Chương 47: Phong Linh thanh châu
Khai Hoang
03/03/2014
Trong hồn hải lập tức nhấc lên mấy cái gió lốc cự đại, cho tới khi
vòng xoáy tăng trưởng trọn vẹn gấp đôi đường kính mới dừng lại.
Mà toàn bộ tinh nguyên bị Tông Thủ một lòng tận lực đi vào phần bụng rót vào cường hóa nơi này thành Thai Tức Nhị Luân.
Thai là nguyên thai, chính là chỗ gần rốn của thân người, nơi bắt đầu bổn nguyên huyết nhục. Tức là nguyên tức, là vạn khí chi nguyên trong nhân thể.
Vì vậy luyện Thai Tức chính là cố bổn nguyên.
Mà lúc thực hành, lại có thể phản Tiên Thiên như hài nhi không xuất thế, dùng cái rốn để hô hấp câu thông thiên địa.
Tia chân nguyên vừa bụng, Tông Thủ bắt đầu phát lực, chấn động phần cơ bắp ở bụng điều khiển mỗi một tia nguyên khí rót vào trong cơ thể.
Tiểu Kim có thể chuyển hóa tinh thuần chân nguyên tuy nhiều nhưng vẫn có hạn, Tông Thủ cũng không tham lam, hấp thu ước chừng ba phần năm sẽ thả tay.
Sau đó huy động quyền cước trong không gian nơi này, một bộ Thai Tức Linh Quyền không ngừng đánh ra khiến cho mái hiên xe cũng lung lay theo gió.
Không phải gió nhẹ vô lực trước đó mấy tháng mà là từng cơn rít gào.
Sau đó gẫn thiên địa Linh Năng tụ lại tựa như một cối xay trợ giúp Tông Thủ, tiêu hóa chân nguyên trong cơ thể.
Từ đầu đến cuối liên tiếp đánh ra mười hai lần, tổng cộng ba mươi sáu kiểu Thai Tức Linh Tuyền.
Đến khi Tông Thủ cảm giác thể lực hao hết lúc, dứt khoát đem nguyên lực mênh mông cuồn cuộn đạo nhập vào trong kinh mạch.
Hỗn hợp mười tám đạo Kinh Vân Thần Diệt Kiếm Khí lần nữa đánh vào bên trong tủy mạch.
Theo tiếng nổ vang y hệt pháo vang lên, nguyên một đám huyệt vị bị hắn cường hành đánh bay. Mãi tới khi toàn thân cao thấp hai mươi bốn bổn mạng đại huyệt bên trong tủy mạch bị công phá, sau đó đả thông một cái cửa vào cốt mạch, chân nguyên đãng mới lộ ra vẻ không đủ.
Tông Thủ lập tức khẽ quát một tiếng tựa như lôi âm chấn minh, trong một nhịp thở lấy phương pháp dẫn đường bài trừ tất cả tạp chất trong nguyên lực còn sót lại ra ngoài cơ thể.
Thân thể Tông Thủ chỉ có cảm giác cơ bắp phần bụng trong khoảng thời gian này kiên cố thêm mấy phần, khí tức trong khí hải gia tăng thêm chín thành. Hơn nữa là liên tục không ngừng, xu thế tăng trưởng vẫn không chậm lại.
- Thai như bàn thạch, tức như suối tuôn ra! Thai Tức hai mạch cuối cùng chính thức luyện thành. Tủy mạch hai mươi tư huyệt toàn bộ mở ra, cốt mạch cũng đã sơ thông. Miễn cưỡng trở thành Võ Sư! Một ngày này bằng ba tháng tu hành....
Toàn thân đau đớn không dứt, Tông Thủ lại không thèm để ý chút nào, sau khi kiểm tra thân hình thì không bao lâu liền nhíu mày.
Thai Tức Nhị Luân tuy là đều bị hấp thu tinh nguyên khổng lồ, cường hóa một phen. Bất quá vài chỗ vẫn không thể luyện đến, khí tức có vẻ không thoải mái.
