Thần Hoàng

Chương 456: Nghĩ triều mênh mông. (1)

Khai Hoang

15/06/2014

- Ta nhìn ngươi đúng là không biết trời cao đất rộng! Thực cho rằng trên Tụ Long Sơn đánh bại Long Nhược, được Long Ảnh lão nhân thu nhận làm môn hạ. Trong cả Vân Giới này có thể tung hoành không cố kỵ sao? Cho rằng dựa vào Thất Tinh Pháp Đàn và một đầu lôi đình cự giao là ta không làm gì được ngươi sao?

Nghĩ chân nhân ‘ xùy ’ cười lạnh một tiếng, tràn ngập thần sắc khinh thường trên mặt. Nhưng mà ánh mắt của hắn vẫn nhìn chằm chằm vào Thất Tinh Pháp Đàn dưới thân Tông Thủ.

Linh khí pháp đàn này có trăm ngàn đạo hào quang. Những tiểu túi càn khôn này đều bị chư tông thế gia ở Vân Giới lũng đoạn, mặc dù dùng thực lực cường hoành của hắn đến nay mới thôi cũng vô duyên.

Ánh mắt dần dần nóng bỏng, khôi phục thần sắc tĩnh mịch.

- Người khác cố kỵ ngươi là chủ một quốc gia, giết ngươi sợ rằng tổn hại bản thân. Nghĩ chân nhân ta không có nửa điểm sợ hãi! Ngươi đã nhất định phải tìm chết, ta thành toàn cho ngươi là được...

Ngón tay chỉ lên thì hàng trăm con kiến bay tới, sau đó cả trăm con kiến này bay lên mấy trăm trượng vượt qua pháp đàn.

Lôi Đình Dực Giao cũng gầm lên giận dữ. Chân thân bay lên bay quay chung quanh tế đàn, cũng ra vẻ không sao cả, một đạo điện quang bỗng nhiên nổ tung, cũng bao trọn thân hình toàn bộ nổ nát những con kiến.

Đối với thất giai tinh thú mà nói những con kiến tứ giai bình thường thật sự là xem như con sâu cái kiến, tàn sát như chó, không có gì ngăn cản nó được.

Tông Thủ cũng tiện tay phẩy tay áo một cái, bốn mươi chín Thanh Diệp Kiếm đang vây quanh, lập tức hiện ra từng bóng dáng, uốn lượn chung quanh Thất Tinh Pháp Đàn.

Kiếm quang bay qua từng đạo hào quang, cũng có mấy chục con kiến bị chém giết tại chỗ.

Tông Nguyên cùng Yêu Nhãn Ngân Hùng cũng nhao nhao diệt sát những con kiến này.

Những con kiến này mới có dấu hiệu chui vào trong tế đàn thì thương ảnh màu tím lóe lên xuyên qua thân hình.

Chung quanh pháp đàn trong khoảng thời gian ngắn tất cả đều là xác của những con kiến, cùng với một ít huyết thanh màu xanh rơi xuống đất.

Chuyện này Nghĩ chân nhân lại không thèm để ý, trong miệng niệm động chân ngôn. Hắn chỉ một ngón tay thì mấy trăm con kiến bay ra ngoài. Quanh người xuất hiện những con kiến cánh bay vút lên cao, bay liệng không kém gì những con chim bình thường cả.

Những con kiến bốn cánh vay vút lên bỏ lại những con kiến bình thường phía sau, mà Lôi Đình Dực Giao giờ phút này cũng không cách nào bảo vệ chu toàn. Bị mấy chục con kiến vượt qua xông vào trong trận.



Tông Thủ vẫn đang lặng lẽ nhìn qua, giờ phút này mới mở mắt cầm lấy chặn giấy bằng gỗ vỗ mạnh vào cái bàn trên pháp đàn.

Mà tiếp theo hai đạo phù lục ‘ đình ’‘ hỏa ’ bay lên cao và tỏa ra hào quang sáng ngời.

Vô số điện mang cùng ánh lửa bỗng nhiên nổ quanh tế đàn. Điện quang quấn quanh Lôi Đình Dực Giao hiện ra, thoáng chốc đang cuốn qua mấy trăm trượng. Khiến cho địa vực chung quanh toàn bộ bị lôi quang bao phủ.

Cả phiến không gian này âm thanh ‘ ông ông ’ vang lên cuốn qua bốn phía. Mà một ít lính kiến ngũ giai cũng tránh né không kịp. Bị lôi quang này tạc nát hoặc trực tiếp đốt thành bụi than và rơi xuống.

Nghĩ chân nhân thấy thế vẫn cười hắc hắc vài tiếng:

- Có chút ý tứ! Nhưng mà không biết duy trì trong bao lâu đây.

Thời điểm âm thanh vừa vang lên thì phía dưới có mấy vạn con kiến bỗng nhiên chấn động, chúng bắt đầu cắn xé ăn thịt nhau. Trong lúc nhất thời đã loạn thành một bầy.

Tông Nguyên cũng âm thầm ngạc nhiên, Nghĩ chân nhân này rốt cuộc đang làm cái gì? Muốn nói người này đã mất đi khống chế Ma Hỏa Tinh Nghĩ là không có khả năng.

