Chương 844: Tái kiến Huyền Hồ. (2)
Khai Hoang
19/08/2014
Hai mắt Long Ảnh nhíu lại, như cười như không nhìn Ngao Khôn:
- Ngươi cái tên này, những năm này bị phong ấn chẳng những không trì độn mà ngược lại còn trở nên thông minh hơn nữa.
Ngao Khôn nghe vậy tức cười, tiếp theo liền tự giễu cười cười:
- Ở trong thạch bích kia ta không thể động đậy. Cả ngày lẫn đêm đều suy nghĩ mình bại ở chỗ nào, trước kia làm việc sơ hở ở đâu. Nếu thoát khốn được thì phải nên làm việc thế nào. Người suy nghĩ nhiều rồi tự nhiên sẽ trở nên thông minh hơn một ít, Long cũng giống như vậy.
Khuôn mặt lại mang theo vài phần tối tăm phiền muộn.
Thần sắc Long Ảnh cũng trở nên áy náy:
- Khi đó không thể giúp ngươi, ta vẫn một mực áy náy! Chỉ là lúc này cũng không cần phải lo lắng!
Ngao Khôn nhíu mày, kinh ngạc nhìn Long Ảnh. Chỉ cảm thấy trong giọng nói của vị lão hữu này mang theo tự tin rừng rực đến cực điểm, giống như khi vạn năm trước, dùng một thanh kiếm tung hoành thiên hạ vậy!
Mà lúc này lưng eo của Long Ảnh cũng thẳng tắp lên:
- Nhiều nhất ba năm, Long Ảnh ta tất có thể chân chính Trường Sinh hậu thế!
Ánh mắt Ngao Khôn lập tức chớp lên, cùng thế cùng tồn, đó chính là Chí cảnh rồi.
Nói cách khác nhiều nhất ba năm, Long Ảnh đã có thể độ chí cảnh chi kiếp rồi!
Lòng hắn biết tính tình vị lão hữu này. Nếu đã nói như thế thì nhất định đã nắm chắc mười phần!
Chuyện này cũng không cần phải lo lắng nữa.
Cười nhẹ một tiếng, Ngao Khôn liền trực tiếp quay người, chuẩn bị rời khỏi phiến thế giới này.
Lại nghe Long Ảnh, bỗng nhiên mở miệng:
- Ngao Khôn, ta biết ngươi không cam lòng, muốn mượn tay Tông Thủ trả thù người nọ. Chỉ là Tông Thủ, dù sao cũng là đồ nhi của ta,
Thân hình Ngao Khôn dừng tại chỗ, rồi sau đó không thèm để ý cười:
- Ngươi có biết Tông Thủ, gần đây đạt được một cái Kỳ Lân hộ giáp không? Là Hỏa Kỳ Lân, lại là huyết mạch Kỳ Lân thuần khiết!
Câu trả lời lại không hiểu thấu nhưng Long Ảnh lại "a" một tiếng, mạnh mẽ giương mắt.
Thánh vương xuất, Kỳ Lân hiện.
Quốc chi ngũ đức, dùng thủy hỏa nhị đức là đáng sợ nhất.
Hỏa có thể thiêu đốt tất cả, nước thì bao phủ thiên hạ, hắn đã lờ mờ hiểu được ý của lão hữu mình rồi. Mặc dù Tông Thủ lúc này lui, không đi tranh giành nữa thì cũng đã chậm rồi.
Tông Thủ có được Trụ Cực Mệnh Thế Thư, chỉ sợ cũng là người duy nhất có thể phá vỡ được sợi tơ vận mệnh của người kia.
- Tâm ta vốn đã chết, may mà được một đường cơ hội thoát thân. Vì vậy muốn cùng người nọ, lại đấu một trận nữa!
Lại thản nhiên nói:
- Yên tâm! Ngao Khôn ta cũng thiếu nợ đồ nhi kia của ngươi một mạng, ân phóng thích thành đạo lại càng thêm to lớn. Ta có thể đồ diệt đời này, cũng không muốn có một tia ác niệm với hắn!