- Phương pháp cấp tốc này quả nhiên vẫn còn có chút tai hoạ ngầm. Bất quá cũng may, so với trong dự liệu của ta thì mạnh hơn chút ít. Ngày sau cần lại luyện Thai Tức Nhị Luân nửa năm sẽ hồi phục lại.
Lại đem ý thức tiến vào hồn hải, chỉ thấy vòng xoáy nơi này đã ổn định lại, so sánh với lúc trước đã lớn mạnh hơn, ẩn ẩn lóe ra quang trạch màu xanh.
Định Thần Cảnh xem như triệt để thành tựu, tích lũy hồn lực mạnh hơn Linh Sư Định Thần Cảnh.
Hắn giờ phút này, miễn cưỡng xem như Linh Sư Quan Hồn Cảnh.
Duy chỉ có thần hồn sóng triều không dứt làm hắn đau đớn gần như hôn mê rất khó chịu.
Bốn phía thân thể đặc biệt là vừa mở hết tủy luân, cũng như hỏa cứu. Hai kinh mạch song song xung đột lẫn nhau, đau đớn hỗn tạp khiến Tông Thủ muốn nôn mửa.
Hơn nữa hồn hải cùng khí hải bài xích lẫn nhau rất rõ ràng, vô luận là hồn lực hay là nội tức đều có chút di động, hiện ra vẻ bất ổn.
- Quả nhiên căn cơ hôm nay của ta đã bị lay động, phương pháp Nguyên Hóa, ít nhất phải ngừng dùng ba tháng. Giống như phương pháp mưu lợi này, ngày sau khi có thể không dùng thì đừng dùng, còn thân thể này nữa đúng là khiến cho người ta đau đầu. Tiếp tục tu luyện nữa thì đoán chừng chỉ cần luyện đến mạch thứ tám, mặc dù không có tẩu hỏa nhập ma cũng bị đau chết. Cũng may tu luyện hồn lực có chút tác dụng miễn cưỡng chế trụ thân thể song mạch này...
Tông Thủ âm thầm thở dài, ngừng nội thị minh tưởng, đem lực chú ý chuyển tới trước mắt.
Tiểu Kim trên hương án toàn thân lóe ra thất thải quang hoa, biến ảo bất định. Mà Sơ Tuyết thì ở một bên nhìn chằm chằm chính mình, ánh mắt không xác định cao thấp dò xét:
- Thiếu chủ, ngươi đột phá cảnh giới Võ Sư rồi hả?
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng toát lên vẻ rất khó tin. Tông Thủ dùng phương pháp Thôn Nguyên, mượn thân hình Tiểu Kim hút vào tinh nguyên hồn lực cực kỳ ẩn nấp. Sơ Tuyết chỉ biết Tông Thủ, bố trí một pháp đàn, dùng ba mươi sáu khối Nhị Giai Hồn thạch, ba mươi sáu khối đồng dạng giai vị thú tinh. Vỗ một cái lên người tiểu kim thì dễ dàng từ cao cấp Võ sĩ tiến nhập sơ cấp Võ Sư.
Tựa hồ hồn lực cũng hơi có chút tăng trưởng.
Âm thầm ngạc nhiên, Sơ Tuyết lại nhìn về phía Tiểu Kim, nàng nghĩ hay là linh thú hộ giá này có khả năng tăng tu vi cho chủ nhân. Chỉ thấy thân hình Tiểu Kim lại bắt đầu co rút lại, rồi sau đó giống như bóng xì hơi bỗng dưng phun khí ra.
Vô số khí tức đủ mọi màu sắc theo thân thể của nó phun mạnh ra, màu sắc của làn da cũng khôi phục ngân bạch.
Chỉ là quang trạch so sánh với lúc trước càng thêm sáng ngời, làn da cũng tựa hồ càng bóng loáng mềm mại càng thêm đáng yêu.
Tố Sơ Tuyết là nữ hài, tính cách dù tùy tiện thế nào cũng cực kỳ buồn nôn đối với Niêm Thú nhưng lại không có ý chán ghét tiểu kim mà ngược lại tinh quang trong mắt long lanh, hận không thể ôm lấy nó rồi cắn một ngụm.
