhiên biến thành phiền phức của hắn, đúng là cười không nổi.
Quả nhiên là mọi chuyện đều có nhân quả, chính mình tự tay tạo nên thì phải xắn tay lên mà giải quyết.
Cùng một thời gian, phía trên một tòa cung điện lơ lửng ở trong Vân Hải.
Ca Hàm Vận bình tĩnh nhìn mây mù trước người cuốn động biến hóa, trong mắt nàng không có tiêu cự, đờ đẫn lạnh lùng.
Lửa nóng bức người lộ ra vài phần khí chất thê lãnh phảng phất lúc này ở Vân Cung
Đìu hiu quạnh quẽ vô cùng!
Ngày xưa các nơi đều có thể thấy được đệ tử Lăng Vân tông trong nội cung tìm kiếm địa phương tu hành, nghiên tập võ đạo linh pháp.
Lúc này liếc nhìn qua chỉ có thưa thớt ba năm người mà thôi. Hơn nữa phần lớn là không yên lòng, mặt ẩn lộ vẻ lo lắng.
Mãi tới khi Nghiêm Phi Bạch dạo bước đi tới phía sau của nàng, trong mắt Ca Hàm mới khôi phục thêm vài phần thần thái. Vận
- Nghị sự đã xong?
Thấy Nghiêm Phi Bạch lúc này có thể đứng ở đây, vì thế câu này nàng chỉ vô thức hỏi ý mà thôi.
Ca Hàm Vận quay người lại, thần sắc vẫn mang theo vài phần hoảng hốt.
- Nói như vậy, Linh Vi Tử sư thúc tổ cùng Long Nhược sư thúc thật sự đều đã vẫn lạc trên núi tại Thượng Tiêu?
- Ừ!
Nghiêm Phi Bạch gật nhẹ đầu, thần sắc so với mấy ngày trước thì trầm ổn hơn một chút.
- Không chỉ là sư thúc tổ, 400 lục giai đạo binh Lăng Vân tông ta và 2000 tu sĩ đi theo đều chết hết. Nghe nói Long Nhược sư thúc và tính cả Thượng Tiêu Tông một vị cửu giai Linh tu là bị vị Yêu Vương kia dùng một kiếm chém chết. Đáng thương cho sư thúc cả đời này hận thấu xương Tông Thủ nhưng tới cuối cùng, nghe nói ngay cả nhìn cũng không đã bị chém chết. Ngược lại Hàn Nghịch Thủy cũng là bị vị Yêu Vương kia chém ngang lưng.
Ca Hàm Vận không biết lời ấy của Nghiêm Phi Bạch rốt cuộc là ý gì. Nghe như là trào phúng nhưng trong giọng nói lại không nửa phần mỉa mai, bất quá nàng lúc này cũng chỉ có vài lần duyên phận với sư thúc nên cũng không đau lòng lắm.
Ước chừng từ Long Nhược bởi vì mình mà giận chó đánh mèo, do kị sinh hận, mất tâm bình tĩnh thì nhất định là kết quả như vậy.
Thở dài một tiếng nhẹ nhàng, Ca Hàm Vận lại tiếp tục hỏi:
- Như vậy mấy vị trưởng lão quyết định như thế nào?
- Chưởng môn mới đã thoái vị rồi! Trừng phạt diện bích chín trăm năm để phạt hắn!
Thời điểm dứt lời, ở trong Vân Cung truyền ra vài tiếng chuông vang, bất quá lúc này càng khiến trong nội cung quạnh quẽ càng thêm thê lương.
Đây là tuyên cáo âm thanh cuối cùng của Dịch chưởng môn Lăng Vân tông, Nghiêm Phi Bạch ổn định lại mới lên tiếng:
- Do Tổ Nhân Cuồng sư thúc chấp chưởng Lăng Vân, ta làm thủ tịch đệ tử, hạ nhiệm chưởng giáo hậu tuyển. Lăng Vân tông từ hôm nay cũng rời khỏi Đông Lâm Vân Lục. Ý tứ của Tông môn là đàm phán với vị Yêu Vương Càn Thiên Sơn một chút kia...