Sau khi nói xong cũng không dừng lại, bay thẳng ra khỏi kiếp giới này.
Lưu lại Long Ảnh than nhẹ một tiếng. Biết được Ngao Khôn, tuy nói không có một tia ác niệm với Tông Thủ, nhưng vào lúc đặc thù chưa hẳn sẽ không vui vẻ khi hắn tự động lâm vào, thậm chí còn tiến hành dẫn đạo.
Người đều có tư tâm, mình giao phó Ngao khôn chiếu cố Tông Thủ, đây cũng là một cái giá lớn phải thừa nhận. Kỳ thật cũng trách không được Ngao Khôn, lông mày Long Ảnh nhăn lại, xem ra thời điểm đột phá Chí cảnh, thật sự phải tận lực nhanh một chút thì mới tốt.
※※※※
Tông Thủ vô cùng đau lòng, lại phía trăm miếng cửu giai linh thạch, bày một cái linh trận nhắm vào Âm Long ở chung quanh A Tỳ hoàng tọa mới bắt đầu chính thức bắt tay vào hành trình Huy Châu Đảo.
Lúc này chuẩn bị của Càn Thiên Sơn đã hoàn thành không sai biệt lắm.
Bởi vì biết việc này sợ rằng rất hung hiểm nên Tông Thủ ngay từ đầu đã toàn lực ứng phó.
Từ các nơi trong Đông Lâm, điều đến suốt bốn mươi vạn quân tốt tinh nhuệ nhất.
Bốn mươi quân trấn, đều là biên chế trong Càn Thiên Sơn ba năm trở lên, cũng đã trải qua chiến sựquét ngang đông lâm.
Chỉ riêng cường giả Tiên thiên trong đó đã có gần bảy ngàn.
Huyết Vân Kỵ tự nhiên phải đi theo, mấy tháng qua, số lượng Huyết kỵ lại gia tăng lên mấy trăm người, đã đến bốn ngàn bảy trăm người rồi!
Cường giả của Đông Lâm Vân Lục Tông Thủ cần cân nhắc trung thành. Nhưng duy chỉ có Huyết Vân Kỵ là không cần lo lắng, linh chủng của huyết kỵ sát tâm quyết có thể khống chế nhân tâm người khác.
Dù là lúc ban đầu có mang theo ý khó lường. Nhưng đợi đến hai tháng, tu luyện tâm pháp phụ tu đến chỗ cao thầm thì tự nhiên đều trung thành tận tâm với Tông Thủ.
Cường giả ngũ giai của Đông Lâm Vân Lục tuy ít, nhưng cũng chừng mấy ngàn. Nếu Tông Thủ nguyện ý, tùy thời tùy khắc đều có thể tăng số lượng của Huyết Vân Kỵ lên đến bảy ngàn người.
Chỉ là lúc này, Càn Thiên Sơn đã có tư cách chọn kỹ lựa khéo. Tông Thủ lại có dã tâm tăng ngũ giai huyết kỵ lục giai, vì vậy mới thủy chung khống chế ở quy mô tiếp cận 5000.
Khiến người vui mừng nhất chính là Hiên Viên Y Nhân đã sơ bộ luyện chế ra được dược vật giải trừ linh nguyên huyết độc, quả nhiên có chút hiệu dụng.
Đoạn thời gian gần đây, một ít huyết kỵ vốn độc tính đã sâu, vô vọng lục giai tu vị lại bắt đầu có đột phá.
Mà huyết kị tu vị vốn là ngũ giai đỉnh phong, hoặc là tiếp cận đỉnh phong sau khi phục dụng Long nguyên huyết tinh đan bản mới hiệu quả càng đáng vui mừng.
Hôm nay duy nhất khiến người tiếc nuối chính là áo giáp của huyết kỵ giáp, hiện giờ cho huyết kỵ lục giai dùng thì lại hơi lộ ra chênh lệch một chút.
Lại còn có một ít người phụ thuộc vào tộc nhân Tuyết thị trở về Vân Giới nữa.
Đều không khỏi là chiến tộc cường lực nhất trong hồ bộ.