- Tiểu gia hỏa này càng lúc càng giống Quả Đống .
Tông Thủ lẩm bẩm một câu nắm Tiểu Kim trong tay , kiểm tra nó một chút thì sắc mặt Tông Thủ có chút biến hóa.
Mấy tức qua đi, vẻ khó tin trong mắt hắn mới bớt dần.
Biến dị Niêm Thú không chỉ bài trừ toàn bộ tạp chất ra mà hấp thu tinh nguyên vào tinh hạch của nó còn tinh khiết thêm mấy phần.
- Không chỉ có thể thôn phệ vạn vật mà còn có khả năng tinh khiết, chỉ có hai loại năng lực tương hợp mới có thể khiến cho nó ngày sau tăng lên giai vị Thần thú.
Nếu nói là hắn hâm mộ thiên phú trực cảm của Sơ Tuyết thì với tiểu gia hỏa này chính là ghen ghét.
- Đáng tiếc, tiểu gia hỏa này đồng dạng với ta, khí tức không vững bền, loại pháp môn này không thể dùng được.
Tựa hồ bởi vì từ Tông Thủ đạt được chỗ tốt không nhỏ nên Tiểu Kim thân mật thêm vài phần, nó lăn ra trên bàn tay Tông Thủ.
Tông Thủ mỉm cười nhìn Sơ Tuyết nói:
- Lấy Uẩn Phong Cầu ra đây.
Sơ Tuyết hơi hơi do dự rồi trong túi lấy ra một quả cầu bằng ngọc màu xanh, đúng là hạch tâm Linh Năng của Thiên Phong Bích Trận khởi động.
Tông Thủ không chút đau lòng chém vỡ Uẩn Phong Cầu khiến Sơ Tuyết không kịp phản ứng.
Bên trong là một viên Tiểu Châu màu xanh, nó vừa xuất hiện lập tức xung quanh gió nhẹ phất phơ.
- Quả nhiên là Phong Linh thanh châu, người luyện khí thật sự là phung phí của trời.
Mỉm cười, Tông Thủ lấy thanh châu đặt trước người của Tiểu Kim.
Mà toàn bộ tinh nguyên bị Tông Thủ một lòng tận lực đi vào phần bụng rót vào cường hóa nơi này thành Thai Tức Nhị Luân.
Thai là nguyên thai, chính là chỗ gần rốn của thân người, nơi bắt đầu bổn nguyên huyết nhục. Tức là nguyên tức, là vạn khí chi nguyên trong nhân thể.
Vì vậy luyện Thai Tức chính là cố bổn nguyên.
Mà lúc thực hành, lại có thể phản Tiên Thiên như hài nhi không xuất thế, dùng cái rốn để hô hấp câu thông thiên địa.
Tia chân nguyên vừa bụng, Tông Thủ bắt đầu phát lực, chấn động phần cơ bắp ở bụng điều khiển mỗi một tia nguyên khí rót vào trong cơ thể.
Tiểu Kim có thể chuyển hóa tinh thuần chân nguyên tuy nhiều nhưng vẫn có hạn, Tông Thủ cũng không tham lam, hấp thu ước chừng ba phần năm sẽ thả tay.
Sau đó huy động quyền cước trong không gian nơi này, một bộ Thai Tức Linh Quyền không ngừng đánh ra khiến cho mái hiên xe cũng lung lay theo gió.
Không phải gió nhẹ vô lực trước đó mấy tháng mà là từng cơn rít gào.
Sau đó gẫn thiên địa Linh Năng tụ lại tựa như một cối xay trợ giúp Tông Thủ, tiêu hóa chân nguyên trong cơ thể.
Từ đầu đến cuối liên tiếp đánh ra mười hai lần, tổng cộng ba mươi sáu kiểu Thai Tức Linh Tuyền.
Đến khi Tông Thủ cảm giác thể lực hao hết lúc, dứt khoát đem nguyên lực mênh mông cuồn cuộn đạo nhập vào trong kinh mạch.