Ca Hàm Vận giật mình trong lòng, "Đàm luận một chút" tức là cầu hòa rồi.
Lúc này Lăng Vân tông đã không còn sức chống cự Càn Thiên Sơn, nhớ tới Đông Lâm Vân Lục nàng cảm thây rét run toàn thân.
Lăng Vân tông có gần hai ngàn ngoại môn đệ tử, cũng có đệ tử môn nhân gia tộc rắc rối khó gỡ.
Một lần lui, tinh anh vạn năm Lăng Vân tông như nước chảy đi.
Nhớ tới 2000 đồng môn chết thảm trên núi Thượng Tiêu, Ca Hàm Vận không khỏi đau thương phẫn hận nói:
- Chẳng lẽ núi hài cốt của 2000 đồng môn trên núi Thượng Tiêu lại để vậy?
Trong lòng nàng đối với Tông Thủ vẫn rất tán thưởng cũng mừng rỡ vì ánh mắt của mình.
Lên Đan Linh Sơn, thiếu niên dùng một kiếm sỉ nhục tông môn quả nhiên không giống phàm tục.
Song mạch thân, Thiên Nhân chi chướng, tàn hồn thân thể cũng không có thể ngăn được hắn
Hai năm sau nhất phi trùng thiên, ngạo thị giới này!
Nhưng mà trong lồng ngực nàng lúc này lại chỉ cảm thấy là nặng nề dị thường.
- Dù sao cũng là Lăng Vân tông ta tính toán trước.
Có thể là ở cùng với Tông Thủ từ lúc bắt đầu tập võ nên trong lúc kích chiến tiểu gia hỏa này lại có thể vận dụng vài phần mô phỏng từ kiếm ý của hắn.
Kích đấu chỉ giằng co một khắc đã chấm dứt.
Một kim một ngân hai quang ảnh đồng loạt lơ lửng giữa không trung.
Chỉ thấy một cái cánh tay đao của chỉ thẳng mi tâm của Hàm Hi, chỗ chạm vào giáp xác xuyên thấu qua nhưng chưa làm đối phương bị thương. Khí tức của Hàm Hi dị thường lạnh lẽo, thần sắc như khối băng.
Tiểu Kim không quan tâm, mắt bày ra khinh miệt và vài phần uy hiếp mới thu hồi đao.
Sau đó vẫy bay về phía Tông Thủ, nó hóa thành một khối mềm nhũn rơi vào tay hắn rồi không ngừng cọ xát như đang nịnh nọt kể công: Khen ta một cái đi!
Tông Thủ nhịn không được cười to, hắn biết Tiểu Kim xuất chiến là xuất đầu cho mình, có lẽ nó giống Lôi Đình Dực Long rất bất mãn với Thánh Hỏa Ngân Nghĩ.
Lôi Đình Dực Long ngưng tụ long thân, sau khi tấn chức thì trước tiên chính là uy hiếp Hàm Hi. Mà Tiểu Kim cũng giống như thế, trực tiếp khiêu chiến chính diện đánh bại chèn ép ngạo khí của Hàm Hi.
Kỳ thật hắn tự có có biện pháp hàng phục Hàm Hi, không cần chúng tương trợ.
Bất quá tâm ý này, không hổ là được chủ nhân nuôi từ nhỏ tới lớn. Không tệ, không tệ
Tâm niệm vừa động, Tông Thủ nhớ tới vài tia Kiếm ý Tiểu Kim mô phỏng, tuy rất thô thiển nhưng trong số tinh thú chỉ sợ là độc nhất.
Không biết ngày sau nào có thể mô phỏng ra nhân hình.