Tông Thủ từ đó, cũng điều ra ước chừng 3000 người, rùng kiến Huyền Hồ thiết kỵ.
Ngoại vực hung hiểm, chiến sự liên miên, có thể sống sót đều là tinh anh cả.
Một cái Thất Sát Hồ tộc quy mô chỉ chừng vạn người nhưng cường giả trên bậc bốn đã có gần bảy ngàn rồi.
Trong mười người, thì có một hai người, đã đến cấp độ Tiên Thiên hoặc là hồn sư Xuất Khiếu.
Đây cũng là nguyên nhân ngày ấy Tuyết thị có thể dùng hai mươi vạn người, lại lực áp toàn thành.
Mà chi Huyền Hồ thiết kỵ mới xây dựng này cũng đều là dùng cường giả ngũ giai làm chủ.
Cũng là một đôi tinh kỵ cận vệ chiến lực gần với Huyết Vân Kỵ trong tay hắn hiện giờ.
Lòng trung thành tuy có chút vấn đề, trước kia ảnh hưởng của Tuyết thị thật sự quá sâu, không dễ khu trừ. Mấy tháng trước, Tông Thủ càng tàn sát không ít tộc nhân của bọn họ.
Chỉ là có Huyễn Tâm Kính nơi tay, thân có huyết mạch Cửu Vĩ thiên hồ cũng đủ để khiến bọn họ không có dị tâm, không sợ phản loạn, càng không sợ những người này không xuất lực.
Chỉ là khiến người lo lắng nhất vẫn là áo giáp binh khí cho chi kỵ quân này.
Không Khí Tông ngược lại l vi hắn cung cấp một bộ linh khí áo giáp chuyên thiết kế cho Hồ tộc.
Chẳng những cao tới tứ giai, còn có thể tạm thời mua sắm nợ. Chỉ là Tông Thủ cũng không hề thoả mãn, chỉ có thể trước tiên dùng đến.
Đứng ở trong võ đài nhìn giáp kị màu bạc đang lao nhanh xen kẽ, hoặc phân hoặc hợp kia, lông mày Tông Thủ hơi nhíu lại.
- Ngươi cái tên này, những năm này bị phong ấn chẳng những không trì độn mà ngược lại còn trở nên thông minh hơn nữa.
Ngao Khôn nghe vậy tức cười, tiếp theo liền tự giễu cười cười:
- Ở trong thạch bích kia ta không thể động đậy. Cả ngày lẫn đêm đều suy nghĩ mình bại ở chỗ nào, trước kia làm việc sơ hở ở đâu. Nếu thoát khốn được thì phải nên làm việc thế nào. Người suy nghĩ nhiều rồi tự nhiên sẽ trở nên thông minh hơn một ít, Long cũng giống như vậy.
Khuôn mặt lại mang theo vài phần tối tăm phiền muộn.
Thần sắc Long Ảnh cũng trở nên áy náy:
- Khi đó không thể giúp ngươi, ta vẫn một mực áy náy! Chỉ là lúc này cũng không cần phải lo lắng!
Ngao Khôn nhíu mày, kinh ngạc nhìn Long Ảnh. Chỉ cảm thấy trong giọng nói của vị lão hữu này mang theo tự tin rừng rực đến cực điểm, giống như khi vạn năm trước, dùng một thanh kiếm tung hoành thiên hạ vậy!
Mà lúc này lưng eo của Long Ảnh cũng thẳng tắp lên:
- Nhiều nhất ba năm, Long Ảnh ta tất có thể chân chính Trường Sinh hậu thế!
Ánh mắt Ngao Khôn lập tức chớp lên, cùng thế cùng tồn, đó chính là Chí cảnh rồi.
Nói cách khác nhiều nhất ba năm, Long Ảnh đã có thể độ chí cảnh chi kiếp rồi!
Lòng hắn biết tính tình vị lão hữu này. Nếu đã nói như thế thì nhất định đã nắm chắc mười phần!
Chuyện này cũng không cần phải lo lắng nữa.