Hỗn hợp mười tám đạo Kinh Vân Thần Diệt Kiếm Khí lần nữa đánh vào bên trong tủy mạch.
Theo tiếng nổ vang y hệt pháo vang lên, nguyên một đám huyệt vị bị hắn cường hành đánh bay. Mãi tới khi toàn thân cao thấp hai mươi bốn bổn mạng đại huyệt bên trong tủy mạch bị công phá, sau đó đả thông một cái cửa vào cốt mạch, chân nguyên đãng mới lộ ra vẻ không đủ.
Tông Thủ lập tức khẽ quát một tiếng tựa như lôi âm chấn minh, trong một nhịp thở lấy phương pháp dẫn đường bài trừ tất cả tạp chất trong nguyên lực còn sót lại ra ngoài cơ thể.
Thân thể Tông Thủ chỉ có cảm giác cơ bắp phần bụng trong khoảng thời gian này kiên cố thêm mấy phần, khí tức trong khí hải gia tăng thêm chín thành. Hơn nữa là liên tục không ngừng, xu thế tăng trưởng vẫn không chậm lại.
- Thai như bàn thạch, tức như suối tuôn ra! Thai Tức hai mạch cuối cùng chính thức luyện thành. Tủy mạch hai mươi tư huyệt toàn bộ mở ra, cốt mạch cũng đã sơ thông. Miễn cưỡng trở thành Võ Sư! Một ngày này bằng ba tháng tu hành....
Toàn thân đau đớn không dứt, Tông Thủ lại không thèm để ý chút nào, sau khi kiểm tra thân hình thì không bao lâu liền nhíu mày.
Thai Tức Nhị Luân tuy là đều bị hấp thu tinh nguyên khổng lồ, cường hóa một phen. Bất quá vài chỗ vẫn không thể luyện đến, khí tức có vẻ không thoải mái.
- Phương pháp cấp tốc này quả nhiên vẫn còn có chút tai hoạ ngầm. Bất quá cũng may, so với trong dự liệu của ta thì mạnh hơn chút ít. Ngày sau cần lại luyện Thai Tức Nhị Luân nửa năm sẽ hồi phục lại.
Lại đem ý thức tiến vào hồn hải, chỉ thấy vòng xoáy nơi này đã ổn định lại, so sánh với lúc trước đã lớn mạnh hơn, ẩn ẩn lóe ra quang trạch màu xanh.
Định Thần Cảnh xem như triệt để thành tựu, tích lũy hồn lực mạnh hơn Linh Sư Định Thần Cảnh.
Hắn giờ phút này, miễn cưỡng xem như Linh Sư Quan Hồn Cảnh.
Duy chỉ có thần hồn sóng triều không dứt làm hắn đau đớn gần như hôn mê rất khó chịu.
Bốn phía thân thể đặc biệt là vừa mở hết tủy luân, cũng như hỏa cứu. Hai kinh mạch song song xung đột lẫn nhau, đau đớn hỗn tạp khiến Tông Thủ muốn nôn mửa.
Hơn nữa hồn hải cùng khí hải bài xích lẫn nhau rất rõ ràng, vô luận là hồn lực hay là nội tức đều có chút di động, hiện ra vẻ bất ổn.
- Quả nhiên căn cơ hôm nay của ta đã bị lay động, phương pháp Nguyên Hóa, ít nhất phải ngừng dùng ba tháng. Giống như phương pháp mưu lợi này, ngày sau khi có thể không dùng thì đừng dùng, còn thân thể này nữa đúng là khiến cho người ta đau đầu. Tiếp tục tu luyện nữa thì đoán chừng chỉ cần luyện đến mạch thứ tám, mặc dù không có tẩu hỏa nhập ma cũng bị đau chết. Cũng may tu luyện hồn lực có chút tác dụng miễn cưỡng chế trụ thân thể song mạch này...
Tông Thủ âm thầm thở dài, ngừng nội thị minh tưởng, đem lực chú ý chuyển tới trước mắt.
