Chương 862: Tả quân kiểm điểm
Khai Hoang
19/08/2014
- Cười cái chim! Thực ầm ĩ chết người ta! Vả lại ta nhất định phải
đến cáo trạng lên một phen, dâng nghị án. Vào lúc bình minh, tuyệt không được cười, rối loạn giấc mộng đẹp của người khác!
Khổng Duệ vẫn đang cười như trước, càng lúc càng hài lòng.
Những người này, lại có thể nào hiểu được niềm vui ở trong lòng hắn.
Diêu Quang lâm thế, trên ứng với Phá Quân, cái tên Dao nhi kia của hắn, từ nay trở đi tất sẽ chấn động giới này...
Trong lồng ngực là huyết khí kích động, không thể bình định được.
Khổng Duệ lại biết đại hỉ đại bi là đả thương thân thể nhất. Hơn nữa hiện tại là lúc nguyên khí đại thương.
Phát tiết một trận, Khổng Duệ liền dừng tiếng cuồng tiếu lại. Chắp tay phía sau lưng, đã muốn hướng phía trong phòng bước đi. Lúc này chỉ cần yên tĩnh lại, chờ đợi tin tức từ Huy Châu liền có thể!
Thẳng đến khi hắn muốn đi ra khỏi pháp đàn, trong lòng mới chợt tỉnh lại.
...quả nhiên là mất một tấc vuông! Sự việc trọng yếu như vậy cư nhiên thiếu chút nữa đã quên mất!
Lập tức lại bước đi thong thả trở lại trước mộc án, lấy ra một khối ngọc thạch trong suốt trong sáng giống như cáp huyết. (máu chim bồ câu).
Khối thạch này chính là đặc biệt chỉ có ở một nơi xa xôi tại Trung Ương Vân Lục. Không chỉ đẹp mắt, cái tên cũng cực đẹp, gọi là Nhân Duyến Thạch.
Truyền thuyết ở nơi đó, mỗi khi cưới gả, đều sẽ lấy Nhân Duyến Thạch đặt ở dưới đồ cưới, nhân duyên này mới có thể kéo dài thật lâu.
Tự nhiên những truyền thuyết này đa phần đều là lời nói không thật, vô căn cứ. Bất quá thạch này ở trong tay Thuật Sư như hắn lại có ý nghĩa khác.
Nguyên nhân chính là ký thác ước muốn của quá nhiều người, thạch này mới có được dị lực mà vật khác khó có!
Một hàng tiểu triện, trước mắt là ngày sinh tháng đẻ của Khổng Dao. Ở một bên khác lại đồng dạng là một hàng chữ khắc lục xuống.
Lúc này nếu là Hổ Trung Nguyên Linh Pháp Không một trong những Kiền Thiên cựu thần này ở đây, đều nhất định sẽ bị cả kinh.
Trên Nhân Duyến Thạch này ghi chép chính là ngày sinh của Tông Thủ.
Đem mai ngọc thạch giống như cáp huyết này đặt ở trong đàn, Khổng Duệ cũng cười tự giễu.
Nhớ tới lần gặp mắt đó cùng với Tông Thủ, nữ nhi nhà mình mặc dù gả cho vị quốc quân này, lại tựa hồ cũng không được sủng ái. Thậm chí có thể nói là lạnh nhạt...
Nhớ kỹ trước đây, hắn chuyên tâm học thuật số chi đạo, chính là vì muốn từ trong chúng nhân trổ hết tài năng, trở nên nổi bật. Sau lại muốn lấy thuật này bảo toàn tính mệnh thê nữ của bản thân.
Nhưng chưa bao giờ nghĩ đến, chính mình sẽ có một ngày, cần đến phương pháp thuật số này, vì nữ nhi của bản thân "cố sủng".
Quả nhiên là tiết thao vô tồn!
Chỉ là một khi nhớ tới tình hình ngày ấy, Khổng Duệ lại là vẻ mặt tràn ngập u sầu.