Vạn vật thiên biến vạn hóa có thể mô phỏng hết thảy sinh linh trên thế giới, ngoại trừ nhân loại siêu việt chủng tộc khác thì thân hình cũng tương tự tinh thú cấp thấp.
Dùng năng lực của Vạn vật tự nhiên có thể nhẹ nhõm làm được.
Bất quá Tông Thủ lúc này muốn Tiểu Kim tập theo võ đạo của hắn thì sẽ như thế nào.
Đợi lúc Tông Thủ từ thất thần bừng tỉnh thì Tiểu Kim đã hóa thành một tầng màng mỏng bao trùm trên cánh tay của hắn.
Mà Hàm Hi cũng một lần nữa về trong tay áo Tông Thủ, chỉ là cao ngạo ngày xưa giảm đi mấy phần, dị thường trầm mặc, thần niệm cũng ảm đạm vô cùng.
Tông Thủ cười cười chẳng muốn đi quản. Hắn ngự kiếm bay lên trời tiếp tục đi về phía tây, bay được mấy trăm dặm hắn đột nhiên chau mày nhìn về phía nam.
Chỉ thấy bên kia có một đạo âm khí bàng bạc như trụ cột bay thẳng đến chân trời.
Hắn nhớ chỗ đó là nơi chôn thi thể của Củng Hân Nhiên, nhìn lại thì thấy trong vòng trăm dặm lực hút cơ hồ hóa thành thực chất dẫn tới vô số Tà Linh tử vật.
- Âm mạch này hình như lại tăng nhiều hơn chút ít?
Tông Thủ nhíu mày hơi suy nghĩ liền biết chuyện này hơn phân nửa là bởi vì linh triều tương khởi mà có.
Âm mạch dưới mặt đất bị dẫn đến tận đây mới hình thành. Cho dù hắn không thông trừ tà tích ma thuật cũng biết tình hình này sợ là có chút không ổn.
Theo như thuyết pháp của Kim Bất Hối, thời điểm Củng Hân Nhiên xuất thế là vài năm sau nhưng hôm nay sao có cảm giác sắp phá quan thế?
Trước kia đây là phiền toái của Lăng Vân tông khi đó hắn nhìn có chút hả hê. Lúc này toàn bộ Đông Lâm Vân Lục đều do hắn quản hạt.
Củng Hân Nhiên biến thành phiền phức của hắn, đúng là cười không nổi.
Quả nhiên là mọi chuyện đều có nhân quả, chính mình tự tay tạo nên thì phải xắn tay lên mà giải quyết.
Cùng một thời gian, phía trên một tòa cung điện lơ lửng ở trong Vân Hải.
Ca Hàm Vận bình tĩnh nhìn mây mù trước người cuốn động biến hóa, trong mắt nàng không có tiêu cự, đờ đẫn lạnh lùng.
Lửa nóng bức người lộ ra vài phần khí chất thê lãnh phảng phất lúc này ở Vân Cung
Đìu hiu quạnh quẽ vô cùng!
Ngày xưa các nơi đều có thể thấy được đệ tử Lăng Vân tông trong nội cung tìm kiếm địa phương tu hành, nghiên tập võ đạo linh pháp.
Lúc này liếc nhìn qua chỉ có thưa thớt ba năm người mà thôi. Hơn nữa phần lớn là không yên lòng, mặt ẩn lộ vẻ lo lắng.
Mãi tới khi Nghiêm Phi Bạch dạo bước đi tới phía sau của nàng, trong mắt Ca Hàm mới khôi phục thêm vài phần thần thái. Vận
- Nghị sự đã xong?
Thấy Nghiêm Phi Bạch lúc này có thể đứng ở đây, vì thế câu này nàng chỉ vô thức hỏi ý mà thôi.
Ca Hàm Vận quay người lại, thần sắc vẫn mang theo vài phần hoảng hốt.
- Nói như vậy, Linh Vi Tử sư thúc tổ cùng Long Nhược sư thúc thật sự đều đã vẫn lạc trên núi tại Thượng Tiêu?