Tiểu Kim trên hương án toàn thân lóe ra thất thải quang hoa, biến ảo bất định. Mà Sơ Tuyết thì ở một bên nhìn chằm chằm chính mình, ánh mắt không xác định cao thấp dò xét:
- Thiếu chủ, ngươi đột phá cảnh giới Võ Sư rồi hả?
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng toát lên vẻ rất khó tin. Tông Thủ dùng phương pháp Thôn Nguyên, mượn thân hình Tiểu Kim hút vào tinh nguyên hồn lực cực kỳ ẩn nấp. Sơ Tuyết chỉ biết Tông Thủ, bố trí một pháp đàn, dùng ba mươi sáu khối Nhị Giai Hồn thạch, ba mươi sáu khối đồng dạng giai vị thú tinh. Vỗ một cái lên người tiểu kim thì dễ dàng từ cao cấp Võ sĩ tiến nhập sơ cấp Võ Sư.
Tựa hồ hồn lực cũng hơi có chút tăng trưởng.
Âm thầm ngạc nhiên, Sơ Tuyết lại nhìn về phía Tiểu Kim, nàng nghĩ hay là linh thú hộ giá này có khả năng tăng tu vi cho chủ nhân. Chỉ thấy thân hình Tiểu Kim lại bắt đầu co rút lại, rồi sau đó giống như bóng xì hơi bỗng dưng phun khí ra.
Vô số khí tức đủ mọi màu sắc theo thân thể của nó phun mạnh ra, màu sắc của làn da cũng khôi phục ngân bạch.
Chỉ là quang trạch so sánh với lúc trước càng thêm sáng ngời, làn da cũng tựa hồ càng bóng loáng mềm mại càng thêm đáng yêu.
Tố Sơ Tuyết là nữ hài, tính cách dù tùy tiện thế nào cũng cực kỳ buồn nôn đối với Niêm Thú nhưng lại không có ý chán ghét tiểu kim mà ngược lại tinh quang trong mắt long lanh, hận không thể ôm lấy nó rồi cắn một ngụm.
- Tiểu gia hỏa này càng lúc càng giống Quả Đống .
Tông Thủ lẩm bẩm một câu nắm Tiểu Kim trong tay , kiểm tra nó một chút thì sắc mặt Tông Thủ có chút biến hóa.
Mấy tức qua đi, vẻ khó tin trong mắt hắn mới bớt dần.
Biến dị Niêm Thú không chỉ bài trừ toàn bộ tạp chất ra mà hấp thu tinh nguyên vào tinh hạch của nó còn tinh khiết thêm mấy phần.
- Không chỉ có thể thôn phệ vạn vật mà còn có khả năng tinh khiết, chỉ có hai loại năng lực tương hợp mới có thể khiến cho nó ngày sau tăng lên giai vị Thần thú.
Nếu nói là hắn hâm mộ thiên phú trực cảm của Sơ Tuyết thì với tiểu gia hỏa này chính là ghen ghét.
- Đáng tiếc, tiểu gia hỏa này đồng dạng với ta, khí tức không vững bền, loại pháp môn này không thể dùng được.
Tựa hồ bởi vì từ Tông Thủ đạt được chỗ tốt không nhỏ nên Tiểu Kim thân mật thêm vài phần, nó lăn ra trên bàn tay Tông Thủ.
Tông Thủ mỉm cười nhìn Sơ Tuyết nói:
- Lấy Uẩn Phong Cầu ra đây.
Sơ Tuyết hơi hơi do dự rồi trong túi lấy ra một quả cầu bằng ngọc màu xanh, đúng là hạch tâm Linh Năng của Thiên Phong Bích Trận khởi động.
Tông Thủ không chút đau lòng chém vỡ Uẩn Phong Cầu khiến Sơ Tuyết không kịp phản ứng.
Bên trong là một viên Tiểu Châu màu xanh, nó vừa xuất hiện lập tức xung quanh gió nhẹ phất phơ.
- Quả nhiên là Phong Linh thanh châu, người luyện khí thật sự là phung phí của trời.
Mỉm cười, Tông Thủ lấy thanh châu đặt trước người của Tiểu Kim.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.