Lại không do dự, đem cổ tay của mình cắt đứt ra...
Dao nhi một tiếng cơ khổ, chính mình làm phụ thân này cũng là ngày ngày vùi đầu trong thư quyển, căn bản không có lúc nào rảnh rỗi đều ở bên nàng.
Có thể nào nhẫn tâm để nửa đời sau của nàng cũng là bị phu quân mình lạnh nhạt?
Vị Yêu Vương kia cái gì cũng tốt, khai sáng nhân đức, là thánh minh chi quân tính tình ngoài lạnh trong nóng.
Duy chỉ có điểm này, khiến hắn cực kỳ bất mãn.
Dù cho huyết duyến chi thuật này gần như tà đạo, hắn cũng vẫn bất chấp!
Khi Diêu Quang Phá Quân kia quang huy dần dần trán, bên trong hoàng kinh thành đồng dạng có một người đang từ trong một tòa tháp cao chín tầng đi ra, nhìn vì sao đầy trời này.
- Diêu Quang? Phá Quân tinh phát sáng, đây là có tướng tinh xuất thể...
Địa vực khác nhau, thấy thiên tượng tự nhiên cũng có chút khác nhau.
Tại Kiền Thiên Sơn Khổng Duệ thấy là tinh quang chói mắt, đem bầu trời đem hầu như che phủ.
Nhưng lúc này ở trong mắt Trọng Huyền, khỏa Phá Quân tinh này chỉ thoáng phát ra chút ánh sáng như vậy, siêu việt quần tinh ở xung quanh mà thôi.
Càng sờ nắm không được, dấu hiệu hôm nay ứng với phương vị cụ thể.
Chỉ là trong lòng có một tia ý niệm tác động, người này, hắn nhất định là nhận thức...
Nói đến, cùng với Phá Quân tinh có chút liên hệ, xác thực có một vị. Chính là vị nữ tướng quân của Khổng gia trước đây.
Mệnh cách cư nhiên cùng với Diêu Quang mơ hồ hô ứng, khiến kẻ khác kinh ngạc.
Chỉ tiếc nữ nhi này mang suy yếu trong số mạng, hàm chứa tử triệu (dấu hiệu tử vong). Vốn tưởng rằng có vị bệ hạ kia dẫn dắt trọng dụng, hoặc có thể thay đổi số mệnh của nàng. Lại không ngờ cuối cùng ngược lại liên lụy quốc vận của Đại Thương.
Dùng đến sa trường, cũng không thấy nữ nhân này có bản lĩnh gì quá xuất chúng.
Đem gả tới Kiền Thiên Sơn chính là xử trí thích hợp.
Lại tỉ mỉ quan vọng thiên tượng này, Trọng Huyền mơ hồ cảm thấy, tựa hồ là đang có một ngụm tuyệt thế kiếm phong duệ, đang đem bụi gai trùng trùng kia chém ra, muốn phá khốn. Một cổ ý vị sắc bén, xông thẳng tới tâm thần của hắn.
Sát khí thật nặng! Sát ý thật nồng đậm.
Trọng Huyền bị cả kinh, sau đó lại không hiểu mà lắc đầu.
Gần đây Đại Thương tứ phương an tĩnh, đều không có chiến sự. Hẳn là cũng không có cơ hội để danh tướng trổ hết tài năng.
Nhưng nếu có người hắn nhận thức, cũng chỉ có quốc nội Đại Thương, những tướng lĩnh này mà thôi.
Nhưng mới vừa rồi nhìn thiên tượng, đối với quốc vận của Đại Thương lại là bất lợi chiếm đa số, mơ hồ có xu thế đối địch.
Lẽ nào nói là những môn phiệt thế gia trong nước kia?
Con mắt hơi híp lại một cái, đó chính là đại nghịch bất đạo, cũng là dấu hiệu xấu...
Trăm suy nghĩ không được lý giải, Trọng Huyền tạm thời đem việc này bỏ xuống, không để ý tới nữa.