- Ừ!
Nghiêm Phi Bạch gật nhẹ đầu, thần sắc so với mấy ngày trước thì trầm ổn hơn một chút.
- Không chỉ là sư thúc tổ, 400 lục giai đạo binh Lăng Vân tông ta và 2000 tu sĩ đi theo đều chết hết. Nghe nói Long Nhược sư thúc và tính cả Thượng Tiêu Tông một vị cửu giai Linh tu là bị vị Yêu Vương kia dùng một kiếm chém chết. Đáng thương cho sư thúc cả đời này hận thấu xương Tông Thủ nhưng tới cuối cùng, nghe nói ngay cả nhìn cũng không đã bị chém chết. Ngược lại Hàn Nghịch Thủy cũng là bị vị Yêu Vương kia chém ngang lưng.
Ca Hàm Vận không biết lời ấy của Nghiêm Phi Bạch rốt cuộc là ý gì. Nghe như là trào phúng nhưng trong giọng nói lại không nửa phần mỉa mai, bất quá nàng lúc này cũng chỉ có vài lần duyên phận với sư thúc nên cũng không đau lòng lắm.
Ước chừng từ Long Nhược bởi vì mình mà giận chó đánh mèo, do kị sinh hận, mất tâm bình tĩnh thì nhất định là kết quả như vậy.
Thở dài một tiếng nhẹ nhàng, Ca Hàm Vận lại tiếp tục hỏi:
- Như vậy mấy vị trưởng lão quyết định như thế nào?
- Chưởng môn mới đã thoái vị rồi! Trừng phạt diện bích chín trăm năm để phạt hắn!
Thời điểm dứt lời, ở trong Vân Cung truyền ra vài tiếng chuông vang, bất quá lúc này càng khiến trong nội cung quạnh quẽ càng thêm thê lương.
Đây là tuyên cáo âm thanh cuối cùng của Dịch chưởng môn Lăng Vân tông, Nghiêm Phi Bạch ổn định lại mới lên tiếng:
- Do Tổ Nhân Cuồng sư thúc chấp chưởng Lăng Vân, ta làm thủ tịch đệ tử, hạ nhiệm chưởng giáo hậu tuyển. Lăng Vân tông từ hôm nay cũng rời khỏi Đông Lâm Vân Lục. Ý tứ của Tông môn là đàm phán với vị Yêu Vương Càn Thiên Sơn một chút kia...
Ca Hàm Vận giật mình trong lòng, "Đàm luận một chút" tức là cầu hòa rồi.
Lúc này Lăng Vân tông đã không còn sức chống cự Càn Thiên Sơn, nhớ tới Đông Lâm Vân Lục nàng cảm thây rét run toàn thân.
Lăng Vân tông có gần hai ngàn ngoại môn đệ tử, cũng có đệ tử môn nhân gia tộc rắc rối khó gỡ.
Một lần lui, tinh anh vạn năm Lăng Vân tông như nước chảy đi.
Nhớ tới 2000 đồng môn chết thảm trên núi Thượng Tiêu, Ca Hàm Vận không khỏi đau thương phẫn hận nói:
- Chẳng lẽ núi hài cốt của 2000 đồng môn trên núi Thượng Tiêu lại để vậy?
Trong lòng nàng đối với Tông Thủ vẫn rất tán thưởng cũng mừng rỡ vì ánh mắt của mình.
Lên Đan Linh Sơn, thiếu niên dùng một kiếm sỉ nhục tông môn quả nhiên không giống phàm tục.
Song mạch thân, Thiên Nhân chi chướng, tàn hồn thân thể cũng không có thể ngăn được hắn
Hai năm sau nhất phi trùng thiên, ngạo thị giới này!
Nhưng mà trong lồng ngực nàng lúc này lại chỉ cảm thấy là nặng nề dị thường.
- Dù sao cũng là Lăng Vân tông ta tính toán trước.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.