Cười nhẹ một tiếng, Ngao Khôn liền trực tiếp quay người, chuẩn bị rời khỏi phiến thế giới này.
Lại nghe Long Ảnh, bỗng nhiên mở miệng:
- Ngao Khôn, ta biết ngươi không cam lòng, muốn mượn tay Tông Thủ trả thù người nọ. Chỉ là Tông Thủ, dù sao cũng là đồ nhi của ta,
Thân hình Ngao Khôn dừng tại chỗ, rồi sau đó không thèm để ý cười:
- Ngươi có biết Tông Thủ, gần đây đạt được một cái Kỳ Lân hộ giáp không? Là Hỏa Kỳ Lân, lại là huyết mạch Kỳ Lân thuần khiết!
Câu trả lời lại không hiểu thấu nhưng Long Ảnh lại "a" một tiếng, mạnh mẽ giương mắt.
Thánh vương xuất, Kỳ Lân hiện.
Quốc chi ngũ đức, dùng thủy hỏa nhị đức là đáng sợ nhất.
Hỏa có thể thiêu đốt tất cả, nước thì bao phủ thiên hạ, hắn đã lờ mờ hiểu được ý của lão hữu mình rồi. Mặc dù Tông Thủ lúc này lui, không đi tranh giành nữa thì cũng đã chậm rồi.
Tông Thủ có được Trụ Cực Mệnh Thế Thư, chỉ sợ cũng là người duy nhất có thể phá vỡ được sợi tơ vận mệnh của người kia.
- Tâm ta vốn đã chết, may mà được một đường cơ hội thoát thân. Vì vậy muốn cùng người nọ, lại đấu một trận nữa!
Lại thản nhiên nói:
- Yên tâm! Ngao Khôn ta cũng thiếu nợ đồ nhi kia của ngươi một mạng, ân phóng thích thành đạo lại càng thêm to lớn. Ta có thể đồ diệt đời này, cũng không muốn có một tia ác niệm với hắn!
Sau khi nói xong cũng không dừng lại, bay thẳng ra khỏi kiếp giới này.
Lưu lại Long Ảnh than nhẹ một tiếng. Biết được Ngao Khôn, tuy nói không có một tia ác niệm với Tông Thủ, nhưng vào lúc đặc thù chưa hẳn sẽ không vui vẻ khi hắn tự động lâm vào, thậm chí còn tiến hành dẫn đạo.
Người đều có tư tâm, mình giao phó Ngao khôn chiếu cố Tông Thủ, đây cũng là một cái giá lớn phải thừa nhận. Kỳ thật cũng trách không được Ngao Khôn, lông mày Long Ảnh nhăn lại, xem ra thời điểm đột phá Chí cảnh, thật sự phải tận lực nhanh một chút thì mới tốt.
※※※※
Tông Thủ vô cùng đau lòng, lại phía trăm miếng cửu giai linh thạch, bày một cái linh trận nhắm vào Âm Long ở chung quanh A Tỳ hoàng tọa mới bắt đầu chính thức bắt tay vào hành trình Huy Châu Đảo.
Lúc này chuẩn bị của Càn Thiên Sơn đã hoàn thành không sai biệt lắm.
Bởi vì biết việc này sợ rằng rất hung hiểm nên Tông Thủ ngay từ đầu đã toàn lực ứng phó.
Từ các nơi trong Đông Lâm, điều đến suốt bốn mươi vạn quân tốt tinh nhuệ nhất.
Bốn mươi quân trấn, đều là biên chế trong Càn Thiên Sơn ba năm trở lên, cũng đã trải qua chiến sựquét ngang đông lâm.
Chỉ riêng cường giả Tiên thiên trong đó đã có gần bảy ngàn.
Huyết Vân Kỵ tự nhiên phải đi theo, mấy tháng qua, số lượng Huyết kỵ lại gia tăng lên mấy trăm người, đã đến bốn ngàn bảy trăm người rồi!
Cường giả của Đông Lâm Vân Lục Tông Thủ cần cân nhắc trung thành. Nhưng duy chỉ có Huyết Vân Kỵ là không cần lo lắng, linh chủng của huyết kỵ sát tâm quyết có thể khống chế nhân tâm người khác.
Dù là lúc ban đầu có mang theo ý khó lường. Nhưng đợi đến hai tháng, tu luyện tâm pháp phụ tu đến chỗ cao thầm thì tự nhiên đều trung thành tận tâm với Tông Thủ.
Cường giả ngũ giai của Đông Lâm Vân Lục tuy ít, nhưng cũng chừng mấy ngàn. Nếu Tông Thủ nguyện ý, tùy thời tùy khắc đều có thể tăng số lượng của Huyết Vân Kỵ lên đến bảy ngàn người.
Chỉ là lúc này, Càn Thiên Sơn đã có tư cách chọn kỹ lựa khéo. Tông Thủ lại có dã tâm tăng ngũ giai huyết kỵ lục giai, vì vậy mới thủy chung khống chế ở quy mô tiếp cận 5000.
Khiến người vui mừng nhất chính là Hiên Viên Y Nhân đã sơ bộ luyện chế ra được dược vật giải trừ linh nguyên huyết độc, quả nhiên có chút hiệu dụng.
Đoạn thời gian gần đây, một ít huyết kỵ vốn độc tính đã sâu, vô vọng lục giai tu vị lại bắt đầu có đột phá.
Mà huyết kị tu vị vốn là ngũ giai đỉnh phong, hoặc là tiếp cận đỉnh phong sau khi phục dụng Long nguyên huyết tinh đan bản mới hiệu quả càng đáng vui mừng.
Hôm nay duy nhất khiến người tiếc nuối chính là áo giáp của huyết kỵ giáp, hiện giờ cho huyết kỵ lục giai dùng thì lại hơi lộ ra chênh lệch một chút.
Lại còn có một ít người phụ thuộc vào tộc nhân Tuyết thị trở về Vân Giới nữa.
Đều không khỏi là chiến tộc cường lực nhất trong hồ bộ.
Tông Thủ từ đó, cũng điều ra ước chừng 3000 người, rùng kiến Huyền Hồ thiết kỵ.
Ngoại vực hung hiểm, chiến sự liên miên, có thể sống sót đều là tinh anh cả.
Một cái Thất Sát Hồ tộc quy mô chỉ chừng vạn người nhưng cường giả trên bậc bốn đã có gần bảy ngàn rồi.
Trong mười người, thì có một hai người, đã đến cấp độ Tiên Thiên hoặc là hồn sư Xuất Khiếu.
Đây cũng là nguyên nhân ngày ấy Tuyết thị có thể dùng hai mươi vạn người, lại lực áp toàn thành.
Mà chi Huyền Hồ thiết kỵ mới xây dựng này cũng đều là dùng cường giả ngũ giai làm chủ.
Cũng là một đôi tinh kỵ cận vệ chiến lực gần với Huyết Vân Kỵ trong tay hắn hiện giờ.
Lòng trung thành tuy có chút vấn đề, trước kia ảnh hưởng của Tuyết thị thật sự quá sâu, không dễ khu trừ. Mấy tháng trước, Tông Thủ càng tàn sát không ít tộc nhân của bọn họ.
Chỉ là có Huyễn Tâm Kính nơi tay, thân có huyết mạch Cửu Vĩ thiên hồ cũng đủ để khiến bọn họ không có dị tâm, không sợ phản loạn, càng không sợ những người này không xuất lực.
Chỉ là khiến người lo lắng nhất vẫn là áo giáp binh khí cho chi kỵ quân này.
Không Khí Tông ngược lại l vi hắn cung cấp một bộ linh khí áo giáp chuyên thiết kế cho Hồ tộc.
Chẳng những cao tới tứ giai, còn có thể tạm thời mua sắm nợ. Chỉ là Tông Thủ cũng không hề thoả mãn, chỉ có thể trước tiên dùng đến.
Đứng ở trong võ đài nhìn giáp kị màu bạc đang lao nhanh xen kẽ, hoặc phân hoặc hợp kia, lông mày Tông Thủ hơi nhíu lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.