Hôm nay dừng lại tĩnh tu, rời tháp, cũng không phải là vì thiên tượng này, mà là có chuyện quan trọng khác.
Đi ra khỏi tòa đạo quan rộng lớn này, Trọng Huyền leo lên một cổ vân xa đã sớm chuẩn bị cho tốt.
Không bao lâu, quy chế mã xa của thân vương này cũng đã một đường không trở ngại tiến nhập đến trong thâm cung.
Mà khi Trọng Huyền bước vào gian noãn các vô cùng quen thuộc kia của hắn.
Chỉ thấy Đại Thương Nguyên Thần Hoàng Đế Ân Ngự đang ngồi ngay ngắn ở phía trên, chính là ngẩng đầu lên, ánh mắt âm u nhìn qua:
- Ngụy Hải kia tấu lên cho ta, nói là tướng tại ngoại, quân mệnh có điều không nghe theo! Liên Vân đảo, hắn có bảy thành phần thắng, không muốn đơn giản rút lui khỏi.
Nói đến câu này, Ân Ngự lại khẽ cười nhạt:
- Người này thật sự to gan lớn mật! Lấy ngàn vạn người huyết tế, bày bố Đại Hư Thiên Vô Sinh Cấm Tuyệt đại trận. Không biết theo cách nhìn của quốc sư, kế sách này có được hay không?
Đại Hư Thiên Vô Sinh Cấm Tuyệt Trận?
Trọng Huyền nhíu nhíu mày, tựa như kinh dị không ngớt, sau đó yên lặng bật cười.
- Nhất định kia Khổng Huyền kia dâng lên! Nghĩ không ra Khổng gia còn có bí thuật truyền thừa bực này!
Chỉ nhìn thần tình của Ân Ngự phía trên, Trọng Huyền đã biết chính mình đoán đúng rồi, sau đó lại khẽ lắc đầu:
- Hai người này, Ngụy Hải công lợi tâm trọng, một lòng muốn quang diệu tông môn, phong thê ấm tử. Khổng Huyền kia không học một tiếng thao lược, nhưng vẫn bị quản chế bởi Khổng Dao, không được thi triển.
Khổng Duệ vẫn đang cười như trước, càng lúc càng hài lòng.
Những người này, lại có thể nào hiểu được niềm vui ở trong lòng hắn.
Diêu Quang lâm thế, trên ứng với Phá Quân, cái tên Dao nhi kia của hắn, từ nay trở đi tất sẽ chấn động giới này...
Trong lồng ngực là huyết khí kích động, không thể bình định được.
Khổng Duệ lại biết đại hỉ đại bi là đả thương thân thể nhất. Hơn nữa hiện tại là lúc nguyên khí đại thương.
Phát tiết một trận, Khổng Duệ liền dừng tiếng cuồng tiếu lại. Chắp tay phía sau lưng, đã muốn hướng phía trong phòng bước đi. Lúc này chỉ cần yên tĩnh lại, chờ đợi tin tức từ Huy Châu liền có thể!
Thẳng đến khi hắn muốn đi ra khỏi pháp đàn, trong lòng mới chợt tỉnh lại.
...quả nhiên là mất một tấc vuông! Sự việc trọng yếu như vậy cư nhiên thiếu chút nữa đã quên mất!
Lập tức lại bước đi thong thả trở lại trước mộc án, lấy ra một khối ngọc thạch trong suốt trong sáng giống như cáp huyết. (máu chim bồ câu).
Khối thạch này chính là đặc biệt chỉ có ở một nơi xa xôi tại Trung Ương Vân Lục. Không chỉ đẹp mắt, cái tên cũng cực đẹp, gọi là Nhân Duyến Thạch.
Truyền thuyết ở nơi đó, mỗi khi cưới gả, đều sẽ lấy Nhân Duyến Thạch đặt ở dưới đồ cưới, nhân duyên này mới có thể kéo dài thật lâu.
Tự nhiên những truyền thuyết này đa phần đều là lời nói không thật, vô căn cứ. Bất quá thạch này ở trong tay Thuật Sư như hắn lại có ý nghĩa khác.
Nguyên nhân chính là ký thác ước muốn của quá nhiều người, thạch này mới có được dị lực mà vật khác khó có!
Một hàng tiểu triện, trước mắt là ngày sinh tháng đẻ của Khổng Dao. Ở một bên khác lại đồng dạng là một hàng chữ khắc lục xuống.
Lúc này nếu là Hổ Trung Nguyên Linh Pháp Không một trong những Kiền Thiên cựu thần này ở đây, đều nhất định sẽ bị cả kinh.
Trên Nhân Duyến Thạch này ghi chép chính là ngày sinh của Tông Thủ.
Đem mai ngọc thạch giống như cáp huyết này đặt ở trong đàn, Khổng Duệ cũng cười tự giễu.
Nhớ tới lần gặp mắt đó cùng với Tông Thủ, nữ nhi nhà mình mặc dù gả cho vị quốc quân này, lại tựa hồ cũng không được sủng ái. Thậm chí có thể nói là lạnh nhạt...
Nhớ kỹ trước đây, hắn chuyên tâm học thuật số chi đạo, chính là vì muốn từ trong chúng nhân trổ hết tài năng, trở nên nổi bật. Sau lại muốn lấy thuật này bảo toàn tính mệnh thê nữ của bản thân.
Nhưng chưa bao giờ nghĩ đến, chính mình sẽ có một ngày, cần đến phương pháp thuật số này, vì nữ nhi của bản thân "cố sủng".
Quả nhiên là tiết thao vô tồn!
Chỉ là một khi nhớ tới tình hình ngày ấy, Khổng Duệ lại là vẻ mặt tràn ngập u sầu.
Lại không do dự, đem cổ tay của mình cắt đứt ra...
Dao nhi một tiếng cơ khổ, chính mình làm phụ thân này cũng là ngày ngày vùi đầu trong thư quyển, căn bản không có lúc nào rảnh rỗi đều ở bên nàng.
Có thể nào nhẫn tâm để nửa đời sau của nàng cũng là bị phu quân mình lạnh nhạt?
Vị Yêu Vương kia cái gì cũng tốt, khai sáng nhân đức, là thánh minh chi quân tính tình ngoài lạnh trong nóng.
Duy chỉ có điểm này, khiến hắn cực kỳ bất mãn.
Dù cho huyết duyến chi thuật này gần như tà đạo, hắn cũng vẫn bất chấp!
Khi Diêu Quang Phá Quân kia quang huy dần dần trán, bên trong hoàng kinh thành đồng dạng có một người đang từ trong một tòa tháp cao chín tầng đi ra, nhìn vì sao đầy trời này.
- Diêu Quang? Phá Quân tinh phát sáng, đây là có tướng tinh xuất thể...
Địa vực khác nhau, thấy thiên tượng tự nhiên cũng có chút khác nhau.
Tại Kiền Thiên Sơn Khổng Duệ thấy là tinh quang chói mắt, đem bầu trời đem hầu như che phủ.
Nhưng lúc này ở trong mắt Trọng Huyền, khỏa Phá Quân tinh này chỉ thoáng phát ra chút ánh sáng như vậy, siêu việt quần tinh ở xung quanh mà thôi.
Càng sờ nắm không được, dấu hiệu hôm nay ứng với phương vị cụ thể.
Chỉ là trong lòng có một tia ý niệm tác động, người này, hắn nhất định là nhận thức...
Nói đến, cùng với Phá Quân tinh có chút liên hệ, xác thực có một vị. Chính là vị nữ tướng quân của Khổng gia trước đây.
Mệnh cách cư nhiên cùng với Diêu Quang mơ hồ hô ứng, khiến kẻ khác kinh ngạc.
Chỉ tiếc nữ nhi này mang suy yếu trong số mạng, hàm chứa tử triệu (dấu hiệu tử vong). Vốn tưởng rằng có vị bệ hạ kia dẫn dắt trọng dụng, hoặc có thể thay đổi số mệnh của nàng. Lại không ngờ cuối cùng ngược lại liên lụy quốc vận của Đại Thương.
Dùng đến sa trường, cũng không thấy nữ nhân này có bản lĩnh gì quá xuất chúng.
Đem gả tới Kiền Thiên Sơn chính là xử trí thích hợp.
Lại tỉ mỉ quan vọng thiên tượng này, Trọng Huyền mơ hồ cảm thấy, tựa hồ là đang có một ngụm tuyệt thế kiếm phong duệ, đang đem bụi gai trùng trùng kia chém ra, muốn phá khốn. Một cổ ý vị sắc bén, xông thẳng tới tâm thần của hắn.
Sát khí thật nặng! Sát ý thật nồng đậm.
Trọng Huyền bị cả kinh, sau đó lại không hiểu mà lắc đầu.
Gần đây Đại Thương tứ phương an tĩnh, đều không có chiến sự. Hẳn là cũng không có cơ hội để danh tướng trổ hết tài năng.
Nhưng nếu có người hắn nhận thức, cũng chỉ có quốc nội Đại Thương, những tướng lĩnh này mà thôi.
Nhưng mới vừa rồi nhìn thiên tượng, đối với quốc vận của Đại Thương lại là bất lợi chiếm đa số, mơ hồ có xu thế đối địch.
Lẽ nào nói là những môn phiệt thế gia trong nước kia?
Con mắt hơi híp lại một cái, đó chính là đại nghịch bất đạo, cũng là dấu hiệu xấu...
Trăm suy nghĩ không được lý giải, Trọng Huyền tạm thời đem việc này bỏ xuống, không để ý tới nữa.
Hôm nay dừng lại tĩnh tu, rời tháp, cũng không phải là vì thiên tượng này, mà là có chuyện quan trọng khác.
Đi ra khỏi tòa đạo quan rộng lớn này, Trọng Huyền leo lên một cổ vân xa đã sớm chuẩn bị cho tốt.
Không bao lâu, quy chế mã xa của thân vương này cũng đã một đường không trở ngại tiến nhập đến trong thâm cung.
Mà khi Trọng Huyền bước vào gian noãn các vô cùng quen thuộc kia của hắn.
Chỉ thấy Đại Thương Nguyên Thần Hoàng Đế Ân Ngự đang ngồi ngay ngắn ở phía trên, chính là ngẩng đầu lên, ánh mắt âm u nhìn qua:
- Ngụy Hải kia tấu lên cho ta, nói là tướng tại ngoại, quân mệnh có điều không nghe theo! Liên Vân đảo, hắn có bảy thành phần thắng, không muốn đơn giản rút lui khỏi.
Nói đến câu này, Ân Ngự lại khẽ cười nhạt:
- Người này thật sự to gan lớn mật! Lấy ngàn vạn người huyết tế, bày bố Đại Hư Thiên Vô Sinh Cấm Tuyệt đại trận. Không biết theo cách nhìn của quốc sư, kế sách này có được hay không?
Đại Hư Thiên Vô Sinh Cấm Tuyệt Trận?
Trọng Huyền nhíu nhíu mày, tựa như kinh dị không ngớt, sau đó yên lặng bật cười.
- Nhất định kia Khổng Huyền kia dâng lên! Nghĩ không ra Khổng gia còn có bí thuật truyền thừa bực này!
Chỉ nhìn thần tình của Ân Ngự phía trên, Trọng Huyền đã biết chính mình đoán đúng rồi, sau đó lại khẽ lắc đầu:
- Hai người này, Ngụy Hải công lợi tâm trọng, một lòng muốn quang diệu tông môn, phong thê ấm tử. Khổng Huyền kia không học một tiếng thao lược, nhưng vẫn bị quản chế bởi Khổng Dao, không được thi triển.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.