Sau đó hơn mười hô hấp chỉ thấy một ít Ma Hỏa Tinh Nghĩ thôn phệ huyết nhục đồng loại bỗng nhiên thân hình bành trướng. Chẳng những thân thể tăng lên mà ngay cả khí tức cũng biến hóa. Chỉ mười hô hấp đã có mười con kiến lính hình thành. Đồng dạng trên lưng có cánh bay lượn trên không trung. Tổng số kiến lính đã khôi phục con số bốn trăm.

Lúc này Nghĩ chân nhân lại miệng niệm linh quyết, tay kết pháp ấn, thân hình lui ra sau ngàn trượng, môi của hắn hiện ra vài phần trêu đùa.

- Kim Giáp Đồng Bì!

- Ranh giới giữa vùng không khí lạnh và không khí ấm...

- Đại Cực Ảnh Thuật!

Không qua bao lâu chung quanh tế đàn đã xuất hiện đông đảo kiến lính và kiến bình thường, toàn thân cao thấp của chúng có màu vàng bao phủ.

Cho dù là cái càng dữ tợn hay là giáp xác màu đen đều chắc chắn không ít. Chúng lúc này vô cùng lợi hại, ngay cả bốn mươi chín thanh phi diệp kiếm của Tông Thủ chính diện va chạm thường thường có thể chiếm thượng phong.

Nhưng mà giáp xác này cơ hồ khó mà trảm phá, mặc dù may mắn đâm rách cũng không làm cho chúng trọng thương.



Thân hình của chúng nhanh chóng tăng vọt lên mây lần, cơ hồ đạt đến lục giai chi cảnh.

Không ngừng qua lại như nước rút, đem kiếm trận chung quanh pháp đàn đánh bay thất linh bát lạc. Toàn bộ nhờ một mình Tông Nguyên cầm Tử Lôi thương mới bình an vô sự, khiến cho những kiến lính kia không thể xông vào pháp đàn.

Mà Nghĩ chân nhân trong nháy mắt này gia trì nhiều loại linh pháp. Cơ hồ mỗi khi tăng một loại thì chiến lực của kiến lính gia tăng không ít.

Trong nội tâm Tông Thủ trầm xuống, thầm nghĩ lúc này đúng là phiền toái. Nếu như đấu pháp thì hắn có thể áp chế Nghĩ chân nhân này.

Nhưng mà người này kinh nghiệm phong phú, lấy thừa bù thiếu. Chỉ dùng phụ trợ đạo thuật gia trì cho bầy kiến tăng chiến lực của bản thân. Thường thường một linh pháp đánh ra sẽ có cả ngàn con kiến được lợi.

Thậm chí tránh lui ngàn trượng nên không thể giao thủ với hắn được.

Kỳ thật bên cạnh Tông Thủ có đầu Lôi Đình Dực Giao chiến lực không chỉ có như vậy, mười thành lôi lực chưa dùng ra một phần mười, chỉ có những con kiến bay màu đen ở ngoài trăm trượng là không bị tiêu diệt, nó lù lù bất động vận sức chờ phát động.

Âm thầm thở dài, Tông Thủ cũng không chút do dự đánh ra mấy đạo linh phù, lơ lửng cháy trên không trung.

Trong miệng đồng dạng đang ẩm bẩm, mộc kiếm gỗ đao ngàn năm đâm xuyên qua vì chục tấm linh phù.

‘ Thôn Huyết ’, ‘ Tĩnh Nguyên ’, ‘ Băng Hỏa ’, ‘ Kỳ Vận ’, ‘ Tiêu Tán ’, ‘ Kim Huệ ’ bỗng nhiên qua mấy hô hấp lại mở mắt ra, trong đôi mắt có mấy đạo chân phù chớp động.

Sau đó hắn tiện tay ném một cái đem kiếm gỗ ném ra ngoài. Lúc bay ra ngoài ba mươi trượng bỗng nhiên kim quang vỡ tung, một thanh mộc kiêm như hóa thành tuyệt thế thần binh. Thủy hỏa chi lực lượn lờ chung quanh. Chỉ một kiếm là chém giết được lũ kiếm.

Sau đó kiếm gỗ đào bắt đầu xuyên thấu qua chung quanh, đánh cho bầy kiến xơ xác không còn bộ dáng. Mà lúc này toàn bộ huyết nhục lại bị mộc kiếm thôn phệ.

Sau đó khí tức kiếm gỗ đào lập tức bạo tăng. Một đường lướt qua không gì ngăn cản nổi.

Tất cả những con kiến bay cho dù giai vị gì cũng bị một kiếm chém giết. Tốc độ càng vô cùng mau lẹ, mỗi lần cắn nuốt huyết nhục thì một bộ phận sẽ hóa thành nguyên lực bạo tạc, thôi động thân kiếm lao về phía trước.

Cũng không cần Tông Thủ gia trì pháp lực, chỉ dựa vào tinh nguyên thôn phệ huyết nhục là có thể giải quyết.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Hoàng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook