Chương 281: Phương pháp này rất tốt
Khai Hoang
09/05/2014
- Thế tử tại tế thiên đàn
từng nói ở trong Càn Thiên Tông thị tộc tuyệt không phân đích, thứ, chỉ
có hành động. Huyết mạch không cao thấp chỉ có hỏi, tộc nhân của ta lão
có chỗ ở, ấu có chỗ nuôi, không lo ấm no, không lắng quần áo thức ăn.
Ngày hôm nay, năm đạo chỉ dụ đầu đã hoàn thành hơn phân nửa thệ ngôn
ngày đó. Không chỉ là tám mươi vạn tộc nhân tám mươi mà còn ban ơn cho
con dân chư bộ Càn Thiên. Kế sách cường quốc này có thể khiến quân lực
Càn Thiên thành vài năm về sau ngạo lăng Vân Lục!
Hắn vốn coi được nhất là Tông Thế văn võ đều có thể, thời điểm làm việc dưới trướng Tông Vị Nhiên thường thường có thể cẩn thận. Hắn nhìn tận mắt Tông Thế dần dần lớn lên, kết quả ba ngày trước đó Tông Thủ lại ngang trời xuất thế, bỗng nhiên quật khởi. Cường thế vô cùng diệt sát đám người Tông Thế.
Cho dù khi đó biết rõ đây là nhi tử của ân chủ, theo đạo nghĩa nho gia thì Tông Thủ mới chính thức là thái tử nhưng trong lòng vẫn còn sầu lo, rất sợ vị quân thượng mới mười bốn tuổi này không thông thực vụ, chẳng những hủy Càn Thiên Sơn, càng hủy khát vọng cả đời hắn.
Mà giờ khắc này thì may mắn vô cùng.
Năm đạo chính lệnh này của quân thượng trong mắt hắn quá mức cấp tiến, chưa từng tiến hành suy tính tiến hành rất nhiều chi tiết nhưng chỉ cần như thế đã biết trong ngực Tông Thủ đại khí hùng lược!
Tiên quân là hổ phụ, quân thượng như thế nào lại là khuyển tử? Chẳng những không phải mà còn mạnh hơn một bậc!
Tông Thế cũng không quá chỉ là thủ hộ khuyển, há có thể bì kịp quân thượng?
Ngày hôm nay chỉ năm đạo chỉ lệnh chỉ ba cái đầu đã có thể biết quân thượng là minh quân.
Bất quá ngay sau đó, ngữ khí của Nham Bác lại chuyển thành ngưng trọng:
- Kế sách của Quân thượng cố nhiên lương pháp. Nhưng mà Càn Thiên Sơn thành tài lực có hạn. Cho vay nuôi sĩ, chỉ cần mấy năm, có thể dùng thu tức duy trì, về phần ngân hàng tư nhân dưỡng lão cũng có các loại thủ đoạn cho vay tiền tăng giá trị tài sản, Càn Thiên Sơn thành hàng năm cũng phụ cấp tiền tài. Bất quá cả hai cái này đều cần dùng tài chính khởi động.
Tông Thủ mỉm cười cầm lấy một tờ giấy, bên trên đã viết sẵn: Số tiền kia ta cho mượn, 2000 thất giai thú tinh. Ngày sau Càn Thiên Sơn thành hoàn lại theo từng giai đoạn.
Ly Lạc, Thi Đan ngồi ở một góc trong điện nhất thời nhìn chăm chú, trong lòng thầm nghĩ vị quân thượng này đúng thật lắm tiền, bỏ ra một đại thủ bút thế nào.
- Ứng ra từ trong kho của quân thượng sao?
Nhâm Bác giật mình , hắn không rõ tính tình của quân thượng này. Lúc trước tưởng món tiền nhỏ nên cố gắng một bước cũng không nhường nhưng giờ phút này mới mở miệng, chính là lấy ra 2000 thất giai thú tinh.
Hắn lại quan sát hàng chữ bên dưới tờ giấy nhỏ như con ruồi: Lãi hằng năm hai thành!
Nhâm Bác khẽ gật đầu, xem như đã minh bạch, vị quân thượng này thật là một chút cũng không chịu có hại chịu thiệt
- Như thế cũng không được, 2000 thất giai thú tinh quá nhiều. Càn Thiên thành mấy năm này chi tiêu ra sao, chỉ là thế tử có từng cân nhắc qua, sự tình phía dưới này? Số tiền tài kia nếu không giám thị, chỉ sợ ba năm năm đã bị ngầm chiếm tiêu xài không còn. Làm sao để cam đoan công bình, không bị người làm việc thiên tư? Càn Thiên nội thành tuy có tuần thành ngự sử, bất quá thần khong coi trọng ai. Bất quá cam đoan như thế nào, ngày sau thành chủ rút ra hai thành lãi để hắn dùng?
Lông mày Tông Thủ chau lên rốt cục hiện ra vài phần kinh dị, Nhâm Bác có thể được Tông Vị Nhiên phong làm thừa tướng, quả nhiên là có chút bổn sự, ngôn ngữ đã chỉ thẳng vào chỗ hiểm.
Tông Thủ hơi cảm giác tiếc nuối, cho vay nhiều hơn, hàng năm tiền lãi thu nhập mới nhiều. Lão nhân này, thật sự quá khôn khéo.
Hắn từ trên án thư cầm lên một trang giấy. Mọi người chú mục nhìn qua, lại là một câu hỏi:
- Cô nghe nói Càn Thiên nội thành từng có tộc trưởng hợp nghị?
Hổ Thiên Thu không hiểu ra sao bất quá vẫn nhẫn nại đáp:
- Có chuyện này, năm đó tiên quân từng cái thuyết phục chư tộc nghe theo lệnh hắn, tổng hợp tại Càn Thiên Sơn. Khi đó tiên quân danh vọng không đủ, vì thế kế sách chư tộc hợp về sau bãi bỏ.
Trong lòng Tông Thủ cười cười, Tông Vị Nhiên trên chiến trường bách chiến bách thắng, mưu lược vĩ đại. Chỉ dùng một năm thời gian thì thuyết phục chư tộc, nghe theo hiệu lệnh của hắn. Bởi vậy quật khởi phía tây Vân Lục ngang hàng Vân Hà Liệt Diễm hai sơn thành.
Tộc trưởng này hợp nghị chi chế cũng tự nhiên bị bãi bỏ. Dù sao thương nghị thế đến thương nghị đi, đều kém Tông Vị Nhiên quyết đoán, còn không bằng trực tiếp nghe lệnh còn sảng khoái hơn.
Tông Thủ phất tay ra hiệu Sơ Tuyết để nha đầu kia đọc chiếu lệnh thứ sáu:
- Ngày hôm nay lên trùng kiến chư tộc hợp nghị chi chế, dùng giám sát những chính lệnh trước. Yêu tộc chư bộ mỗi hai mươi vạn người tuyển một người tham gia gọi là trưởng lão. Năm năm đổi một lần, hàng năm nhận lấy lương bổng từ chủ thành, nếu nhân khẩu chưa đủ hai mươi vạn tự động có được một thủ tịch trưởng lão. Nội thành Nhân tộc cũng đề cử tham dự phân chia khu vực được bầu bằng lá phiếu, đồng dạng mỗi hai mươi vạn người một danh ngạch. Ở Càn Thiên Sơn kiến thiết Cương Thạch Điện làm chỗ họp nghị cho chư tộc.
Người trong điện mơ hồ hồi lâu, đối với sự tình này không có ý kiến. Hai bút lớn tài sản có người giám thị không sai. Bất quá lại cũng không tránh khỏi huy động nhiều nhân lực.
Còn có Cương Thạch Điện này ý tứ không tệ. Tuy rằng hao phí quá lớn nhưng có thể giúp người đột phá Thiên Vị tìm hiểu võ đạo. Những người này ở bên trong Càn Thiên Sơn thành đã cực kỳ hâm mộ Huyền Sơn Thành hồi lâu.
Có thể dùng để làm chỗ nghị sự của trưởng lão cũng không tránh khỏi quá phô trương lãng phí chứ?
Kể cả Nhâm Bác cũng đồng dạng là không hiểu thấu. Bất quá cẩn thận tưởng tượng thì cũng không cần phải nhiều lời nữa.
Phương pháp này ngược lại có thể ngăn chặn đại bộ phận lỗ thủng, chiếu cố lợi ích của ít nhất nội thành chư tộc. Có những người này cũng có thể khiến cho tiền tài cùng với chiếu lệnh của Tông Thủ được giám thị.
Mà một ít phương diện chi tiết, tỉ mĩ tự nhiên do hắn hoàn thiện, mọi chuyện đều để quân thượng làm thì thần tử làm cái gì?
Suy nghĩ một lát cũng không lộ chút sơ hở nào, Nhâm Bác lúc này mới cúi người bái hạ nói:
- Quân thượng anh minh, phương pháp này rất tốt.
Thấy Nhâm Bác tán thành, đám người Hổ Thiên Thu cùng Sài Nguyên cũng liên tục không ngừng cúi đầu. Muốn đám người chém chém giết giết thì được, tính toán trên chiến trường cũng không kém ai nhưng muốn nói đến trị chính thì cộng tất cả bọn họ lại cũng không bằng Nhâm Bác.
Vị thừa tướng này đã tán thành thì mấy cái chiếu dụ của Tông Thủ tất nhiên là có thể thực hiện được.
Đám người có thể nghe ra chính lệnh của Tông Thủ vô cùng tốt, phát triển những chỗ yếu kém. Vân Giới chưa từng có tiền lệ này, bất quá có thể thực hiện thuận lợi còn cần Nhâm Bác phán đoán.
Tông Thủ lại thấy hơi hơi khó chịu, đây đều là thượng sách thực tế đời sau trải qua kiểm nghiệm.
Hắn vốn coi được nhất là Tông Thế văn võ đều có thể, thời điểm làm việc dưới trướng Tông Vị Nhiên thường thường có thể cẩn thận. Hắn nhìn tận mắt Tông Thế dần dần lớn lên, kết quả ba ngày trước đó Tông Thủ lại ngang trời xuất thế, bỗng nhiên quật khởi. Cường thế vô cùng diệt sát đám người Tông Thế.
Cho dù khi đó biết rõ đây là nhi tử của ân chủ, theo đạo nghĩa nho gia thì Tông Thủ mới chính thức là thái tử nhưng trong lòng vẫn còn sầu lo, rất sợ vị quân thượng mới mười bốn tuổi này không thông thực vụ, chẳng những hủy Càn Thiên Sơn, càng hủy khát vọng cả đời hắn.
Mà giờ khắc này thì may mắn vô cùng.
Năm đạo chính lệnh này của quân thượng trong mắt hắn quá mức cấp tiến, chưa từng tiến hành suy tính tiến hành rất nhiều chi tiết nhưng chỉ cần như thế đã biết trong ngực Tông Thủ đại khí hùng lược!
Tiên quân là hổ phụ, quân thượng như thế nào lại là khuyển tử? Chẳng những không phải mà còn mạnh hơn một bậc!
Tông Thế cũng không quá chỉ là thủ hộ khuyển, há có thể bì kịp quân thượng?
Ngày hôm nay chỉ năm đạo chỉ lệnh chỉ ba cái đầu đã có thể biết quân thượng là minh quân.
Bất quá ngay sau đó, ngữ khí của Nham Bác lại chuyển thành ngưng trọng:
- Kế sách của Quân thượng cố nhiên lương pháp. Nhưng mà Càn Thiên Sơn thành tài lực có hạn. Cho vay nuôi sĩ, chỉ cần mấy năm, có thể dùng thu tức duy trì, về phần ngân hàng tư nhân dưỡng lão cũng có các loại thủ đoạn cho vay tiền tăng giá trị tài sản, Càn Thiên Sơn thành hàng năm cũng phụ cấp tiền tài. Bất quá cả hai cái này đều cần dùng tài chính khởi động.
Tông Thủ mỉm cười cầm lấy một tờ giấy, bên trên đã viết sẵn: Số tiền kia ta cho mượn, 2000 thất giai thú tinh. Ngày sau Càn Thiên Sơn thành hoàn lại theo từng giai đoạn.
Ly Lạc, Thi Đan ngồi ở một góc trong điện nhất thời nhìn chăm chú, trong lòng thầm nghĩ vị quân thượng này đúng thật lắm tiền, bỏ ra một đại thủ bút thế nào.
- Ứng ra từ trong kho của quân thượng sao?
Nhâm Bác giật mình , hắn không rõ tính tình của quân thượng này. Lúc trước tưởng món tiền nhỏ nên cố gắng một bước cũng không nhường nhưng giờ phút này mới mở miệng, chính là lấy ra 2000 thất giai thú tinh.
Hắn lại quan sát hàng chữ bên dưới tờ giấy nhỏ như con ruồi: Lãi hằng năm hai thành!
Nhâm Bác khẽ gật đầu, xem như đã minh bạch, vị quân thượng này thật là một chút cũng không chịu có hại chịu thiệt
- Như thế cũng không được, 2000 thất giai thú tinh quá nhiều. Càn Thiên thành mấy năm này chi tiêu ra sao, chỉ là thế tử có từng cân nhắc qua, sự tình phía dưới này? Số tiền tài kia nếu không giám thị, chỉ sợ ba năm năm đã bị ngầm chiếm tiêu xài không còn. Làm sao để cam đoan công bình, không bị người làm việc thiên tư? Càn Thiên nội thành tuy có tuần thành ngự sử, bất quá thần khong coi trọng ai. Bất quá cam đoan như thế nào, ngày sau thành chủ rút ra hai thành lãi để hắn dùng?
Lông mày Tông Thủ chau lên rốt cục hiện ra vài phần kinh dị, Nhâm Bác có thể được Tông Vị Nhiên phong làm thừa tướng, quả nhiên là có chút bổn sự, ngôn ngữ đã chỉ thẳng vào chỗ hiểm.
Tông Thủ hơi cảm giác tiếc nuối, cho vay nhiều hơn, hàng năm tiền lãi thu nhập mới nhiều. Lão nhân này, thật sự quá khôn khéo.
Hắn từ trên án thư cầm lên một trang giấy. Mọi người chú mục nhìn qua, lại là một câu hỏi:
- Cô nghe nói Càn Thiên nội thành từng có tộc trưởng hợp nghị?
Hổ Thiên Thu không hiểu ra sao bất quá vẫn nhẫn nại đáp:
- Có chuyện này, năm đó tiên quân từng cái thuyết phục chư tộc nghe theo lệnh hắn, tổng hợp tại Càn Thiên Sơn. Khi đó tiên quân danh vọng không đủ, vì thế kế sách chư tộc hợp về sau bãi bỏ.
Trong lòng Tông Thủ cười cười, Tông Vị Nhiên trên chiến trường bách chiến bách thắng, mưu lược vĩ đại. Chỉ dùng một năm thời gian thì thuyết phục chư tộc, nghe theo hiệu lệnh của hắn. Bởi vậy quật khởi phía tây Vân Lục ngang hàng Vân Hà Liệt Diễm hai sơn thành.
Tộc trưởng này hợp nghị chi chế cũng tự nhiên bị bãi bỏ. Dù sao thương nghị thế đến thương nghị đi, đều kém Tông Vị Nhiên quyết đoán, còn không bằng trực tiếp nghe lệnh còn sảng khoái hơn.
Tông Thủ phất tay ra hiệu Sơ Tuyết để nha đầu kia đọc chiếu lệnh thứ sáu:
- Ngày hôm nay lên trùng kiến chư tộc hợp nghị chi chế, dùng giám sát những chính lệnh trước. Yêu tộc chư bộ mỗi hai mươi vạn người tuyển một người tham gia gọi là trưởng lão. Năm năm đổi một lần, hàng năm nhận lấy lương bổng từ chủ thành, nếu nhân khẩu chưa đủ hai mươi vạn tự động có được một thủ tịch trưởng lão. Nội thành Nhân tộc cũng đề cử tham dự phân chia khu vực được bầu bằng lá phiếu, đồng dạng mỗi hai mươi vạn người một danh ngạch. Ở Càn Thiên Sơn kiến thiết Cương Thạch Điện làm chỗ họp nghị cho chư tộc.
Người trong điện mơ hồ hồi lâu, đối với sự tình này không có ý kiến. Hai bút lớn tài sản có người giám thị không sai. Bất quá lại cũng không tránh khỏi huy động nhiều nhân lực.
Còn có Cương Thạch Điện này ý tứ không tệ. Tuy rằng hao phí quá lớn nhưng có thể giúp người đột phá Thiên Vị tìm hiểu võ đạo. Những người này ở bên trong Càn Thiên Sơn thành đã cực kỳ hâm mộ Huyền Sơn Thành hồi lâu.
Có thể dùng để làm chỗ nghị sự của trưởng lão cũng không tránh khỏi quá phô trương lãng phí chứ?
Kể cả Nhâm Bác cũng đồng dạng là không hiểu thấu. Bất quá cẩn thận tưởng tượng thì cũng không cần phải nhiều lời nữa.
Phương pháp này ngược lại có thể ngăn chặn đại bộ phận lỗ thủng, chiếu cố lợi ích của ít nhất nội thành chư tộc. Có những người này cũng có thể khiến cho tiền tài cùng với chiếu lệnh của Tông Thủ được giám thị.
Mà một ít phương diện chi tiết, tỉ mĩ tự nhiên do hắn hoàn thiện, mọi chuyện đều để quân thượng làm thì thần tử làm cái gì?
Suy nghĩ một lát cũng không lộ chút sơ hở nào, Nhâm Bác lúc này mới cúi người bái hạ nói:
- Quân thượng anh minh, phương pháp này rất tốt.
Thấy Nhâm Bác tán thành, đám người Hổ Thiên Thu cùng Sài Nguyên cũng liên tục không ngừng cúi đầu. Muốn đám người chém chém giết giết thì được, tính toán trên chiến trường cũng không kém ai nhưng muốn nói đến trị chính thì cộng tất cả bọn họ lại cũng không bằng Nhâm Bác.
Vị thừa tướng này đã tán thành thì mấy cái chiếu dụ của Tông Thủ tất nhiên là có thể thực hiện được.
Đám người có thể nghe ra chính lệnh của Tông Thủ vô cùng tốt, phát triển những chỗ yếu kém. Vân Giới chưa từng có tiền lệ này, bất quá có thể thực hiện thuận lợi còn cần Nhâm Bác phán đoán.
Tông Thủ lại thấy hơi hơi khó chịu, đây đều là thượng sách thực tế đời sau trải qua kiểm nghiệm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.